Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Câu Dẫn Người Không Thương Lượng (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 23: 23

Câu Dẫn Người Không Thương Lượng (Dịch) (Đã Full)

  • 354 lượt xem
  • 1162 chữ
  • 2022-10-20 18:25:32

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tiểu La là bảo an của khu chung cư cao cấp.

Nói trắng ra chính là người canh cổng. Tiểu La đang cân nhắc tới việc đổi chỗ làm, tuy nói đều làm bảo an, bảo vệ, nhưng mọi người xem, bảo an, bảo vệ trong khu chung cư bình thường đều có vẻ rất kiêu ngạo, nhìn chủ nhà bằng nửa con mắt, cao hứng còn giúp người ta đứng gác, mất hứng nói không chừng còn thuận tay dắt luôn xe đạp của chủ nhà vv… Còn ở đây, cho dù có ý xấu cũng không có can đảm thực hiện. Có thể ở nơi cap cấp như thế này, người nào chẳng có bối cảnh hùng hậu. Mỗi người ra ngoài đều có một đoàn vệ sĩ hộ tống, chỉ còn thiếu màn bắn súng mở đường nữa thôi.

Tuy nói bảo an, bảo vệ trong này không có tác dụng thực tế gì, nhưng ở cổng vẫn phải có một người đứng, thế mới có phong độ a! Vì vậy, suốt 24 tiếng, Tiểu La đều phải chuẩn bị tinh thần đứng thẳng lưng, nhìn thấy người phải cúi đầu, thấy xe phải làm lễ, cho dù là đêm hôm khuya khoắt vẫn phải nghiêm chỉnh đứng canh.

Mọi người nói xem, đây là công việc cho người làm sao?

Tối hôm đó lại đến phiên Tiểu La trực đêm, nhưng tối đó đúng là rất thú vị, đột nhiên lại có người đứng gác cùng anh! Đó là một cậu chàng rất đẹp trai, đứng ngoài cổng khu hơn một tiếng đồng hồ.

Tiểu La suy nghĩ một hồi, không lẽ cậu ta định đoạt bát cơm của mình sao? (*đoạt bát cơm : chiếm công việc)

Đến gần hơn nhìn một chút, mẹ ơi, đây chẳng phải là Trang thiếu gia sao! Trong khu này mọi người cũng phải coi cậu ta như chủ nhân a! Nhưng hôm nay không phải sinh nhật cậu ta sao? Nghe nói từ mấy hôm trước đã bận rộn chuẩn bị, xe đẹp đi qua đây hôm nay đều tới nhà cậu ta mà.

Lão thọ tinh sao lại chạy tới đây làm thần giữ cửa thế này?

Lúc đó, từ xa có một người đi bộ tới. Tiểu La quay ra nhìn, chính là một tên nông dân quê mùa, mày gian mắt ám muốn đi vào trong khu chung cư.

Tiểu La lấy lại tinh thần, run run cầm cảnh côn đi qua.

Trang thiếu gia vượt lên trước, hổn hển thét lên : “Em chạy đi đâu vậy?”

Nông dân vẫn thâm trầm, nhìn cũng không nhìn vị kia một cái.

Trang Nghiêm mím môi, thanh âm cương quyết giảm xuống 8 độ, lại hắng giọng hỏi một câu : “Đi chơi cái đó à?”

Phỏng chừng nông dân cũng bị câu này làm cho choáng váng, liếc mắt nhìn Trang thiếu gia.

“Có thể chơi cái đó sao? Trên người tôi không có tiền, chỉ ra ngoài dạo một vòng.”

“Xem đó! Ai bảo em chạy ra ngoài làm gì. Đã đói chưa? Anh đưa em đi ăn cơm.” Nói xong, Trang thiếu gia lập tức ôm Tiểu Câu đi vào khu chung cư.

Mới đi được vài bước, dưới ánh đèn, trên mặt Tiểu Câu hiện rõ một vết son môi đỏ chót.

Trang Nghiêm nắm chặt cằm Tiểu Câu, tròng mắt như muốn dán lên vết son.

Tiểu Câu có cảm giác như cằm mình sắp bị anh ta bóp nát.

“Anh trúng gió à, bỏ tay ra!”

“Đi a, tuổi còn nhỏ đã muốn đùa giỡn con gái rồi!”

“Anh nói cái gì đó!”

“Chẳng trách lại vui vẻ muốn đi an ủi người ta như vậy, thì ra là có gian tình a!”

“Không thèm nghe anh nói nữa! Không ai mượn anh xen vào!”

“Tao còn là anh mày một ngày, mày vẫn do tao quản!”

“Vậy hôm nay chúng ta thanh toán sòng phẳng, không ai cần thứ anh như anh!”

Nghe thế, Trang Nghiêm vui vẻ, cười đặc biệt dữ tợn. Tiểu La đứng cách thật xa dòm lén còn run hết cả người.

“Đây chính là mày nói nhé, mày không phải em của tao, tao cũng không phải lo lắng nữa, muốn làm gì thì làm!” Nói xong, Trang Nghiêm đè đầu thằng nhóc xuống bắt đầu hôn.

Bên này hôn đến lửa cháy hừng hực, bên kia bảo an Tiểu La nhìn tới trợn tròn mắt.

Đây là cái đó cùng cái đó?

Về quan hệ của hai người này, Tiểu La đoán suốt nửa ngày, có đánh chết anh cũng không đoán ra hai người lại có quan hệ như thế này! Tiểu La nhìn bọn họ hôn nhau mà hai tròng mắt xém rớt xuống đất!

Trang Nghiêm như sói đói gặm nửa ngày, ngẩng đầu đã thấy dáng vẻ ngốc nghếch của bảo anTiểu La.

“Con mẹ nó nhìn cái gì! Chưa từng thấy người khác hôn nhau sao!”

Tiểu La thật muốn khóc, anh lớn tới từng tuổi này, đúng là lần đầu mới thấy hai người con trai hôn nhau! Lại còn là tổ hợp bạo long với khoai tây nữa chứ!

Không đợi Tiểu La phục hồi lại tinh thần, Trang Nghiêm đẩy bảo an Tiểu La sang một bên, sau đó kẹp chặt Tiểu Câu như một con khỉ đang đá loạn xạ đi vào phòng canh của bảo vệ.

“Xoạch” một tiếng, cửa bị khóa lại, bên trong bắt đầu rung lắc dữ dội.

Tiểu La canh giữ ở cửa ra vào, vẫn như cũ đứng thẳng canh gác, nhưng trong lòng lại bi thống vạn phần.

Bảo an khác đều là canh gác đề phòng trộm cướp, mẹ kiếp, anh lại đi đứng gác cho đàn ông chơi đàn ông. Đây là thói quen của con nhà giàu sao!

Sau cánh cửa phát ra tiếng kêu thảm thiết. Tiểu La lại run rẩy : Trang thiếu gia làm xong liệu có giết người diệt khẩu không?! Nếu chẳng may tiền dâm hậu sát, mình so với cậu nông dân kia còn đẹp hơn a.

Lúc này trong lòng đồng chí Tiểu La rất muốn khóc!

Tiểu Câu ở trong phòng cũng muốn khóc, đau a!

Phòng canh vốn chỉ đủ chỗ cho một người ngồi nghỉ ngơi, nhưng giờ lại chen vào hai người. Hai chân của Tiểu Câu đều gác trên vai Trang Nghiêm, cả người như muốn gãy làm đôi. Trang Nghiêm như uống phải thuốc kích thích, dùng lực làm cho phía dưới Tiểu Câu thiếu chút nữa chảy máu.

Bên ngoài phòng canh chính là đường cái, tuy nói nửa đêm không có người qua lại nhưng thỉnh thoảng vẫn có xe ô tô đi qua. Đèn xe lia một cái, Trang Nghiêm cảm thấy lão nhị bị phía dưới siết chặt, thật sự là thiên đường giữa nhân gian a! Con mẹ nó, sao chỗ này không có nhiều xe đi qua a !

Thật vất vả động tĩnh trong phòng canh mới nhỏ dần, Trang Nghiêm dọn qua loa rồi ôm Tiểu Câu ra ngoài, trước khi đi còn không quên nhe răng hù bảo an, “Dám nói với người khác nửa câu, ông sẽ phế mày!”

Vui vẻ nhìn bảo an bị dọa mặt cắt không còn giọt máu, Trang thiếu gia bế Tiểu Câu đem về nhà.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top