Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ (Dịch)
  4. Chương 57: Cưỡng ép phá trận

Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ (Dịch)

  • 119 lượt xem
  • 1240 chữ
  • 2024-05-14 22:18:45

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hơn nữa cho dù là Vương Viễn, đánh chính diện cũng không trụ được quá lâu.

Chung quy bọn sơn tặc đối diện có hơn trăm người, tấn công gần xa đều được, nếu đánh mất máu liên tục thì một lần tấn công có thể đánh rớt hơn một trăm điểm máu của Vương Viễn, huống hồ phía sau đám sơn tặc còn có một BOSS ngồi trấn?

Còn về tấn công từ xa, tuy trong tổ đội có hai người chơi Độc Cô Tiểu Linh và Nhất Mộng Như Thị có thể tấn công từ xa, nhưng độc thương của Nhất Mộng Như Thị thiên về khống chế, lực sát thương không cao lắm.

Độc Cô Tiểu Linh thuộc loại sát thương kéo dài, tính bộc phát không cao, một người đối mặt với một trăm sơn tắc, lực sát thương chắc chắn không đủ.

Xem ra năm người đến thanh trừng Hắc Phong trại quả thật có hơi quá sức, nếu có thêm vài người nữa có lẽ tình hình sẽ không khó khăn đến vậy.

“Ha ha ha ha!”

Thấy năm người bọn Vương Viễn bị Kim Đao Đại Trận đánh te tua, Diêu Thúc Khanh không nhịn được bật cười ha ha, rồi nói với vẻ châm biếm: “Cái gọi là danh môn chính phái cũng chỉ đến thế mà thôi, đứng trước Kim Đao Đại Trận của ta cũng không chịu nổi một đòn.”

“Vậy sao?”

Vương Viễn nghe vậy cười tít mắt nói: "Tiểu Diêu ngươi rất chi là khoác lác đó, có dám đấu một mình với ta không?”

Khổng Tử từng nói “bắt giặc thì bắt vua trước, mắng người thì mắng mẹ trước”, chỉ cần bắt được Diêu Thúc Khanh thì đám sơn tặc này đều là đồ trang trí.

“Đấu một mình? Hê hê!”

Đối mặt với sự khích tướng của Vương Viễn, Diêu Thúc Khanh cười lạnh nói với giọng khinh bỉ: “Đó là việc của phường phàm phu tục tử, dưới trướng ta có trên trăm huynh đệ, dựa vào đâu mà ta phải đấu một mình với ngươi?”

Bị Diêu Thúc Khanh coi thường, Vương Viễn có chút bất ngờ, gã Diêu Thúc Khanh này quả nhiên không hổ là một kẻ văn sĩ, không những không mắc bẫy của hắn mà còn giải thích hai chữ “tòng tâm” một cách oai phong lẫm liệt vậy, thật là mặt dày vô sỉ, nếu đã như vậy thì chỉ có thể dựa vào vũ lực để giải quyết rồi.

Sau khi suy nghĩ một hồi, Vương Viễn quay đầu sang nói: “Bôi Tử, lát nữa ngươi theo sau ta! Tiểu Mộng và Linh Tử ở phía sau yểm trợ Bôi Tử!”

“Ngươi muốn làm cái gì?”

Nghe thấy chỉ thị của Vương Viễn, những người khác đều ngẩn ra, không nhịn được mà hỏi: “Lẽ nào ngươi muốn liều xông lên?”

“Ngươi bình tĩnh chút… nghĩ thêm xem còn cách nào khác không.”

Bôi Mạc Đình cũng vội khuyên can, vừa nãy y suýt chút nữa là bị loạn đao chém chết, đến giờ vẫn tim đập chân run.

“Không còn cách nào khác nữa rồi!” Vương Viễn nói: “Gã Diêu Thúc Khanh này cũng không hơn gì các BOSS khác, gà nãy quá quỷ quyệt, không xông qua Kim Đao Đại Trận thì chúng ta không bắt được gã.”

“Nhưng chúng ta xông qua nổi không?”

Bôi Mạc Đình chất vấn.

Dọc đường đi mọi người đều nhìn thấy thực lực của Vương Viễn, thân thể mình đồng da sắt phòng ngự quả thật gần như biến thái, nhưng đối phương hơn một trăm người, lại còn có BOSS, đánh theo kiểu mất máu liên tục cũng có thể ép chết người ta, cố gắng xông qua trận e rằng cho dù là Vương Viễn cũng không trụ được quá lâu.

“Yên tâm! Ta tự biết chừng mực, ngươi chỉ cần theo sát phía sau tôi đừng cách xa quá, nếu không tôi cũng không bảo vệ được ngươi đâu!”

Nói xong Vương Viễn thi triển khinh công, bước chân nặng nề xông thẳng qua chỗ Diêu Thúc Khanh.

Bôi Mặc Đình tuy có hơi do dự, nhưng lúc này vẫn chọn tin tưởng Vương Viễn, bám sát phía sau hắn.

Hai người một trước một sau rất nhanh đã xông vào trong phạm vi tấn công của Kim Đao Đại Trận.

“Giết bọn chúng!”

Diêu Thúc Khanh chỉ tay, một lần nữa hạ lệnh tấn công.

“Thiên Đao Vạn Quả!”

Đám sơn tặc xếp hàng phía trước hét lên vang dội, giơ đao là chém, đám sơn tặc phía sau lại vừa vung tay mười mấy thanh đao vụt khỏi tay bay về phía hai người bọn Vương Viễn.

Vương Viễn thong thả ung dung, tay phải móc từ trong ngực ra một cây thiền trượng vừa dài vừa to.

Đây là chỗ phản nhân loại của trò chơi.

Một cây thiền trượng vừa dài vừa to như vậy rút từ trong ngực ra, cảnh tượng đó thật sự quỷ dị vô cùng.

Rút Thủy Ma Thiền Trượng ra, hai người Vương Viễn xông vào trong Kim Đao Đại Trận.

Trong tích tắc, vô số thanh đao thép chém thẳng vào hai người.

Đối mặt với đao trận ùn ùn kéo tới, Vương Viễn cũng không lo lắng sốt ruột, nhìn đúng thời cơ, vận chuyển nội lực trong đan điền, không đợi đao thép chém trúng mình, hai cánh tay Vương Viễn đủ sức siết lấy thiền trượng đón lấy đao thép và hất văng ra.

“Keng keng keng keng!”

Chỉ nghe thấy một loạt tiếng kim loại va đập vào nhau, thiền trượng dứt khoát đập mạnh lên thanh đao thép trong tay đám sơn tặc, từng đốm lửa lóe lên.

Vương Viễn vốn có sức mạnh phi thường, thiền trượng trong tay lại càng vô cùng nặng, người bình thường hoàn toàn không thể cầm lên được, lúc này dưới sự trợ giúp của Kim Cang Bất Hoại Thần Công, thiền trượng trong tay Vương Viễn vung ra sức lực đã đạt đến cảnh giới khủng khiếp.

Trong game võ hiệp, chỉ cần thuộc tính của người chơi đủ cao, binh khí đủ cứng, đòn đỡ có thể hoàn toàn triệt tiêu được sát thương.

Thuộc tính bá đạo mang tính áp chế của Vương Viễn thì không cần phải nói nhiều, Thủy Ma Thiền Trượng cũng là Thần Binh không thể hao mòn, Vương Viễn mà cầm vũ khí thì không ai có thể gây ra sát thương được.

Cùng với một loạt tiếng va chạm, đám sơn tặc bị chấn động run tay làm rơi đao thép xuống đất, tất cả sơn tặc đứng chắn trước mặt hai người bọn Vương Viễn đều bị hất văng ra.

Đừng nói đánh trúng Vương Viễn, ngay cả rút máu cũng hoàn toàn không thể làm được, ngược lại Kim Đao Đại Trận của đám sơn tặc còn bị Vương Viễn khoét một lỗ hổng.

“Cái này…cái này…”

Nhìn thấy cảnh này, Diêu Thúc Khanh há hốc mồm ngạc nhiên, lập tức chỉ vào Vương Viễn kêu lên: “Mau, mau chặn hắn lại!”

Không chỉ Diêu Thúc Khanh, ngay cả bọn Bôi Mạc Đình đều không ngờ rằng vào thời khắc quan trọng Vương Viễn lại rút ra một cây thiền trượng vừa to vừa dài…

Đám sơn tặc vừa mới quăng một trận đao vào Vương Viễn, Kim Đao Đại Trận vẫn còn đang trong thời gian hồi chiêu.

Lúc này nhận được mệnh lệnh của Diêu Thúc Khanh, đám sơn tặc hồi chiêu, chỉ đành xách đao xông lên như ong vỡ tổ về phía Vương Viễn.

Sơn tặc cuối cùng cũng chỉ là sơn tặc, cốt cách vẫn là một đám ô hợp.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top