Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Yêu Thôi Đừng Cưới (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 48: Đứa bé

Yêu Thôi Đừng Cưới (Dịch) (Đã Full)

  • 1052 lượt xem
  • 964 chữ
  • 2021-10-28 07:48:47

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Rốt cuộc hôm nay Khương Phi cũng không thể cùng Lục Bách Trình ăn hết bữa cơm.

 

Hai người đến một tiệm cháo, mới ăn được một nửa, Lục Bách Trình đã phải lái xe đưa Khương Phi đến bệnh viện.

 

Chung Uẩn sinh. Là một bé trai, cũng làm cho mẹ chồng cô ấy vui vẻ. Lúc Khương Phi đến cũng chỉ có mỗi La Dương ở cạnh, đang nói gì đó với cô ấy. Khương Phi cũng nghe không rõ, nhưng đoán là những lời an ủi động viên.

 

Ấn tượng lớn nhất của Khương Phi đối với La Dương là một người đàng hoàng, đối với Chung Uẩn tốt không thể tả, trước lo sau nghĩ, trước kia Chung Uẩn rất hay đi câu lạc bộ, uống đến say nôn thốc nôn tháo bất tỉnh nhân sự, vẫn luôn là La Dương theo sau cô ấy thu dọn tàn cuộc.

 

Hai người có thể đi được đến đây cũng là không dễ dàng.

 

La Dương thấy Khương Phi đến, gật đầu với Lục Bách Trình một cái rồi nhường chỗ lại cho Khương Phi.

 

Khương Phi ngồi xuống, câu cửa miệng là: "Ngoan ngoan, cậu thật vĩ đại."

 

Cô vừa mới nhìn đứa bé, một đống nhỏ nhăn nhúm, be bé như con mèo con, làm lòng cô cũng mềm mại. Ngày hôm qua mẹ của nhóc còn mới hẹn hò với cô, hôm nay nhóc đã gấp không chờ được mà xuất hiện rồi.

 

Sau khi sinh, bộ dạng Chung Uẩn rất tiều tụy, cô nhếch mép một cái, cố nặn ra mấy chữ khô khốc: "Đau chết bà luôn."

 

Khương Phi vừa đau lòng lại thấy buồn cười, tán gẫu đôi ba câu với cô rồi để cô nghỉ ngơi, lúc đi ra ngoài lại không thấy Lục Bách Trình, sau lại tìm được người ở hành lang, trên người anh nhàn nhạt mùi thuốc lá.

 

"Hút thuốc gì thế?"

 

"Đang suy nghĩ." Lục Bách Trình sờ cằm, "Tâm sự xong rồi?"

 

"Cũng muộn rồi, còn phải nghỉ ngơi."

 

"Thế bây giờ đi luôn sao?"

 

Khương Phi ừ một tiếng, nói: "Trở về Nghi Sơn đi, em nói với mẹ, ngày mai lại tự đi cũng dễ."

 

Nhưng cô nói xong cũng không có động thái gì, ngẩng đầu lên hỏi: "Anh mệt lắm không? còn đói không?"

 

Lục Bách Trình lắc đầu.

 

Anh không quá nhạy cảm với lạnh. Cừ Dương lại ở phía nam, mùa đông lạnh cũng không có tuyết rơi, lúc này trên người anh mặc cũng không nhiều đồ, một chiếc áo khoác, bên trong là áo sơ mi mỏng dính sát vào bụng, Khương Phi sờ một cái, cảm nhận cơ bắp anh trở nên căng cứng, cười, "Tránh cái gì mà tránh?"

 

"Vậy em sờ cái gì mà sờ?" Lục Bách Trình nắm tay, kéo cô vào lòng ngực.

 

Bàn tay anh thật lớn, có thể dễ dàng bao bọc lấy tay cô, Khương Phi gãi nhè nhẹ vào lòng bàn tay anh, nói: "Vừa nãy anh suy nghĩ chuyện gì thế?"

 

"Em đoán xem."

 

"Đứa bé?"

 

"Tại sao lại nói thế?"

 

"Lúc anh vừa mới nhìn thấy Hạt Đậu Nhỏ đã không nói gì, ánh mắt cũng dính chặt vào nhóc, tựa như... Lục Bách Trình, anh thích trẻ con sao?"

 

Lục Bách Trình lặng yên chốc lát, "Ừ."

 

Khương Phi khịt khịt mũi, "Vậy anh thích trẻ con hay thích em?"

 

"Em."

 

Anh đáp không chút do dự, nhưng Khương Phi lại nổi cơn ganh tỵ, hỏi không đầu không đuôi: "Anh sẽ ghét em sao?"

 

"Không." Vòng tay Lục Bách Trình hơi buông lỏng, cúi đầu nhìn cô, "Em đang nghĩ gì thế?"

 

"Em không chịu kết hôn đó," Khương Phi lẩm bẩm, "Mẹ em hôm nay phấn chấn lắm, ngay cả chuyện sau này phải chăm sóc em sinh con cũng nói cả rồi. Nếu em nói với mẹ mình không muốn kết hôn, anh nói xem bà ấy có ghét em không? Nếu đến lúc đó cả mẹ, cả anh đều ghét em, thì chắc em sẽ cảm thấy khó chịu lắm."

 

"Mỗi người có sự lựa chọn riêng của họ, cuộc đời của em, hãy cứ sống như em mong muốn là được."

 

Vậy còn anh? Anh có hạnh phúc không?"

 

Lục Bách Trình gật đầu, cằm cạ thoáng qua trên tóc Khương Phi, cô nghe tiếng anh nói: "Dĩ nhiên là có."

 

Mọi việc anh đều đặt cô lên hàng đầu, có lúc Khương Phi cũng cảm thấy mình quá tự do phóng khoáng. Cô ngược lại buồn bực rồi nổi lên ghen tuông, hồi lâu mới gom được đủ can đảm mà nói; "Thật ra sinh con với kết hôn cũng không mâu thuẫn gì với nhau."

 

Lục Bách Trình nhìn cô.

 

Cô lại nói: "Chỉ là hiện giờ em chưa chuẩn bị xong tâm lý để sinh con, anh chờ em được không?"

 

Khương Phi có đôi mắt trong vắt, tròng trắng đen rõ ràng, mí mắt mỏng, lúc nhướng lên tạo thành nếp gấp rất sâu và sắc sảo, Lục Bách Trình dùng ngón trỏ chạm vào lông mi cô, nói sang chuyện khác: "Em hôm nay hơi đa sầu đa cảm."

 

Cô tủi thân, "Bởi vì em thấy anh thích con nít quá đó thôi."

 

Lục Bách Trình nói: "Em trước hết cứ lo phục vụ anh cho tốt đi. Sinh con đau đớn lắm, em lại sợ đau... Đoán chừng lúc em sẵn sàng rồi, anh còn chưa chuẩn bị xong."

 

Khương Phi dở khóc dở cười, "Anh thật sự là quá khó hầu hạ."

 

"Được rồi." Lục Bách Trình không giỏi dỗ người, cũng không nói thêm, "Về thôi, đèn hành lang mới chớp tắt liên tục em không thấy sao?"

 

Khương Phi giang hay tay, ôm chặt lấy anh, "Đồ quỷ nhát gan".

 

Lục Bách Trình cười nhạt, trên tay lại tăng thêm sức.

 

Xương ngón tay anh vừa cứng lại vừa to, vừa tăng thêm sức Khương Phi đã bị lực siết của anh làm đau, nhảy xuống giậm chân, "Lục Bách Trình, buông tay ra!"

 

"Ha ha."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top