Dịch: Hoangforever
Thiên Húc Các, Thiên Âm Thần Tông, đây là một cái biệt việt vô cùng u nhã và tĩnh mịch. Bên trong cái biệt việt có đủ loại hoa cỏ, sắc màu lòe loẹt, đẹp không sao tả xiết.
Có một chiếc bàn được kê ở đó và tông chủ của Thiên Âm Thần Tông - Nam Cung Tiên Âm đang đãi khách ở đó. Một số vị cao thủ cấp cao trong Thiên Âm Thần Tông cũng có mặt ở đó.
Nam Cung Tiên Âm ngồi ở vị trí chủ tọa, như đang suy nghĩ về điều gì đó.
“Tông chủ, không biết tông chủ hôm nay triệu tập chúng ta tới đây là để làm gì?”
Đại trưởng lão Thiên Âm Thần Tông - Yến Hồng Diệp khẽ chắp tay, hướng về phía Nam Cung Tiên Âm hỏi.
“Còn không phải bởi vì chuyện Vũ Thần Tông kia....”
Nam Cung Tiên Âm hừ một tiếng nói.
“Vũ Thần Tông làm sao??”
Yến Hồng Diệp nhìn về phía Nam Cung Tiên Âm nghi hoặc hỏi.
“Tông chủ của Vũ Thần Tông - Nhiếp Ly, hắn ta quả thực muốn đem Thiên Âm Thần Tông của chúng ta biến thành hậu hoa viên của bọn họ. Rất nhiều nữ đệ tử của chúng ta đã kết hôn với nam đệ tử Vũ Thần Tông, thế này chẳng phải đem Thiên Âm Thần Tông của chúng ta biến thành hậu hoa viên của bọn họ sao??”
Nam Cung Tiên Âm hừ một tiếng nói tiếp,
“Lần này ta triệu tập các chưởng môn tới đây là để bàn tính kế sách làm sao cho thật tốt, để cho tên Nhiếp Ly kia phải kiêng kỵ chúng ta”
“Tông chủ, Vũ Thần Tông kết thân với chúng ta, sự tình này cũng không phải là chuyện xấu a. Chẳng hạn như, hiện tại Thiên Âm Thần Tông của chúng ta có thánh dược trợ giúp, thực lực tăng lên không ngừng. Nếu như hiện tại không có Vũ Thần Tông thủ hộ, chúng ta cũng không có được an ổn, yên vui như thế này a!”
Yến Hồng Diệp chắp tay, khẽ cười nói.
Nam Cung Tiên Âm liếc mắt nhìn Yến Hồng Diệp một cái, hừ một tiếng nói:
“Đừng cho là ta không biết. Ngươi á! Đã thu được không ít chỗ tốt từ tên Nhiếp Ly kia rồi chứ gì?? Tiếp theo có phải muốn ngồi luôn vào vị trí tông chủ của ta luôn, đúng không?”
“Tông chủ, ngài lại nói quá lời rồi. Ta và tông chủ cùng vào sinh ra tử, chẳng lẽ tông chủ lại không tin tưởng ta??”
Khóe mắt Yến Hồng Diệp khẽ lóe lên một cái. Sau đó khẽ chắp tay hướng về phía Nam Cung Tiên Âm nói:
“Tông chủ minh giám, cũng không phải có một mình ta thu chỗ tốt từ Vũ Thần Tông a! Tất cả mọi người ở đây đều thu a! Ngay tới cả tông chủ cũng thu, ta đây vì sao không thể thu chứ???”
Nghe thấy Yến Hồng Diệp nói như vậy, nét mặt già nua của Nam Cung Tiên Âm liền ửng đỏ lên. Quả thật ngay tới cả nàng cũng thu, thì nàng có tư cách gì mà nói người khác cơ chứ??
Chỉ trách tên Nhiếp Ly kia quá giảo hoạt, bất tri bất giác đem trên dưới người Vũ Thần Tông mua chuộc hết. Ngay tới cả Nam Cung Tiên Âm cũng không rõ ràng được bên trong Thiên Âm Thần Tông của nàng rốt cuộc có bao nhiêu người hướng về phía Vũ Thần Tông.
Lần này nàng triệu tập các chưởng môn nhân tới đây cũng không phải là muốn đối kháng với Vũ Thần Tông mà là để bàn kế sách khiến cho Vũ Thần Tông phải kiêng kị, không muốn để cho Vũ Thần Tông được nước lấn tới.
“Nhiếp tông chủ tới!!”
Một người hầu phía dưới hô to.
Liền thấy Nhiếp Ly mang theo đám người Diệp Tử Vân, Tiểu Ngưng Nhi đi về phía Nam Cung Tiên Âm.
“Tiểu tử Nhiếp Ly ra mắt Nam Cung tông chủ!!”
Nhiếp Ly hướng về phía Nam Cung Tiên Âm khẽ chắp tay, cười híp mắt nói.
“Hừ”
Nam Cung Tiên Âm hừ một tiếng, khuôn mặt hiện ra chút bất mãn.
“Nam Cung tông chủ vẫn còn bị chuyện trước kia làm cho bất mãn sao?”
Nhiếp Ly cười nói. Hắn biết Nam Cung Tiên Âm đã khuất phục rồi. Hiện tại bất quá cũng chỉ là hờn dỗi một chút mà thôi. Nếu như thật sự muốn đoạn tuyệt với Vũ Thần Tông, sắc mặt cũng không có nhẹ nhàng tới như vậy.
“Ngươi tự mình biết!”
Nam Cung Tiên Âm hừ nặng một tiếng.
“Ha ha ha....vì để bồi tội với các vị tiền bối trong Thiên Âm Thần Tông, ta - Nhiếp Ly có một chút lễ vật muốn dâng tặng lên các vị.”
Nhiếp Ly cười cười, khẽ chắp tay hướng về phía Nam Cung Tiên Âm và các đại trưởng lão trong Thiên Âm Thần Tông, nói.
Nam Cung Tiên Âm giả vờ mắt mù tai điếc, không nghe thấy. Thế nhưng rất nhiều trưởng lão ở đây lại không như vậy, đôi mắt họ sáng lên như thấy được báu vật vậy.
Nhiếp Ly lấy ra một viên đan dược màu vàng, khóe miệng khẽ mỉm cười nói:
“Đây là thành tựu ta mới nghiên cứu, chế tạo ra - Long Viêm Đan. Trước mắt nó là thánh dược mạnh nhất, nồng nộ dày đặc hơn thánh dược bình thường mấy chục lần. Chỉ có cường giả Vũ Thần Tông mới có thể thừa nhận được dược lực của nó!”
“Phải mất cả năm mới luyện hóa được nó. Bình thường, cao thủ Vũ Tông cảnh chỉ cần đem nó luyện hóa hấp thu liền có thể đem cảnh giới của mình bước vào cảnh giới Vũ Tông cảnh Bát trọng thiên. Nếu như cao thủ Vũ Tông cảnh Bát trọng thiên phục dụng nó, nói không chừng liền có thể bước vào cảnh giới Vũ Tông cảnh Cửu trọng thiên. Viên đan dược này, có thể nói là giá trị liên thành!!”
Nhiếp Ly cười híp mắt nói,
“Lần này ta đưa viên Long Viêm Đan này ra làm lễ vật tặng cho Thiên Âm Thần Tông . Nhớ kỹ một điều, viên Long Viêm Đan này không được tách ra để phục dụng. Nếu không nghe lời ta, hậu quả thế nào ta không dám đảm bảo!”
Thấy viên Long Viêm Đan này, cả đám trưởng lão Thiên Âm Thần Tông hai mắt liền sáng lên.
Sau đó, chiếc hộp đựng Long Viêm Đan liền được đặt ở trên bàn.
“Chỉ có một viên Long Viêm Đan, mà Thiên Âm Thần Tông chúng ta lại có tới 7 vị trưởng lão, ngươi bảo chúng ta chia chác kiểu gì đây?”
Nam Cung Tiên Âm nhíu mày hỏi.
“Viên Long Viêm Đan này quả thực quá mức chân quý, có một viên đã là chuyện không dễ dàng gì rồi a.”
Nhiếp Ly cười khổ nói.
“Đan dược cường đại như vậy, đương nhiên hi hữu, khó có được rồi. Tông chủ, ngài ngàn vạn lần đừng có cô phụ ý tốt của Nhiếp tông chủ a!”
Đầu tiên, hai mắt Yến Hồng Diệp sáng lên, sau đó liền ảm đạm xuống, nói. Chỉ có một viên Long Viêm Đan. Nó chắc chắn không tới lượt nàng dùng rồi!!
Nội tâm Nam Cung Tiên Âm lúc này lúng túng cực kỳ. Viên Long Viêm Đan này quả thật chẳng khác nào củ khoai nóng bỏng tay.
Bảo vật như vậy, nếu không thu, quả thực quá mức đáng tiếc. Thế nhưng, nếu thu, vậy nên đưa nó cho ai dùng đây??? Nếu như nàng dùng, các vị trưởng lão khác trong nội tâm chắc chắn sẽ phẫn uất, bất bình với nàng. Nếu như đưa nó cho người khác dùng, vậy chắc chắn sau một năm bên trong Thiên Âm Thần Tông sẽ xuất hiện một cường giả Vũ Tông cảnh Bát trọng thiên, tới lúc đó vị trí tông chủ của nàng liệu có giữ vững nổi không?? Đó mới là vấn đề!!!
Nam Cung Tiên Âm ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy bộ dạng cười tà mị của Nhiếp Ly. Biết rõ Nhiếp Ly cố tình làm vậy, nhưng nàng không có biện pháp đáp trả a, chỉ có thể âm thầm chịu đựng, hạ hỏa ở trong lòng.
“Vậy phải cám ơn Nhiếp tông chủ rồi.”
Nam Cung Tiên Âm chắp tay, đem viên Long Viêm Đan này thu vào.
Thấy Nam Cung Tiên Âm thu hồi viên Long Viêm Đan, cả đám đại trưởng lão Thiên Âm Thần Tông lưu luyến nhìn thoáng qua. Sau đó bất đắc dĩ thở dài trong lòng. Đối với người say mê tu luyện như các nàng, viên Long Viêm Đan này quả thực có lực hấp dẫn chí mạng a!!!
“Vô Tướng Thần tông, Tu tông chủ tới!!”
Một âm thanh thanh thúy từ trước đại điện vang lên.
Liền thấy một nhóm sáu người bước vào trong đại điện. Đi đầu là lão giả mặc trường bào màu xám, tinh thần phấn chấn, bước đi vững trãi. Đám người phía sau cũng có tư thế oai hùng, hùng dũng. Hơn nữa đáng chú ý nhất là bên trong đám người này lại có một người ở phía sau lưng có đôi cánh rồng, cả người tỏa ra màu vàng óng, giống như kim loại vậy.
Người này chính là Đoạn Kiếm. Người đã tới Vô Tướng Thần tông tu luyện.
Hôm nay, Đoạn Kiếm giống như một thanh kiếm sắc bén rời khỏi vỏ vậy. Trên người hắn tỏa ra một cỗ khí thế sắc bén vô cùng. Khuôn mặt lạnh lẽo như băng, làm cho mọi người ở đây cảm thấy áp bách vô cùng.
“Người này là ai? Sao trước đây ta chưa từng thấy hắn ??”
Đám nữ đệ tử Thiên Âm Thần Tông nhìn, rối rít bàn luận, không khỏi suy đoán ra thân phận của Đoạn Kiếm.
Khí thế Đoạn Kiếm triển lộ ra phải nói là vô cùng cường đại, so với Tu tông chủ cũng chẳng kém cạnh là bao.
Đoạn Kiếm đi tới, nhìn thấy Nhiếp Ly, hai mắt liền sáng lên, lập tức đi về phía Nhiếp Ly.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận