Dịch: Hoangforever
Nam Cung Tiên Âm trì trệ, không thể đưa ra quyết định được. Diệp Tử Vân thấy vậy, khẽ chắp tay, hướng về phía Nam Cung Tiên Âm, nói:
“Nhiếp Ly còn nói, bất kể Tông chủ đưa ra quyết định như thế nào, hắn đều vui vẻ đón nhận.”
“Nếu như Thiên Âm Thần Tông lựa chọn không cần Vũ Thần Tông bảo vệ, hắn nguyện ý mang theo tất cả đệ tử Vũ Thần Tông rời khỏi Thiên Âm Thần Tông, sẽ không có quấy rầy Thiên Âm Thần Tông nữa.”
Diệp Tử Vân nói.
Nam Cung Tiên Âm nghe thấy vậy, vẻ mặt liền hơi hòa hoãn một chút. Nàng nhìn về phía Diệp Tử Vân, cười khổ, bất đắc dĩ nói:
“Tử Vân, vậy ngươi thử nói xem, thân là tông chủ của Thiên Âm Thần Tông, ta nên làm thế nào cho phải?”
“Tông chủ, ngươi cứ yên tâm đi, dựa theo sự hiểu biết của ta về Nhiếp Ly. Ta thấy hắn mặc dù là người không tuân theo bất kỳ quy củ nào, luôn làm ra những chuyện khác người. Thế nhưng có một điều chắc chắn, không thể nghi ngờ đó là hắn có tấm lòng chính nghĩa. Nếu như Thiên Âm Thần Tông thật sự gặp kiếp nạn, dựa vào tính cách của hắn, cho dù hắn có mất cái mạng của mình thì hắn cũng sẽ bảo vệ Thiên Âm Thần Tông một cách chu toàn.”
Diệp Tử Vân chắc như đinh đóng cột nói.
“Tại sao ngươi lại có nhận định như vậy?”
Lông mày Nam Cung Tiên Âm hơi nhíu lại, nói.
“Dựa vào những gì ta biết về hắn.”
Hai con mắt Diệp Tử Vân nhìn về nơi xa xăm, hồi tưởng lại nói:
“Chúng tôi ra đời ở một nơi có tên là thành Quang Huy. Hằng năm, chúng tôi thường gặp phải yêu thú tấn công, tùy thời đều có thể bị hủy diệt.”
“Mỗi người trong tộc chúng tôi đều chiến đấu rất anh dũng, bảo vệ an nguy cho tòa thành. Vô số tổ tiên đã ngã xuống, vô số người đã hi sinh mới có thể khiến cho tòa thành thoát khỏi tai họa diệt vong kia.”
“Sau này chúng tôi mới biết được, thì ra thành Quang Huy là một phần của Tiểu Linh Lung thế giới . Mà Tiểu Linh Lung thế giới chẳng qua cũng chỉ là một phần của Long Khư Giới Vực (*). Mà ở nơi này nhân tộc và yêu tộc tranh đấu với nhau không ngừng. Suốt thời gian qua, Nhiếp Ly đã làm tất cả mọi cách, có cách thì cam tâm tình nguyện, có cách thì trái với lương tâm, thế nhưng chung quy lại, tất cả đều là vì thủ hộ cho thành Quang Huy.”
(*)Long Khư Giới Vực : biên giới Long Khư
“Vì thành Quang Huy, chúng tôi có thể vứt bỏ cả mạng sống của mình. Bởi vì nơi đó là nơi chúng tôi đã lớn lên, là cố hương của chúng tôi.”
Hai con mắt Diệp Tử Vân khẽ rơi ra giọt nước mắt,
“Không biết, tông chủ có thể hiểu được loại tình cảm này của chúng tôi không?”
“Ta hiểu một chút.”
Nam Cung Tiên Âm lặng lẽ nói.
“Thật ra thì, Nhiếp Ly đưa ra thánh dược như vậy, nguyên nhân chính là vì muốn Lục đại Tông môn Chánh đạo có thể trở nên mạnh hơn. Mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực đối kháng lại Tông môn Ma đạo.”
“Chứ bằng không, tông chủ thử nghĩ mà xem, nếu như Nhiếp Ly giấu kỹ, chỉ đưa nó cho đệ tử Vũ Thần Tông sử dụng, thì có lẽ chưa cần tới mười năm, khoảng cách giữa Vũ Thần Tông và Thiên Âm Thần Tông đã là một trời một vực rồi. Mà hiệu quả của thánh dược này đối với cường giả Vũ Tông cảnh như thế nào, chắc có lẽ tông chủ cũng rõ ràng rồi. Thế nhưng, Nhiếp Ly lại nguyện ý đem một phần thánh dược lấy ra, đem nó chia cho các đại tông môn chánh đạo khác sử dụng.”
Diệp Tử Vân nhìn thẳng về phía Nam Cung Tiên Âm nói,
“Nhiếp Ly đã vì mọi người làm ra nhiều chuyện như vậy. Chẳng lẽ Nam Cung tông chủ vẫn còn nghi ngờ Nhiếp Ly còn có dụng tâm nào khác nữa sao?”
“Chuyện này... Tử Vân đừng có hiểu lầm. Ta thật ra cũng không có hoài nghi Nhiếp tông chủ có dụng tâm khác. Mà chỉ là ta có chút không cam lòng đối với cách làm của hắn mà thôi.”
Nam Cung Tiên Âm vội vàng lên tiếng giải thích.
“Nếu như Yêu Thần Tông trở lại, Nam Cung tông chủ có nghĩ rằng với thực lực hiện tại của Thiên Âm Thần Tông liệu có thể bình yên rút lui khỏi Yêu Thần Tông hay không? Nếu như Thiên Âm Thần Tông vẫn như cũ, không có thay đổi gì, vậy thì chắc chắn là chết, không thể nghi ngờ. Thay vì ngồi chờ chết, sao không thay đổi một chút có phải hay hơn không?”
Diệp Tử Vân nhìn về phía Nam Cung Tiên Âm, nghiêm túc nói.
Nam Cung Tiên Âm rơi vào trầm mặc một lúc lâu. Nàng nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra được cách nào khả thi cả. Hiện tại tình thế bắt buộc cô, không còn cách nào khác nữa.
Mặc dù, Nhiếp Ly làm điều đó thực sự chỉ muốn tốt cho Thiên Âm Thần Tông. Thế nhưng theo cách thức Bá vương ngạch thượng cung (*) như thế này, quả thật khiến cho nàng vô cùng khó chịu.
(*) Bá vương ngạch thượng cung : ngang ngược.
Khó chịu thì khó chịu, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác cả. Hiện tại, Thiên Âm Thần Tông của nàng quá mức nhỏ yếu, ngoài cách chịu đựng ra cũng chẳng còn cách nào khác cả??
“Tử Vân, thay ta chuyển lời tới Nhiếp Tông chủ rằng, Thiên Âm Thần Tông chúng ta đương nhiên hoan nghênh Vũ Thần Tông, nhưng Vũ Thần Tông đừng có làm ra những chuyện quá đáng như vậy nữa. Còn chuyện vừa rồi, ta đây xem như chưa từng nghe thấy.”
Nam Cung Tiên Âm cười khổ, khoát tay nói.
“Được! Ta nhất định sẽ đem lời của tông chủ chuyển tới Nhiếp Ly.”
Diệp Tử Vân khẽ mỉm cười nói. Thấy Nam Cung Tiên Âm chấp nhận, nàng thầm vui sướng trong lòng.
Mặc dù nàng là đệ tử của Thiên Âm Thần Tông, thế nhưng nàng là hôn thê của Nhiếp Ly a. Đương nhiên nàng đứng về phía Nhiếp Ly rồi. Huống hồ, Nhiếp Ly làm như vậy tất cả cũng chỉ vì muốn thủ hộ cho thành Quang Huy.
Đương nhiên là nàng đồng ý rồi. Hơn nữa, cái quy củ Thiên Âm Thần Tông chỉ lấy nữ đệ tử, quả thật có chút cổ hủ, nên phải sửa lại.
Bên trong biệt viện (*) của Nhiếp Ly, Nhiếp Ly đang ngồi ở đó, lặng lẽ vuốt ve Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm trong tay. Kể từ sau khi hắn cắn nuốt mảnh nhỏ Thánh Tổ Chi Kiếm, hắn liền cảm thấy được bên trong thanh Thiên vẫn Thần Lôi Kiếm này có chứa một sức mạnh đáng sợ. Ngay tới cả hắn cũng không khỏi kinh ngạc, âm thầm khiếp sợ cỗ lực lượng này.
(*) Biệt viện: sân riêng.
Không biết nếu như Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm thật sự phát huy ra uy lực thực sự của mình, vậy thì lúc đó không biết uy lực của nó sẽ như thế nào nhỉ??
Vào thời điểm Nhiếp Ly đang còn vuốt ve Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, Diệp Tử Vân từ bên ngoài đi vào.
“Nam Cung tông chủ đã đáp ứng??”
Nhiếp Ly nhìn thoáng qua Diệp Tử Vân, khẽ cười nói.
“Làm sao người biết?”
Diệp Tử Vân nở ra nụ cười, hỏi lại.
“Cái này gọi là tình thế bắt buộc. Nam Cung tông chủ cũng không phải là người ngu ngốc. Nếu như cô ấy thật sự muốn cùng Vũ Thần Tông đoạn tuyệt, hậu quả kia căn bản nàng không thể nào thừa nhận nổi. Mặc dù biết chúng ta ép buộc nàng đấy, thế nhưng nàng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chịu đựng mà thôi.”
Nhiếp Ly cười ha ha nói.
“Lỡ may Thiên Âm Thần Tông thật sự muốn cá chết lưới rách thì sao?”
Diệp Tử Vân nhìn thoáng qua Nhiếp Ly hỏi.
“Vậy thì...”
Trong con ngươi Nhiếp Ly xẹt qua một tia sáng bén nhọn,
“Chỉ có thể thay một tông chủ khác thôi. Ta tin cái vị trí tông chủ này, bên trong Thiên Âm Thần Tông chắc chắn sẽ có người thích. Chỉ cần đưa cho họ một chút thánh dược, sau đó thêm chút mắm, chút muối, chắc chắn họ sẽ đứng ra tranh giành quyền lực.”
“Nhiếp Ly...tốt hơn hết là không nên làm ra những chuyện như vậy.”
Diệp Tử Vân suy nghĩ một chút, thở dài, nhẹ nhõm nói:
“Cũng may, Nam Cung tông chủ đã đáp ứng.”
“Tổ chim bị phá, vậy thì trứng có con nguyên vẹn nữa hay không? Thánh Đế muốn luyện hóa cả Long Khư Giới Vực, Thiên Âm Thần Tông cũng không thể nào chỉ biết lo cho mỗi riêng mình. Thay vì để một người bình thường lãnh đạo Thiên Âm Thần Tông đi về phía hủy diệt, không bằng đánh cuộc một lần.”
Nhiếp Ly nói,
“Cũng may Nam Cung Tiên Âm nàng chấp nhận.”
“Vậy kế tiếp chúng ta sẽ làm gì?”
Diệp Tử Vân nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.
Khi biết có một tồn tại vô cùng cường đại như Thánh Đế, Diệp Tử Vân trong lòng không khỏi có phần có mấy phần khẩn trương.
“Triệu tập đám người Ngưng Nhi, Đoạn Kiếm, Đỗ Trạch. Chúng ta cần phải về Tiểu Linh Lung thế giới một chuyến.”
Nhiếp Ly nói với Diệp Tử Vân.
“Trở về Tiểu Linh Lung thế giới?”
Nghe thấy Nhiếp Ly nói như vậy... ánh mắt Diệp Tử Vân liền sáng lên. Nhưng khi nghĩ tới phụ thân đã mất, hai con mắt nàng không khỏi ảm đạm xuống.
“Ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ tìm ra biện pháp giúp nhạc phụ đại nhân sống lại.”
Nhiếp Ly vỗ vỗ vai Diệp Tử Vân, nói.
“Ừ.”
Diệp Tử Vân gật đầu, nhìn vào mắt Nhiếp Ly, khẳng định nói,
“Ta tin ngươi!”
Nhìn vẻ mặt kiên định của Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly thương xót ôm nàng vào lòng. Người thiếu nữ này, nội tâm nàng cũng mang quá nhiều thương đau đi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận