Dịch: Hoangforever
Sau khi Nhiếp Ly và Tiểu Ngưng Nhi đi ra, lúc này Diệp Tử Vân đang đợi ở trong đại điện.
"Tử Vân, mới vừa rồi ta chỉ...."
Nhiếp Ly mở miệng định giải thích.
Diệp Tử Vân xấu hổ trừng mắt liếc nhìn Nhiếp Ly,
"Ta tìm người, cũng không phải nói tới những chuyện này."
"Tử Vân, mới vừa rồi chúng ta quả thật không có làm gì cả. Hắn cũng chỉ muốn xác thực thai ký trên người ta...."
Tiểu Ngưng Nhi đỏ bừng mặt nói. Nàng có chút không dám nhìn Tử Vân. Vừa sao tràng diện vừa rồi, cũng quá lúng túng đi.
"Quả thật ta cũng chỉ định xác thực thai ký của Tiểu Ngưng Nhi."
Nhiếp Ly khổ sở giải thích.
"Hừ! Có cho người cũng không dám làm."
Diệp Tử Vân hừ một tiếng nói,
"Được rồi. Chúng ta nên nói vào chuyện chính đi."
Nhìn bộ dạng này của Tử Vân, Nhiếp Ly biết Tử Vân không còn tức giận hắn nữa. Đám người bọn họ lưu lạc tới biên giới Long Khư này, sinh mệnh mong manh như sợi chỉ, gánh vác trên người chính là Quang Huy thành và sự tồn vong của thế giới tiểu Linh Lung.
Nàng biết trên người mang theo trọng trách nặng nề, cho nên cũng không có dây dưa nhùng nhằng mấy chuyện như thế này. Huống hồ, trong lòng nàng đã sớm thông cảm chuyện này. Vận mệnh của nàng, Tiểu Ngưng Nhi và Nhiếp Nhi sớm đã ràng buộc chung với nhau một chỗ một cách sâu sắc, có cắt cũng không đứt được, trốn cũng không thoát được.
Hiện tại còn có thể làm gì khác được nữa? Tương lai như thế nào, hết thảy cứ để thuận theo tự nhiên đi.
Nghĩ như vậy, trong lòng Diệp Tử Vân cũng nhẹ nhõm đi nhiều.
"Nam Cung Tông chủ tìm ta, nói muốn thương lượng với ngươi một việc. Nàng gặp khó khăn, cho nên nhờ ta mở lời tới người, bảo người hỗ trợ."
Diệp Tử Vân nói,
"A! Nàng nói gì?"
Nhiếp Ly nâng nâng, ánh mắt híp lại. Chuyện này hắn đại khái cũng đoán ra được.
"Nam Cung Tông chủ nói rằng, Vũ Thần Tông chúng ta nhiều người như vậy tới Thiên Âm Thần, hình như có chút không được thỏa đáng."
Diệp Tử Vân nói.
Nàng nghiễm nhiên đem mình biến thành người của Vũ Thần Tông rồi.
Dù sao, Vũ Thần Tông đã nằm trong tay của Nhiếp Ly. Còn Thiên Âm Thần Tông cũng chỉ là chỗ nàng tạm thời sinh sống nhờ mà thôi.
"A! Có gì không thỏa đáng?"
Nhiếp Ly trừng mắt hỏi.
"Nàng nói, hiện tại Thiên Âm Thần Tông giống như đã thành... thành...."
Khuôn mặt Diệp Tử Vân hơi đỏ lên.
"Thành cái gì?"
Nhiếp Ly cười dài hỏi.
"Thành đại hội tương thân...Kể từ sau khi người Vũ Thần Tông chúng ta tới, mặc dù chúng ta đúng là bảo vệ Thiên Âm Thần Tông, nhưng riêng tư mà nói, quả thực hỗn loạn không chịu nổi...."
Diệp Tử Vân nói tới phần sau, quả thực rất xấu hổ, nàng nói tiếp.
"Nàng nói, có thể ước thúc môn hạ đệ tử của chúng ta tốt hơn được hay không?"
"Hỗn loạn không chịu nổi? Bọn họ đã làm chuyện gì?"
Nhiếp Ly ngẩn người hỏi.
"Bởi vì ngươi đã ra lệnh, nếu như không tìm được một nửa khác... của mình, thì cũng đừng có hồi Vũ Thần Tông nữa. Vì vậy, đệ tử Vũ Thần Tông quả thực đã dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Tối hôm qua hơn nửa đem đệ tử leo tường bị bắt có mười mấy người. Đệ tử trốn trong phòng nữa đệ tử bị bắt ra có hơn 30 người. Bất kể có điều tra đặt câu hỏi như thế nào, các nàng đều không chịu khai ra, ai là cha của đứa bé."
Diệp Tử Vân nói tới phần sau, quả thực vô cùng ngượng ngùng, không muốn nói thêm nữa.
"Khụ khụ, Tử Vân, Người trở về chỗ Nam Cung tông chủ, nói như thế này. Ngày đó nàng đồng ý cho Vũ Thần Tông chúng ta tiến vào chiếm giữ, bảo vệ Thiên Âm Thần Tông. Vũ Thần Tông ta nói được làm được. Nàng không thể qua cầu rút ván như vậy được. Nếu nói như vậy, Vũ Thần Tông ta quyết không đáp ứng!"
Nhiếp Ly nghiêm túc nói.
Tiểu Ngưng Nhi ở bên cạnh không khỏi cười "hi hi", cười tới nỗi run rẩy hết cả người. Nam Cung tông chủ cái người này lên phải thuyền giặc rồi. Nghĩ muốn hạ tàu cướp biển nhưng nào có dễ dàng như vậy. Cái tên gia hỏa Nhiếp Ly này quả thực quá xấu xa mà! Nghĩ tới đây, khuôn mặt Tiểu Ngưng Nhi không khỏi đỏ ửng lên.
Diệp Tử Vân liếc nhìn Nhiếp Ly một cái, nói:
"Ngươi muốn nói điều gì, cứ nói ra đi, ta chịu trách nhiệm chuyển lời cho Nam Cung tông chủ là được."
"Khụ khụ."
Nhiếp Ly cảm thấy lúng túng. Nam Cung tông chủ không tới hỏi mình mà hết lần này tới lần khác tìm Tử Vân hỗ trợ. Hắn đương nhiên minh bạch. Có mấy chuyện Nhiếp Ly không thể nói rõ trước mặt Tử Vân được.
Nhưng mà, Nam Cung cũng quá đánh thấp sự vô sỉ của Nhiếp Ly rồi.
Nhiếp Ly đi qua đi lại thong thả suy nghĩ một chút, nói,
"Cứ nói như thế này với Nam Cung tông chủ. Dù sao dời đi là không thể được. Vũ Thần Tông sẽ làm hết phận sự đã nói ra, bảo vệ tốt Thiên Âm Thần Tông. Về phần những tên đồ đệ nửa đêm canh ba leo tường bị bắt kia, quả thực là một đám phế vật mà. Cửa chính thì không đi, lại đi trèo tường. Trèo tường cũng thôi đi, lại còn bị bắt lại. Chuyện này là do Vũ Thần Tông chúng ta dạy không nghiêm, mong Nam Cung tông chủ bỏ qua cho. Bất quá trèo tường cũng không phải tội gì lớn, đánh bọn họ mấy roi là được, dạy dỗ bọn họ một chút là được. Về phần mấy đệ tử núp trong phòng nữ đệ tử, cần phải xem xét lý do của bọn họ rồi mới phạt được. Chẳng hạn như bọn họ là được nữ tử Thiên Âm tông mời tới cùng nhau tu luyện địa đạo... vân vân...Tại sao lại bị bắt, chúng ta phải hỏi thăm kỹ càng mới được. Vũ Thần Tông chúng ta sẽ không bỏ qua cho bất kỳ đệ tử nào có tâm thuật bất chánh. Những cũng không thể phạt oan uổng người tốt được."
Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Mong mọi người ủng hộ trang web.
Những lời này của Nhiếp Ly không khỏi khiến cho Diệp Tử Vân và Tiểu Ngưng Nhi tức cười. Nhiếp Ly quả thực là một người đầy bụng xấu xa mà. Nam Cung tông chủ mà nghe được những lời này của Nhiếp Ly có lẽ cũng tức điên lên mất.
Rõ ràng Nhiếp Ly thiên vị đệ tử môn hạ Vũ Thần Tông mà. Mà Nam Cung tông chủ đương nhiên cũng không thể nào vì chuyện nhỏ nhặt này trở mặt được. Huống hồ, ngày hôm nay thực lực của Thiên Âm Thần Tông quả thực kém Vũ Thần Tông rất nhiều. Nếu như thật sự trở mặt, dựa vào Thiên Âm Thần Tông mà nói, căn bản không thể thay đổi cục diện được. Chuyện này đương nhiên trong lòng Nam Cung tông chủ hiểu rõ ràng.
"Về phần những nữ đệ tử Thiên Âm Thần Tông mang thai kia, trời ạ! Ngay cả cha của chúng các nàng còn không biết là ai. Nếu như môn quy Thiên Âm Thần Tông nghiêm khắc mà nói , muốn đem các nàng trục xuất khỏi tông môn.. Vũ Thần Tông chúng ta rủ lòng thương, nguyện ý chứa chấp các nàng. Hi vọng Nam Cung tông chủ không nên đẩy các nàng tới tuyệt lộ."
Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, tiếp tục nói.
"Sau sự kiện lần này, ta phát hiện ra một vấn đề rất lớn. Hộ vệ Thiên Âm Thần Tông làm việc quá kém, lại để cho nhiều người như vậy ra vào nội viện tông môn như chỗ không người, khiến cho các nữ đệ tử bị làm nhục. Thân là tông chủ Vũ Thần Tông, ta sẽ giúp Thiên Âm Thần Tông hộ vệ tông môn. Ta sẽ bảo đệ tử Vũ Thần Tông và hộ vệ Thiên Âm Thần Tông cùng ăn cùng ở, đồng cam cộng khổ. Nếu như để một người nào nữa đi vào nội viện Thiên Âm Thần Tông, ta sẽ lấy bọn họ ra trị tội."
Nhiếp Ly hừ hừ mấy tiếng nói.
Hộ vệ Thiên Âm Thần Tông tất cả đều là nữ đệ tử. Nhiếp Ly phái nam đệ tử Vũ Thần Tông đi qua đó, cùng ăn cùng ở với các nàng, nếu không phát sinh chuyện tình cảm, đó mới là chuyện lạ.
........
Hơn nữa, hộ vệ là người của Vũ Thần Tông, các nam đệ tử Vũ Thần Tông ra vào Thiên Âm Thần Tông không phải càng thêm dễ dàng hơn sao??
Nhưng mà, Nam Cung tông chủ có năng lực cự tuyệt chuyện này sao?
Một là mắt nhắm mắt mở bỏ qua, hai là quyết liệt với Vũ Thần Tông. Nam Cung tông chủ sẽ lựa chọn như thế nào đây?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận