Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 6: 6

Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)

  • 426 lượt xem
  • 2758 chữ
  • 2021-09-09 21:55:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lúc Mộc Tuyên Dư về đến Thịnh Đạt, sắc mặt không được coi là kém, nhưng tóm lại cũng không phải là tốt, phần lớn người trong công ty đã tan làm và rời đi, chỉ có một số ít ở lại, những người này đều là thành phần tinh hoa, vừa nhìn vẻ mặt của cô thì đã biết cô không mang về tin tức tốt, trên mặt từng người khó nén nổi thất vọng, có điều họ bình thường trở lại rất nhanh, chuyện thế này vốn không nên ôm hi vọng.

Trên đường về Thịnh Đạt, cô nghĩ đến rất nhiều chuyện, anh trai không phản đối cô đến Vạn Thành, có phải là để cô đi trải nghiệm cảm giác này hay không, tất cả đều nằm gọn trong tay người khác, người ta muốn gặp bạn thì gặp, không gặp bạn thì bạn phải liên tục chờ, hơn nữa còn không thể có chút oán giận nào, thứ cảm giác này, cô gần như chưa trải qua trong đời lần nào, từ nhỏ đến lớn, cô đều quá suôn sẻ, cho dù là tìm việc làm, cũng là mấy kiểu nhẹ nhàng, trong thứ nhẹ nhàng đó, đối với vài suy nghĩ nào đó cô nghĩ nó là đương nhiên.

Cô đi vào phòng làm việc của Mộc Tuyên Nghị, thấy trên mặt Mộc Tuyên Nghị có vẻ hiểu rõ, cô càng thêm sáng tỏ, mình đoán đúng rồi, anh chưa từng đặt hi vọng vào mình, là bản thân cô tự cho là vậy, tưởng rằng có hi vọng thì nên túm chắc lấy, nhưng lại chưa từng nghĩ đến hình hình thực tế. Anh trai là đang để cô tự lĩnh hội, rất nhiều thứ rất khó khăn, mà những thứ này không phải thứ cô nên gánh vác, hoặc là nói cô căn bản không gánh vác nổi.

“Em không gặp được Giang Cảnh Hạo.”

Mộc Tuyên Nghị vốn đang đứng trước bàn làm việc, anh đi đến trước cửa sổ, “Ừ.”

Anh đã sớm dự liệu đến kết quả này, chỉ là kết quả phát triển theo dự tính của anh mà thôi, điều khiến anh cảm thấy được an ủi là sự nhẫn nại của cô em gái này không tồi, vậy mà có thể kiên trì lâu đến vậy, xem ra anh vẫn xem thường cô rồi.

Mặc dù Mộc Tuyên Dư hiểu được suy nghĩ của anh trai, nhưng bây giờ trong lòng cô đang có một phỏng đoán khác, phỏng đoán này trên đường về cô không ngừng phủ định, nhưng mà vẫn không nhịn được mà suy đoán đến tính chân thực của nó.

“Anh, anh có biết về nhà họ Giang không?”

Lúc này Mộc Tuyên Nghị mới xoay người lại, nhìn em gái mình, “Sao đột nhiên hỏi vấn đề này?”

“Thì là tò mò đó, hình như sau khi vợ trước qua đời thì ông cụ nhà họ Giang cưới vợ nữa, vậy vợ sau của ông ấy có sinh con không?” Tay trái cô nắm lấy tay phải, vẻ mặt và động tác đều không có gì khác thường, chỉ có bản thân cô biết, khi hỏi câu này cô căng thẳng đến mức nào.

Mộc Tuyên Nghị nhíu mày, về chuyện này thì anh thật sự không biết, hồi đó Giang Hào luôn mang Giang Cảnh Hạo đi tham gia các loại tiệc rượu, về chuyện của Giang Hào và người vợ bây giờ, người biết được đã ít lại càng ít.

“Chuyện này… anh cũng không rõ.” Mộc Tuyên Nghị ăn ngay nói thật, “Em hỏi câu này thật sự không có nguyên nhân khác?”

Mộc Tuyên Dư buông đôi tay đang nắm chặt ra, vẻ mặt lại không cách nào thả lỏng, “Em chỉ tò mò mấy chuyện đó thôi mà, chuyện bí mật mấy gia đình quyển thế đó.”

Mộc Tuyên Nghị lắc đầu không đồng tình.

Mộc Tuyên Dư cười khẽ, “Anh, em đột nhiên nhớ ra, anh muốn gặp Giang Cảnh Hạo, đã hẹn mấy lần, đối phương đều dùng đủ loại lí do để từ chối, nhưng lấy danh nghĩa của em thì lại thành công.”

Cô nhắc nhở như vậy, anh cũng ý thức được dường như thật sự rất bất thường, “Sao, có phải phát hiện vấn đề gì…”

“Ha ha, điều này chứng tỏ sức hấp dẫn của em lớn hơn anh, dù người ta cũng không gặp em, nhưng chí ít thì cũng bằng lòng gặp đó…”

Mộc Tuyên Nghị, “…”

*********************************

Lúc Mộc Tuyên Dư rời khỏi Thịnh Đạt, trên trán đổ từng đợt mồ hôi lạnh. Mộc Tuyên Nghị hẹn Giang Cảnh Hạo mấy lần đều không thành công, mà Mộc Tuyên Dư cô chỉ một lần đã thành công, sự thực này khiến bao nhiêu hưng phấn khi nhận được tin lúc trước của cô sớm tan thành mây khói, phỏng đoán đó trong lòng cô, vốn không có cơ sở, nhưng chuyện này lại tăng thêm minh chứng cho phỏng đoán của cô.

Giang Cảnh Hạo, Giang Thừa Châu, đều là họ Giang, quan hệ giữa hai người họ là gì?

Mộc Tuyên Dư ngồi trên xe, tâm tình nặng trĩu như núi đè.

Đại học Tây Giang từng có thời điểm “điên cuồng toàn dân”, đó là vì có người trực tiếp lái chiếc Lamborghini số lượng giới hạn toàn cầu đi học. Đại học Tây Giang là đại học tốt nhất thành phố Tây Giang, mấy sinh viên mới đó cũng không phải không nhờ vào nỗ lực học tập, vượt qua cây cầu độc mộc thi đại học đó mới có thể có tư cách học ở Đại học Tây Giang bốn năm, phần lớn gia đình không phải lo chuyện cơm áo, số ít thì điều kiện cũng được coi là tốt, nhưng người có thể lái một chiếc xe thể thao cao cấp thì tuyệt đối có thể coi là tiêu điểm. Có người hiểu chuyện từng đi tra về chiếc xe này, trưng hết thời gian sản xuất, kiểu loại, giá thị trường ra, ghim trên website của trường, được mọi người nhiệt liệt hưởng ứng, vì thế ngày nào cũng có người đến gần chiếc xe này quan sát, lí do là cho dù cả đời này thì cũng không kiếm được nhiều tiền như thế, càng không mua nổi chiếc xe xa xỉ thế này, nhưng mà ít nhất trong đời cũng có lần nhìn thấy rồi. Điều này trở thành chủ đề hot, dẫn đến truyền thông địa phương cũng tích cực tham dự, ngoài biết được chủ nhân chiếc xe là tân sinh viên Giang Thừa Châu của Đại học Tây Giang, những chuyện khác đều không thể biết được, thậm chí bối cảnh nhà Giang Thừa Châu lại càng khó biết, vì thế có người phỏng đoán, chắc là con trai của ông chủ nào đó ở tỉnh khác. Nguyên nhân của phỏng đoán này là từng có bạn học cùng cấp ba của Giang Thừa Châu, biết Giang Thừa Châu, nam sinh đó là từ tỉnh ngoài thi vào Đại học Tây Giang, hơn nữa theo như bạn đó nói, từ thời cấp ba Giang Thừa Châu đã là tiêu điểm rồi, trên người luôn mặc đồ của các nhãn hiệu quốc tế nổi tiếng, một chiếc quần chiếc áo bất kì đã là tiền lương một năm của một vài người.

Mà đương sự trong chuyện này là Giang Thừa Châu thì khịt mũi cười nhạt với quan điểm và bàn luận của người khác, hoàn toàn không để tâm, vẫn việc ta ta làm, xe thì đổi hết chiếc này đến chiếc khác, dần dần người bên cạnh anh ta cũng quen, nhà anh ta có tiền, ghen tị cũng vô dụng.

Mộc Tuyên Dư cảm thấy huyệt thái dương đau âm ỉ, cô chưa từng nghĩ Giang Thừa Châu là người thành phố này, bởi vì năm đó mọi người truyền nhau rằng anh học cấp ba ở tỉnh khác, bây giờ lại cảm thấy lí do này đúng là không đảm bảo.

Hơn nữa cô mơ hồ nghĩ đến điều gì, lấy di động ra, không ngừng lướt tư liệu nào đó. Cô thích coi di động như chiếc USB, có thứ gì đều lưu trong di động, phòng ngừa ngộ nhỡ, cô tìm ra tin tức nào đó, giới thiệu rất ngắn, hơn nữa nội dung câu chữ chỉ có trên app SoonTake, cô phóng to chữ, phóng to hơn nữa.

Giang lão tiên sinh có chú ý đến sản phẩm của hãng Lamborghini, từ nhiều năm trước đã bắt đầu mua xe của hãng này, độ trung thành với hãng này đã được hiệp hội xe cho phép mua được một trong ba mươi chiếc xe quý xa xỉ số lượng giới hạn toàn cầu, chiếc xe đó không phải có tiền là mua được, mà nó là tượng trưng cho thân phận địa vị, bởi vậy có thể thấy được địa vị không tầm thường của nhà họ Giang.

Mộc Tuyên Dư lại cầm di động lên, vào website trường, tìm bài đăng nhiều năm trước, thời gian đăng bài quá lâu, cô lướt đến mỏi mắt vẫn chưa tìm thấy, thật ra không cần lướt, cô rất rõ ràng, mình đã có được minh chứng. Giang Thừa Châu năm đó, lái chiếc Lamborghini giới hạn 30 chiếc toàn cầu, chỉ là anh luôn lái xe của hãng này, lần nào cũng là số lượng giới hạn toàn cầu, những người xung quanh cũng đã mất dần ngọn lửa nghiên cứu lúc đầu, chuyện này chỉ bàn luận trong phạm vi nhỏ, hơn nữa tiêu điểm bàn luận cũng chỉ là Giang Thừa Châu này có tiền không phải ở mức bình thường.

Sự kiện ăn khớp như thế, là anh sao?

Một bên sườn mặt mà thôi, nhưng giác quan thứ sáu của cô nói cho cô biết, người đó chính là Giang Thừa Châu, Giang Thừa Châu trở về rồi. Vậy thì, một loạt chuyện của Thịnh Đạt, đều là Giang Thừa Châu giở trò quỷ?

Tim cô đập thình thịch, vừa hoài nghi, vừa nỗ lực muốn phủ định, dưới tâm tình mâu thuẫn này, cô gọi điện cho Hạ Ngữ Minh.

Trong điện thoại Hạ Ngữ Minh đồng ý rất sảng khoái, Mộc Tuyên Dư lập tức bảo tài xế quay đầu, đưa cô đi gặp Hạ Ngữ Minh.

Gió lớn bên sông, hơi ẩm và lạnh, có điều thời tiết thế này, vừa ăn đồ vặt ven đường, vừa hưởng thụ gió sông, cũng coi như hữu tình. Trước đây họ thích chạy đến đây ăn xiên ven đường, nghe tin tức từ con đường nhỏ cạnh bàn, cười mà không nói, chỉ là số lần không nhiều, dù sao thì mấy thứ đồ đó ăn nhiều cũng không tốt cho sức khỏe, dù rằng họ rất thích ăn.

Trời trở lạnh, dường như lúc nào cũng có thể có mưa, người ra ngoài không nhiều, hai người ngồi đối diện nhau, vẫn là dáng vẻ quen thuộc, nhưng dường như ở giữa lại có một hố rộng.

“Không ngờ cậu vẫn còn chủ động gọi điện cho mình.” Khóe miệng Hạ Ngữ Minh hơi cong lên, cô chỉ tùy ý cười, nhưng sắc đẹp của cô hơi sắc sảo, vì thế có vẻ cao không với tới.

Rất lâu trước kia Mộc Tuyên Dư từng nghe người ta bàn luận, vẻ đẹp của Hạ Ngữ Minh, cao quý diễm lệ, khiến người ta không dám đến gần. Nhưng mà Mộc Tuyên Dư nghĩ nếu mình là đàn ông, cô gái thế này hẳn là càng có tính chinh phục.

“Tôi cũng không ngờ tới.” Mộc Tuyên Dư không phải đến ôn chuyện, cô cười nhạt, lẽ nào Hạ Ngữ Minh tưởng mình tìm cô ấy là để thể hiện chủ quyền yêu gì đó sao, sau đó khóc lóc làm loạn chỉ trích không ngừng? Cô không có tinh thần tốt như thế, đồng thời cũng không muốn có dáng vẻ thảm hại trước mặt cô ấy, “Tôi nhớ cậu có một người bạn, làm thám tử tư…”

Hạ Ngữ Minh nhíu mày, quả thực không ngờ rằng, Mộc Tuyên Dư tìm mình là vì chuyện này. Hạ Ngữ Minh quả thực từng nhắc đến một người bạn, làm công việc về mặt đó, lúc đó chỉ thuận miệng nói thôi, bởi vì người bạn đó phàn nàn quá nhiều về chuyện công việc không như ý với mình…

Một bữa cơm ăn không mặn không nhạt, Hạ Ngữ Minh vẫn cho Mộc Tuyên Dư số điện thoại của người bạn đó, từng là bạn thân nhất không gì không nói, hết mực quan tâm lẫn nhau, sau một bữa cơm, liền mau chóng kéo dài khoảng cách. Hạ Ngữ Minh không nhắc đến Chu Chấn Hưng, Mộc Tuyên Dư cũng thế, hai người hành xử giống như chuyện đó chưa hề xảy ra…

Tách ra với Hạ Ngữ Minh, Mộc Tuyên Dư lập tức gọi điện cho người đàn ông biệt hiệu L này, nói rõ tin tức mà cô muốn, về phần giá cả, dễ nói thôi.

Trước khi gọi điện, cô còn tra một chút, theo con đường tin tức nhỏ nào đó, ở phương diện này L rất có năng lực. Nhưng mà cô nghĩ đến biệt hiệu đó, mơ hồ hơi không vui, trong <Death Note>, L hẳn là đại diện cho phe chính nghĩa, nhưng mà rất tiếc, cô thích Raito hơn. Hơn nữa lí do cô thích Raio kì quái đến khiến người ta oán trách, đó là khi Raito phải ngăn một cô gái đến cục cảnh sát, anh ta không biết tên của cô gái đó, không cách nào viết vào cuốn sổ tử thần, nhưng có quyền đổi tuổi thọ của mình để lấy một lần nhìn tên của người khác, tình cảnh đó có thể coi như “sống chết một đường”, nhưng Raito vẫn ích kỉ không định dùng tuổi thọ của mình để đổi, mà là dùng cách khác để có được tên của đối phương. Lúc đó cô xem đến tình tiết này thì bèn cảm thấy, sao lại có người ích kỉ như vậy chứ, ích kỉ đến có sức hấp dẫn như vậy.

Đáng tiếc, Hạ Ngữ Minh và Mạnh Ngữ Phán thời cấp ba, đều yêu L, họ không thể hiểu được tâm lý kì quái này của cô.

Đêm này Mộc Tuyên Dư ngủ bình thường, khi tỉnh giấc, cô đã nhận được tin nhắn của L, bảo cô kiểm tra mail. Nhanh vậy đã có tin tức, cô thấy hơi kinh ngạc theo bản năng, tin tức về nhà họ Giang, không tra ra được, mà người bên cạnh cũng không rõ, hẳn là phía nhà họ Giang có hành vi che giấu.

Cô vẫn nhảy xuống giường, bật máy tính.

Tư liệu rất trọn vẹn, trọn vẹn đến mức Mộc Tuyên Dư bắt đầu sợ năng lực làm việc của vị L này.

Giang Hào và vợ đầu có quan hệ không tốt không xấu, vợ đầu của ông ta xuất thân từ nhà có tiếng, tính cách dịu dàng, nhưng Giang Hào là một người phong lưu, sau khi đứng ở vị trí đó, có qua lại với không ít nữ minh tinh. Nhưng mà con người Giang Hào, làm việc cũng có nguyên tắc nhất định, bất kể bên ngoài có bao nhiêu người phụ nữ thì cũng không đánh vào mặt vợ, vợ ông ta sức khỏe vẫn luôn không tốt, bao năm vẫn không có con, Giang Hào cũng chưa từng có con riêng gì, mà hễ người phụ nữ nào gọi điện đến ra oai với vợ ông ta, hậu quả chắc chắn vô cùng thảm, dần dà, người ta đều rõ, Giang Hào tôn trọng vợ ông ta. Vợ đầu của ông ta, năm bốn mươi tuổi thành công mang thai, sinh ra Giang Cảnh Hạo, nhưng sinh con không được bao lâu thì đã bỏ con lại mà qua đời. Giang Hào một mình nuôi lớn Giang Cảnh Hạo, cũng vào năm hơn năm mươi tuổi thì cưới người vợ bây giờ là Tần Tương, một người phụ nữ kém Giang Hào ba mươi tuổi, cùng năm kết hôn, Tần Tương sinh cho Giang Hào một cậu con trai là Giang Thừa Châu.

Mộc Tuyên Dư xem đến đây, đã biết, mình không mượn cớ để bác bỏ phỏng đoán của mình được nữa, người đó thật sự là Giang Thừa Châu, anh là em trai của Giang Cảnh Hạo, xuất hiện ở Vạn Thành là lẽ đương nhiên. Thế này cũng có thể giải thích được, vì sao đã đồng ý gặp cô, mà còn mặc kệ không gặp cô, chẳng qua chỉ là chút tra tấn nho nhỏ của anh mà thôi.

Tư liệu vẫn còn rất nhiều, nhưng cô đã không còn tâm tình tiếp tục xem nữa.

Giang Thừa Châu hồi nhỏ thái độ thù địch nặng, không gò bó, tuy thông minh, nhưng hành vi tác phong khiến Giang Hào rất bất mãn, vì thế bị ném sang tỉnh khác, mắt không thấy thì tâm không phiền. 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top