Mộc Tuyên Dư nhớ rất rõ, khi cô và Chu Chấn Hưng bắt đầu qua lại, anh trai từng ra hiệu ngầm với cô, đối tượng mà cô tìm, không nhất thiết phải môn đăng hộ đối, cô có thể tìm một người đàn ông mà mình thích, bất luận người đàn ông đó có thân phận và địa vị thế nào. Công ty không cần hôn nhân của cô đem lại lợi ích, dù có một ngày, công ty cần hai người họ lấy hôn nhân ra để hy sinh, vậy cũng nên là bản thân anh hy sinh chứ không phải cô.
Cô hiểu rất rõ, bất kể anh trai hay bố mẹ, họ đều cố gắng hết sức để cô được sống cuộc sống tùy thích theo ý mình, không trói buộc gì cô, hi vọng cô cả đời này có thể vui vẻ không phiền não. Mà cuộc sống hơn hai mươi năm qua của cô, quả thực sống thuận buồm xuôi gió, thậm chí có thể mặt dày mà nói rằng cô sống tốt hơn phần đông mọi người. Cô có thể mua những bộ quần áo mà mình thích, bất luận là nhãn hiệu nào, có thể muốn đến đâu chơi thì đến, tất cả đều là điều kiện vật chất mà người nhà dành cho cô, thậm chí cô có thể làm một vài chuyện tương đối mạo hiểm kích thích mà không phải đắn đo gì, chỉ là vì cô hiểu rất rõ, người nhà chính là chỗ dựa của cô, dù cô làm sai gì, cô cũng sẽ không thật sự gặp phải hậu quả nghiêm trọng.
Cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp hơn hai mươi năm của cô đều là người nhà dành cho, bây giờ Thịnh Đạt gặp phải khủng hoảng nghiêm trọng, cô không thể bàng quan đứng nhìn được, cho dù có lẽ sự lo lắng và sự đánh đổi của cô không hề có giá trị, nhưng ít nhất cô phải tham dự vào, cô muốn dùng hành động thực tế hồi báo lại sự yêu thương của người nhà dành cho cô, chứ không phải từng giây từng phút đều hưởng thụ sự trả giá của họ, thêm một người là thêm một phần sức lực, dù sao vẫn là tốt.
Mộc Tuyên Nghị đang lái xe, anh dừng xe dưới cột đèn tín hiệu giao thông, tầm mắt rơi ở trên thiết bị đo tốc độ, tay thì lấy di động ra, gọi điện cho Thẩm Tác Lâm, ý bảo hãy sắp xếp cho Mộc Tuyên Dư một vị trí phù hợp. Thẩm Tác Lâm đột nhiên nhận được cuộc điện thoại thế này, ngay cả vì sao và nên sắp xếp cho chức vụ gì còn chưa kịp hỏi, điện thoại đã bị đương sự lập tức ngắt máy rồi.
Mộc Tuyên Dư đạt được mục đích, khóe miệng vểnh lên.
Mộc Tuyên Nghị liếc nhìn dáng vẻ em gái qua chiếc gương trước mặt, ánh mắt cô hơi lóe sáng, đôi mắt lại càng linh động, giống như dáng vẻ hồi nhỏ lúc cô làm sai chuyện, sau đó thì dùng đủ loại cớ, thuận lợi lừa bố mẹ trót lọt, giống như một chú hồ ly nhỏ thông minh đáng yêu. Dáng vẻ này của cô, khiến anh nhịn không được mà cũng cong khóe miệng. Hai anh em có mấy phần giống nhau, làm cùng một động tác, dễ thấy là càng hài hòa tốt đẹp.
“Đúng rồi, anh, anh và chị Trình vẫn tốt chứ?”
Trình Hiểu Tang là bạn gái của Mộc Tuyên Nghị, tình cảm của hai người luôn rất tốt, không phải do đi xem mặt cũng không phải sự kết hợp của lợi ích, hai người là tự do yêu đương, nhưng mà gia thế của Trình Hiểu Tang không tồi là đúng, vì thế Mộc Tuyên Dư càng nhận định anh trai và Trình Hiểu Tang có thể đi đến cuối cùng, dù sao thì trên các phương diện hai người đều phù hợp với điều kiện dành cho một nửa còn lại lí tưởng của đối phương, Mộc Tuyên Nghị chắc chắn không thể chơi trò chơi câu chuyện cổ tích về cô bé lọ lem, vậy thì yêu một cô gái có gia thế tương đương, đó là đối tượng tốt nhất.
“Vẫn tốt.” Ngữ khí của anh nhàn nhạt, cũng không nghe ra được gì.
Trên thực tế, mặc dù chuyện của Thịnh Đạt chưa bị giới truyền thông khui ra, nhưng người trong giới này đều là người tinh thông, nhất là ông cụ nhà họ Trình đã ở trên thương trường bao nhiêu năm, đương nhiên để ý đến tình hình của Thịnh Đạt. Trình Hiểu Tang là cô cháu gái ông cụ Trình yêu thương nhất, với chuyện hôn nhân đại sự của cô cháu gái này, ông cụ cũng luôn đặt trong lòng, dù ông cụ Trình chưa nói chính xác điều gì, nhưng ý rất rõ ràng, nếu Thịnh Đạt không vượt qua được khủng hoảng lần này, hôn sự của anh và Trình Hiểu Tang, chỉ e là…
Dù Mộc Tuyên Dư không rõ chuyện tình cảm giữa anh và Trình Hiểu Tang rốt cuộc là như thế nào, nhưng cô cũng nghe ra anh trai không muốn tiếp tục vấn đề này, cô lập tức đổi chủ đề, kể về những chuyện thú vị mình thấy trên đường đi du lịch, Mộc Tuyên Nghị phối hợp hỏi và cười, không khí trong suốt quãng đường đi rất tốt.
Tới công ty, Mộc Tuyên Nghị trực tiếp ném cô cho Thẩm Tác Lâm.
************************
“Em gái Mộc, anh trai Thẩm đợi em lâu lắm rồi đó.”
Thẩm Tác Lâm vừa nhìn thấy cô, đã lập tức cười cợt, anh ta cười vô cùng lưu manh, nhất là lúc nói chuyện còn dùng mấy từ “anh trai” “em gái”, vô hình trung khiến người ta cảm thấy mập mờ.
“Cũng chẳng đợi lâu mấy, tóc đã thấy bạc đâu.”
“Sặc…”
Lần nào Thẩm Tác Lâm gọi trêu cô là em gái Mộc, cô đều liên tưởng đến Mộc Uyển Thanh trong <Thiên long bát bộ>, lần đầu tiên Đoàn Dự gặp Mộc Uyển Thanh thì kinh ngạc vì đôi mắt hút hồn, còn có tình yêu của Mộc Uyển Thanh với Đoàn Dự nữa, chỉ có điều trong bộ phim này, cái được gọi là đoạn tình cảm này luôn bị tình cảm giữa Đoàn Dự và Vương Ngữ Yên đè xuống, như một phần quá khứ không đáng để nhắc tới.
Thẩm Tác Lâm chưa sắp xếp công việc gì cho Mộc Tuyên Dư, chỉ để cô làm quen với quy định và chế độ của công ty trước, với bên ngoài thì tuyên bố rằng cô là nhân viên có kinh nghiệm mới tới, mục đích cũng là không hi vọng cô phải chịu những lời bàn tán không tốt và bị xa lánh ở công ty. Mộc Tuyên Dư thì không nghĩ nhiều như vậy, cô bảo Thẩm Tác Lâm mang riêng toàn bộ tư liệu về các hạng mục của công ty cho cô xem, lý do của cô là dù sao cô cũng có cổ phần ở Thịnh Đạt, cô hiểu một chút về tình hình kinh doanh của công ty thì cũng hợp tình hợp lý.
Thẩm Tác Lâm không từ chối, mà là đến phòng làm việc của Mộc Tuyên Nghị, nói lại yêu cầu của Mộc Tuyên Dư cho Mộc Tuyên Nghị.
“Cứ làm theo lời con bé.” Mộc Tuyên Nghị ngẫm nghĩ, hiểu rất rõ lần này em gái nghiêm túc tìm tòi, anh càng giấu, sẽ chỉ khiến cô nghĩ rằng vấn đề của công ty càng nghiêm trọng, dù trên thực tế thì đúng là như thế.
“Toàn bộ?” Thật ra Thẩm Tác Lâm không ngờ rằng Mộc Tuyên Nghị đồng ý thoải mái như vậy.
“Ừ.”
Dưới sự cho phép của Mộc Tuyên Nghị, Thẩm Tác Lâm đem toàn bộ tư liệu gần một năm nay của công ty đến chỗ Mộc Tuyên Dư.
********************************
Từ đầu, Mộc Tuyên Dư không có phòng làm việc riêng, cô ngồi cùng mọi người, sau mấy ngày thì cô có được một phòng làm việc nhỏ, tuy phòng nhỏ, nhưng vị trí rất tốt, từ ô cửa sổ có thể nhìn thấy cả thành phố, dù là ngồi trên ghế trong phòng làm việc, chỉ cần vừa ngẩng đầu là đã có thể nhìn thấy phong cảnh trải ra vô tận. Nơi này, là nơi được đặc biệt thu xếp cho cô. Mà thân phận của cô, cô cũng chưa từng giấu giếm, chính là em gái của Mộc Tuyên Nghị, cô không bận tâm mọi người sẽ cư xử với mình thế nào. Huống hồ mục đích cô đến công ty, không phải thật sự là để làm việc chăm chỉ, còn phải đoàn kết hòa mình với đồng nghiệp, đó đều là chuyện không xác định của tương lai.
Tất cả thời gian của Mộc Tuyên Dư, cô đều dùng để xem tư liệu, trọng điểm của cô là bắt đầu từ lúc công ty bắt đầu có vấn đề, đồng thời cũng xem vấn đề của công ty. Chuyện kinh doanh của Thịnh Đạt vẫn luôn tốt, chỉ là sau khi Mộc Tuyên Nghị lên vị trí này, anh bắt đầu đầu tư vào bất động sản, vì thế đầu tư thêm một hạng mục, tiền vốn giai đoạn trước của công ty đã bỏ vào, tuy vốn lưu động của công ty không nhiều lắm, nhưng chỉ cần trì hoãn qua khoảng thời gian này, tình hình phát triển sẽ rất tốt, nhưng sản phẩm nào đó của công ty, bắt đầu từ mấy tháng trước lần lượt bị các bên đối tác trả hàng, cho đến bây giờ, đã bị trả lại rất nhiều đơn hàng rồi, vốn dựa vào mấy món tiền hàng này để duy trì chuyện kinh doanh, giờ sản phẩm bị trả lại, không thể nào có được tiền hàng. Xúi quẩy hơn chính là, các cơ quan chuyên môn chú trọng điều tra những sản phẩm này, dù không điều tra ra có vấn đề về chất lượng, nhưng vẫn liên tục điều tra, bất luận là bên cung cấp hàng hay khách hàng, đều bắt đầu lần lượt nhận định những sản phầm này có rất nhiều vấn đề. Hạng mục được đầu tư vốn vào giai đoạn trước vẫn còn nhiều thời gian mới kết thúc được, không chỉ có thế, còn cần phải bỏ thêm vốn vào, mà khoản vay bên phía ngân hàng hình như cũng sắp đến hạn rồi…
Công ty bây giờ giống như bị người ta bóp cổ, lên không được, xuống không xong.
Bắt đầu của tất cả chuyện này…
Mộc Tuyên Dư mau chóng mở hồ sơ, quan tâm đến lần đầu tiên công ty bị trả hàng, lúc đó nội bộ công ty đều không bận tâm lắm, không cảm thấy chuyện lần này sẽ lan ra nghiêm trọng như thế. Cô phác thảo mấy vụ hợp tác của công ty trước và sau khi chuyện này xảy ra, sau khi loại trừ từng thứ một, chỉ còn lại chuyện hợp đồng giữa Vạn Thành và Thịnh Đạt đến kì hạn, bên Vạn Thành không tiếp tục hợp tác với Thịnh Đạt nữa, thời hạn hợp đồng đến, quan hệ hợp tác giữa đôi bên chính thức hủy bỏ.
Vạn Thành chính là bề mặt của thành phố Tây Giang, sự phát triển của nó và sự phát triển của cả thành phố gắn bó chặt chẽ, sản nghiệp của Vạn Thành trải rộng khắp các tỉnh thành phố, hơn nữa nó còn mở rộng ra nước người, chỗ thành công nhất của nó là mỗi lần mở rộng hạng mục mới đều không chỉ ổn định mà còn chuẩn bị chu đáo, lấy khí thế mạnh mẽ tiến vào thị trường, nhanh chóng khiến khách hàng nhận đúng ra nó, đây là đòn sát thủ của Vạn Thành, bao năm nay vẫn giữ nguyên được vị trí đầu rồng, cũng hoàn thiện các hạng mục không liên quan, nó chính là chiều gió phát triển kinh tế của thành phố Tây Giang.
Sau khi Mộc Tuyên Nghị đảm nhiệm vị trí hiện giờ, Thịnh Đạt có hợp tác với Vạn Thành, nhờ vào thị trường mà Vạn Thành mở ra tiến hành tiêu thụ hàng hóa, mà Thịnh Đạt cũng tiếp tục mở rộng thị trường cho Vạn Thành, hai bên đều có lợi, mấy năm nay vẫn luôn hợp tác vui vẻ, nhưng lần này lại đột nhiên dừng quan hệ hợp tác.
Mộc Tuyên Dư nhìn không dời mắt những tư liệu về Vạn Thành, tư liệu rất rõ ràng, lí do bên Vạn Thành đưa ra là công ty họ đang đưa vào một hạng mục mới, không có thời gian chú ý đến chuyện hợp tác với Thịnh Đạt, vì thế quyết định không hợp tác nữa, điều toàn bộ nhân viên liên quan đến chuyện hợp tác vào hạng mục mới. Hơn nữa những người hợp tác còn công khai khen ngợi Mộc Tuyên Nghị, dù không thể tiếp tục hợp tác, nhưng vẫn vô cùng tán thưởng năng lực của Mộc Tuyên Nghị, cũng vô cùng hài lòng với chuyện hợp tác trước kia.
Nhìn qua, dường như không có vấn đề gì.
Mộc Tuyên Dư lại tra tin tức về Vạn Thành một chút, Vạn Thành là sản nghiệp của nhà họ Giang, tiếp nối nhiều đời, ban đầu đương nhiên chưa được chú ý đến thế, lúc vào tay Giang Hào, Vạn Thành bỗng chốc phất lên khiến người ta kinh ngạc, bây giờ Giang Hào đã hơn bảy mươi tuổi rồi, từ lâu đã không lo chuyện kinh doanh của Vạn Thành nữa, chuyện kinh doanh của Vạn Thành toàn bộ đều giao cho con trai của Giang Hào là Giang Cảnh Hạo, mà Giang Cảnh Hạo trên thương trường thì có thiên phú hơn người, đều nói giữ nghiệp khó hơn dựng nghiệp, anh ta không chỉ quản lý tốt Vạn Thành, mà còn mở rộng nhiều hạng mục, đưa Vạn Thành phát triển thành công ty tiếng tăm vang dội như hiện nay. Mà con người Giang Cảnh Hạo thì làm việc có chừng mực và thận trọng, người trong ngành hình dung về anh ta là chỉ chuẩn bị tốt một trăm phần rồi thì mới ra tay, thực tế cũng như thế. Tin tức về Giang Cảnh Hạo không nhiều, mặc dù có rất nhiều từ ngữ miêu tả, nhưng đều không có tác dụng gì, điều duy nhất là sau khi kết hôn anh ta có một con gái, không có scandal với nữ minh tinh hoặc người đẹp nổi tiếng, được coi là một người đàn ông tốt.
Cô xem rất lâu, luôn cảm thấy khủng hoảng Thịnh Đạt gặp phải bây giờ có liên quan đến Vạn Thành, nhưng cẩn thận ngẫm lại, lại cảm thấy bản thân mình đã nghĩ nhiều. So sánh với Vạn Thành, Thịnh Đạt quả thật có phần không đặt được lên bàn cân, Giang Cảnh Hạo cũng đâu rảnh rỗi đến như thế mà đối phó với Thịnh Đạt, huống hồ ngoại trừ quan hệ hợp tác, Giang Cảnh Hạo và Mộc Tuyên Nghị không qua lại gì, vậy thì càng không có lý do để đối phó với Thịnh Đạt.
Tuy nghĩ vậy, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy hơi bất thường, giác quan thứ sáu của phụ nữ xuất hiện, khiến cô không ngừng đấu tranh giữa lý trí và cảm tính, cuối cùng cô quyết định đi tìm Mộc Tuyên Nghị.
Mộc Tuyên Nghị vừa mới kết thúc một hội nghị, lúc này sắc mặt không tốt lắm, tình hình bây giờ của công ty, anh vẫn chưa tìm ra cách giải quyết.
Mộc Tuyên Dư vào phòng làm việc, nhìn thấy sắc mặt hiện giờ của anh, cũng không pha trò như bình thường, “Anh, công ty xảy ra chuyện có liên quan đến Vạn Thành không?”
Mộc Tuyên Nghị ngước mắt, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, mà Mộc Tuyên Dư thì nói ra suy nghĩ của mình.
Mộc Tuyên Nghị không đưa ra đánh giá gì với suy đoán của em gái, mà nói sự thật, “Anh đã điều tra rồi, Vạn Thành không tiếp tục hợp tác nữa, không phải là một câu mượn cớ, những người liên quan đến chuyện hợp tác được điều đến một bộ phận khác, không tiến hành hợp tác với công ty khác, hơn nữa Vạn Thành quả thật ứng phó toàn lực vì hạng mục mới. Anh từng tính giá trị rồi, dù Vạn Thành có thể lấy được lợi nhuận trong khi hợp tác, nhưng một khi hạng mục mới của họ có lãi, chỉ cần một năm thì có thể thu về được lợi nhuận bằng ba năm hợp tác với chúng ta.”
Mộc Tuyên Dư cắn môi, vậy tức là nói, Vạn Thành hủy hợp tác, hoàn toàn là vì tình hình thực tế, không chứa cảm xúc riêng tư gì, là bản thân cô đã nghĩ nhiều. Cũng phải, cô vừa nhìn tư liệu đã tìm ra chỗ có vấn đề, vậy mới thật sự là chuyện lạ khó tin.
“Anh…” Cô cúi đầu, sầu não vì sự bất lực của mình.
“Đừng lo lắng, rồi sẽ ổn thôi…” Mộc Tuyên Nghị cười với em gái.
Mộc Tuyên Dư ngẫm nghĩ, “Anh, nếu như Vạn Thành có thể thiết lập quan hệ hợp tác với chúng ta lần nữa, liệu có thể giải quyết vấn đề của công ty được không?”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận