Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 2: 2

Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)

  • 482 lượt xem
  • 2449 chữ
  • 2021-09-09 21:54:14

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mộc Tuyên Dư đeo ba lô nhỏ gian nan về đến nhà, đứng trước cổng biệt thự, cảm giác xa lạ và quen thuộc hòa vào nhau, gom thành thứ cảm xúc khó hiểu, cô ra ngoài nửa tháng, gặp được một đoàn các cô gái thất tình, cùng đến các danh lam thắng cảnh nổi tiếng, sau đó cô đến một trấn nhỏ không tiếng tăm. Vậy mà cô ở trấn nhỏ mười ngày, thật sự khó mà tưởng tượng được, đến bây giờ khi nhớ lại, cô cũng cảm thấy khó tin, cô kiên nhẫn nghe những người già ở đó kể về những câu chuyện của họ, lại lấy cảm xúc “cảm động lây” mà nghe những cụ già đó nhớ nhung con cái mình… Nhưng khi đó cô vẫn chưa có chút khó nhẫn nhịn nào, ngược lại nội tâm rất bình tĩnh, bình tĩnh hiếm thấy.

Chuyến du lịch kết thúc, không thể thay đổi điều gì, chuyện phải đối mặt thì vẫn phải đối mặt. Nhưng cô khẽ cong khóe miệng, nếu cô nói với anh trai cô ở trấn nhỏ đó mười ngày, anh trai nhất định sẽ thấy khó tin, trong mắt anh trai, cô nhất định không thể thích ứng với hoàn cảnh như thế, nhưng mà trước khác nay khác, có thể thích ứng với hoàn cảnh hay không có lẽ chỉ có liên quan đến tâm tình của bản thân mà thôi.

Cô gõ cửa, tự nhiên có quản gia ra mở cửa.

Quản gia Ngô đã ở nhà cô nhiều năm rồi, cô chỉ nghe rằng sau khi vợ của quản gia Ngô qua đời, chú không tái hôn, nghiễm nhiên coi đây là nhà, chú rất chiều chuộng cô và anh trai. Nhất là khi quản gia Ngô cười, nếp nhăn chồng chéo, nhưng lại vô cùng hiền từ, điều này khiến thiện cảm của Mộc Tuyên Dư với người quản gia này tăng mạnh.

“Cô chủ về rồi đấy à!” Quản gia Ngô cười híp mắt, thấy cô trở về, dường như tâm tình rất tốt.

“Đúng đó ạ, chú có nhớ cháu không?” Mộc Tuyên Dư làm nũng với quản gia Ngô, sau đó dưới ánh nhìn hiền hậu của quản gia Ngô cô lấy quà mua cho chú ra, ý cười trên mặt quản gia Ngô càng đậm, miệng thì nói lần sau cô đừng tiêu tốn nữa, nhưng mặt lại đầy thỏa mãn.

Mộc Tuyên Dư nhún nhún vai, không quấy rầy quản gia Ngô bóc quà, cô về phòng chỉnh lý bản thân một phen trước, cô cảm thấy bản thân bây giờ nhất định cực kì nhếch nhác. Còn chưa vào nhà, cô đã ngửi thấy một mùi thơm ngào ngạt, hoa dành dành và hoa nhài ngoài nhà đã nở cả rồi, hương hoa tập kích, dường như trái tim cũng vì vậy mà say say.

Từ nhỏ cô đã thích căn nhà giống như tòa thành trong cổ tích, cô bèn xin anh trai trồng đủ loại cây cối ngoài nhà, trước tiên là trồng thường xuân và bìm bìm cùng mấy loại hoa cỏ thuộc họ dây leo, sau khi trồng các loại cây này cho chúng sống sót, anh trai đặt giá trúc đã được bện vào bán kính cách tường hai mét, giá vừa dựng xong, có chút cảm giác nhìn như ổ chim, lúc ấy cô còn không vui, cảm thấy thực vật leo tường để sống thì tốt hơn. Qua mấy năm, giá trúc đã bị các cây leo che lấp, mấy loại cây leo quấn quýt lấy nhau, đảm bảo bốn mùa luôn xanh, hơn nữa khoảng cách giữa mặt tường và giá trúc thì có gieo trồng các loại hoa cỏ thơm hương, vì thế căn nhà này, bốn mùa xanh tươi, bốn mùa hương hoa vấn vít, thật sự thỏa mãn ước mong về căn nhà giống như tòa thành trong cổ tích của cô.

Cô có người anh trai yêu thương cô, bố mẹ yêu thương cô, có gì mà buồn phiền nữa chứ?

Cô đi qua, hái một đóa dành dành đang nở rộ, đặt ở chóp mũi, mùi thơm ngào ngạt ùa thẳng vào nhà, phiền não và nỗi canh cánh trong lòng thời gian trước bị hương hoa này phủ lấp.

Cô cầm đóa dành dành định vào nhà, phòng khách rất lớn, bây giờ không có ai. Mọi người trong nhà cô đều không thích nhìn thấy người lạ, cho dù là dì dọn dẹp hay dì nấu ăn, họ đều được sắp xếp đến một tòa nhà khác, chỉ khi cần họ làm việc, họ mới xuất hiện ở đây, bây giờ không phải giờ cơm, cũng không phải giờ làm vệ sinh, vì thế căn nhà rộng lớn nhìn có vẻ trống vắng.

Trong nhà bày trí đơn giản, mặt tường trắng thuần, đồ đạc lấy màu socola làm chủ đạo, ngay cả bức tranh mang phong cách cổ xưa trên tường cũng chủ yếu là màu socola, cô luôn cố chấp cho rằng kiểu màu sắc thế này khá có cảm giác và mang lại sự thư thái. Đồ đạc trong phòng khách được sắp xếp ngay ngắn trật tự, nhưng cũng không quá khó tiếp cận, chỉ là trên sofa vắt một chiếc áo vest, để lộ ra mấy phần bừa bãi và không hài hòa, áo là của Mộc Tuyên Nghị, cô vừa nhìn là đã nhận ra.

Giờ này, sao anh trai lại ở nhà?

Tình huống bình thường mẹ sẽ không ở nhà, bà có hoạt động xã giao riêng, khiêu vũ dạo phố, cuộc sống muôn màu muôn vẻ, mà anh trai thì bận rộn ở công ty từ sáng đến tối, bây giờ không phải giờ tan làm và cuối tuần, anh lại ở nhà, điều này có phần không ăn khớp với hình tượng làm việc nghiêm cẩn của anh.

Nhưng cô luôn không can thiệp vào hoạt động của mọi người trong nhà, có ngoại lệ cũng không kì lạ.

Khi cô chuẩn bị lên tầng để về phòng mình, chuông điện thoại đột ngột vang, trong nhà trống trải, âm thanh vang lên không ngừng, dường như có tiếng vọng dữ dội. Điện thoại của Mộc Tuyên Nghị, chuông điện thoại của anh vạn năm không đổi, cô còn từng cười nhạo anh, có cần không theo trào lưu thế không, hoặc là để rung hoặc là cứ để im lặng cho xong, nhưng bất kể cô chê thế nào, anh đều có thể bình tĩnh nghe, sau đó tiếp tục chuyện ta ta làm.

Mộc Tuyên Dư do dự mấy giây, rồi vẫn đi qua chỗ chiếc áo vest đó, định nghe máy, chỉ là cô còn chưa lên tiếng, người ở đầu bên kia đã sốt sắng nói, “Mộc tổng, tình hình càng ngày càng gay go rồi, hôm nay lại có hai đơn hàng bị trả lại kho, hơn nữa đối phương còn tỏ ý rằng không muốn tiếp tục hợp tác với chúng ta nữa, đây đã là chuyện tương tự thứ ba trong tuần rồi. Còn nữa, tôi đã kiểm tra hạng mục giai đoạn trước, còn lâu nữa mới kết thúc được, tiền vốn chẳng những không thể thu hồi, mà còn cần phải bổ sung thêm, nếu không thì hạng mục không thể tiếp tục tiến hành bình thường được. Ngoài ra bên phía ngân hàng đã gọi điện đến hối thúc, dường như đã nhận được tin công ty gặp vấn đề, bởi vì trước kia chưa từng xảy ra chuyện thế này…”

Đầu bên kia điện thoại là Thẩm Tác Lâm, hiện đang là phó tổng giám đốc của Thịnh Đạt, là bạn học nhiều năm của Mộc Tuyên Nghị, rất được Mộc Tuyên Nghị tín nhiệm, từng làm trợ lý đặc biệt của Mộc Tuyên Nghị, cũng từng làm trưởng phòng giám sát thị trường và quản lý hạng mục, năng lực xuất sắc, có thể nói Mộc Tuyên Nghị tiếp nhận Thịnh Đạt và mở rộng thị trường của Thịnh Đạt ra quy mô trước nay chưa từng có, trong đó không thể không có công lao của Thẩm Tác Lâm. Mà quan hệ giữa Mộc Tuyên Nghị và Thẩm Tác Lâm vô cùng tốt, khi Mộc Tuyên Nghị đưa cô đi tham gia cuộc hội họp của họ, Mộc Tuyên Dư đã từng gặp mặt Thẩm Tác Lâm mấy lần, quan hệ dù không được coi là vô cùng thân thiết, nhưng cũng không hề xa lạ.

“Công ty gặp chuyện sao ạ?” Cô nghe đại khái, rồi mới chậm rãi lên tiếng.

Dường như đối phương ngẩn ra, không ngờ rằng người nghe máy lại là cô, mấy giây sau, mới thu giọng nói nôn nóng vừa rồi lại, “Tiểu Dư?”

Mộc Tuyên Nghị thường gọi cô như vậy, bạn bè quanh anh cũng đều gọi như vậy theo anh.

“Vâng, anh tìm anh trai em sao? Em sẽ chuyển lời cho anh ấy, bảo anh ấy gọi lại cho anh.”

“Ừ.”

Mộc Tuyên Dư ngắt máy, cầm di động đi lên tầng hai. Đoạn đường ngắn ngủi, cô lại nghĩ đến đủ loại suy nghĩ, có thể khiến Thẩm Tác Lâm dùng giọng nói gấp gáp như thế nói chuyện, vậy tức là công ty đã gặp vấn đề khá nghiêm trọng rồi? Không phải Thịnh Đạt chưa từng có vấn đề, thậm chí cô từng thấy Mộc Tuyên Nghị đi sớm về khuya để giải quyết vấn đề của công ty, nhưng không bao lâu, cô lại thấy bài báo về anh trai cô trên báo kinh tế, dùng đều là từ ngữ khen ngợi, cô có thể nhớ rõ chính là cụm “ngăn cơn sóng dữ”. Cô cầm di động, hi vọng rằng vấn đề lần này của Thịnh Đạt, anh trai có thể giải quyết êm đẹp.

Khi đi qua hành lang, cô nghe thấy tiếng truyền ra từ phòng sách, cô vốn tưởng anh trai đang nghỉ ngơi ở trong phòng, không ngờ rằng anh ấy đang ở trong phòng sách, cùng ở trong phòng sách còn có cả bố nữa. Tình cảm của bố mẹ cô rất tốt, bố thường đi cùng mẹ đến đoàn ca vũ để khiêu vũ, hoặc là cùng mẹ đi dạo mua quần áo, giống như họ vẫn còn đang trong thời kì yêu đương vậy, bố nói, bây giờ anh em cô đã lớn cả rồi, không cần khiến họ lo lắng nữa, ông cũng có thể tháo bỏ gánh nặng trong lòng, có thể sống những ngày tháng nhàn hạ ung dung cùng mẹ cô.

Nhưng giờ phút này, Mộc Trung Thiên lại dùng giọng nói già nua mà mệt mỏi hỏi con trai, “Vẫn chưa tìm ra cách giải quyết sao?”

Mộc Tuyên Nghị trầm mặc, trên mặt là vẻ nặng trĩu, đưa ra câu trả lời chân thật nhất, “Là con không có năng lực.”

Mộc Trung Thiên thở dài, “Con đã làm đủ tốt rồi, gặp phải chuyện thế này, cho dù là bố năm đó, cũng chưa chắc làm tốt hơn con bây giờ. Nhưng làm người, không thể bị thất bại quật ngã, mà phải càng bại càng mạnh.”

“Con hiểu.”

“Tin rằng xe đến trước núi ắt có đường.”

Mộc Tuyên Dư nhìn vào trong từ kẽ hở cửa, cô nhìn thấy anh trai luôn tự tin nhanh nhẹn của mình, lúc này đang đứng trước bàn làm việc, cả người lộ vẻ mệt mỏi và cảm giác bất lực nhàn nhạt, anh vẫn đứng thẳng, nhưng trên người lại tỏa ra sự nặng trĩu dường như không giấu nổi. Mà người bố phong độ hiên ngang trong lòng cô thì ngồi sau bàn, trừ vẻ mỏi mệt, chỉ còn lại vẻ già nua. Họ và hình tượng trong kí ức của cô không quá trùng khớp, trái tim cô bị thứ gì đó gõ mạnh, cô biết chuyện của công ty lần này tuyệt đối không đơn giản, nếu không thì sẽ không khiến bố và anh trai để lộ ra vẻ mặt như thế.

Cho dù lần trước công ty gặp khủng hoảng, bố vẫn có thể cùng mẹ ra ngoài như bình thường, thậm chí còn nói sự xuất hiện của khủng hoảng đó sẽ chỉ giúp anh trai cô trở nên mạnh mẽ hơn.

Mà bây giờ…

Cô hít thở sâu một hơi, gõ gõ cửa, sau đó trực tiếp đẩy cửa ra, “Bố, anh, hai người đang nói gì mà khẽ khàng thế, cũng nói với con nữa, được không?”

Mặt cô đầy ý cười, dường như không nghe thấy màn đối thoại giữa hai người họ.

Mộc Trung Thiên và Mộc Tuyên Nghị đồng thời nhìn cô, Mộc Trung Thiên khẽ nhíu mày, có phần không đồng tình nhìn con gái, “Lớn thế này rồi, vẫn không có lớn bé như thế.”

Cô lè lưỡi với bố, cười vô tội. Mộc Tuyên Nghị thì thở dài, dường như hơi hết cách với cô em gái này, “Còn biết về nhà hả, anh còn tưởng cô quên đường về nhà rồi chứ!”

“Vốn quên rồi, nhưng buổi tối lúc ngủ, nghe thấy tiếng vẫy gọi của anh trai, biết rằng em không ở nhà, anh quá nhớ em, vì thế em đành để mình chịu tủi thân, về nhà trước đã.”

Cô vừa cất lời, Mộc Tuyên Nghị đã đi lên trước, dùng tay gõ đầu cô.

Cô lập tức không vui, mau chóng quay đầu nhìn bố, “Bố, bố xem này, anh bắt nạt con.”

“Bố chẳng thấy gì hết.” Mộc Trung Thiên liếc nhìn con gái, nói dối mà mặt không đổi sắc.

Cô bày ra vẻ mặt chịu tổn thương, “Sớm biết thì đã không ra ngoài du lịch nữa rồi, không phải con chỉ rời đi nửa tháng thôi sao, thế mà đã bị thất sủng ngay rồi. Ngay cả bố cũng thiên vị anh, con đúng là quá thiệt thòi.”

Mộc Tuyên Nghị không đồng tình chút nào, “Xem cô sau này còn dám một mình ra ngoài hay không.”

Cô lại làm mặt quỷ, rồi mới nghĩ đến chuyện chính phải làm, đưa di động cho Mộc Tuyên Nghị, “Vừa rồi em nhận điện thoại của anh Thẩm, dường như anh ấy có chuyện gấp, anh nhớ gọi lại cho anh ấy đấy.”

Đối với bạn bè của Mộc Tuyên Nghị, cô đều gọi họ là anh, từ anh Thẩm đến anh Ngô, gọi thuận miệng hơn bất kì ai, Mộc Tuyên Nghị cũng không uốn nắn cô, tùy theo ý cô.

Cô nhìn ra được, hai người họ vẫn còn chuyện muốn nói, bèn mượn cớ mình mới về nhà, hơi mệt, trước tiên ngủ bù một giấc đã, cơm tối cũng đừng gọi cô. Người nhà đều rõ vài thói quen của cô, ngồi xe trong thời gian dài rồi về nhà thì nhất định sẽ lập tức ngủ một giấc no say, cô có tật đi xe thì sẽ bị say xe hoặc váng đầu.

Sau khi cô ra khỏi phòng sách, Mộc Trung Thiên và Mộc Tuyên Nghị nhìn nhau.

“Chuyện đó đừng nói cho con bé biết.” Mộc Trung Thiên nhắc nhở con trai.

“Con biết.”

Dù bố không nhắc nhở, anh cũng hiểu rõ, anh sẽ không để cô biết về chuyện đó.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top