Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 18: 18

Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)

  • 392 lượt xem
  • 2408 chữ
  • 2021-09-09 21:59:30

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mộc Tuyên Dư chỉnh lý bản thân một chút, liền cùng Giang Thừa Châu đến sân bay, cô phát hiện anh lái xe trở nên rất vững, nhắm mắt lại, hoàn toàn không cảm thấy mình đang ngồi trên xe, trước đây anh lái xe không phải thế này, mà là thay đổi theo tâm tình của anh, muốn lái nhanh thì lái nhanh, muốn vượt xe thì vượt xe, hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của người ngồi trong xe, cô ngồi xe anh đã từng nôn liên tiếp bảy tám lần. Lần đầu tiên cô nôn, ánh mắt Giang Thừa Châu nhìn cô lành lạnh, cô lập tức tỏ ý rằng mình không sao, có thể kiên trì, bởi vì cô có thể cảm thấy được, nếu cô dám có bệnh công chúa, anh sẽ ném cô xuống ngay lập tức, hồi đó anh vẫn luôn là người như thế.

Lái xe tùy hứng như thế, giống như chơi một trò chơi về nhịp tim vậy.

Bây giờ thì sao, là ai đã thay đổi thói quen của anh.

Cô nghĩ đến cô gái xuất hiện trên trang bìa đó, tên là Uông Tử Hàm nhỉ, nhìn có vẻ hơi yếu đuối, nhưng không có cảm giác cố làm ra vẻ yếu đuối đáng ghét, bởi vì phong cách thiên về hướng tươi sáng, cô gái như vậy có tiềm năng vô hạn, có thể ảnh hưởng được Giang Thừa Châu. Cô từng nghe một câu nói, cô gái có thể ngầm thay đổi một người đàn ông mới được coi là tình yêu đích thực của người đàn ông đó.

Tình yêu đích thực, tình yêu đích thực.

Cô đang nghĩ, những từ này, cũng từng xuất hiện trên người mình.

Ban đầu, mọi người đều cười nhạo cô, bất cứ lúc nào cũng nhìn xem cô bị Giang Thừa Châu đá như thế nào. Cô và Giang Thừa Châu ở bên nhau, anh có thể lập tức bỏ cô lại sau khi gặp hoa khôi Học viện Ngoại ngữ, rời đi cùng hoa khôi đó. Sau đó khoa khôi xinh đẹp đó lại thấy cô lần nữa, cười nói với cô – Đừng nằm mơ nữa, Giang Thừa Châu không thể yêu cô đâu, chẳng qua là cảm giác mới mẻ thôi, thông minh thì cút xa một chút.

Sau đó rất nhiều cô gái chính nghĩa có tự tôn công khai tỏ ý, hành vi của Mộc Tuyên Dư cô là sỉ nhục con gái, bản thân cô sa đọa thì thôi đi, lại còn làm mất mặt phái nữ, chủ động đi theo đuổi dạng đàn ông con trai như Giang Thừa Châu.

Sau đó, mọi người đều chẳng thấy lạ nữa, có một cô gái thường xuất hiện trong phòng học của Giang Thừa Châu, xuất hiện trong quán net Giang Thừa Châu chơi game, xuất hiện bên sân Giang Thừa Châu chơi bóng rổ…

Rồi sau đó, có người đột nhiên phát hiện Giang Thừa Châu dường như không qua lại thân thiết với những cô gái khác nữa, bắt đầu cùng Mộc Tuyên Dư yêu đương như bạn trai bạn gái bình thường, thậm chí càng ngày càng khiến người ta không thể tin vào chuyện đã xảy ra, Giang Thừa Châu sẽ mua bữa sáng cho cô, sẽ cầm túi cho cô, sẽ cùng cô chạy bộ buổi sáng, sẽ cùng cô đón gió lạnh trên sân thượng…

Tất cả những chàng trai đào hoa chỉ là do chưa tìm được tình yêu đích thực của anh ta, câu này được những nữ sinh theo đuổi Giang Thừa Châu tôn sùng là câu danh ngôn chí lý, dường như phát huy lời tiên đoán lớn nhất của nó, không phải là vậy sao, hành vi của Giang Thừa Châu chính là minh chứng chính xác nhất cho câu nói này.

Vì thế, Mộc Tuyên Dư chính là tình yêu đích thực của Giang Thừa Châu, tất cả mọi người đều nghĩ như thế, tất cả mọi người đều cho là vậy.

Mộc Tuyên Dư nhếch miệng, quét đi những kí ức đã sớm quá hạn đó ra khỏi đầu.

Cô đột nhiên nghĩ đến, tất cả giấy tờ của cô đều ở trên người mình, anh đưa mình đến sân bay chắc là lập tức phải đi luôn nhỉ? Nhưng cô không định nhắc nhở anh chuyện này, chuyện đột nhiên nghĩ đến này, khiến tâm tình cô trở nên tốt hơn một chút.

Bắt đầu từ lúc lên xe, hai người không nói với nhau một câu nào.

Sau khi đến sân bay, cô và Giang Thừa Châu vừa đi vào thì đã có người đi tới, đầu tiên người đó gật đầu với Giang Thừa Châu, sau đó là nhìn Mộc Tuyên Dư.

Giang Thừa Châu thấy cô không động đậy, mày nhướng lên, “Giấy tờ.”

Anh nhả ra hai chữ, rồi giống như chưa nói gì.

Cô nghiêm mặt, mới lấy giấy tờ ra giao cho đối phương, chỉ một lát sau, thủ tục đã làm xong.

Nhưng chuyện xảy ra trong mấy phút này, khiến cô thầm mắng mình ngốc.

Lên máy bay, cô đều dựa vào ghế ngồi, dáng vẻ hứng trí không cao, Giang Thừa Châu không để ý đến cô, lấy laptop ra gõ gõ. Cô dựa vào một lúc lâu, cũng không ngủ được, liền liếc về phía laptop của anh. Ngay cả đầu anh cũng không quay qua, anh lại đột nhiên mở miệng, “Không có bí mật thương nghiệp.”

Như nhắc nhở cô nhìn rồi cũng như không, chẳng có gì liên quan đến Thịnh Đạt cả.

Cô quay mặt qua, rút ra một quyển tạp chí, lại lật mấy tờ rồi mới phát hiện điều bất thường, bên trong lại có bài báo về Giang Thừa Châu và Uông Tử Hàm, chỉ là không khoa trương như thời gian trước mà thôi, cô lập tức muốn gập lại, kết quả còn chưa gập, Giang Thừa Châu đã nhìn qua, cũng không biết đã nhìn thấy nội dung hay chưa, nhưng ánh mắt nhìn về phía cô đã có thâm ý khác.

Điều này khiến hành vi vốn muốn bỏ tạp chí sang một bên của Mộc Tuyên Dư có vẻ hơi có ý, vì thế cô vẫn lật, dường như không cảm thấy có gì khác thường.

Xuống máy bay, đối với Mộc Tuyên Dư mà nói quả thực là một sự giải phóng.

Ra khỏi sân bay, liền có người đến đón hai người, đến thẳng khách sạn.

Cô dựa theo sự sắp xếp của Giang Thừa Châu, hạ quyết tâm không có bất cứ ý kiến gì.

Hai người ở cùng một phòng, Mộc Tuyên Dư đã không còn nổi sóng trong lòng vì chuyện này nữa, cô về phòng, lập tức vào nhà tắm, sau đó chuẩn bị ngủ một giấc ngắn, mà cô nhìn ra Giang Thừa Châu chắc hẳn có việc bận, anh không có ý kiến gì với hành vi của cô.

Cô nhìn bồn tắm lớn trong phòng tắm, hơi muốn ngâm mình, nhưng nghĩ đến việc nhất định có rất nhiều người từng sử dụng rồi, cuối cùng không thể vượt qua cánh cửa tâm lý, cô vẫn lựa chọn tắm vòi sen.

Dòng nước ấm dội xuống cơ thể, khiến nội tâm cô thoáng yên bình, cô nhắm mắt, muốn hưởng thụ sự yên bình giờ phút này. Lần thứ hai của cô và Giang Thừa Châu, chính là ở một khách sạn, anh là người đi thẳng vào chủ đề, cầm được thẻ phòng, vừa vào phòng liền xé quần áo của cô, mà cô thì để anh tùy ý giày vò mình. Khoảnh khắc đó cô rất muốn đẩy anh đang ở trên người mình ra, nhưng không được, cô không thể, thậm chí khi anh tiến vào, cô nghĩ đến chuyện khác để chuyển dời lực chú ý. Ngày hôm đó cô chắc chắn bị rút não rồi, bởi vì chuyện khác mà cô nghĩ đến vậy mà lại là cảnh trên boong tàu, chuyện mang tính nhục nhã đó, khiến cơ thể cô càng căng cứng, cả người dường như cũng bắt đầu đau đớn như lần đầu tiên. Cô hoàn toàn mờ mịt, cô không biết vì sao mình lại phải ở dưới cơ thể người đàn ông này, vì sao phải chọn lựa ở bên cạnh anh một cách khuất phục và nhục nhã như thế, cô như tiến vào một thế giới mà ngay cả bản thân mình cũng không biết.

Giang Thừa Châu lúc đó thì sao, anh hưởng thụ cơ thể trẻ trung này, cảm nhận sự căng cứng của cô, cảm giác chân thực đó khiến anh cảm thấy kì diệu và vui sướng, anh hưởng thụ, cho dù cô không có phản ứng gì. Sau khi kết thúc, Giang Thừa Châu mới cảm thấy hơi bất thường, vươn tay sờ mặt cô, phát hiện toàn là nước mắt, anh đột nhiên nổi giận, phản ứng này của cô giống như anh cưỡng bức cô vậy, rõ ràng là cô tự chủ động ở lại bên cạnh anh, dáng vẻ này là đang ghê tởm ai chứ!

Anh thậm chí phẫn nộ đánh một cú mạnh xuống giường, giường lập tức rung lên, hình như cô có thể cảm nhận được cơn tức của anh lúc này, nói lí nhí, “Em… chỉ là cảm thấy rất đau.”

Lời cô nói khiến anh chẳng ừ hử gì, nhưng bất mãn chắc chắn là thật, vì thế anh bật đèn lên. Anh không phải người biết dỗ con gái, cũng cảm thấy con gái có gì mà đáng dỗ dành đâu, bởi vì trên người họ viết hai từ giả dối và buồn nôn, việc gì phải tốn thời gian với họ. Anh từng nghe rất nhiều cô gái quở mắng sự vô tình của đàn ông, cái gì mà di tình biệt luyến, vứt bỏ vợ con, nhưng những người nói những lời đó nhất định đã quên mất, đối tượng khiến đàn ông di tình biệt luyến cũng là phụ nữ, khiến đàn ông vứt bỏ vợ con cũng là phụ nữ, vì thế có bao nhiêu tên đàn ông buồn nôn, nhất định cũng có bấy nhiêu người phụ nữ buồn nôn tương ứng.

Nói Giang Thừa Châu là Giang Hào phiên bản tái tạo cũng không quá. Anh từng cùng bố đến một vài bữa tiệc, trên bàn tiệc, anh nhìn thấy dáng vẻ một vài người phụ nữ vồn vã với Giang Hào, anh nhìn thôi đã muốn nôn rồi, Giang Hào đã là ông lão bảy mươi tuổi rồi, mấy cô gái hai mươi mấy tuổi tiến lên tươi cười đón tiếp, thậm chí chen lấn nhau hi vọng lọt vào mắt xanh của Giang Hào, a ha, phụ nữ đúng là loài động vật giả tạo nhất trên thế giới này, chỉ trích người khác không đúng chỗ này không đúng chỗ kia, đến lượt mình thì lúc nào cũng có rất nhiều cái cớ và ẩn tình, còn bắt người khác phải thấu hiểu cho, với mấy chuyện đó anh chỉ khịt mũi khinh thường.

Vì thế khi nhìn thấy Mộc Tuyên Dư khóc, anh chỉ có một suy nghĩ, giả bộ làm Lâm Đại Ngọc cái gì, tưởng rằng anh sẽ thương hoa tiếc ngọc hay sao? Sao phụ nữ lại thích tự cho là đúng như vậy?

Nhưng khi căn phòng được chiếu sáng, anh nhìn thấy nước mắt phủ đầy mặt cô, nhưng cô lại không hề nức nở, trong lòng anh ẩn giấu thêm chút gì khác, cảm giác đó chính là lúc cô khóc rất đẹp, kiểu đẹp này lướt qua nơi ác độc trong lòng anh, khiến anh dâng lên xúc động muốn phá hủy, vì thế anh híp híp mắt, gần như không nghĩ quá nhiều, lại trực tiếp phủ lên người cô, anh nghĩ rất kích động, nếu lúc này cô giãy giụa, có lẽ sẽ càng có cảm giác.

Thật đáng tiếc, sao cô có thể phản kháng chứ!

Sau hôm đó, Giang Thừa Châu và Tần Sâm Châu luyện tập xong, cùng ngồi bên sân bóng, Giang Thừa Châu hút thuốc, đột nhiên nhớ tới dáng vẻ khóc lóc cũng vô cùng xinh đẹp của cô, vì thế huých huých Tần Sâm Châu, “Lúc làm chuyện đó, phụ nữ sẽ thấy đau hả?”

Thật ra anh cảm thấy khó tin, anh chỉ cảm thấy sự khác biệt giữa có thoải mái và không thoải mái thôi.

Tần Sâm Châu không ngờ rằng thằng nhóc em họ này lại đến hỏi mình về vấn đề này, cười có thâm ý khác, “Nghe nói là có, nhất là lần đầu tiên… Hơn nữa ấy, lúc làm chí ít cũng phải để đối phương thích ứng đã, nếu không thì cũng sẽ đau…”

Tần Sâm Châu vỗ vỗ bả vai Giang Thừa Châu, hơi bất đắc dĩ, nhưng cũng nói khá mập mờ.

Giang Thừa Châu nhả một vòng khói, điều anh nghĩ đến cũng chỉ là thì ra phụ nữ không diễn quá sâu, để đối phương thích ứng? Màn dạo đầu? Anh day day trán, mình sảng khoái là được rồi, hà tất phải lo cho người khác, nhưng mà ngẫm nghĩ lại, anh vẫn ra quyết định, lần sau, vẫn đừng đi thẳng vào chủ đề nhanh như vậy thì hơn…

Lần sau? Anh với cô nào?

Chắc là cô có ngoại hình hợp với khiếu thẩm mỹ của anh nhỉ, khóc cũng rất đẹp, khóe miệng anh cong lên, để lộ ra nụ cười xấu xa.

Mộc Tuyên Dư mở mắt, dòng nước trượt thẳng xuống từ trên mặt cô, trong mắt dường như bịt đầy nước, rát rát khó chịu. Cô không lấy khăn, trực tiếp dùng tay lau nước trên mặt, rồi mới bắt đầu nghiêm túc tắm rửa.

Trong phòng tắm phủ một lớp sương trắng, cô đột nhiên không muốn ra ngoài, cứ đứng dưới dòng nước ấm này, cô cũng làm như thế, cho đến khi chân mỏi nhừ, dường như chỉ ngay giây tiếp theo là sắp ngã xuống, cô mới tắt vòi nước, lau khô nước trên người, quấn khăn tắm ra khỏi phòng tắm.

Trong phòng tắm và bên ngoài là hai nhiệt độ khác nhau, cảm giác lành lạnh truyền đến, vì suy nghĩ khó hiểu vừa rồi của mình mà cô cảm thấy buồn cười.

“Tôi còn tưởng là cô không định ra ngoài nữa chứ.”

Cả người Mộc Tuyên Dư chấn động, lúc này cô mới nhìn về phía người đàn ông phát ra tiếng nói, ngón trỏ và ngón giữa tay trái của anh kẹp một điếu thuốc, khói thuốc lượn lờ, anh híp mắt nhìn cô một cái, rồi mau chóng thu hồi tầm mắt.

Anh trở về lúc nào?

Cô còn tưởng là phải rất lâu nữa anh mới về.

Cô tìm di động, mới phát hiện mình ở trong phòng tắm đã gần hai tiếng rồi. 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top