Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 11: 11

Yêu Hận Triền Miên (Dịch) (Đã Full)

  • 404 lượt xem
  • 2368 chữ
  • 2021-09-09 21:57:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mộc Tuyên Dư rất muốn tìm một chỗ để phát tiết hết ra, như vậy thì mới không có lỗi với tình hình hiện giờ, nhưng cô không có kích động muốn khóc hay gào hét lên, cô hậu tri hậu giác phát hiện, mấy năm nay, đối với bất cứ chuyện gì xảy ra với mình hay người bên cạnh mình, cô đều có thể rất bình tĩnh - thứ bình tĩnh cảm thấy không gì đáng sợ có từ trong xương cốt. Cô không biết sao mình lại biến thành dáng vẻ của bây giờ, tìm một công việc, cố gắng hòa đồng với đồng nghiệp, có một bạn trai không tồi và phù hợp, hơn nữa còn có một cô bạn thân nhiều năm, có thể nói là cuộc sống hoàn mỹ, nhưng bây giờ cô mới phát hiện mơ hồ có điều bất thường, dường như cô luôn đi trên con đường “đúng” trong mắt người khác, mà trong lòng cô rốt cuộc có thích hay không, ngay cả bản thân cô cũng không rõ.

Cô lâm vào một thứ cảm xúc kì lạ.

Cô đến quán rượu, bartender pha cho cô mấy ly rượu màu sắc kì lạ, mỗi ly đều có tên gọi mập mờ, cô chọn một ly màu xanh lục trong đó, nó có một cái tên dễ nghe – Sắc Xanh Thong Thả. Chỉ là sau khi miệng cô chạm vào rượu thì cô lại không uống, mà là ghé vào quầy bar.

Cô không buồn ngủ, nhưng ghé vào một lát, vậy mà lại ngủ mất.

Cô mơ một giấc mơ, không phải là ác mộng.

Cô tiến vào một nơi sương mù dày đặc, bốn bề trắng xóa, cô không nhìn rõ được gì cả, cô đi rất lâu rất lâu, vẫn không thoát khỏi được đám sương mù đó, rốt cuộc cô thấy mệt, sương mù lại dần dần tiêu tan, xuất hiện trước mắt cô không phải cánh rừng nguyên sơ mà cô nghĩ, mà là một căn phòng, mà cô đứng giữa phòng, trong phòng có một chiếc TV tinh thể lỏng rất lớn, bộ sô pha xám trắng đan xen hoa văn, bố cục trống trải mà thoải mái, là phong cách mà cô thích, trên sofa có một người, một người đàn ông.

Người đàn ông vốn cúi đầu, sau đó từ từ ngẩng đầu lên, khóe miệng bên phải khẽ nhếch lên, khiến anh ta trông có phần xấu xa, nhưng lại không đáng ghét, anh ta nhìn cô, dùng ánh mắt như tất cả đều nằm trong bàn tay anh ta.

Sau khi cô nhìn thấy anh ta, tâm tình cô bình tĩnh kì lạ.

“Giang Thừa Châu, tất cả đều là anh làm, đúng không?”

Anh nhìn cô, vẻ mặt tùy ý mà biếng nhác, anh không cười, giống như một quý công tử khoáng đạt, giơ tay nhấc chân đều tao nhã.

Đây là một người đàn ông kết hợp giữa hoàng tử và ma vương.

“Là anh cố ý tính kế khiến Chu Chấn Hưng và Hạ Ngữ Minh liên thủ đối phó Thịnh Đạt, đúng không? Một người là chồng sắp cưới của tôi, một người là bạn thân của tôi, anh khiến hai người đặc biệt quan trọng với tôi đồng thời phản bội tôi, sau đó không ngừng tra tấn tôi, đây chính là sự trừng phạt anh dành cho tôi, đúng không?”

Anh lại cười, trong vẻ bất cần lại mang theo vẻ khinh thường nhàn nhạt, “Vậy thì, cô đau khổ không?”

“Tất cả đều là anh thiết kế, anh muốn dùng phương thức này phá hủy cuộc đời tôi.”

“Cô đau khổ không?” Anh tiếp tục hỏi.

Đau khổ không? Bây giờ cô đau khổ không, cuộc sống đi theo quỹ đạo cố định của cô bị anh dễ dàng đảo loạn, cô đau khổ không?

Cô chỉ nhìn anh, không nói chuyện, anh lại có thể tìm thấy đáp án từ trên mặt cô.

Bốn phía lại phủ sương, sương càng ngày càng dày, nhưng hai người đều nhìn nhau, cho đến khi sương mù phủ đặc, cho đến khi hai người hoàn toàn không còn nhìn thấy đối phương, cho đến khi bốn phía trở nên xóa.

Cô đứng nguyên tại chỗ, giật mình một cái, vọt đến vị trí của anh…

Khi Mộc Tuyên Dư tỉnh lại, toàn thân mau chóng run rẩy, thứ cảm giác đó giống như đang xuống cầu thang, sau đó giẫm vào một bậc thang trống không. Cô tỉnh dậy, mới phát hiện mình ở quán rượu, hơn nữa còn ghé vào quầy rượu mà ngủ, lại còn mơ một giấc mơ.

Có người vỗ vai cô, “Một người? Không để ý tôi ngồi xuống chứ?”

Người bắt chuyện là đàn ông, cô xoa xoa đôi mắt hơi mơ màng, “Tôi rất để ý, đây là chỗ của bạn trai tôi, lát nữa anh ấy đến đây.”

Người đàn ông đánh giá cô hồi lâu, dường như đang suy nghĩ về tính chân thực trong lời cô nói, “Cô không giống người có bạn trai…”

Cô cau mày, “Anh kiêm luôn làm thầy tướng số hả? Vậy tôi nghĩ anh xem không chuẩn như thế, chuyện làm ăn nhất định chẳng ra gì.”

Người đàn ông thấy dường như tâm tình cô không tốt lắm, nuốt nốt phần “giống thất tình” ở phía sau lại, chán nản rời đi.

Cô vẫn bưng ly Sắc Xanh Thong Thả kia lên, vừa đặt tới bên miệng vừa nghĩ vừa rồi cô thật sự ngủ mất, rượu này có vấn đề hay không không ai biết được, vì thế cô buông ly rượu, không định uống nữa. Cô đứng dậy, định vào nhà vệ sinh, đường vào nhà vệ sinh rất yên tĩnh, có vầng sáng vàng nhạt, lờ mờ lờ mờ, cô vào nhà vệ sinh, trong đó có mùi chanh thơm mát, cô dùng nước lạnh hắt lên mặt mình, nhìn giọt nước chầm chậm lăn xuống mặt qua gương, người này thật xa lạ, nhưng cô biết người đó là bản thân mình.

Cô dùng khăn lau một lần lau khô mặt, rồi mới ra khỏi nhà vệ sinh.

Cùng lúc đó, bên phía nhà vệ sinh nam, vừa khéo có người đi ra. Cô ngước mắt, ánh mắt đông lại, bước chân cũng đồng thời dừng lại, Giang Thừa Châu, vậy mà anh ở đây, cô chớp chớp mắt, xác nhận không phải ảo giác của mình, nhưng mỗi tế bào toàn thân cô đều bắt đầu căng cứng.

Giang Thừa Châu cũng dừng bước nhìn cô.

“Dáng vẻ này của tôi, có phải khiến anh cảm thấy rất buồn cười không?” Cô đi lên trước, tầm mắt giao với anh.

Anh rất nể mặt đánh giá cô một lần, “Là vô cùng buồn cười.”

Bị chồng sắp cưới và bạn thân đồng thời phản bội, không buồn cười sao?

Ngay cả thêm một ánh mắt anh cũng không chịu cho cô, anh xoay người rời đi, để lại cô vẫn còn ở chỗ cũ.

Trước kia cô cho rằng, trên thế giới này điều khiến người ta khó chịu nhất chính là người bên cạnh phản bội trên phương diện tình cảm, đến hôm nay mới biết, thì ra phản bội trên phương diện lợi ích còn hơn trên phương diện tình cảm.

Cô trở lại chỗ ngồi trước đó của mình, lại muốn mấy ly rượu, lần này cô không do dự chút nào, trực tiếp uống, hơn nữa uống hết ly này đến ly khác.

Tần Sâm Châu ngồi ở một bên khác nhìn về phía Mộc Tuyên Dư mấy lần, rồi mới liếc về phía Giang Thừa Châu ở đối diện, “Cô ấy uống kinh lắm đó, cậu thật sự mặc kệ?”

“Em và cô ta không quen, anh và cô ta rất quen à?”

Tần Sâm Châu sửng sốt, cầm ly rượu lên, uống một ngụm rượu. Chuyện giữa Giang Thừa Châu và Mộc Tuyên Dư, có thể nói anh ta là người rõ nhất, dù là khi Giang Thừa Châu ở nước A, anh ta và Giang Thừa Châu vẫn liên lạc điện thoại qua lại, quan hệ giữa hai người vẫn luôn rất tốt, nhưng không đến mức tuần nào cũng liên lạc, lần nào anh ta cũng nói với Giang Thừa Châu tin tức về Mộc Tuyên Dư, mà phản ứng của Giang Thừa Châu luôn là “Chuyện của cô ta không liên quan đến em”, nhưng lần nào Giang Thừa Châu cũng trăm phương nghìn kế nói chuyện điện thoại với anh ta, Tần Sâm Châu chỉ đành ngầm tiết lộ tin tức về Mộc Tuyên Dư, hơn nữa còn phải làm như chỉ thuận miệng nhắc tới.

Tần Sâm Châu có chút ngờ vực rằng Giang Thừa Châu từ nước ngoài trở về, là biết tin tức Mộc Tuyên Dư và Chu Chấn Hưng đính hôn, mặc dù đôi đó chưa tiến hành nghi thức gì, nhưng hai bên đã gặp người lớn hai nhà rồi, nếu không có gì bất ngờ, khả năng kết hôn là rất lớn.

Tần Sâm Châu buông ly rượu, lắc lắc đầu, “Cậu trở về thật sự là để kết hôn với Tử Hàm?”

“Nếu không anh tưởng là gì?” Giang Thừa Châu nhướng mày, nhìn người anh họ tầm tuổi mình này.

Tần Sâm Châu nhún nhún vai, “Anh chỉ tiện hỏi thôi, cậu căng thế làm gì?”

Giang Thừa Châu cười giễu một tiếng, không lưu tâm đến lời thăm dò của đối phương.

Mộc Tuyên Dư uống rất nhiều, gần như đã đến giới hạn uống của cô, Tần Sâm Châu lại nhìn cô một cái, tiếp đó lại nhìn Giang Thừa Châu, “Sao lại hẹn anh ở đây?”

“Em nghĩ rằng, anh sẽ rất thích.”

Tần Sâm Châu híp híp mắt, “Có đàn ông đi qua bắt chuyện.”

Đôi con ngươi của Giang Thừa Châu xoáy sâu vào Tần Sâm Châu, vẻ mặt anh lạnh lùng, dường như lời Tần Sâm Châu nói không chút liên quan gì đến anh.

Tần Sâm Châu lại cười cười, “Lần trước lúc gặp mặt Tử Hàm, cô ấy nói cậu có một chuyện làm xong thì sẽ kết hôn với cô ấy, chuyện gì thế?”

“Không liên quan đến anh.” Giang Thừa Châu cầm ly rượu trên bàn lên, một ngụm uống hơn nửa.

Tần Sâm Châu lại nhìn về phía Mộc Tuyên Dư, “Chắc là cô ấy hoàn toàn uống say rồi, cô ấy sẽ rời đi cùng tên đàn ông đó, cậu nói xem hai người họ sẽ đi đâu? Gần đây quán rượu và khách sạn rất nhiều.”

Ánh mắt nhìn Tần Sâm Châu của Giang Thừa Châu càng lúc càng lạnh.

Tần Sâm Châu thì lại vẫn bình luận trực tiếp tại hiện trường, “Cô ấy ngả vào lòng tên đó, được tên đó nâng dậy chuẩn bị đi rồi…”

Lực cầm ly rượu của Giang Thừa Châu càng lúc càng lớn, người phụ nữ đó đâu đơn giản như vẻ bề ngoài, từ trước đến nay cô không đơn thuần, cũng không hề không phòng bị, tất cả sự đơn thuần và hành vi nhìn như ngu xuẩn của cô, toàn bộ là để mê hoặc đối thủ mà thôi, anh đã bị mê hoặc một lần rồi, lẽ nào còn muốn bị mê hoặc lần hai?

Tần Sâm Châu nhìn cậu em họ mang vẻ mặt hơi căng của mình, “Ồ, họ sắp ra ngoài rồi.”

Cùng lúc đó, Giang Thừa Châu cấp tốc buông ly rượu trong tay xuống, anh xoay người, thật sự nhìn thấy người phụ nữ kia bị một tên đàn ông đỡ rời đi, gân xanh trên trán anh nổi lên, cô hẳn không phải là người như thế, cô sẽ không để bản thân mình gặp phải nguy hiểm.

Nhưng cô chỉ là một người phụ nữ mà thôi, trước đó mới khó chịu vì công ty xảy ra chuyện, hơn nữa còn hoài nghi chồng sắp cưới và bạn thân của mình yêu đương vụng trộm, bây giờ lại biết chồng sắp cưới và bạn thân liên thủ đối phó Thịnh Đạt, cô cũng chỉ là một con người, cũng sẽ khó chịu.

Giang Thừa Châu đứng dậy, đi thẳng về phía bên đó.

Tần Sâm Châu nhìn bóng lưng rời đi của anh, nhàn nhã cầm ly rượu trên bàn lên.

Giang Thừa Châu hẹn anh ta đến đây, là vì biết Mộc Tuyên Dư ở đây nhỉ? Vậy thì Giang Thừa Châu luôn quan sát nhất cử nhất động của Mộc Tuyên Dư bất cứ nơi đâu bất cứ lúc nào, tất cả những chuyện xảy ra với Mộc Tuyên Dư, đều truyền đến cho Giang Thừa Châu.

Lúc Tần Sâm Châu ra khỏi quán rượu, đúng lúc nhìn thấy Giang Thừa Châu đã giải quyết xong tên đàn ông kia, tên đàn ông sau khi bị đánh ngã xuống đất thì chửi Giang Thừa Châu hùng hùng hổ hổ, nhưng vẫn không dám đánh lại, vừa mắng vừa chạy mất.

Mà Mộc Tuyên Dư thì ngồi trên mặt đất, tầm mắt mơ hồ, dáng vẻ say lờ đờ.

Tần Sâm Châu cong khóe miệng, hoa khôi được Đại học Tây Giang công nhận, lại có dáng vẻ nhếch nhác này, vậy mà vẫn xinh đẹp động lòng người như thế, đúng là mỹ nhân, bất luận trong tình huống nào, đều không ngăn được xinh đẹp.

Tần Sâm Châu vỗ vỗ bả vai Giang Thừa Châu, sau đó rời đi.

Giang Thừa Châu nhìn người phụ nữ ngồi trên mặt đất, dùng chân đá đá cô, phát hiện cô không có chút phản ứng nào, vì thế anh vươn tay kéo cô dậy, cô vẫn vô cùng kháng cự, điều này khiến anh bất mãn thêm mấy phần, kéo mạnh cô dậy một phen.

Trên người cô đều là mùi rượu, nồng nặc đến gay mũi.

Anh nửa ôm cô, sau đó đi tìm xe của anh.

“Mộc Tuyên Dư, cô rất khó chịu sao?”

Khóe miệng anh khẽ cong lên, biết chồng sắp cưới và bạn thân của mình hoàn toàn không bận tâm đến mình chút nào, không chỉ đối phó Thịnh Đạt mà còn muốn liên thủ cướp đi Hoa Hưng một tay anh trai cô tạo nên, rất khó chịu sao, nếm trải sự phản bội của hai người quan trọng nhất trong sinh mệnh.

Nhưng cô chỉ không có ý thức mà dựa vào lòng anh, căn bản không thể trả lời câu hỏi của anh.

Anh lại cười, “Bây giờ chỉ là bắt đầu thôi, bây giờ cô đã không chịu nổi, sau này phải làm sao đây?”

Anh vươn tay, nhéo nhéo mặt cô, nét trào phúng trong nụ cười hiện rõ đến không ngờ.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top