"Phải mất rất nhiều thời gian tôi mới nghiệm ra được một điều: thứ đàn bà thích thú nhất khi được tặng quà đó là cảm giác được trân trọng."
Trước thềm 20/10, thấy mọi người ồn ào chuyện có hàng chục cô cùng share cái ảnh mấy xấp tiền chẵn, hai quyển hộ chiếu vài cái thiệp chàng mời nàng đi du lịch rồi cùng nhận đó là ảnh của mình, là người yêu mình! Thiên hạ thi nhau chửi bới, mỉa mai, dè bỉu lũ sống ảo. Tôi thì tôi nhìn theo một cách khác các ông các bà ạ! Có lẽ là họ đáng thương nhiều hơn đáng trách...
Ngày xưa tôi chơi với một con bé, cứ hễ gặp tôi là nó chỉ có mỗi chủ đề khoe người yêu (sau này là chồng), lên facebook là 24/24 post ảnh chụp chung, ảnh quà tặng từ anh kia toàn đồ xa xỉ. Bỗng một ngày không trăng không sao, nó thông báo sắp li dị. Tôi tá hỏa: "Chồng mày chiều mày thế cơ mà, sao lại bỏ nhau?" Lúc này nó mới mếu máo: "Toàn đồ em tự mua tự chụp thôi chị ơi, nó đánh em suốt, bây giờ đi cặp bồ rồi đòi bỏ em cưới con kia" Lại một con bé khác, cũng cứ mở miệng ra là khoe người yêu, cứ lên mạng là thấy đăng được tặng quà. Cho đến hôm tôi đi đám cưới nó, tôi mới được tận mắt chứng kiến chàng soái ca ấy đang cằn nhằn quát nó ngay trong ngày lễ thành hôn và trước mặt hàng trăm quan khách.
Những lần như thế, tôi chỉ thấy đau lòng! Hóa ra, người đàn bà luôn tự cố vỗ ngực thể hiện sự hạnh phúc và viên mãn ra bên ngoài đôi khi chỉ là để che giấu đi những tổn thương mà mình phải chịu đựng bên trong!
Qua nhiều quan sát, tôi phát hiện ra một điều mang tính bản năng của đàn bà: họ có nhu cầu được công nhận. Không giống như đàn ông, nếu anh ta đẹp trai, anh ta tự nhận thấy điều đó trong gương là đủ, nếu anh ta giỏi, anh ta tự nhìn vào thành quả lao động của bản thân là đủ, nếu anh ta giàu, anh ta tự nhìn vào đống tài sản của mình là đủ! Nhưng logic đó không áp dụng được với đàn bà. Dù cô ta thấy mình trong gương đẹp, cô ta vẫn cần được khen ngợi và tán dương, dù cô ta biết anh yêu cô chết đi sống lại nhưng cô vẫn cần anh nhai đi nhau lại câu "anh yêu em" 24 lần mỗi ngày, và cho dù cô ta biết rằng anh rất chiều chuộng và trân trọng cô, nhưng cô vẫn cần anh chứng minh điều đó. Và một trong những cách chứng minh là...tặng quà. Nghe thì có vẻ hơi buồn cười nhưng nó là sự thật đấy các ông ạ!
Mấy hôm nay tôi thấy nhiều ông nói cái giọng 20/10 là ngày lễ để chị em bòn rút, vòi vĩnh, là ngày mất tiền các thứ các thứ, nói tóm lại là chỉ mang hơi hướng vật chất, tiền bạc! Các ông sai rồi. Phải mất rất nhiều thời gian tôi mới nghĩ ra được một điều: thứ đàn bà thích thú nhất khi được tặng quà đó là cảm giác được trân trọng. Tôi tin là cái cảm xúc khi được nhận một món quà từ tay người đàn ông mình yêu nó xúc động hơn nhiều khi ông ném cái thẻ tín dụng hoặc cọc tiền cho nàng và nói "Tiền đây, tự đi mà mua!" Được tặng quà không đơn thuần là được cho một món đồ có giá trị vật chất, nó là cảm giác mình được yêu thương, được quan tâm, được chăm sóc, được chiều chuộng!
Tôi dám cá rằng hầu hết mọi phụ nữ đều đã từ một lần nói quá lên về giá trị những món quà được người yêu hoặc chồng tặng, hay chí ít cũng khoe lố một vài lần về sự tuyệt vời của anh ta! Đàn bà - ai mà chẳng thích chứng minh sức hấp dẫn của mình, ai mà chẳng từng mong mình được những cô gái khác ghen tị đôi chút, ai mà chẳng thích là một, là riêng, là duy nhất. Thế nên, tôi đoán rằng những cô gái sống ảo kia, họ muốn lừa người thì ít mà muốn lừa dối chính bản thân mình thì nhiều. Suy cho cùng cũng chỉ bởi khát khao được yêu thương, được trân trọng, được nuông chiều mà thực tế thì không có phải như vậy mà thôi!
Kể ra thật lạ, đàn ông có thể tự hào về rất nhiều thứ: sự thành đạt, địa vị xã hội, của cải, kinh nghiệm sống, số lượng bạn gái, vân vân và mây mây. Còn đàn bà đơn giản lắm, thứ khiến họ thấy tự hào nhất, đó là được yêu!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận