Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Xuyên Thành Người Phàm Tục Bần Hàn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 54: 54

Xuyên Thành Người Phàm Tục Bần Hàn (Dịch) (Đã Full)

  • 17 lượt xem
  • 1983 chữ
  • 2025-10-19 22:03:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

"Phụ thân!"

Lý Thất Lang nhanh chóng rời khỏi bàn, sau đó chạy về phía Lý Trường Sâm.

Lý Trường Sâm cười ôm lấy con trai, đặt túi đồ ăn trong tay ở gian phòng phía đông, sau đó mới dắt đứa nhỏ đến bên bàn ăn ngồi xuống.

Lý lão phu nhân thấy vậy, nhất thời mất hứng: "Lão đại, bây giờ ngươi càng ngày càng không xem ta và phụ thân ngươi ra gì rồi, mua đồ ăn mang về mà cũng không lấy ra tỏ lòng hiếu kính chúng ta. Sao, hay là bây giờ trong mắt ngươi cũng chỉ có vợ con thôi à?"

Lý Trường Sâm thản nhiên nói: "Lát nữa con phải đến đồn trưởng, đồ ăn kia để chuẩn bị đưa cho người ta.”

Lý lão gia nghe xong, không khỏi trầm mặc, lão ta lập tức hỏi: "Đến đồn trưởng làm gì?”

Lý Trường Sâm: "Tam Lang cũng mười tuổi rồi, con tìm cho y một việc vặt ở trang trại ngựa. Vừa vặn gia đình đồn trưởng Trường Thắng cũng ở trang trại ngựa, con dẫn Tam Lang đi gặp họ."

Lời này vừa nói ra, đám người Lý gia đều giật mình.

Trong đó Lý lão phu nhân phản ứng mãnh liệt nhất: "Lão đại à, làm việc vặt ở trại ngựa cũng tốt, nên để cho Đại Lang đi, Tam Lang mới có mấy tuổi đâu.”

Lý lão gia cũng gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, Tam Lang còn quá nhỏ, chi bằng để Đại Lang đi thay.”

Lý Trường Sâm cười nhạo một tiếng: "Phụ thân, mẫu thân, con cố gắng cậy nhờ chút quan hệ, vất vả lắm mới tìm được việc, không nghĩ cho con mình trước mà ngược lại để cháu trai đi thì còn nghĩa lý gì nữa?"

Sắc mặt Lý lão phu nhân nhất thời tối sầm, định nói gì đó lại bị Lý lão gia ngăn lại.

Lý lão gia bất mãn nhìn Lý Trường Sâm: "Lão đại, ngươi đây là có ý gì, thân là đại thúc, tìm cho cháu trai của mình một công việc, không phải là chuyện đương nhiên sao?"

Lý Trường Sâm nhìn Lý lão gia bằng ánh mắt phức tạp, trong lòng cảm thấy vô cùng tủi thân.

Trước kia, mỗi lần mẫu thân thiên vị nhị đệ, tam đệ, ông ấy luôn hi vọng phụ thân có thể đứng ra nói giúp mình một câu, nhưng đáng tiếc, lần nào lão ta cũng chỉ im lặng.

Bây giờ lão ta không im lặng nữa, cũng chỉ là vì một đứa cháu khác để nhẫn tâm cướp đoạt tiền đồ của Tam Lang.

"Phụ thân, mẫu thân, con đã định Tam Lang đi trại ngựa làm việc vặt, con nói ra chỉ là để cho mọi người biết, không phải để hỏi ý kiến ​​của mọi người."

“Nếu Đại Lang muốn đi trại ngựa, con cũng không ngăn cản, nhưng phải xem nhị đệ có bản lĩnh đó hay không.”

“Nhi tử của mình, tốt nhất vẫn là tự bản thân nuôi dưỡng. Con thân là đại thúc, cũng không thể cướp việc của nhị đệ được.”

Lý lão phu nhân tức giận nhìn Lý Trường Sâm: "Lão đại, ngươi bây giờ càng ngày càng khó bảo, chỉ lo cho nhi tử của mình, ngay cả lời của phụ thân ngươi cũng không nghe, ngươi bất hiếu như thế, ta muốn đi tìm đồn trưởng nói chuyện.”

Lý Trường Sâm nghe câu này đến phát chán, nhất là khi nghĩ đến chuyện chuyện Thiên Hộ đại nhân Thiên Hộ nói trước lúc trở về, đó là sang năm mới sẽ phái ông ấy đi Điệp Lĩnh Quan, oán hận bị đè nén trong lòng bấy lâu rốt cuộc không kiểm soát được nữa.

“Mẫu thân, vì cái gia đình này, con đã làm đủ biết bao nhiêu chuyện, thay cha phục vụ trong quân ngũ gần hai mươi năm, sính lễ cho nhị đệ, tam đệ, tiểu muội thành thân, cái nào không phải do con bỏ ra chứ, toàn bộ quân đồn ai dám nói con bất hiếu?"

Giọng điệu thờ ơ cùng vẻ mặt phẫn uất khiến mọi người trong Lý gia kinh ngạc.

"Mẫu thân, người còn dám nói con bất hiếu sao?"

Nói xong lời này, Lý Trường Sâm cũng không ăn nữa, đứng dậy rời khỏi bàn.

Kim Nguyệt Nga thấy vậy vội vàng đuổi theo.

Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha cũng lo lắng đuổi theo.

Lý Ngũ Nha do dự một chút, không nhúc nhích, chỉ thả tinh thần lực ra ngoài.

"Thất Lang, ăn thịt đi."

Lý Ngũ Nha gắp cho Lý Thất Lang một miếng thịt đầu heo béo ngậy.

Lý Thất Lang nhìn trái nhìn phải, lại nhìn Lý Ngũ Nha, cuối cùng quyết định ăn thịt trước.

Ngũ tỷ nói, lúc do dự, phải đưa ra quyết định có lợi nhất cho mình.

Phụ thân là người lớn, chuyện của người lớn, tiểu hài tử không quản được, hắn ta vẫn là nên ăn nhiều thịt một chút, phải ăn thay cả phần của phụ mẫu nữa.

Lý Ngũ Nha không có tâm trạng ăn gì. Trong phòng, phụ mẫu nàng cũng không nói điều gì, chỉ nhắc tới đồ ăn rồi dắt theo Lý Tam Lang bước ra cửa.

Lần này phụ thân trở về nhất định có gì đó không ổn!

Đã xảy ra chuyện gì sao?

Đang yên đang lành, tại sao đột nhiên lại sắp xếp việc ở trại ngựa cho ca ca chứ?

Lý Trường Sâm rất ít khi nổi giận, nhưng một khi đã nổi giận thì Lý gia đều sợ chết khiếp. Tựa như lần này, Lý Trường Sâm nổi giận, thịt trên bàn cũng không ai dám ăn nữa.

Lý Ngũ Nha quyết đoán cầm lấy bát ăn cơm, gắp đầy bốn bát, cùng Lý Thất Lang mỗi người bưng hai bát, rời bàn trở về gian phòng phía đông.

Trong phòng, sắc mặt Kim Nguyệt Nga và Lý Nhị Nha tràn đầy lo lắng, Lý Ngũ Nha đặt bát xuống, dắt Lý Thất Lang ra cửa.

"Tỷ tỷ, chúng ta đi đâu vậy?"

“Đi tìm Diệp đại thúc, xem ông ấy đã trở lại chưa?”

Diệp Mặc và phụ thân nàng cùng ở Vệ sở, hẳn là ông ấy biết chuyện gì đã xảy ra với phụ thân.

Rất nhanh, Lý Ngũ Nha đã đưa Lý Thất Lang tới chỗ của Diệp Mặc.

Thấy khói trắng nghi ngút trên nóc nhà, Lý Ngũ Nha thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra Diệp Mặc đã chịu đựng qua bảy ngày ở trong lồng đất!

Hai tỷ đệ vừa đứng trước lan can, giọng nói của Diệp Mặc đã truyền ra từ trong nhà.

"Vào đi!"

Nhìn cửa phòng đang đóng chặt, Lý Ngũ Nha nhíu mày, xem ra năm giác quan của Diệp Mặc rất mạnh, còn chưa mở cửa mà đã biết bọn họ tới rồi.

"Diệp đại thúc!"

Lý Ngũ Nha cười tủm tỉm kéo Lý Thất Lang vào.

Căn nhà Diệp Mặc ở, từ bên ngoài nhìn vào thấy rất đơn sơ, trong nhà lại càng đơn sơ hơn, ngoại trừ một cái giường đất, một cái lò bếp thì không có thứ khác nữa.

Lúc này, Diệp Mặc đang đứng ở sau lò bếp nhóm lửa, cũng không để ý tới Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang đã đi vào nhà.

Nhìn thấy Diệp Mặc không quan tâm đến bọn họ, Lý Ngũ Nha nghĩ một chút, quyết định đi thẳng vào vấn đề: "Diệp đại thúc, lần này quay về, ta cảm thấy phụ thân của ta có chút không bình thường, có phải ông ấy đã gặp chuyện gì ở Vệ sở không?"

Nghe vậy, Diệp Mặc mới quay đầu nhìn Lý Ngũ Nha: "... Sau năm mới, phụ thân của ngươi sẽ bị phái đi Điệp Lĩnh Quan làm quân tiên phong rồi.''

Vẻ mặt của Lý Ngũ Nha chấn động, vội vàng hỏi: "Sao lại như vậy? Phụ thân của ta đã đắc tội với ai sao?"

Diệp Mặc nhíu mày: "Tại sao lại hỏi như vậy?"

Lý Ngũ Nha: "Phụ thân của ta chỉ là một Tiểu kỳ nhỏ, đang êm đẹp thì phái phụ thân ta đi Điệp Lĩnh Quan làm quân tiên phong làm gì chứ?"

Khuôn mặt của Lý Thất Lang mơ màng: "Tỷ, quân tiên phong là cái gì?"

Lý Ngũ Nha: "Quân tiên phong chính là... tướng sĩ giao chiến trước nhất khi hai đội quân đối đầu.''

Diệp Mặc nhướng mày nhìn Lý Ngũ Nha, rõ ràng là có chút ngạc nhiên vì nàng biết cái này.

Quân tiên phong ở trên chiến trường, còn gọi là bãi thịt xay!

Mỗi khi nổi lên chiến tranh, người chết nhiều nhất, chính là tướng sĩ ở trong doanh trại quân tiên phong.

Có thể nói, trong mười tướng sĩ thuộc nhóm quân tiên phong, có tới chín người là không thể quay về.

Ông ấy bị đưa vào doanh trại quân tiên phong, là vì phía trên có người muốn giết ông ấy, nhưng Lý Trường Sâm bị đưa vào, vậy thì đúng là xui xẻo tới nhà rồi.

"Mấy tháng gần đây, võ nghệ của phụ thân ngươi tiến bộ rất nhiều, lúc tập luyện được đại nhân phòng thủ tới Vệ sở làm việc xem trọng, chỉ thẳng tên ông ấy muốn ông ấy đến doanh trại quân tiên phong.''

Lý Ngũ Nha hoàn toàn không nghĩ tới nguyên nhân này, trong lúc nhất thời cũng không biết có nên buồn phiền, hối hận không.

Nàng tăng cường sức khỏe cho người thân là để bọn họ có năng lực tự bảo vệ mình tốt hơn, mục địch là muốn làm cho bọn họ sống tốt hơn, nhưng kết quả lại là khiến phụ thân của nàng rơi vào tình huống nguy hiểm hơn.

"Diệp đại thúc, thúc có thể dạy võ công nội gia cho chúng ta không? Chúng ta thật sự muốn bái thúc làm sư phụ.''

Lần này, Diệp Mặc thật sự rất ngạc nhiên, ông ấy hoàn toàn không nghĩ tới, giờ phút này rồi mà Lý Ngũ Nha vẫn suy nghĩ tới chuyện học võ công với mình.

"Ngươi không lo cho cha ngươi à?"

Nếu như nha đầu này không biết quân tiên phong là cái gì thì cũng bỏ đi, nhưng nàng biết rất rõ, bây giờ vẫn bình tĩnh như vậy đòi mình dạy võ công cho, là không tim không phổi, hay là còn chưa biết ý nghĩa của từ chết là như thế nào?

Vẻ mặt của Lý Ngũ nha nghiêm túc: "Tất nhiên là ta lo lắng cho phụ thân của ta rồi, nhưng ta cũng hiểu, lo lắng cũng không có tác dụng gì. Chuyện duy nhất mà lúc này ta có thể làm, chính là khiến cho mình lớn mạnh nhanh một chút.''

Diệp Mặc có chút coi trọng nhìn nha đầu trước mắt này.

Trước kia ông ấy chỉ cảm thấy da mặt của nha đầu này đủ dày, cũng đủ gian xảo, bây giờ ngược lại là có mấy phần thông minh nhanh trí.

Khi gặp phải chuyện sốt ruột, nhất là chuyện liên quan đến sống chết, có rất nhiều người hoặc là hoảng hốt lo sợ, hoặc là lo lắng vớ vẩn, khiến cho chuyện đã nguy cấp trở nên loạn càng thêm loạn.

Lý Trường Sâm bị phái đi Điệp Lĩnh Quan làm quân tiên phong, rõ ràng là không phải chuyện Lý gia có thể nhúng tay vào, trước mắt, vẫn là nên suy nghĩ kỹ về cuộc sống sau này.

Lý Trường Sâm không chết là tốt nhất, nếu như chết rồi, cuộc sống của nhà nha đầu này sẽ rất khó khăn.

Phải biết là, chuyện phụ mẫu của Lý gia thiên vị, cho dù là người không quân tâm đến chuyện của nhà người khác như ông ấy cũng có thể biết được.

Bây giờ, Lý Trường Sâm còn sống, hai lão già của Lý gia vẫn không dám quá đáng, nếu như Lý Trường Sâm chết rồi, nếu nhà của nha đầu này muốn sống tiếp, không thể không có chút bản lĩnh nào.

Tiểu nha đầu này có thể tỉnh táo một cách nhanh chóng, cũng nhanh chóng đưa ra quyết định có lợi nhất cho mình, tính cách này thật sự không tệ.

Nghĩ tới chuyện người muốn đưa ông ấy vào chỗ chết, hôm nay lại ra tay càng tàn nhẫn hơn, ngày càng không kiêng dè hơn, trong lòng Diệp Mặc cũng không tin là lần sau mình có thể đối phó nổi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top