Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Xuyên Đến Những Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm (Dịch)
  4. Chương 36: Vương gia muốn bán con 2

Xuyên Đến Những Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm (Dịch)

  • 151 lượt xem
  • 782 chữ
  • 2023-11-28 10:43:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nàng vẫy tay: "Đại Mạch, cháu còn thất thần cái gì, mau qua đây đi giặt sạch quần áo nhà ta cho ta."

Vương Đại Mạch biết Triệu thẩm không phải là người tốt, nhưng hiện tại chỉ cần không bị bán đi, chuyện gì nàng cũng nguyện ý làm. Nàng đứng lên từ dưới mặt đất, cố gắng không rơi nước mắt, theo Trình Loan Loan về nhà.

Vương thẩm không bỏ được con gái, chờ khuê nữ đi ra rồi, nàng ấy cố ý đứng chắn ở cửa nhà, sợ lão gia đuổi theo.

Vương Vĩnh Thành ngồi trên đống củi, tàn thuốc lạch cạch rơi xuống.

Vương thẩm nhặt túi từ mặt đất lên, túi nặng trịch, không ngờ lại có bốn, năm cân hạt dẻ.

Hạt dẻ cũng không phải đồ hiếm lạ gì, trên núi có rất nhiều, nhưng cây hạt dẻ dưới chân núi đã bị người trong thôn hái hết rồi, cũng không phải ngày nào cũng có thể như ngày hôm qua, kiếm được mấy cây hạt dẻ... Nghĩ đến ngày hôm qua nàng vừa kiếm được bốn, năm mươi cân hạt dẻ, lòng nàng đau như nhỏ máu.

"Triệu đại tẩu này tuy hồ đồ nhưng có thể sống qua ngày, tại sao chúng ta lại không thể!" Vương thẩm cầm bịch hạt dẻ, nghiến răng nghiến lợi nói. "Cho dù là ăn rau dại, gặm vỏ cây, ta cũng không đồng ý bán con."

Vương Vĩnh Thành thở dài: "Vậy phải đợi đến mùa thu hoạch lúa rồi nói sau!"

Nếu trong ruộng có thu hoạch đương nhiên không cần bán đứa nhỏ, nhưng nếu không có thu hoạch, nửa năm tiếp theo sẽ không có lương thực, chỉ có cách duy nhất là bán con.

Mà tới lúc đó, người bán con chắc chắn sẽ không chỉ có một mình gia đình bọn họ!

Trình Loan Loan dẫn Vương Đại Mạch vào nhà, quần áo cần giặt trong nhà đã được Ngô Tuệ Nương giặt hết vào buổi sáng.

Nàng kéo Đại Mạch ngồi xuống: "Nếu cha con thật sự muốn bán cháu, mặc kệ ta nói điều gì, hắn nhất định sẽ mang cháu lên trấn trên."

Đại Mạch lau khô nước mắt, không nói lời nào.

Trình Loan Loan thở dài, tuy rằng Vương thẩm thương con gái, nhưng ở thời đại này, trọng nam khinh nữ là tư tưởng chung. Vương gia có ba khuê nữ, một đứa con trai, đứa con gái lớn nhất nhận được nhiều sự cưng chiều nhất, đứa nhỏ Đại Mạch ở Vương gia sống khổ nhất.

"Trước tiên ăn một miếng đi đã, sau đó thì làm việc." Trình Loan Loan đứng lên, đi vào bếp nhỏ, nhìn về phía con dâu cả, nói: "Đi nhào bột và luộc rau đi."

Trong nhà có người ngoài, nàng không tiện lấy bột gạo trắng, chỉ lấy bột kiều mạch. Nàng lấy bột kiều mạch biến thành màu đen rồi nấu cùng rau dại thành cháo, nơi này nhà nhà đều ăn như vậy, nhưng nhà bọn họ cháo đặc hơn một chút, mỗi người được một chén lớn.

Lúc Ngô Tuệ Nương đang ăn, Triệu Tứ Đản đi tới.

Hắn giật giật tay áo của Trình Loan Loan, chớp đôi mắt to hỏi: "Nương, thật sự có người ra giá hai lượng bạc để mua ta đi sao?"

Cái này còn không phải là do Trình Loan Loan bịa ra sao. Năm trước khi cha Đại Sơn mất, ở thôn bên cạnh có người không có con, muốn mua một người con có thể chăm sóc cho người thân trước khi lâm chung, ra giá nửa lượng bạc để mua Tứ Đản về phụng dưỡng trong lúc dưỡng lão. Nguyên chủ có chút động tâm, nhưng người kia đã bị Triệu lão thái thái dốc hết sức lực quát mắng đuổi đi, sau này không nhắc lại chuyện này nữa.

Nhưng nếu hạn hán ngày càng nghiêm trọng, sợ là nguyên chủ thật sự sẽ bán Tứ Đản đi...

Trình Loan Loan nhéo mặt hài tử: "Cho nên, sau này con lớn lên rồi cũng không được có vợ quên nương đấy."

Triều Tứ Đản dùng hết sức gật đầu: "Cả đời con sẽ hiếu kính nương, để nương có thịt có cơm ăn cả đời."

Trình Loan Loan không nhịn được cười phá lên.

Rất nhanh trong bếp nhỏ truyền ra hương thơm, mọi người vây quanh bàn ngồi xuống, Vương Đại Mạnh cũng bị ấn xuống ngồi, trước mặt đặt một chén cháo rau dại.

"Triệu thẩm, thế này không được..."

Vương Đại Mạch liên tục xua tay, Triệu thẩm vừa cho nhà bọn họ một túi lương thực, cái gì nàng cũng chưa làm, sao có thể ăn không một chén cháo cơ chứ.

Lúc trước khi nhà bọn họ còn lương thực, bọn họ cũng chưa bao giờ được áo cháo như vậy...

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top