Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Xung Hỉ Vương Phi: Tàn Vương, Đừng Quá Tệ (Dịch)
  4. Chương 1: Bị đánh trên đường

Xung Hỉ Vương Phi: Tàn Vương, Đừng Quá Tệ (Dịch)

  • 432 lượt xem
  • 1777 chữ
  • 2022-02-26 22:09:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

“Nhìn cái gì, nhìn cái gì? Nhìn nữa lão tử đem mắt các ngươi cho chó gặm bây giờ!”

Một người đàn ông cao lớn tô kệch hung dữ nhìn chằm chằm đám đông đang đứng vây xem mình thô lỗ lên tiếng nói.

 “Hôm nay thật đúng là xui xẻo mà. Thật vất vả lắm mới xin được một ngày nghỉ để về thăm vợ, không nghĩ tới chỉ vì cái thứ này mà xui xẻo làm lỡ mất chuyện tốt của ta, đúng là xui xẻo thật mà.”

Sau khi chửi bới một hồi, người đàn ông kia hùng hùng hổ hổ hướng về cô gái đang nằm úp sấp trên mặt đất đạp một cước.

Người phụ nữ nằm trên mặt đất cả người lúc này bê bết máu, nằm gục trên mặt đất không có nhúc nhích. Nếu không phải thân thể thỉnh thoảng co quắp lại, có lẽ người ta đã nghĩ nàng ta đã chết rồi.

Mọi người nhìn cô gái nằm dưới đất mà chỉ chỏ không ngừng. Thỉnh thoảng họ lại bắt gặp ánh mắt hung dữ của người đàn ông thô kệch kia bị dọa cho sợ, không tự chủ được lùi lại về sau mấy bước thế nhưng vẫn không có chịu rời đi.

“Đại tiểu thư nhà họ Lâm quả thật đúng là phóng túng mà. Sắp cùng thiếu gia nhà họ Lý thành thân rồi, ấy vậy mà không chịu nổi sự cô đơn, chạy tới Vọng Xuân Lâu hầu hạ nam nhân…”

“Chậc chậc chậc, còn không phải sao, nghe đâu có người ở Vọng Xuân Lâu đợi nàng ta suốt đêm đấy.”

“Cũng không biết ai có được phúc khí ấy nhỉ? Có thể cùng đại tiểu thư nhà họ Lâm trải qua một đêm mặn nồng thật sướng biết bao!!”

“Ngươi nhỏ nhỏ cái mồm một chút, coi chừng bị người Lâm Gia nghe thấy giết người diệt khẩu đấy.”

“Sợ cái gì chứ! Nàng ta bị hạ nhân Lý gia đánh sắp chết tới nơi rồi mà ngay cả người nhặt xác cũng không thấy tới, có thể thấy được, nàng ta ở Lâm gia cũng không có gì là đặc biệt.”

 “Một cô nương đẹp như vậy… ài… thật đáng tiếc.”

“Còn không phải sao…”

Người qua đường xôn xao bàn tán, tất cả đều nói về Lâm đại tiểu thư đang nằm trên mặt đất, ngoại trừ khinh bỉ cùng vài người lắc đầu cảm thông ra, cũng không có ai đứng ra ngăn cản chuyện này.

Cách đó không xa, một chiếc xe ngựa sang trọng chậm chạp đi tới.

Một cơn gió thổi qua khẽ bung ra một góc màn xe, hiện ra một khuôn mặt tuấn mỹ.

 “Phía trước xảy ra chuyện gì?”

Một giọng nói trầm ấm giống như tiếng nhạc say động lòng người, truyền tới người lái xe ngựa.

Gã người hầu đang lái xe ngựa nghe thấy vậy, tay đánh ngựa có chút dừng lại, nhanh chóng liếc nhìn về phía trước, sau đó cung kính đáp lại người đang ngồi bên trong xe ngựa:

“Công tử, có một cô gái đang nằm trên mặt đất không biết sống chết như thế nào, hình như bị nam tử kia ra đòn tàn nhẫn.”

Lỗ tai hắn khẽ nhúc nhích, tiếp tục nói tiếp:

“Người đứng vây xem bảo rằng cô gái này là đại tiểu thư nhà họ Lâm. Cô ấy bị người hầu của gia đình chồng tương lai là nhà họ Lý đánh đập tàn nhẫn vì tội qua đêm ở Vọng Xuân Lâu.”

Nếu ai đó mà nghe được lời này chắc chắn sẽ kinh ngạc không thôi. Bởi vì tên người hầu chỉ cần liếc mắt, lỗ tai giật giật liền có thể đem mọi chuyện thuật lại y như đúc, có thể thấy được, người trong xe ngựa tuyệt đối không phải là người bình thường.

Thật lâu sau, người hầu mới nghe được tiếng công tử nhà mình đáp trả lại:

“Ừ, đi thôi.”

Người đàn ông cao lớn thô kệch thấy người vây xem càng lúc càng đông, lòng hư vinh trong thoáng chốc đột nhiên tăng cao lên. Lâm đại tiểu thư này cho dù thân phận có quý giá như thế nào thì giờ phút này bất quá cũng chỉ là một con rối nằm dưới chân hắn, mặc cho hắn thích làm gì thì làm, chẳng qua là không thể…. Nghĩ tới đây, trong ánh mắt hắn liền lóe lên một tia sáng hèn mọn.

Hắn chỉ cần nghe theo lời thiếu gia, đánh chết nàng ta rồi ném vào trong rừng hoang núi thẳm. Dựa theo cách này, hắn liền có thể vui vẻ với nàng ta. Đời này hắn không có được cái phúc phận cưới được thiên kim tiểu thư, thế nhưng nếu có thể cùng thiên kim đại tiểu thư làm cái chuyện sỉ nhục kia, kể cả sau đó nàng ta có chết thì đã sao chứ?

Nghĩ tới đây, cái ác trong lòng hắn liền thúc đẩy hắn can đảm hơn. Sau đó liền hùng hùng hổ hổ chứi bới không ngừng rồi tăng thêm lực đạo đạp mạnh xuống.

Hắn là một nam nhân thô lỗ, dựa vào sự ngang ngược và thô bạo của mình mới được làm hạ nhân ở Lý phủ. Cho nên một cước này đạp xuống, chính là muốn ngọc nát hương tiêu Lâm đại tiểu thư mà!

 “Thiếu gia, tên hạ nhân kia muốn động sát cơ.”

Người hầu không khỏi mở miệng nói. Nói xong liền cảm thấy hối hận, thiếu gia từ trước tới giờ không cho phép bọn họ can thiệp vào chuyện của người khác. Không biết hôm nay hắn bị cái gì, tự nhiên lại nói giúp cho nữ nhân kia.

Bên trong xe ngựa một hồi lâu không có âm thanh vọng ra. Gã người hầu dè dặt hô hấp, nhè nhàng điều khiển xe ngựa đi.

“Tiện thể nghĩ cách cứu nàng ta tới đây đi.”

Cùng lúc đó, trước khi người hầu kịp hành động, chân của tên nam tử thô kệch kia đã sắp đá lên người Lâm đại tiểu thư rồi.

Gã người hầu thầm thân đáng tiếc trong lòng.

Không ngờ một giây sau, một chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra.

Tất cả mọi người đều cho rằng Lâm đại tiểu thư phải chết không thể nghi ngờ, lại không ngờ được, nàng ta đang sắp hấp hối chờ chết kia, đột nhiên tại chỗ lăn một vòng, tránh được một cước trí mạng kia.

Nam nhân thô kệch một cước thất bại. Trên đạp lên mặt đường khiến cho cằng chân tê dại, không tự chủ được nặng nề ngã về phía trước.

Cũng may hạ bàn hắn đủ vững, kịp thời ổn định lại thân hình, mới không ở trước mặt mọi người “làm trò cười cho thiên hạ”.

Vì lý do này mà hắn trong thoáng chốc “thẹn quá hóa giận”. Nhìn trăm ánh mắt đang chằm chọc nhìn về phía mình giống như là đang bêu xấu hắn. Chuyện này mà đồn đại ra ngoài, hắn sau này ở Lý Gia làm sao có thể diễu võ giương oai được nữa đây?

Vì vậy, hắn liền nổi lên sát ý với Lâm đại tiểu thư.

Ngay khi Lâm Tử Ninh khôi phục lại một chút ý thức liền cảm giác được tính mạng mình đang bị uy hiếp, một cỗ sát ý đang hướng về phía nàng.

Không màng tới cơn đau toàn thân, nàng dùng tất cả sức mạnh của mình cộng thêm với ý chí kiên cường phi thân lên, hiểm hiểm tránh được thiết quyền đang đánh tới của tên nam nhân thô kệch kia.

Chuyện này khiến cho tên nam nhân kia kinh ngạc vô cùng.

Không riêng gì hắn, ngay cả người xung quanh cũng cảm thấy kinh hãi, vội vàng thối lui về sau, sau đó mới sợ hãi rụt rè nhìn lại, vừa sợ vừa không nỡ buông tha cho hình ảnh náo nhiệt trước mặt.

Ngay cả nam tử trong xe ngựa cũng nổi lên vài phần hứng thú, ngón tay trắng như bạch ngọc khẽ vân vê mấy cái, sau đó khẽ kéo rèm xe ra, hướng về phía cô gái vừa “tìm được đường sống trong chỗ chết” kia nhìn lại một cái.

Lâm Tử Ninh kinh dị nhìn chằm chằm nam nhân đang muốn lấy sống mạng của mình ở trước mặt, có cái gì đó sai sai thì phải…sai ở chỗ nào nhỉ…đây rõ ràng  không phải là người nam nhân muốn mạng nàng kia. Người nam nhân kia rõ ràng là một tên vô cùng tàn bạo hung ác. Hắn là một sát thủ lừng lẫy, có tiếng tăm trên quốc tế, làm sao lại biến thành một tên dã nam thô kệch, vẻ mặt hung tợn, mặc áo thổ dân chứ?

Lâm Tử Ninh nhanh chóng phân tích hoàn cảnh vị trí của mình, hạ nhân nhà họ Lý thì nhìn chằm chằm vào nàng.

Một ý nghĩ xấu xa lởn vởn trong đầu hắn không sao xua đi được, thiếu gia nói rằng, bất kể sống chết.

“Đi, đem người của Lâm gia tìm tới, chuyện này cứ để bọn họ giải quyết đi.”

Nam tử ngồi trên xe nhàn nhạt nói, tiện tay buông rèm xuống, lời vừa nói xong, một cơn gió liền nổi lên, nhưng ngay sau đó liền khôi phục như cũ.

“Tắc”

Tên người hầu lẳng lặng điều khiển xe ngựa rời đi.

Gã người hầu cảm thấy vô cùng kinh ngạc khi thấy công tử nhà mình lại ra tay tương trợ cho một cô gái xa lạ ở trên đường. Thế nhưng hắn cũng chỉ dám nghĩ như vậy ở trong lòng, chứ không dám nói ra.

Nữ tử này, vượt xa những cô gái tầm thường khác, rất thú vị, liền ngay cả Nhân Sở Thanh cũng bị nàng hấp dẫn.

Lúc này tên hạ nhân nhà họ Lý mới khôi phục tinh thần lại, thấy dân chúng vây xem càng lúc càng động, trong lòng đột nhiên hoảng hốt.

Chuyện này nếu như náo động tới tai quan phủ, hắn e rằng chịu không nổi.

Lý công tử cũng không nói bảo hắn ở trước mặt mọi người giết chết Lâm Tử Ninh, nhưng mà cứ như vậy bỏ qua cho nàng quả thật không cam lòng. Loại chuyện nhục nhã như thế này nếu như đồn đại ra, sau này ở thành Tuy An hắn làm sao còn có thể hoành hành ngang ngược được nữa đây?

Đúng lúc này, có tiếng vó ngựa truyền tới.

Một thiếu niên mặc quân phục cưỡi trên một con ngựa hung hãn lao về phía Lâm Tử Ninh. Sau đó hắn dừng ngựa, nhảy xuống, đi tới trước mặt Lâm Tử Ninh, nhìn Lâm Tử Ninh cả người bê bết máu liền không nhịn được tiến lên đỡ nàng dậy, đau lòng nói:

“Đại tỷ, ngươi không sao chứ? Là ai khiến người bị thương như vậy? Tiểu đệ chắc chắn sẽ băm thây hắn thành trăm mảnh!!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top