Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch)
  4. Chương 16: Tín nhiệm không phải là sai (1)

Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch)

  • 428 lượt xem
  • 1162 chữ
  • 2022-11-23 22:39:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trong lòng Khương Vọng hơi căng thẳng, nhưng trên mặt không lộ ra một chút nào. Phát sinh từ trận chiến đấu bên ngoài Hoàn Chân quán kia. Dù cho bởi vì uy thế cường giả của đương sự mà nhất thời không ai dám đến gần, nhưng sau đó tất nhiên cũng sẽ phát động điều tra. Huống hồ, người cỡ như Công Dương Bạch thiết trận ở trong biên giới của Trang quốc, không có khả năng không truyền tin trước cùng cường giả của Trang quốc. Trang quốc dù nhỏ cũng có tôn nghiêm của một quốc gia!

Làm người mạnh nhất ngoài sáng của toàn bộ thành Phong Lâm, Đổng A không thể nào không hề biết chút gì về cuộc chiến đấu kia.

Cũng may toàn bộ mọi việc ở đó cũng chẳng có gì là bí mật để Khương Vọng phải che giấu. Tại cái thế giới chất chứa lực lượng siêu phàm này, vết tích hắn lưu lại cũng không có khả năng giấu giếm được.

Ngay lập tức, hắn liền tận lực dùng góc độ khách quan nhất, không trộn lẫn bất luận nhận định chủ quan gì, thuật lại hết thảy những gì thấy được lúc ấy. Bao gồm trạng thái thân thể của hắn, ý nghĩ quyết đoán cùng với việc làm sao hắn lấy được Khai Mạch Đan từ trong đống máu thịt nát kia và cả chuyện hắn mang chôn những thi thể đó nữa.

Hắn chỉ bỏ qua việc bản thân mình nhận được chìa khóa hư giới.

Trong quá trình lắng nghe, trong mắt Đổng A chợt có sự phẫn nộ lóe lên rồi biến mất, nhưng từ đầu đến cuối ông vẫn duy trì trầm mặc.

Đương nhiên Khương Vọng biết sự phẫn nộ này là do đâu.

Ngoại ô thành Phong Lâm, bên ngoài Hoàn Chân quán, đây là quốc thổ của Trang quốc! Mà tu giả cường đại đến từ Tần, Sở lại ngang nhiên giao chiến ở đây mà không hề cố kỵ. Toàn bộ thành Phong Lâm thậm chí quận Thanh Hà, cũng không ai dám can thiệp trận chiến đấu này. Đối với bản thân tu giả của Trang Quốc mà nói đây chính là sỉ nhục vô hạn.

Sở dĩ Đổng A kiềm chế sự phẫn nộ này, chẳng qua là không muốn trần trụi lộ ra sự thật rằng Trang quốc yếu đuối, tránh ảnh hưởng lòng tin tu hành của đệ tử.

Ông hẳn là một Viện trưởng tốt.

Trong lòng Khương Vọng yên lặng quan sát vị cường giả trung giai, là người đã dẫn dắt hắn tu hành trong suốt cả một quãng thời gian rất dài. Trước ngày hôm nay, hắn chưa từng có cơ hội nào như vậy.

Hắn vừa quan sát vừa tổng kết lại hết thảy mọi chuyện mà bả thân đã sớm biên soạn sẵn.

"Khai Mạch Đan cua ngươi lai lịch rõ ràng, ta kiểm tra qua những lần thực hiện nhiệm vụ của ngươi lúc ở ngoại môn, có chừng mực, cũng có quyết đoán, xem như khó có được."

Đổng A nhàn nhạt quét Khương Vọng một cái, mới nói: "Về sau ở trước mặt ta, có thể tự xưng đệ tử."

Trong lòng Khương Vọng nhẹ nhõm, biết là ải này đã qua. Đồng thời hắn đã được Viện trưởng Phong Lâm đạo viện thừa nhận, trực tiếp tuyển vào viện.

Hai ngón cái hắn giao nhau, tay trái bên ngoài, tay phải bên trong, bày ra tư thế phụ âm ôm dương đưa tay nâng đến trước ngực, khẽ hạ đầu, lễ nói: "Tạ ân sư."

Nho môn coi trọng thiên - địa - quân - thân - sư, mà đối Đạo môn mà nói, sư càng là đứng trước quân - thân, bởi vì sư giả truyền đạo, là người tường thuật đại đạo.

Với tất cả đệ tử nội viện Phong Lâm đạo viện mà nói, Đổng A chính là ân sư của bọn họ.

Hai con ngươi Đổng A khép hờ, không nói nhiều: "Đi đi."

…

Khương Vọng bước ra khỏi tĩnh thất mà Viện trưởng đả toạ, đi thẳng đến chỗ Lăng Hà và Triệu Nhữ Thành đang canh giữ, ba người cùng sóng vai mà đi.

Trong lúc nhất thời, chẳng ai nói chuyện, không khí trầm thấp.

Khương Vọng trở về, Phương Bằng Cử lại chết đi, cái tên vốn dĩ là "Phong Lâm ngũ hiệp" giờ chỉ còn trên danh nghĩa.

Đỗ Dã Hổ không xuất hiện ở đây, nhất định là đã trốn ở góc nào đó uống rượu rồi. Trong những người này, hắn ta là tùy tiện nhất, nhưng gặp chuyện thế này cũng nhất thời không cách nào đối mặt. Vô luận mắng tệ bao nhiêu, lòng hận thế nào, cũng vô pháp xóa đi sự thật từng xem Phương Bằng Cử như huynh đệ thân thích.

Là đại ca, Lăng Hà đánh vỡ trầm mặc đầu tiên: "Các ngươi về phòng trước, ta còn phải đưa thi thể Bằng Cử về Phương phủ."

Đệ tử ngoại môn Phong Lâm đạo viện là sáu người một phòng, Phong Lâm ngũ hiệp bởi vì tâm đầu ý hợp, dứt khoát liền dọn đến cùng một phòng. Những người khác không thể chen vào được nhóm này, cho nên bọn họ luôn luôn là năm người ở một phòng.

Khương Vọng không nói gì.

Tính cách Lăng Hà chính là như vậy. Cho dù Phương Bằng Cử có bao nhiêu không phải, y cũng không có khả năng mặc kệ thi thể của gã.

"Còn đang hận lão Tứ sao?" Lăng Hà hỏi.

"Đừng có gọi lão Tứ lão Tứ nữa." Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Triệu Nhữ Thành lộ ra một tia ghét bỏ: "Ta thẹn khi nhắc đến loại người mưu hại huynh đệ, hèn hạ ác độc này."

Nói tuổi tác, khuôn mặt Lăng Hà có đôi chút già dặn, đại khái đây là nguyên nhân khiến y càng dễ đạt được tin tưởng, tôn trọng. Trong năm người, y luôn luôn là người làm đại ca, chiếu cố cho mấy đệ đệ.

Cũng bởi vì gương mặt ổn trọng thành thục nên thường khiến người ta xem nhẹ sự thật rằng y cũng chỉ mới mười chín tuổi, chỉ lớn hơn Khương Vọng hai tuổi, hơn Triệu Nhữ Thành ba tuổi.

Chỉ là do hài tử nhà nghèo nên sớm biết lo liệu việc nhà mà thôi.

Nhìn Lăng Hà, Khương Vọng lắc đầu, lên tiếng nói: "Hận hắn không đáng. Ta chỉ hận chính mình ngu xuẩn, hận chính mình tin lầm."

Mặc dù biểu hiện của hắn bình tĩnh như vậy, Lăng Hà vẫn nghe ra một tia oán khí không cách nào tiêu tan kia. Y có thể hiểu được.

"Tín nhiệm là một trong những thứ rực rỡ nhất trên thế giới này. Tín nhiệm không phải là sai, Khương Vọng." Lăng Hà nói như vậy: "Sai chính là người cô phụ sự tín nhiệm của ngươi kia."

Y không nói gì nữa, thế nhưng ánh mắt tha thiết lại đang nói cho Khương Vọng:

Tình cảm huynh đệ giữa chúng ta cũng không sai, càng không giả dối. Sai, giả dối, chỉ có cái tên ruồng bỏ mọi người. Chỉ có Phương Bằng Cử.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top