Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Vớt Thi Nhân (Dịch)
  4. Chương 8: Lý Truy Viễn Ngã Nước

Vớt Thi Nhân (Dịch)

  • 91 lượt xem
  • 892 chữ
  • 2025-05-02 22:34:59

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thôi Quế Anh lại ngồi xuống chiếu, vuốt ve Lý Truy Viễn, không ngừng gọi tên cậu bé.

Có đứa cháu gái tò mò hỏi: “Anh Viễn bị sao vậy ạ?”

Hổ Tử lập tức nói: “Cháu biết rồi, anh Viễn là gặp phải thủy quái, bị kéo xuống làm vật thế mạng rồi!”

Trong nháy mắt, đám trẻ xung quanh đều lộ vẻ mặt sợ hãi, lùi lại phía sau.

“Chát!”

Trên mặt Hổ Tử xuất hiện một dấu tay.

Thôi Quế Anh mắng: “Phì, nói bậy bạ, ra ngoài xem xem người ta đến chưa, nhanh lên!”

“Vâng! Đi ngay đây!”

Hổ Tử cũng không mè nheo, cái tát này tuy đau, nhưng cũng không để bụng, kéo Thạch Đầu chạy ra ngoài xem náo nhiệt.

Thôi Quế Anh dặn đứa cháu gái lớn là Anh Tử đi lấy cho mình một bát nước và một cây kim.

 Bà cầm lấy cây kim, khua khua vài cái trên trán và đỉnh đầu Lý Truy Viễn rồi đặt cây kim nằm ngang trong bát nước. Ở đây có tục lệ, nhà ai có người bị cảm mạo, nhức đầu, sốt thì lấy cây kim này "gọi" một cái.

Chẳng bao lâu sau, ngoài cửa đã có tiếng người gọi: "Thầy Trịnh đến rồi, thầy Trịnh đến rồi!".

Trịnh Hoa Dân đeo hòm thuốc gỗ bước vào nhà.

"Thầy Trịnh, xem thằng bé thế nào, xem thằng bé thế nào".

Thôi Quế Anh lấy điếu thuốc ra, xé giấy gói, rút một điếu đưa cho ông.

Ông Trịnh Hoa Dân nhận lấy điếu thuốc, gài lên tai, ngồi xổm xuống, nhìn Lý Truy Viễn, hỏi: "Thằng bé bị sao thế?".

"Nó bị ngã xuống nước, rồi không tỉnh lại nữa".

"Ngã xuống nước à?"

Trịnh Hoa Dân bèn banh miệng, banh mắt Lý Truy Viễn ra xem, sau đó lại lấy ống nghe trong hòm thuốc ra, ghé tai nghe ngóng một hồi.

Đợi ông cất ống nghe đi, Thôi Quế Anh mới ghé sát lại hỏi: "Thầy Trịnh, thế nào rồi?".

Trịnh Hoa Dân nhíu mày, đỡ Lý Truy Viễn ngồi dậy, Thôi Quế Anh vội vàng đưa tay ra đỡ giúp.

Vỗ vỗ vào lưng đứa bé vài cái, quan sát một lúc, Trịnh Hoa Dân lại đặt đứa bé nằm xuống, lấy điếu thuốc trên tai xuống, ngậm vào miệng.

Thôi Quế Anh vội vàng đứng dậy đi về phía bếp lò lấy diêm, nhưng thấy Trịnh Hoa Dân đã tự mình châm thuốc, rít liền mấy hơi.

"Thế nào rồi thầy?".

Trịnh Hoa Dân nhìn Thôi Quế Anh: "Thằng bé ngã xuống nước bao lâu rồi?".

Thôi Quế Anh nhìn sang Phán tử.

Phán tử đáp: "Mới một lát thôi, thằng Viễn vừa mới ngã xuống đã được ông vớt lên rồi".

Trịnh Hoa Dân lại nhíu mày rít một hơi thuốc thật sâu, nhả khói xong mới nói:

"Bác gái, thằng bé không phải bị đuối nước, cũng không bị sặc nước, không sao đâu".

"Vậy sao nó không tỉnh lại?"

Bà Thôi Quế Anh hỏi.

"Đưa thằng bé lên trạm xá trên thị trấn kiểm tra lại xem sao, có thể là do vấn đề khác".

Ông Trịnh Hoa Dân thu dọn đồ đạc, đứng dậy, ông cũng hết cách rồi.

Thôi Quế Anh lại rút một điếu thuốc đưa cho ông.

"Không hút nữa, không hút nữa".

Miệng thì nói vậy nhưng tay vẫn nhận lấy điếu thuốc gài lên tai. Rồi, hút hết điếu thuốc trên miệng đến tận đầu lọc, Trịnh Hoa Dân ném đầu lọc xuống đất, dẫm lên, nhỏ giọng hỏi: "Đã mời bà Luu mù xem chưa?".

"À, đã mời rồi".

Thôi Quế Anh có chút ngại ngùng.

Trịnh Hoa Dân gật đầu, trên đường đến đây Phán tử đã kể cho ông nghe sơ qua rồi, lúc này ông chỉ có thể dặn dò: "Tối nay mà nó vẫn chưa tỉnh thì sáng mai đưa lên thị trấn ngay".

"Vâng, vâng, làm phiền ông rồi, làm phiền ông rồi".

Lúc này, Lôi tử chạy vào, đưa tay quệt mồ hôi trên mặt, nói với Thôi Quế Anh: "Bà Lưu mù đến rồi".

Thôi Quế Anh mắng: "Cái thằng bé này, láo toét, phải gọi là Lưu nãi nãi chứ".

Trịnh Hoa Dân biết mình nên tránh đi, bèn bước ra khỏi cửa, vừa hay nhìn thấy một chiếc xe ba gác từ xa đang chạy đến, trên xe chở một bà lão.

Trịnh Hoa Dân chợt nhớ đến mấy loại thuốc mới được quảng cáo rầm rộ trên báo chí gần đây, chẳng phải mình cũng đang tham gia vào đó sao, hê hê, gọi là gì nhỉ?

À đúng rồi...

Kết hợp y học cổ truyền và y học hiện đại.

Lôi tử chạy về nhà báo trước, Lý Cúc Hương đạp xe ba bánh theo sau, cần nhằn:

"Mẹ, mẹ không nên lề mề như vậy, đáng lẽ phải đến sớm hơn chứ".

Lúc nãy có người ở thị trấn Thạch Cảng bên cạnh sang bàn chuyện làm giỗ cho mẹ mình, đáng lẽ có thể để người ta đợi ở nhà, sang bên này trước, vậy mà mẹ cô cứ nhất quyết giải quyết xong chuyện của người ta rồi mới đi vệ sinh, lề mề mãi mới chịu sang.

Lưu Kim Hà ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ phía sau nhả một hơi thuốc, bực bội nói:

"Vội vàng cái gì, dù sao cũng chẳng lấy được tiền của nhà nó".

"Mẹ, mẹ còn định lấy tiền của người ta thật à?".

"Phì, nó muốn cho thì ta lấy".

"Lúc con còn nhỏ con nhớ là chú Hán đã giúp đỡ nhà mình rất nhiều".

"Thế thì sao tên kia không gả một đứa con trai cho ta?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top