Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Vớt Thi Nhân (Dịch)
  4. Chương 40: Cô bé áo tím

Vớt Thi Nhân (Dịch)

  • 95 lượt xem
  • 989 chữ
  • 2025-05-03 00:10:12

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hôm nay cô bé mặc một chiếc áo dài tím, giản dị hơn nhiều so với cái áo của cô bé vàng, và hoa văn trên áo cũng tỉnh xảo hơn.

Ngoài ra, cô bé cũng thay một kiểu tóc mới, trên đầu cắm một cái ghim gỗ.

Cách ăn mặc cầu kỳ như vậy ở nông thôn rất hiếm thấy, nhất là vào mùa hè như bây giờ, phần lớn các cậu bé chỉ mặc quần tam giác chạy khắp làng.

Dì Lưu lại mang thêm một bộ ghế gỗ nhỏ, lần này trên ghế có một bộ ấm chén trà, dì Lưu cúi đầu nói gì đó với bà cụ, bà cụ vẫy tay, dì Lưu liền rời đi.

Còn bà cụ, thì quỳ trước mặt cô bé, nói chuyện nhỏ nhẹ.

Cô bé ngồi đó, ánh mắt nhìn thẳng, như hôm qua, trong mắt cô như không có ai khác.

Nhưng lời khuyên của bà cụ cuối cùng cũng có tác dụng, cô bé lặng lẽ cúi đầu, cầm đũa, bắt đầu ăn.

Lý Truy Viễn để ý thấy cô bé ăn một đũa rau muối, hai hớp cháo, lặp lại quy trình này không thay đổi.

Bà cụ gọt trứng muối cho cô bé, định đưa cho cô, nhưng cô bé dừng lại, cơ thể dường như cũng bắt đầu run nhẹ. Bà cụ vội vàng xin lỗi, lấy trứng muối đi.

Cô bé mới tiếp tục ăn, vẫn là một đũa rau muối, hai hớp cháo.

Chứng kiến cảnh tượng này, trong đầu Lý Truy Viễn hiện lên một người, đó là bạn cùng bàn ở lớp chuyên, cậu ta cũng ăn như vậy, sẽ sắp xếp trước lượng thức ăn trong khay, bao nhiêu rau bao nhiêu cơm, ăn đến cuối cùng, chắc chắn sẽ ăn hết.

Không chỉ vậy, khi đi ra khỏi lớp, cậu ấy nhất định phải đạp vào góc gạch, nếu như một ngày nào đó đạp sai, cậu sẽ chạy lại lớp, rồi lại đi ra, ngay cả khi trước đó phải đi vệ sinh, cậu cũng sẽ cố nhịn.

Cô bé ăn rất nhanh, ăn xong, cô đặt đũa xuống.

Bà cụ lấy khăn, cẩn thận lau sạch khóe miệng và ngón tay cho cô. Sau đó, cô đứng dậy, cầm lấy ghế nhỏ, quay về phòng phía đông.

Vẫn là vị trí đó, cô đặt ghế xuống, ngồi, chân đạp lên ngưỡng cửa, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước.

Bà cụ có vẻ như bất lực nhìn qua, rồi đứng dậy, ngồi xuống ghế.

Lý Truy Viễn nhận thấy, ánh mắt của người kia, lại rơi vào mình, nhưng khác với hôm qua, lần này bà chủ động vẫy tay, gọi cậu:

"Đến đây, để bà xem."

Lý Truy Viễn đi lại gần, càng tiến gần, dường như càng ngửi thấy mùi hương từ người bà toả ra.

"Chào bà."

"Gọi cháu Tiểu Viễn phải không?"

"Dạ, con là Lý Truy Viễn."

"Bà họ Lưu."

"Bà Lưu."

"Ngoan lắm. Sau khi ở đây, đây mới là lần đầu tiên cháu gặp những đứa trẻ khác, haha."

Lưu Ngọc Mai vén tay áo lên, liếc nhìn chiếc vòng tay, có vẻ do dựmột chút, như thể cảm thấy nó không phù hợp, cuối cùng vẫn tháo chiếc nhẫn ngọc trên ngón danh ra, đưa cho Lý Truy Viễn,

"Này, đây là quà chào mừng của bà dành cho cháu."

Lý Truy Viễn vẫy tay: "Không thể nhận được, bà Lưu, quá đắt rồi."

"Giả mà, thủy tỉnh, cứ coi như đồ chơi vậy."

"Không, cháu không thể nhận."

Lưu Ngọc Mai lại đưa lên gần hơn, nài nỉ:

"Quà tặng của bậc trưởng bối, không thể từ chối, từ chối là bất kính."

Lý Truy Viễn lùi lại nửa bước, không giơ tay ra nhận, mà đáp lại: "Phải hỏi thái gia gia cháu trước."

Lưu Ngọc Mai gật đầu, cất chiếc nhẫn ngọc trở lại túi, không đeo lại vào ngón tay.

"Tiểu Viễn à, cháu học lớp mấy rồi?"

"Lớp ba."

"Kết quả học tập thế nào?"

"Cũng được ạ."

"Cháu năm nay mấy tuổi?"

"Mười tuổi."

"Sinh tháng mấy?"

"Tháng tám."

"Vậy lớn hơn Lý Lý của bà một tháng."

Nói xong, Lưu Ngọc Mai nhìn về phía cô bé đang ngồi ở bậc cửa, "Vốn dĩ, Lý Lý của bà cũng phải lên lớp ba rồi."

 Ngay sau đó, sắc mặt Lưu Ngọc Mai trở nên u ám hơn một chút, đúng vậy, cháu gái của bà cũng nên như cậu bé trước mặt, thoải mái khỏe mạnh, đang đi học.

"À, đúng rồi, Tiểu Viễn, cháu ở đây thì có thể đi khắp nơi, chỉ là đừng vào phòng phía đông, ừm, đừng lại gần Lý Lý, Lý Lý của bà, không thích người lạ lại gần, e thẹn, xa lạ..."

Bà Lưu nói ra lời cảnh báo mà tối qua thái gia gia đã nói.

Lý Truy Viễn hỏi: "Bà ơi, Lý Lý có phải tự kỷ không?"

Lưu Ngọc Mai rất ngạc nhiên nhìn cậu bé trước mặt:

"Cháu cũng biết về chuyện này à?"

Những năm này, đa số mọi người còn chưa từng nghe nói đến từ này.

"Vâng."

Lưu Ngọc Mai chớp mắt, giơ tay nắm lấy tay Lý Truy Viễn, hỏi: "Sao vậy, ở nhà cháu có người lớn nghiên cứu về chuyện này à?"

 "Ừ, họ nghiên cứu về em..."

"À, cháu đọc thấy trên báo."

Lưu Ngọc Mai thở dài, có vẻ thất vọng.

"Bà Lưu, ở thành phố lớn có thể đưa Lý Lý đi khám bệnh này."

Lý Truy Viễn rất tò mò, gia đình họ không phải là thiếu tiền, tại sao lại không đưa Tần Lý đi thành phố lớn khám bệnh, mà lại ở đây với thái gia gia?

" Lý Lý của bà, không phải là dạng tự kỷ thông thường, đưa đi bệnh viện khám bác sĩ cũng chẳng ích gì."

Lý Truy Viễn không hiểu lắm, đưa đi bệnh viện không ích gì, vậy ở đây với thái gia gia có ích gì?

Lưu Ngọc Mai nghiêng người, nhìn về bộ ấm chén trên ghế gỗ, hỏi: "Uống trà không?"

"Cảm ơn bà."

Thấy Lưu Ngọc Mai chuẩn bị cúi người lấy bình nước nóng, Lý Truy Viễn trước tiên đề nghị: "Để cháu làm."

"?? Được, cháu làm đi."

Lý Truy Viễn mở trà, châm nước, pha trà, rót trà, rửa tách, rót ra...

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top