Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Vớt Thi Nhân (Dịch)
  4. Chương 38: Bệnh Án Bí Ẩn

Vớt Thi Nhân (Dịch)

  • 83 lượt xem
  • 957 chữ
  • 2025-05-03 00:09:20

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Không lâu sau, cảm giác trước đó lại xuất hiện, và tần suất bắt đầu tăng lên.

Như thể... là rong rêu?

Lý Truy Viễn lập tức nghĩ đến những bụi rong đen mà cậu từng thấy, không lẽ là tóc?

Liên tục vuốt qua, liên tục xuyên qua, vuốt dọc ngón tay và cánh tay nhỏ, cậu bóp một cái, vẫn cảm nhận được sự cứng cáp.

Có vẻ như, đúng là tóc.

"Rầm."

Mắt Lý Truy Viễn sáng lên, vừa rồi dường như có thứ gì đó nhẹ nhàng vỗ qua lòng bàn tay cậu.

Không phải là mái tóc mềm mại, mà là thứ khác.

Chờ đợi, chờ đợi, chờ đợi...

"Rầm."

Lần thứ hai vang lên.

Giống cái gì nhỉ?

Lý Truy Viễn bắt đầu suy nghĩ, cố gắng so sánh với bất cứ cảnh tượng nào trong ký ức của mình có thể tạo ra cảm giác va chạm tương tự.

"Rầm."

Lần này mạnh hơn, nhưng vẫn chưa đủ!

Lý Truy Viễn bắt đầu tăng độ rộng của cánh tay đang đung đưa, đung đưa mãi...

Cuối cùng,

"Rầm!"

Kèm theo cảm giác rung động rõ ràng, dường như cậu còn nghe thấy một tiếng vang trong tai.

Như thể cậu đang đứng yên, giơ tay lên, và có người vừa đến gần và chạm tay với cậu.

Trong khi Lý Truy Viễn không ngừng khám phá, bóng đen đậm đặc bên ngoài cũng dần dần trở nên mờ nhạt.

Đồng thời, những cảm nhận từ bên dưới cũng trở nên rõ ràng hơn.

Lý Truy Viễn thậm chí có thể chủ động duỗi tay quấn lấy những sợi tóc, và hoàn thành những cái vỗ tay tiếp theo trong khi vung tay.

Cậu nhận ra, những tiếng vỗ tay dường như không phải là cố ý của đối phương, mà là bàn tay cậu vừa vặn chạm vào lòng bàn tay của họ, nên không nghe rõ tiếng.

Đột nhiên, Lý Truy Viễn cảm thấy cánh tay đang giơ xuống bị gì đó va phải, cậu cảm thấy đau, theo bản năng rút tay về.

Đây như là một cái gì đó vốn đã bị kẹt chặt, giờ lại tiếp tục được phục hồi.

Ngón tay của Lý Truy Viễn chạm vào một cái vòng cung cứng, rồi đến một khoảng lõm trơn tru, tiếp đến là những khớp xương rõ ràng, rồi lại tiếp tục lên xuống theo từng khúc xương, và cuối cùng là chạm vào một cái gì đó tròn trịa, nổi bật và đàn hồi.

Rồi tay cậu rời khỏi vật đó, cậu lập tức thò tay xuống dưới, cuối cùng nắm được năm ngón tay nhỏ bé dính liền với nhau.

Lý Truy Viễn lập tức rút tay lại, vẻ mặt kinh hoàng.

Đó là một cái xác người nguyên vẹn, cậu vừa chạm vào từ sau gáy đến tận ngón chân.

Dưới gầm giường, có người!

Không phải một, không phải vài người, mà là rất nhiều, một nhóm người!

Lúc này, Lý Truy Viễn phát hiện ra rằng tấm chăn mong ở bên cạnh cậu đã biến mất.

Cậu nhìn lên góc giường, và thấy một đứa trẻ đang cuộn mình trong tấm chăn, run rẩy và đầy sợ hãi trong mắt.

Đứa trẻ này, giống hệt cậu.

"Con sợ lắm, con sợ lắm, con thật sự rất sợ... Mẹ ơi, mau đến đón con đi."

Lý Truy Viễn nhìn "chính mình" đang run sợ, hỏi:

"Tại sao em vẫn còn ở đây?"

Bác sĩ phụ nữ mỉm cười, đồng thời không nhịn được vuốt ve gương mặt của cậu bé.

Cậu bé cũng mỉm cười.

Ồ, một đứa trẻ thật dễ thương.

Bác sĩ lại nhìn lên, nhìn về phía người mẹ đang đứng cạnh cậu bé, có vẻ nghỉ ngờ, tại sao sau khi con mình được chẩn đoán là "khỏe mạnh", cô lại không hề có vẻ vui mừng, mà chỉ toàn vẻ lạnh lùng.

 Lý Truy Viễn, lúc mới 8 tuổi, chủ động nắm lấy tay mẹ, ngước nhìn cô:

"Mẹ, con không có bệnh mà."

Lý Lan cúi đầu nhìn con trai, rồi lại nhìn bác sĩ, nói:

"Các người đã bị nó lừa rồi."

Nữ bác sĩ cố gắng kiềm chế cảm xúc, giải thích:

"Thưa chị, nếu chị đưa con trai chị đến đây, chị hẳn phải có hiểu biết nhất định về tâm lý học, vì vậy, chị nên tin tưởng vào chẩn đoán của chúng tôi, tin tưởng vào chuyên môn của chúng tôi."

Lý Lan: "Tôi đã đánh giá quá cao năng lực chuyên môn của các người."

Lý Lan dắt tay Lý Truy Viễn rời khỏi phòng khám, Lý Truy Viễn theo bước mẹ, cúi đầu như một đứa trẻ đã làm sai.

Họ không về nhà, mà đến một phòng khám tâm lý khác thuộc bệnh viện quốc tế.

Lý Truy Viễn được bác sĩ mới đưa vào kiểm tra.

Sau 40 phút, cửa mở, Lý Truy Viễn được dẫn ra.

Bác sĩ nghiêm túc nói: "Thưa bà, chúng tôi hiện đang nghi ngờ con trai bà có những dấu hiệu nghiêm trọng của rối loạn tâm thần phân liệt và tự kỷ. Trong quá trình thăm khám, điều này có liên quan đến cuộc sống cảm xúc gia đình của cháu.”

“Cháu rất khao khát được sự quan tâm và đi kèm của mẹ.”

“Vì vậy, tôi hy vọng trong quá trình điều trị tiếp theo, với tư cách là mẹ của đứa trẻ, bà sẽ cố gắng hợp tác với chúng tôi, như vậy con trai bà mới có thể trở lại bình thường."

Nghe xong lời bác sĩ, Lý Lan cúi đầu nhìn Lý Truy Viễn đang đứng trước mặt, hỏi:

"Vui lắm phải không?"

"Mẹ, con..."

Bác sĩ không nhịn được, giơ tay ngăn Lý Lan: "Thưa bà, bà không nên quá nghiêm khắc với con trai bà, hiện tại vấn đề của cháu đã rất nghiêm trọng, bà phải đặc biệt chú ý, nếu không thì về sau..."

Lý Lan không nghe tiếp, quay lưng bỏ đi.

"Thưa bà, thưa bà!"

Bác sĩ gọi mãi, nhưng cô ta vẫn không quay lại. Lý Truy Viễn chạy theo sau.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top