Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Vớt Thi Nhân (Dịch)
  4. Chương 10: Lễ Trừ Tà Của Bà Đồng

Vớt Thi Nhân (Dịch)

  • 97 lượt xem
  • 1036 chữ
  • 2025-05-02 22:37:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Chị, chị ơi, thằng bé nó, chị phải cứu nó, chị ơi.”

“Tôi giúp nó.”

Lưu Kim Hà mỉm cười, nói: “Lấy cho tôi ít tro hương trong bếp.”

“Được.”

Bếp đất thường có nhiều hốc, có một hốc thường được khoét ở phía sau bếp, bên trên dán ông Táo, trong hốc đặt một lư hương nhỏ.

Thôi Quế Anh bưng lư hương xuống, đưa cho Lưu Kim Hà.

Chỉ thấy Lưu Kim Hà bốc một nắm tro hương, nắm trong tay lầm bẩm gì đó.

Cũng không nghe rõ bà ta đang niệm gì, tóm lại, niệm rất lâu. Lưu Kim Hà: “Che chắn cẩn thận cho nó.”

Chưa để Thôi Quế Anh kịp hiểu chuyện gì, Lý Cúc Hương đã nhanh tay bịt miệng Lý Truy Viễn lại.

Lưu Kim Hà bôi tro hương lên cổ và vai đứa trẻ, vừa bôi vừa xoa xoa như đang bôi phấn rôm.

Nhưng rồi, một cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, Thôi Quế Anh phải lấy tay che miệng lại.

Bởi vì bà nhìn thấy, trên vai đứa cháu ngoại của mình, đột nhiên xuất hiện hai dấu tay màu tím!

Lưu Kim Hà nói: "Hung dữ quá... Con gái, bắt đầu đi."

"Vâng."

Lý Cúc Hương đáp lời, đi ra ngoài xe ba gác lấy ít đồ vào, thấy cô đặt một cái bát rỗng và một cây bút lông vào tay Lưu Kim Hà, rót mực vào bát, sau đó từ trong túi áo móc ra một cuộn chỉ đỏ, nhìn giống như len đan áo, nhưng khi mở ra, lại tổa ra mùi tanh nồng, trên tay Lý Cúc Hương cũng dính không ít màu đỏ.

Tiếp theo, Lý Cúc Hương buộc một đầu sợi chỉ đỏ vào cổ tay mình, đầu kia buộc vào cổ tay Lý Truy Viễn, đứng cách nhau một khoảng.

Lưu Kim Hà chấm bút lông vào mực, sau đó vẽ vòng tròn không ngừng trên trán Lý Truy Viễn, vừa vẽ vừa lam bẩm gi đó.

Ban đầu, mọi thứ vẫn bình thường, không có gì xảy ra.

Nhưng theo tốc độ nói và tốc độ tay của Lưu Kim Hà ngày càng nhanh, sợi chỉ đỏ bất ngờ run lên.

Thôi Quế Anh theo bản năng muốn nhìn xem đầu dây bên kia có phải do Lý Cúc Hương kéo hay không, nhưng vừa ngẩng đầu lên, liền thấy Lý Cúc Hương đang há miệng đầy đau đớn, sau đó "bịch" một tiếng quỳ xuống đất, thân trên cúi gập người, giống như bị người ta đè đầu xuống dập đầu.

Lưu Kim Hà nhìn con gái với ánh mắt xót xa, nhưng không hề chậm lại tốc độ nói và tốc độ tay của mình.

"A Ba... Ba Ba..."

Lý Cúc Hương đau đớn nằm nghiêng trên mặt đất, hai tay ôm đầu lăn lộn, hai chân không ngừng đạp loạn xạ, nước miếng không ngừng trào ra từ miệng, hai mắt trợn trừng, sắc mặt tái nhợt.

Thôi Quế Anh đứng bên cạnh, vừa lo lắng cho đứa cháu ngoại của mình, vừa lo lắng Lý Cúc Hương sẽ xảy ra chuyện.

Tuy nhiên, sau khi cơn đau đạt đến đỉnh điểm, Lý Cúc Hương dần dần bình tĩnh lại, cuối cùng, cô nằm ngửa ra đất, thở hổn hển.

Lưu Kim Hà cũng dừng lại, thân thể lảo đảo, Thôi Quế Anh vội vàng đưa tay đỡ lấy bà.

"Đi lấy chậu nước nóng, lau người cho cháu."

"Vâng, được."

Thôi Quế Anh lập tức làm theo, lấy một cái chậu, mở nắp bếp nhỏ ở giữa bếp lò, dùng muôi múc nước nóng bên trong ra. Sau khi nhúng khăn vào nước, bà bắt đầu lau tro hương cho Lý Truy Viễn.

Bị lau đi không chỉ có tro hương, mà còn có hai dấu tay màu tím kia, giống như màu vẽ bị hòa tan.

Thôi Quế Anh còn cố ý nhìn kỹ chiếc khăn, phát hiện trên đó không hề dính màu tím.

"Chị, cháu tôi... khỏi rồi sao?"

Lưu Kim Hà lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, rít một hơi dài rồi ho sặc sụa, nước mắt nước mũi giàn giụa, đây là bị thuốc lá của chính mình làm cho sặc.

Tuy nhiên, Thôi Quế Anh tuy chưa kịp đợi Lưu Kim Hà trả lời, lại phát hiện đứa cháu ngoại vốn hôn mê bất tỉnh, vậy mà từ từ mở mắt ra.

"Tiểu Viễn tử, Tiểu Viễn tử, con tỉnh rồi!"

Lý Truy Viễn có chút mơ màng nhìn Thôi Quế Anh, lại nhìn xung quanh, cuối cùng khàn giọng gọi một tiếng: "Bà nội."

"Ừ, con cuối cùng cũng tỉnh rồi, Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát phù hộ."

Bên cạnh, Lý Cúc Hương từ dưới đất bò dậy, tự mình lấy một cái bát sạch, rót chút nước cho mình, nhấp từng ngụm nhỏ.

Lý Truy Viễn duỗi tay, nắm lấy cánh tay Thôi Quế Anh, nghiêng người sang, muốn chui vào lòng bà nội.

Thôi Quế Anh vội vàng ôm Lý Truy Viễn vào lòng dỗ dành: "Cháu của bà, Tiểu Viễn tử của bà, cục cưng của bà..."

Lưu Kim Hà nói: "Bà trông chừng thằng bé đi, để nó ngủ thêm một giấc, tỉnh dậy là khỏi thôi."

Lý Cúc Hương đi tới, dìu mẹ mình ra ngoài.

Thôi Quế Anh lên tiếng: "Chờ Hán tử về, tôi với ông ấy..."

Lưu Kim Hà xua tay: "Chờ thằng bé khỏi hẳn rồi hãy nói, chúng tôi về nhà trước đây, đừng tiễn nữa."

Thôi Quế Anh quả thực không tiễn được nữa, chỉ có thể tiếp tục ôm cháu ngoại.

Lúc này, Lý Truy Viễn được bà nội ôm ấp an ủi, lại bắt đầu ngủ thiếp đi, nhưng lần ngủ này trông yên bình hơn nhiều, không giống như lúc trước mím chặt môi, cau mày khiến người ta đau lòng.

Trên đường xe ba bánh quay về, Lưu Kim Hà hơi đứng dậy, vén cổ áo con gái ra xem vết bầm tím, hỏi: "Đau không?"

"Mẹ, mẹ ngồi yên đi, coi chừng ngã đấy."

Lưu Kim Hà ngồi xuống, một lúc lâu sau, lại vỗ đùi, mắng một câu: "A Hương à, mẹ con mình có phải là trời sinh ra đã tỉ tiện hay không!"

Mãi không thấy Lý Duy Hán về, Thôi Quế Anh bèn sai Hổ Tử và Thạch Đầu đến nhà Lý Tam Giang tìm, đợi hai đứa quay về báo tin, người làm nhà Lý Tam Giang nói ông ấy ra ngoài đi đưa giấy, Lý Duy Hán đi tìm ông ấy rồi.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top