Trịnh Xá dùng ý niệm khống chế Vòng tay, hướng mục tiêu công kích vào đại quân Orc đông đúc trước mặt, tiếp theo một con quái vật nhảy vọt lên, tên Orc ở gần nó nhất lập tức bị đẩy ngã xuống đất, không đợi hắn đứng dậy, cây đao dài đã chém tới, trong tiếng gào thảm của tên Orc, hắn đã bị chém thành hai đoạn.
Hơn bốn mươi nghìn quái vật trong Đội quân thần Anubis đồng thời tru lên, tiếp đó tràn về phía quân Orc với khí thế không kém gì chiến mã xông pha. Thân cao ba mét, sức mạnh cực lớn, lại thêm đặc tính di chuển không bị trọng lực ảnh hưởng, thoáng cái đám quái vật đứng hàng đầu đã vọt tới chỗ Cánh cổng đen, quân Orc nhất thời liền kêu gào sợ hãi, vội vàng bắn tên trong tay, nhưng những mũi tên này đều xuyên qua người lũ quái vật, bọn chúng do cát hợp thành căn bản không sợ bị tên bắn, chỉ có mấy con xui xẻo trực tiếp bị Bạo liệt tiễn bắn xuyên đầy, kết quả là thân thể hóa thành cát bụi trong nhát mắt...
Ngay từ lúc bắt đầu tiếp xúc, sức chiến đấu của lũ Orc kém xa Đội quân thần Anubis, bọn chúng căn bản không sợ chết nên khi tấn công đều chỉ tiến không lùi, hơn nữa dùng ưu thể thân thể toàn từ cao chém xuống, mặc dù không bằng chiến mã thiên kỵ xung phòng nhưng công kích cũng hung hãn dị thường, trận thế hàng đầu của quân Orc tan vỡ trong nháy mắt, vô số tên Orc kêu khóc bỏ chạy về phía sau... Có lẽ bọn chúng không sợ chiến đấu với con người nhưng đứng trước đám quái vật bằng cát đánh không chết, giết không xong này, hình tượng khinh yếu sợ mạnh của loài Orc lập tức thể hiện rõ ràng, chúng đã hoảng sợ.
Aragorn và Théoden đưa mắt nhìn nhau, hai người cùng nhìn về quân đội thủ hạ của mình, một bên là kỵ binh, một bên là kỵ binh và bộ binh nặng tổ hợp, hai bên đều cho quân đội hô hào khẩu hiệu cùng động viên trước khi chiến đấu. Thời cơ không thể để lỡ, mắt thấy Đội quân của thần Anubis đã càng lúc càng tiến sâu vào bên trong, cơ hội tốt như vậy tuyệt đối không có lần thứ hai, cũng chỉ có nhân lúc này mới có thể triệt để phá tan quân Orc!
- Các chiến sỹ Gondor, vì nhân loại, vì tương lai... Vì đánh bại Chúa tể Bóng tối, xông lên!
Aragorn kéo cương, dẫn đầu xông lên trước, theo sát sau lưng là kỵ binh cùng bộ binh thủ hạ của hắn.
Théoden cũng hét lên:
- Các kỵ sĩ Rohan, hãy mang đến cái chết và hủy diệt cho kẻ thù! Vì cái chết!
Nói đoạn, ông ta cũng dẫn đầu lao vào bên trong, phía sau là từng lớp thiết kỵ dàn hàng xông đến, đây là binh chủng mạnh mẽ nhất thời đại này.
Trịnh Xá ngồi trên khô lâu chiến mã nhưng lúc này hắn không có cách nào đi chiến đấu, hắn liếc nhìn mấy thành viên Trung Châu đội bên cạnh nói:
- Chiêm Lam, tìm được vị trí mấy người Sở Hiên chưa?
Chiêm Lam gật đầu nói:
- Ừm, tìm được rồi, bọn họ hình như đang giằng co với ai đó, đội Nemesis cũng ở đấy... Ta truyền hình ảnh vào ý thức các ngươi.
Trịnh Xá nhìn mấy người xung quanh nói:
- Trương Hằng tới hội hợp với họ, kỹ xảo cung tiễn của ngươi có uy lực rất lớn, có thể giúp được một ít, Triệu Anh Không ở lại đây bảo vệ bọn ta, kiếm của ngươi...
Triệu Anh Không đột nhiên nói:
- Không, để ta tới chỗ bọn họ, ta... Ta muốn gặp một người.
Trịnh Xá ngạc nhiên nhìn nàng, trong mắt cô bé đầy vẻ kiên quyết, bình tĩnh nhìn lại Trịnh Xá, một lúc sau Trịnh Xá mới nói:
- Vậy thì ngươi... Tự cẩn thận nhé, còn nữa... Nếu có thể thế, cắt đứt đoạn quá khứ đó cũng tốt!
Triệu Anh Không gật đầu chắc chắn, tiếp đó quay đầu chạy về vị trí hiện ra trong bản đồ quét hình, Trịnh Xá thì dẫn những người còn lại cùng đi về phía rìa chiến trường Mordor, trên bản đồ quét hình tinh thần lực đã xuất hiện một mục tiêu đặc biệt... Chúa tể Bóng tối Sauron!
Đang giằng co với mấy người Sở Hiên là hai thành viên Đông Mỹ Châu đội, Triệu Chuế Không cũng không ở cạnh bọn họ nên khi đụng phải đại quân mấy trăm Nemesis, Sở
Hiên không nói hai lời trực tiếp bao vây họ lại, mặc kệ hai tên này kêu gào cái gì Triệu Chuế Không sẽ tìm Trung Châu đội tiết giận.
- Cơ bản là không thể, hắn còn có chuyện hắn muốn làm, còn việc các ngươi cần làm là... Chờ đợi đi.
Sở Hiên lạnh nhạt nói.
Hạo Thiên có chút bi ai nhìn hai thành viên Đông Mỹ Châu đội, mặc dù không dám khẳng định nhưng hắn cảm giác được hai người này chết chắc rồi, Sở Hiên chẳng qua là đang đợi đến lúc thích hợp để giết họ thôi... Bị Triệu Chuế Không giết mất bốn tân nhân, với tính cách không chịu thua thiệt của Sở Hiên, tự nhiên là muốn giành lại số điểm trừ này, còn bản thân hắn thì... Có lẽ cũng cách cái chết không xa lắm...
Triệu Anh Không lại không biết tất cả những chuyện này, nằng vẫn như cũ chạy tới trước, cho tới khi trước mặt xuất hiện một hình bóng quen thuộc, một thanh niên tóc dài mỉm cười chắn trước mặt nàng.
Triệu Anh Không chỉ cảm thấy trong đầu như nổ vang, sát khí ngập trời vụt muốn thoát ra, bất quá nàng chợt nhớ đến hình ảnh nhìn thấy trong hang động của Đội quân người chết, bóng người mỉm cười ấm áp đó... Hắn trước kia, luôn chân tâm bảo vệ cho mình, cũng bảo vệ những anh chị em khác, người đó... chính là thanh niên trước mắt...
Người tới chính là Triệu Chuế Không tóc dài anh tuấn, hắn có chút kinh ngạc nhìn Triệu Anh Không, tiếp đó mỉm cười nói:
- Rất không tồi, đã biết ẩn giấu sát ý rồi... Thích khách mà, chúng ta đều là thích khách, vì thế nhất định phải nhớ kỹ nhé, trước khi kẻ địch của muội tử vong không được để lộ ra sát ý.
Nói đoạn, hắn từ từ bước tới gần Triệu Anh Không.
Triệu Anh Không cắn chặt răng, cô bé yên lặng nhìn Triệu Chuế Không chậm rãi đi tới bên nàng, trong khoảng khắc lúc Triệu Chuế Không đi ngang qua, nàng bỗng hỏi:
- Ngươi muốn làm gì?
- Đương nhiên là... Đi giết hết đồng đội bên cạnh muội rồi, còn phải hỏi nữa sao?
Triệu Chuế Không mặt vẫn đeo nụ cười, cũng không quay đầu lại, đáp
Triệu Anh Không cũng không nghĩ ngợi, trực tiếp vung kiếm chém tới, thanh gươm Excalibur trong suốt xẹt qua nửa thân trên Triệu Chuế Không nhưng không hề có chút cảm giác chém trúng nào cả. Một giây sau Triệu Anh Không mới phát hiện trên cổ mình có hai ngón tay đặt vào, không biết từ lúc nào Triệu Chuế Không đã tới sau lưng nàng, vừa rồi chẳng qua chỉ chém trúng tàn ảnh mà thôi.
- Ngăn cản ta, không phải là bé ngoan đâu... Mặc dù ngươi bên kia ta không trêu vào được, nhưng người bên này đang trong lúc yếu ớt nhất, hơn nữa cũng hoàn toàn không trưởng thành đến mức mạnh mẽ vô song như ta kỳ vọng... Hắn chỉ có chết đi mới là tốt nhất, nếu không thực sự là làm vấy bẩn tiềm lực mạnh nhất đó...
Triệu Chuế Không mỉm cười nói.
Triệu Anh Không lạnh lùng nhìn hắn nói:
- Ngươi muốn giết hắn... giết họ, trước tiên phải bước qua xác ta đã! Ngươi không phải sớm đã muốn giết ta sao? Vậy bây giờ giết ta không phải càng tốt ư?
Triệu Chuế Không nhẹ nhàng nâng cằm Triệu Anh Không, tiếp đó lắc mình tới trước mặt nàng hôn lên đôi môi đỏ mọng. Kỳ lạ là lần này Triệu Anh Không cũng không cắn tới, cũng không nhìn hắn với vẻ gì khác mà trên đôi má trắng như ngọc của nàng xuất hiện hai dòng nước mắt, cứ mặc hắn hôn mà rơi lệ không ngừng...
- Chuế Không ca ca, lúc đó mọi người chúng ta mặc dù rất khổ, mặc dù hiểu rằng mình không thể thoát khỏi vận mệnh thích khách, nhưng chúng ta vẫn nhìn nhau vui cười, muốn dùng nụ cười giúp nhau cố gắng, giúp nhau không phải lo lắng bản thân... Ca ca, huynh có khổ tâm phải không? Người luôn ôn nhu, luôn bảo vệ ta cùng mọi người, huynh có khổ tâm phải không?
Khi Triệu Chuế Không rời khỏi đôi môi đỏ mọng của nàng, Triệu Anh Không đôi mắt rơi lệ, bình tĩnh nói, mặc dù thần sắc bình tĩnh nhưng vẻ ảm đạm trong mắt lại thật rõ ràng.
Nụ cười mỉm trên mặt Triệu Chuế Không dần biến mất, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng cũng có chút biến hóa phức tạp, khó diễn tả được, trong một thoáng vẻ mặt hắn thậm chí còn có chút yếu đuối... Một gã thích khách nổi danh biến thái không ngờ lại lộ vẻ mềm yếu.
- Anh Không, ta...
Khi trong mắt Triệu Chuế Không lộ ra ánh mắt có tình người như vậy, thân thể hắn lại bắt đầu run rẩy, giống như đang phải chịu một loại thống khổ cực kỳ kinh khủng. Hắn thốt ra từng chữ khó khăn, nhưng mới nói được ba tiếng thì bỗng nhiên từ sau lưng hắn tràn tới một tầng băng trắng như tuyết, sau đó từ trong lớp băng trồi lên mấy cây cọc băng đâm thẳng về phía hai người, nhìn lực đâm của cọc băng, thuần túy là muốn xuyên qua cả hai người cùng một lúc!
Ánh mắt Triệu Chuế Không vụt trở lại sắc bén mà lạnh lẽo, hắn cũng không quay đầu lại, một tay ôm Triệu Anh Không, một tay rút dao gắm chắn ra sau lưng, khi mấy cây cọc băng đâm tới, dao găm trong tay hắn nhanh chóng ngăn cản rồi Triệu Chuế Không nương theo luồng lực đạo này ôm Triệu Anh Không nhảy về phía trước.
Hai người lúc này đang ở giữa sườn núi, cú nhảy này trực tiếp phóng ra vách đá mấy trăm trượng nhưng Triệu Chuế Không lại giống như chẳng có việc gì, mặc bản thân rơi thẳng xuống. Sau khi rơi được hai ba giây, Triệu Anh Không mới phát hiện ra bí mật khi hắn rơi, mặc dù hắn còn ôm theo Triệu Anh Không cùng hạ xuống nhưng lại giống như một tờ giấy phất phơ theo gió, căn bản không hề bị gia tốc trọng lực ảnh hưởng, cả người hoàn toàn dùng một loại lực đạo thăng bằng rơi xuống dưới, với lực rơi này khi hạ xuống vách núi cũng sẽ không hề bị thương, chỉ giống như là nhảy từ độ cao hai mét xuống.
Khi hai người rơi xuống vách đá, lớp băng đó không hề có dấu hiệu dừng lại, chỉ nghe thấy tiếng Garnier gào lên điên cuồng:
- Tới đây! Tới giết ta đi! Ngươi không phải có thể dựa vào đánh lén chế phục ta cùng đội viên của ta sao? Ngươi không phải có thể lột da từng người họ trước mặt ta sao? Ngươi phải có thể thiến ta sau đó chôn sống trong đầm lầy sao? Bây giờ ta ở đây này! Tới giết ta đi!
Đây đúng là giọng nói của Garnier, đội trưởng Bắc Băng Châu đội Garnier, lúc này hắn đã sử ra Thời đại Băng hà, mặc dù kỹ năng này cũng giống Hủy diệt của Trịnh Xá không thể kéo dài nhưng uy lực công kích phạm vi rộng thậm chí còn vượt qua Hủy diệt. lớp băng rộng mấy trăm mét vuông nhanh chóng tràn ra, khi hai người Triệu Chuế Không rơi xuống chân vách núi, cả nửa sườn núi đã bị đóng băng thành một khối băng khổng lồ, mà chỗ băng tuyết gào thét kịch liệt nhất đang cách hai người không quá hai mươi mét, điên cuồng ập xuống.
- Khốn kiếp, ta sử dụng tất cả năng lượng thạch thuộc tính băng còn giữ! Cái gì duy trì, cái gì sống sót, tất cả đều mặc kệ! Triệu Chuế Không, ông đây dù biến thành quỷ cũng phải giết chết ngươi! Đây là lực lượng mạnh nhất của trái cây ác quỷ hệ tự nhiên! Ta là tự nhiên! Ai có thể chống lại tự nhiên? A!
Garnier rõ ràng là đã phát điên, giọng nói hắn vang vọng trong đoàn băng tuyết kịch liệt, theo tiếng gào thết, mặt đất trong phạm vi hơn một nghìn mét vuông đã đóng một tầng băng dày, cho dù nơi này là đất Mordor đầy lửa, cho dù nơi này rất gần núi lửa Doom.
Triệu Chuế Không lại căn bản không thèm để ý tới băng tuyết truy kích mà có vẻ cực kỳ nhàn nhã, ôm Triệu Anh Không đi tới trước, mặc dù nhìn có vẻ như đang tản bộ rất thong thả nhưng tốc độ của hắn còn nhanh hơn băng tuyết đang đuổi theo nhiều. Hai bên một chạy một đuổi, sau khi Triệu Chuế Không nhảy lên một khối đã bỗng dừng lại, mỉm cười nhìn đoàn băng tuyết đang dốc sức truy đuổi càng lúc càng tới gần, nói:
- Ta có một chuyện rất tò mò... Vừa rồi ngươi có nhắc tới năng lượng thạch phải không?
Đoàn băng tuyết không lập tức đánh về phía Triệu Chuế Không mà bao vây lấy hai người vào trong, tiếp đó tiếng của Garnier mới truyền tới:
- Không sai! Ta thừa nhận ta còn chưa có tư cách phát ra sức mạnh cao nhất của trái cây hệ tự nhiên, đó là lực lượng đủ để trực diện đối kháng với tự nhiên, chỉ có người mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm, sinh vật có thể tự do khống chế năng lượng mới có thể có được, ta dựa vào năng lượng thạch mới có thể sử dụng sức mạnh này!
Triệu Chuế Không gật đầu mỉm cười, nói:
- Ừm, vậy thì không có vấn đề gì nữa...
Dứt lời hắn dùng sức giậm chân mấy cái, mỗi cước đều mười phần mạnh mẽ, mấy cước đạp xuống lập tức phá nát khối đá dưới chân, cùng lúc đó đoàn băng tuyết kịch liệt cũng bắt đầy cuốn về phía hai người.
Nhưng khi đoàn băng tuyết tới gần hai người, đột nhiên xung quanh Triệu Chuế Không vọt lên mấy dòng nước sôi cao tới mấy mét cùng với hơi nước nóng bỏng, mặc dù khi tiếp xúc với băng tuyết lập tứcđóng băng rơi xuống đất trong nháy mắt nhưng hơi nước cùng nước nóng lại như vô cùng vô tận từ trong lòng đất bốc lên, không quá hai giây, trong từ đoàn băng tuyết đã truyền ra tiếng Garnier gào lên thảm thiết.
- Rất bất đắc dĩ, tầng thứ tư có một loại năng lực gọi là nhập vi, ta mỗi bước đặt xuống đất đều có thể cảm giác được dưới đất có cái gì, sức phản hồi của đất đá là bao nhiêu, sức phản hồi của nước chảy là bao nhiêu, sức phản hổi của dung nham là bao nhiêu, bên kia là núi lửa mà, dưới lòng đất chỗ này đều là suối nước nóng, nhiệt độ rất cao đó...
Triệu Chuế Không mỉm cười nói, mấy bước hắn đi tới đây kì thật không phải chỉ có vài ba bước như mắt thường nhìn thấy, mỗi bước chân hạ xuống với tốc độ của hắn đều có thể liên tục đạp xuống mấy chục lần, mấy bước cộng lại đã phát ra hơn trăm cước, lợi dụng chấn động phá nát đất đá xung quanh, tiếp đó ngoài chỗ trung tâm hắn đứng ra, bốn phía đều bắn lên nước nóng và hơi nước... Sức khống chế của Triệu Chuế Không đối với nhập vi thật sự quá kinh người.
- Sau đó thì sao? Vừa rồi ngươi chạy tới đây tiêu hao bao nhiêu thời gian? Còn lại bao nhiêu năng lượng? Ta cảm thấy ngươi hẳn là có thể đóng băng toàn bộ chỗ này đấy, ta ở trung tâm, đóng băng chân ta lại là ta sẽ không chạy được nữa.
Triệu Chuế Không mỉm cười nói.
Băng tuyết do Garnier hóa thành xung đột với nước sôi cùng hơi nước, mỗi lần va chạm đều khiến khí lạnh từ đoàn băng tuyết yếu đi một chút. Nhiệt độ của hơi nước vượt xa một trăm độ của nước sôi, hơn nữa dung nham còn đang ở dưới lòng đất không thể vọt lên, tốc độ càng lúc càng tăng, lần bộc phát này hơi nước vô cùng vô tận điên cuồng xông lên, đừng nói là đoàn băng tuyết trực tiếp gánh chịu toàn bộ hơi nước, kể cả hai người đang đứng ở trung tâm cũng cảm thấy nóng bức không chịu nổi.
Khi đoàn băng tuyết phá vỡ được vòng ngăn cách của hơi nước và nước sôi thì đã không thể bảo trì trạng thái băng tuyết hoàn toàn, Garnier nửa thân trên là người, nửa thân dưới làn băng, hiện ra trước mặt hai người một cách quỷ dị, mà Triệu Chuế Không thì thậm chí chẳng có tâm trạng thảnh thơi nói chuyện, trực tiếp vụt qua người hắn hắn, cái đầu đã bị Triệu Chuế Không cầm trên tay.
- Thật sự là năng lực rất mạnh... Đáng tiếc là ngươi không có tiềm lực, ngươi cũng không phải quả táo xanh non đáng yêu... À, Anh Không, lần này tạm thời bỏ qua cho đồng đội của muội, muội phải bảo hắn nhé, không muốn chết thì nhanh chóng mạnh lên đi, hiện tại hắn còn quá yếu, quá yếu...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận