Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Vạn Tướng Chi Vương (Dịch)
  4. Chương 6: Bùi Hạo

Vạn Tướng Chi Vương (Dịch)

  • 546 lượt xem
  • 2756 chữ
  • 2021-08-09 23:23:29

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Dịch: Hoangforever

Sau khi rời khỏi Kim Long Bảo Hành, Khương Thanh Nga ở trong xe cũng không có nói lời nào. Lý Lạc thì như cũ vẫn duy trì trạng thái trầm mặc. Hắn cầm chiếc hộp mà không biết đang suy nghĩ về điều gì.

Cho tới khi xe vua đi tới bên ngoài một cái trang viên rộng lớn. Trong trang viên này có núi to núi nhỏ nhấp nhô, đình các san sát, khí thế vô cùng.

Nơi này chính là nhà cũ của hắn. Nơi mà năm đó cha mẹ hắn đã sáng lập ra Lạc Lam Phủ.

Bốn con sử tử dừng lại ở lối vào trang viên, Lý Lạc và Khương Thanh Nga đều bước xuống xe.

“Nơi này so với trước kia thật sự vắng vẻ hơn nhiều.”

Khương Thanh Nga nhìn trang viên có chút cảm thán nói.

Năm đó, khi cha mẹ Lý Lạc vẫn còn ở nơi đây, nơi này chính là tổng bộ của Lạc Lam phủ, khi đó người đông như trẩy hội, chứ không có vắng vẻ như bây giờ.

“Tổng bộ của Lạc Lam phủ sớm đã chuyển tới Vương thành. Nơi này cũng chỉ là một ngôi nhà cũ, vắng lặng cũng là chuyện hiển nhiên.”

Lý Lạc cười nói.

Trong lúc hai người đang còn nói chuyện, cổng lớn mở ra, có hai người đi ra tiếp đón.

 Đi đầu là một lão giả. Trên gương mặt lão hiện ra một nụ cười ôn hòa, theo bên cạnh là một cô gái. Cô gái này có gương mặt khá là mỹ lệ và trưởng thành. Đặc biệt là cái dáng người đẫy đà kia, linh lung mà tinh tế, giống như một trái đào thơm chín mọng, đung đưa động lòng người.

“Lưu thúc.”

Lý Lạc hướng về phía lão giả hô lên một tiếng.

Lão giả này là lão nhân năm xưa đi theo cha mẹ hắn. Hiện tại chăm sóc cho căn nhà cũ này và cũng là ngươi chăm lo sinh hoạt hàng ngày cho hắn.

Nhưng người phụ nữ trưởng thành xa lạ kia thì hắn không biết. Cho nên, Lý Lạc có chút nghi hoặc.

“Lưu thúc, đã lâu không gặp.”

Khương Thanh Nga cúi đầu về phía lão giả, khẽ gật đầu chào hỏi một tiếng. Sau đó hướng về phía Lý Lạc giới thiệu:

“Đây là Thái Vi tỷ, nàng là trợ thủ của ta ở Vương thành. Nàng giúp ta xử lý rất nhiều sự vụ của Lạc Lam phủ.”

“Ra mắt Thiếu phủ chủ.”

Cô gái trưởng thành có tên là Thái Vi kia hướng về phía Lý Lạc nở ra một nụ cười thân thiện, lên tiếng chào hỏi. Hai con mắt sắc bén đánh giá Lý Lạc một chút.

Lý Lạc gật đầu cười một tiếng, nói:

“Vất vả cho Thái Vi tỷ rồi.”

“Đoạn thời gian tiếp theo, Thái Vi tỷ sẽ ở lại thành Nam Phong này. Nàng sẽ quản lý một số sản nghiệp của Lạc Lam phủ ở quận Thiên Thục. Tất cả mọi chuyện nàng làm, nàng sẽ đều báo cáo lên với ngươi.”

Khương Thanh Nga nói tiếp.

Lý Lạc ngẩn ra, khi Lạc Lam phủ chuyển dời tổng bộ tới Vương thành, rất nhiều sản nghiệp ở bên phía quận Thiên Thục này vẫn luôn không có gì thay đổi, mọi thứ đều rất ổn định. Thế nhưng hiện tại, không hiểu tại sao Thanh Nga tỷ lại đột nhiên phái trợ thủ đắc lực của nàng tới đây tiếp quản?

“Đã xảy ra chuyện gì sao?”

Lý Lạc trầm ngâm một chút, không nhịn được lên tiếng hỏi.

Lần này Khương Thanh Nga đột nhiên trở về, hiển nhiên cũng không phải vì lý do ngày mai là sinh nhật lần thứ 17 của hắn đi!!

Khương Thanh Nga trầm mặc một chút. Gương mặt xinh đẹp liền trở nên lạnh lùng hơn. Sau đó nàng đi vào trong trang viên, đồng thời cũng ra hiệu cho Lý Lạc đi theo.

“Mặc dù ngươi ở thành Nam Phong, thế nhưng chắc cũng có nghe qua một số tin tức về Lạc Lam phủ đi? Những chuyện này lúc trước ta không có nói với ngươi, vì sợ nó sẽ ảnh hưởng tới ngươi.”

Bước trên con đường đầy đá vụn, ánh mặt trời chiếu qua khóm trúc, Khương Thanh Nga lạnh lùng nói.

Lý Lạc gật đầu đồng tình.

Tuy rằng hắn không có nhúng tay vào Lạc Lam phủ thế nhưng hắn cũng có thể đoán ra được, mấy năm qua do cha mẹ hắn mất tích, Lạc Lam phủ chắc chắn cũng không có chuyện trời yên biển lặng được.

Mà ở cái nước Đại Hạ này, muốn mở phủ cũng không phải là chuyện đơn giản. Trong đó điều kiện khó nhằn nhất chính là ngươi phải đạt tới cảnh giới Phong Hầu mới được mở phủ.

Hiện tại trong nước Đại Hạ có tổng cộng 5 đại phủ. Trong 5 đại phủ này, Lạc Lam phủ đứng hàng thứ 1 và cũng là phủ có thời gian sáng lập ngắn nhất, thời gian quật khởi nhanh nhất. Lý do là vì ngày đó cha mẹ hắn đều bước vào cảnh giới Phong Hầu.

Dương Huyền Hầu, Lý Thái Huyền.

Lam Hầu, Đạm Thai Lam.

Một phủ song Hậu, đây cũng nguyên nhân quan trọng khiến cho ngày đó Lạc Lam Phủ sau khi sáng lập xong liền nhanh chóng tiến thân vào Ngũ đại phủ. Nếu như so sánh sự xa xăm, lâu đời, Lạc Lam phủ đương nhiên không có bằng tứ đại phủ khác. Tương tự như vậy, nếu nói về nội tình...Lạc Lam phủ cũng yếu hơn không ít so với 4 đại phủ còn lại.

Thế nhưng đây cũng không phải là vấn đề, dựa vào thiên phú và thực lực của Lý Thái Huyền và Đạm Thai Lam, khoảng cách này trong thời gian tiếp theo chắc chắn sẽ được san bằng.

Thế nhưng thật không may là họ đột nhiên lại mất tích.

Mất đi hai đại trụ cột, thực lực của Lạc Lam phủ có thể nói là xuống dốc không phanh.

Lúc mới đầu, dư uy của song Hậu vẫn còn đó, cho nên cũng không có ai dám nhấc lên phong ba. Thế nhưng dần theo thời gian trôi qua, Lý Thái Huyền và Đạm Thai Lam cũng không có tin tức gì. Cuối cùng còn có tin đồn rằng bọn họ đã ngã xuống trong chiến trường Vương Hầu.

Lạc Lam phủ thân là một trong ngũ đại phủ của nước Đại Hạ, sản nghiệp dưới tay không biết có bao nhiêu. Đây là một miếng thịt mỡ béo bở khó mà tưởng tượng ra được, không biết bao nhiêu thế lực trong nước nhìn nó mà thèm thuồng.

Cho nên, theo thời gian dần trôi qua dư uy của Lý Thái Huyền và Đạm Thai Lam dần yếu đi. Trong 2 năm qua, có một số thế lực đã không nhịn được, bắt đầu mở ra nanh vuốt chống lại Lạc Lam phủ.

Trong hoàn cảnh như vậy, Khương Thanh Nga, ngươi vẫn luôn học tập ở trường Thánh Huyền Tinh, đành phải tạm thời tiếp quản Lạc Lam phủ.

Mặc dù 2 năm qua, danh khí của Khương Thanh Nga ở nước Đại Hạ càng ngày càng tăng lên, thế nhưng dù sao nàng cũng chưa có bước vào cảnh giới Phong Hầu, uy hiếp về mặt thực lực vẫn có chỗ theo không kịp. Cho nên khi đối mặt với bầy sói đói kia, nàng quyết đoán từ bỏ một số sản nghiệp của Lạc Lam phủ, dự định dùng cái này để đổi lấy một ít thời gian khôi phục và phát triển lại Lạc Lam phủ.

Loại hành vi không ngừng từ bỏ này cũng là nguyên nhân vì sao người ngoài nhìn vào tưởng rằng Lạc Lam phủ không ổn định, gặp nhiều khó khăn.

Nhưng đối với hành động này, Lý Lạc lại rất là tán thành và đồng ý. Dù sao Lạc Lam phủ hiện tại cũng không có đủ thực lực. Nếu như vẫn chiếm giữ núi vàng, chỉ tổ mang tới thêm nhiều phiền phức. Lựa chọn ẩn nhẫn, mới là kế sách lâu dài và thích hợp nhất.

“2 năm qua, thanh thế của Lạc Lam phủ tuy rằng giảm xuống nhiều. Thế nhưng xét tổng quan mà nói nó cũng dần ổn định lại rồi đúng không?”

Lý Lạc có chút nghi ngờ hỏi.

Khương Thanh Nga mấy máy môi đỏ, bình tĩnh nói:

“Áp lực bên ngoài tạm thời đã được giảm bớt, thế nhưng vấn đề lần này lại là ở trong nội bộ Lạc Lam phủ.”

Nghe thấy vậy, nhất thời ánh mắt Lý Lạc đọng lại, chậm rãi nói:

“Là vị sư huynh Bùi Hạo kia sao?”

Khương Thanh Nga và Thái Vi ở bên cạnh nghe thấy vậy liền ngạc nhiên, quay sang nhìn Lý Lạc.

“Mặc dù thời gian Thanh Nga tỷ tiếp nhận Lạc Lam phủ không tính là quá dài, thế nhưng mị lực của ngươi lại rất lớn. Hiện tại, ngươi ở trong Lạc Lam phủ uy vọng cũng không có thấp. Mà phóng nhãn khắp Lạc Lam phủ mà nói, người duy nhất có thể cùng ngươi phân tranh cao thấp, có lẽ cũng chỉ có vị đại đệ tử ký danh mà cha mẹ ta thu nhận kia.”

Lý Lạc nhìn dáng vẻ ngạc nhiên của hai người, mỉm cười nói.

Bùi Hạo, một vị thiếu niên lưu lạc nghèo khổ, vì đắc tội với cừu gia mà suýt bị giết chết. Cha mẹ hắn lúc đó tình cờ đi ngang qua liền tiện tay cứu hắn. Thấy bộ dạng đáng thương, hai người liền thu nhận hắn vào Lạc Lam phủ. Sau khi vào Lạc Lam phủ, hắn làm việc chăm chỉ, trên con đường tu hành cũng hiển lộ ra thiên phú không tệ. Thế là hắn được cha mẹ hắn thu nhận làm đệ tử ký danh.

Sau khi có cái thân phận này, địa vị của Bùi Hạo ở trong phủ cũng theo đó mà nâng lên. Vào lúc cha mẹ hắn mất tích, quyền thế của hắn ở bên trong Lạc Lam phủ cũng đã khá là thịnh rồi.

Ngày trước, khi cha mẹ hắn vẫn còn ở Lạc Lam phủ, vị sư huynh Bùi Hạo này vẫn thỉnh thoảng có qua lại với hắn. Thế nhưng hai năm qua, loại qua lại này dần giảm bớt đi, đặc biệt là khi nghe thấy tin Lý Lạc Vô Tướng, hắn cũng không có qua lại nữa...

Bạn đang đọc truyện tại website: Truyenhoangdung.xyz. Truyện do Hoangforever dịch và được update trên trang web truyenhoangdung.xyz.

Nhìn từ điểm này, có thể thấy vị sư huynh Bùi Hạo này rất là thực dụng.

“Những năm qua Bùi Hạo đối với việc ta chấp chưởng Lạc Lam phủ vẫn luôn có điều dị nghị. Rất nhiều quyết sách trong phủ, hắn ta còn tự tiện làm bậy. Mà uy vọng của hắn ở bên trong Lạc Lam phủ cũng không có thấp. Chín Các bên trong phủ, gần như một nửa Các chủ thân cận với hắn, chuyện này đã tạo thành ảnh hưởng không nhỏ tới Lạc Lam phủ.”

Khương Thanh Nga thản nhiên nói.

“Thực ra nếu như hắn có thể toàn lực ra sức vì Lạc Lam phủ...hết thảy chuyện này ta đều có thể chịu đựng được. Thậm chí ngay tới cả cái vị trí chấp chưởng Lạc Lam phủ này, nếu như không phải trước khi đi sư phụ, sư nương từng bổ nhiệm ta vào vị trí này, ta cũng không muốn vì nó mà ra mặt.”

Lý Lạc gật đầu đồng tình.

Thật ra, tính cách của Khương Thanh Nga cũng không có phù hợp làm mấy chuyện như thế này. Dựa vào thiên phú của nàng, chuyên tâm tu hành mới là công việc thích hợp nhất với nàng .

Đương nhiên suy cho cùng cũng là tại hắn mà ra cả. Thiếu chủ của Lạc Lam phủ lại không thể gánh vác được...Nhưng mà hắn và Khương Thanh Nga đều hiểu, dựa vào tình huống hiện tại của hắn, cái thiên phú Vô Tướng này căn bản không có trứng dùng. Nếu như để cho hắn, vị Thiếu phủ chủ này tới trông nom Lạc Lam phủ, e rằng cơ nghiệp do cha mẹ hắn sáng lập ra kia nên rất nhanh liền sụp đổ.

Dù sao, trong cái thế giới này, thực lực mới là vương đạo, mới là thứ để người khác tin tưởng và nghe theo.

“Thanh Nga tỷ vất vả rồi!”

Lý Lạc thành tâm cảm ơn nói.

Khương Thanh Nga lắc đầu, nói:

“Khỏi phải cảm ơn. Dù sao ta và ngươi từng có hôn ước với nhau. Lạc Lam phủ này cũng có một phần của ta trong đó.”

Cũng trực tiếp quá đi!

Lý Lạc cười sằng sặc. Thái Vi ở một bên cũng che miệng khẽ cười, phong tình động lòng người.

“Kể từ khi sư phụ, sư nương mất tích, lòng người bên trong phủ dao động. Mặc dù ta đã ra sức trấn an bọn họ, thế nhưng tình hình thực tế của Lạc Lam phủ như thế nào vẫn có một số người biết được. Mà cái tên Bùi Hạo kia lại nhân cơ hội này mua chuộc lòng người, khắp nơi kiềm chế ta. Trước đây ta cũng có điều tra qua, hoài nghi hắn có thế lực đằng sau âm thầm trợ giúp.”

Khương Thanh Nga tiếp tục nói.

Lý Lạc đưa tay đón lấy chiếc lá rơi trước mặt, nói:

“Đây chính là... nuôi một con bạch nhãn lang a!”

“Ngày mai Bùi Hạo sẽ dẫn người tới thành Nam Phong nói chuyện với ta, nhưng khả năng cao là hắn sẽ không đồng ý. Mà có khả năng kết quả xấu nhất chính là Lạc Lam phủ sẽ bị chia rẽ. Chuyện này đối với tình trạng hiện giờ của Lạc Lam phủ mà nói, chính là một đòn trí mạng.”

Hai con ngươi màu vàng của Khương Thanh Nga vào lúc này hiện ra dáng vẻ lạnh như băng, thậm chí mơ hồ còn nổi lên sát ý.

Chân mày Ly Lạc cũng nhăn lại.

Hiện tại Lạc Lam phủ ở trong nước Đại Hạ mà nói chính là bị đám sói nhìn chằm chằm vào. Một khi thật sự  bị chia rẽ, thực lực của Lạc Lam phủ sẽ suy yếu trên diện rộng, về sau chắc chắn sẽ càng gặp thêm nhiều rắc rối.

Thế nhưng cuối cùng, Lý Lạc cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một hơi. Bởi vì dựa vào thực lực hiện tại của hắn, hắn hoàn toàn không có gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào tới thế cục này. Cái gọi là Thiếu phủ chủ, ở trong Lạc Lam phủ mà nói, e rằng cũng không có mấy ai tiếp nhận lấy cái danh hiệu này. Thậm chí rất có thể có không ít người ở bên trong phủ này còn quên luôn cái danh hiệu này cũng nên.

Mà tất cả cũng là do bản thân hắn không có thực lực, không có tương lai.

“Xin lỗi, ta không có trợ giúp gì được cho ngươi.”

Lý Lạc nói.

Khương Thanh Nga lắc đầu, nhẹ nhàng nói:

“Yên tâm đi! Kể cả hiện tại Lạc Lam phủ có trong tình trạng bất ổn, thì sau này khi ta giao nó lại cho ngươi, chắc chắc ta sẽ giao nó lại nguyên vẹn cho ngươi.”

Lý Lạc không nói lời nào.

Lý do là vì thật ra hắn đối với chuyện này cũng không quá quan tâm cho lắm. Nguyên nhân rất đơn giản Lạc Lam phủ cường thịnh trở lại cũng chỉ là vật ngoài thân. Trong cái thế giới này, chỉ có bản thân cường đại, mới là gốc rễ giải quyết mọi vấn đề.

Nếu như có một ngày hắn có thể bước chân vào cảnh giới Vương Hầu, vậy thì tất cả khó khăn trước mắt của hắn liền có thể được giải quyết một cách nhẹ nhõm.

Kế tiếp hai người trở về căn nhà cũ, sau đó cùng nhau ăn cơm. Khương Thanh Nga ăn xong liền đi ngay, hiển nhiên nàng đi chuẩn bị một số việc cho ngày mai.

Lý Lạc cũng không có quấy rầy nàng. Hắn đi tới phòng huấn luyện, tu luyện Tướng thuật 2 canh giờ, sau đó về phòng nghỉ ngơi.

Lý Lạc cũng lâu rồi không có ngủ, thế là hắn ngủ một mạch tới tận 12 giờ đem, sau đó rời giường, đem chiếc hộp từ dưới giường lấy ra.

Viên Thủy tinh cầu màu đen thần bí cũng được hắn lấy ra. Sau đó, hắn cẩn thận cầm nó lên.

Vào giờ khắc này, Lý Lạc có thể cảm nhận được trái tim của mình đập thình thịch giống như kiểu muốn nhảy ra ngoài vậy.

“Cha, mẹ, đến tột cùng các ngươi để lại cho ta thứ gì vậy?”

Lý lạc xoa xoa trái tim đang đập kịch liệt của mình, sau đó an ủi nói.

“Đừng bảo là nó là một chiếc bánh sinh nhật được cất giấu ở trong này nha??”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top