Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Vạn Tướng Chi Vương (Dịch)
  4. Chương 24: Khê Dương Ốc

Vạn Tướng Chi Vương (Dịch)

  • 478 lượt xem
  • 2281 chữ
  • 2021-08-20 23:15:12

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Ngày hôm sau, Lý Lạc tới trường Nam Phong theo như thường lệ.

Khi hắn bước vào sân huấn luyện viện số 2, ngay lập tức liền nhận ra sự thay đổi rõ rệt. Bình thường, sân huấn luyện này vốn vô cùng náo nhiệt, thế nhưng hiện tại lại có chút yên tĩnh. Khi hắn bước vào, có rất nhiều ánh mắt đổ dồn về hắn, trong ánh mắt mang theo một sự kính nể.

Trước kia, thực lực của Lý Lạc ở trong cái viện số 2 này cũng không tồi, cũng gần bằng với Triệu Khoát. Thế nhưng nói thật, dĩ vãng những học viên này đối với hắn mà nói thật ra cũng chỉ là sự cảm thông mà thôi. Còn nếu như bảo bọn họ tôn trọng hắn, kính nể hắn... vân vân... kỳ thực chưa bao giờ có.

Dẫu sao trong mắt bọn họ mà nói, mặc dù thực lực Lý Lạc không tệ đấy, thế nhưng hắn dù sao cũng chỉ là Vô Tướng. Mà cái này thì đại biểu cho tiềm lực có hạn, chỉ cần cho bọn họ một ít thời gian thôi... cuối cùng rồi bọn họ cũng bắt kịp hắn và vượt qua hắn.

Nhưng hôm nay Lý Lạc đột nhiên hiển lộ ra Tướng Tính của mình. Hơn nữa còn một mình cân ba người của viện số 1, điều này làm cho bọn họ ý thức được một điều rằng, hiện tại không còn giống như lúc trước nữa.

Mặc dù Ngũ phẩm Tướng Tính không tính là quá cao. Thế nhưng từng này tuyệt đối đủ dùng. Ngoài ra, Lý Lạc còn có thiên phú về Tướng Thuật nữa. Trong tương lai, cho dù hắn không thể trở lại thời kỳ đỉnh cao của mình kia, thế nhưng bàn về thực lực hắn cũng không có thấp, cùng lắm là thua top 10 của viện số 1 kia mà thôi.

Cho nên ngày hôm nay, không một ai ở đây còn dám ôm cái tư tưởng cảm thông  Lý Lạc kia ở trong đầu nữa. Mặc dù bọn họ cũng biết, người ta là Thiếu phủ chủ của Lạc Lam phủ, thân phận cao quý, cái đám cứt chó như bọn họ làm gì có tư cách cảm thông hắn cơ chứ?

Và khi nhìn thấy Lý Lạc đi qua, dọc theo đường đi, có một số học viên cười tươi, lên tiếng chào hỏi hắn:

“Lạc ca.”

Còn có thiếu nữ cười hì hì với hắn, nói:

“Lạc ca hôm nay rất là đẹp trai a!”

Đối với một số người lên tiếng chào hỏi mình này, Lý Lạc cũng cười và chào hỏi lại cho có lệ. Sau đó trở về vị trí của mình. Triệu Khoát ở một bên, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào hắn.

“Ngươi là đàn ông đó. Đừng có nhìn ta như vậy có được không?”

Lý Lạc cau mày nói.

Triệu Khoát cười hắc hắc, chợt ra vẻ buồn phiền nói:

“Xem ra sau này ngôi vị số 1 của viện số 2 này ta phải nhường lại rồi.”

Lý Lạc tức giận nói:

“Ta cần cái danh hiệu đó để làm gì cơ chứ? Tầm mắt của ta cao hơn nhiều cơ.”

“Về sau sao? Vậy cũng được. Ngươi cố gắng lên nha. Ta chờ đợi tới lúc ngươi làm cho phái nam trong trường chúng ta vẻ vang, tới lúc đó ta sẽ vì ngươi mà hoan hô đấy.”

“Có ý gì?”

Triệu Khoát căm giận nói:

“Ngươi không biết? Các trường khác trong quận Thiên Thục này đều nói trường chúng ta là âm thịnh dương suy đấy. Trong số đó, trường Đông Uyên là chế nhạo chúng ta nhiều nhất. Mỗi lần nhìn thấy chúng ta, bọn nó đều dùng chuyện này cười nhạo chúng ta. Bọn nó còn bảo rằng trường Nam Phong chúng ta, trước có Khương Thanh Nga học tỷ, sau có Lữ Thanh Nhi, căn bản đều dựa vào nữ nhân để giữ thể diện.”

Ở quận Thiên Thục này, ngoài trừ trường Nam Phong ra, còn có một số trường khác nữa. Thế nhưng nói về danh tiếng và thực lực, bọn họ đều yếu hơn rất nhiều so với trường Nam Phong. Thế nhưng mấy năm qua, có trường Đông Uyên quật khởi vô cùng nhanh. Bọn họ còn có dấu hiệu muốn khiêu khích tôn nghiêm vị trí đệ nhất của trường Nam Phong ở quận Thiên Thục này.

Lý Lạc đối với chuyện này cũng không có bất kỳ hứng thú gì, thờ ở nói:

“Miệng của người ta, người ta thích nói gì thì kệ người ta. Bọn họ đối với chuyện này càng quan tâm, càng nói lên rằng Khương Thanh Nga và Lữ Thanh Nhi mang tới cho bọn họ rất nhiều áp lực.”

Triệu Khoát vỗ vỗ bả vai Lý Lạc, nói:

“Cho dù là mặc kệ bọn họ, thế nhưng nếu như có cơ hội, ngươi cũng nên đánh bại Lữ Thanh Nhi. Ta tin tưởng vào ngươi. Ngươi chắc chắn sẽ trở lại ngôi vị số 1 của mình.”

Lý Lạc bĩu môi, tỏ vẻ đối với chuyện này cũng không có nhiều hứng thú lắm.

Trong khi hai người đang còn nói chuyện, Từ Nhạc Sơn đi vào sân huấn luyện. Mọi người có thể nhận ra được, tâm trạng hôm nay của hắn vô cùng vui vẻ. Bình thường trên khuôn mặt hắn vẫn luôn hiện ra sự nghiêm túc, thế nhưng hôm nay lại có ý cười.

“Chào mọi người. Hôm nay viện số 1 đưa cho chúng ta 10 phiến lá vàng. Cho nên kể từ hôm nay, chúng ta tu luyện liền có hơn 10 phiến lá vàng.”

Nghe thấy Từ Nhạc Sơn nói như vậy, mọi người trong sân huấn luyện liền có chút hưng phấn, hò reo lên. Dù sao kỳ thi học kỳ của trường sắp tới rồi, có lá vàng để tu luyện, không thể không nói đó chính là càng giúp cho bọn họ tiến xa thêm một bước nữa.

“Những lá vàng này, là do Lý Lạc ngày hôm qua đã chiến thắng 3 người mang về cho chúng ta. Vì vây, mọi người nên cảm ơn hắn.”

Khi lời này vừa xong, trong sân liền vang dậy một tràng pháo tay. Có một bạn nữ xinh đẹp to gan nói:

“Để tỏ lòng biết ơn, ta nguyện lấy thân mình bồi Lạc ca.”

Nghe thấy cô nàng này nói vậy, trong sân liền cười ồ lên, hâm một không dứt.

Lý Lạc chỉ có thể bất đắc dĩ cười trừ, thầm than một tiếng với mị lực đột nhiên từ trên trời rơi xuống này. Sau đó cũng không có đếm xỉa gì tới cô nàng vừa mới trêu chọc mình kia.

Từ Nhạc Sơn giơ bàn tay lên, ấn ấn xuống, ý bảo mọi người im lặng. Sau đó cũng không có nói thêm gì nữa mà bắt đầu bài dạy của mình.

Sau khi kết thúc 3 giờ dạy học, Lý Lạc tới tìm gặp Từ Nhạc Sơn, muốn xin phép  nghỉ học buổi chiều.

“Lại nghỉ nữa sao?”

Từ Nhạc Sơn nghe thấy vậy, có chút do dự, nếu như là lúc trước... hắn chắc chắn sẽ nghiêm mặt lại cự tuyệt. Thế nhưng, ngày hôm qua Lý Lạc vừa mới cấp cho hắn mặt mũi, cho nên cuối cùng hắn nói:

“Được! Thế nhưng cũng nên chú ý một chút. Kỳ thi học kỳ của trường sắp tới rồi. Hơn nữa ngươi cũng bị tụt lại phía sau một đoạn thời gian rồi, cần phải nhanh chóng bù lấp lại. Nếu như thi tốt nghiệp mà cũng không có qua được, vậy thì trường Thánh Huyền Tinh lại càng không có hi vọng.”

Lý Lạc cười đáp ứng. Sau đó vẫy tay chào tạm biệt rồi nhanh chóng rời khỏi trường.

Ở nơi cổng trường, có một chiếc xe vua hào hao giống như một căn phòng nhỏ di động đang đứng chờ ở đó. Lý Lạc chui vào liền bắt gặp Thái Vi đang ngồi ở cửa sổ đọc sổ sách.

Hôm nay Thái Vi cầm một chiếc quạt hương bồ hình tròn, bên trong thêu hoa, nhẹ nhàng ve vẩy. Bên cạnh có một chén trà bốc khói nghi ngút. Khí chất lười biếng thành thục, kết hợp với thân hình có lồi có lõm, lung linh mềm mại giống như mỹ nhân xà kia, thật đúng là thướt tha động lòng người mà!

Hắn có thể nhìn ra được, Thái Vi là một người phụ nữ có cuộc sống vô cùng tinh tế. Xe vua trước mắt, xa hoa đúng mực, so với Khương Thanh Nga lúc trước còn muốn tinh tế hơn.

Lý Lạc cảm thấy gia cảnh của Thái Vi có lẽ cũng không có được bình thường. Chỉ là không biết tại sao nàng lại chạy tới nơi này làm quản sự.

“Ăn cơm chưa? Ta đã chuẩn bị một bữa trưa dành cho ngươi.”

Thái Vi liếc nhìn Lý Lạc một cái. Ngón tay như ngọc, tinh tế chỉ lên mặt bàn. Ở nơi đó đã bày sẵn một bàn thức ăn thịnh soạn.

“Thái Vi tỷ thật là chu đáo. Ngươi nào cưới được tỷ, quả thật chính là có phúc khí ba đời.”

Lý Lạc ngưỡng mộ nói.

Thái Vi vừa làm quản lý phòng thu chi, lại vừa xinh đẹp thành thục. Bất luận nhìn từ phương diện nào nàng đều là cực phẩm cả.

Trong số những người phụ nữ mà hắn từng thấy, nói về nhan sắc và khí chất. Khương Thanh Nga là số 1. Lữ Thanh Nhi và Thái Vi thì ngang tài ngang sức với nhau, mỗi người có một vẻ đẹp riêng.

“Cái miệng nhỏ thật ngọt.”

Thái Vi mỉm cười nói.

Đồng thời nhân lúc Lý Lạc đang còn ăn cơm, nàng bắt đầu giới thiệu:

“Lạc Lam phủ chúng ta luyện chế Linh thủy kỳ diệu có thành lập một ngành riêng biệt lấy tên là “Khê Dương Ốc”. Nhãn hiệu này ở trên thị trường Linh thủy kỳ diệu cũng có chút danh tiếng.”

“Trụ sở Khê Dương Ốc nằm ở Vương Thành Đại Hạ. Ngoài ra còn có 3 chi nhánh, nằm ở những quận khác nhau trong nước Đại Hạ. Mà vừa khéo, thành Nam Phong có một cái chi nhánh.”

“Hàng năm, Khê Dương Ốc mang lại cho Lạc Lam phủ rất nhiều lợi ích. Cho nên hiện tại ở trong Lạc Lam phủ, cái tên Bùi Hạo kia tranh giành cái này rất là quyết liệt. Hắn tìm mọi biện pháp, cố gắng chiếm đoạt lấy nó.”

“Chi nhánh ở quận Thiên Thục này, do lúc trước hội trưởng rời đi. Nên hiện tại vị trí hội trưởng vẫn đang còn khuyết. Nhân cơ hội này, cái tên Bùi Hạo kia liền mua chuộc một vị Phó hội trưởng, cố gắng tranh giành lấy chi nhánh này. Nhưng may thay Thanh Nga phát hiện kịp thời, rất nhanh liền bố trí người kiềm chế lại hắn. Cho nên, chi nhánh “Khê Dương Ốc” hiện tại khá là phiền phức. Cũng chính vì lý do này mà sản nghiệp năm nay của Khê Dương Ốc có phần sụt giảm.”

“Cái tên Bùi Hạo khốn khiếp này, thật đúng là súc sinh mà.”

Lý Lạc không nhịn được, trong lòng thầm mắng.

Trước kia hắn không có để ý quá nhiều về sự vụ. Thế nhưng khi hắn muốn dùng một lượng lớn tài chính thì đột nhiên phát hiện ra rằng mình bị quản chế về mọi mặt. Thế mới biết cái tên Bạch Nhãn Lang Bùi Hạo kia đã mang tới cho hắn bao nhiêu là rắc rối.

Bằng không dựa vào tình cảnh Lạc Lam Phủ thống nhất kia, hắn thừa khả năng vận dụng tài chính của Lạc Lam phủ, chứ không phải chỉ có được 300.000 Thiên Lượng Kim hằng năm ở quận Thiên Thục này.

Chán nản, làm cho bữa cơm thịnh soạn trước mặt mất ngon.

Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện do Hoangforever dịch và update tại website: truyenhoangdung.xyz.

......

Xe vua đi qua thành Nam Phong đông đúc người, cuối cùng dừng lại một nơi nào đó ở phía Bắc.

Lý Lạc và Thái Vi xuống xe.

Hắn nhìn phía trước, chỉ thấy ở nơi đó có một ngôi nhà to lớn đứng sừng sững, phía trước có treo một cái bảng hiệu “Khê Dương Ốc”.

Phía trước Khê Dương Ốc, thủ vệ canh phòng rất là nghiêm mật.

Thế nhưng khi bọn họ nhìn thấy Lý Lạc và Thái Vi liền lập tức nhường đường.

Hai người đi thẳng vào bên trong, sau đó liền gặp một đám người đi ra tiếp đón.

Lý Lạc ánh mắt nhìn qua, hình như có hai nhóm phân biệt.

Nhóm người bên trái, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, trên mặt nở ra nụ cười. Mà phía bên phải thì khiến cho hai con mắt hắn phải phát sáng lên.

Bởi vì người dẫn đầu là một cô gái trẻ, có thân hình mềm mại. Nàng có khuôn mặt xinh đẹp, sống mũi cao. Trên mặt đeo một gọng kính tròn màu bạc, mái tóc dài buông thả xuống. Từ trên người nàng tỏa ra một khí chất kiêu ngạo lạnh lùng, khó lòng mà che lấp được.

Mà lúc này, giọng nói của Thái Vi ở bên cạnh cũng nhẹ nhàng truyền tới.

“Người phía bên trái là Trang Nghị, là Phó hội trưởng đầu quân về phe Bùi Hạo.”

“Còn mỹ nữ phía bên phải kia tên là Nhan Linh Khanh. Nàng là một Thối Tướng Sư, là sinh viên đạt thành tích cao của trường Thánh Huyền Tinh và cũng là bạn thân của Thanh Nga. Hiện tại nàng đang là Tứ phẩm Thối Tướng Sư. Nàng chính là cứu binh mà Thanh Nga đưa tới.”

Lý Lạc nghe thấy vậy, trong đôi mắt nhất thời hiện ra sự kinh ngạc.

Ánh mắt không nhịn được nhìn về phía cô gái trẻ có đôi chân dài thẳng tắp, đeo gọng kính tròn màu bạc, hiện ra dáng vẻ cực kỳ kiêu ngạo kia.

Hắn thật sự không ngờ được cô gái này ấy vậy mà lại là sinh viên của trường Thánh Huyền Tinh, ngôi trường mà hắn vẫn hằng ao ước kia.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top