Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Vạn Tướng Chi Vương (Dịch)
  4. Chương 18: Cạnh tranh lá vàng

Vạn Tướng Chi Vương (Dịch)

  • 494 lượt xem
  • 2252 chữ
  • 2021-08-17 22:44:39

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trên ngọn cây Tướng Lực, trong một tòa cự lâu nguy nga, hai vị đạo sư Lâm Phong và Từ Nhạc Sư vì lý do phân phối lá vàng mà xuất hiện tranh chấp.

“Từ Nhạc Sơn, ngươi hẳn nên hiểu viện số 1 chúng ta hội tụ biết bao nhiêu là học viên ưu tú. Thiên phú của chúng vượt xa những học viên trác tuyệt của các viện khác. Cho nên nếu như có thể cho bọn chúng thêm điều kiện tu luyện tốt hơn nữa, thành quả mà bọn chúng thu được cũng sẽ vượt xa đám học viên kia.”

Lâm Phong trầm giọng nói.

Từ Nhạc Sơn hừ lạnh nói:

“Viện số 1 đúng là ưu tú thật. Nhưng viện số 2 chúng ta cũng không phải tất cả đều là phế vật a! Chẳng lẽ chúng ta không xứng được hưởng lá vàng sao? Hơn nữa lá vàng trên cây Tướng lực cũng chỉ có 50 lá. Mà viện số 1 của ngươi đã chiếm 40 lá rồi, từng này ngươi còn chưa thấy đủ sao?”

Lâm Phong cau mày nói:

“Đây cũng không phải là cái vấn đề đủ hay không đủ. Mà là học viên viện số 1 có thể phát huy ra giá trị lá vàng nhiều hơn nữa.”

“Ta cũng không phải đang nhắm vào học viên của viện số 2 nha người. Nhưng mà sự thực đúng là như vậy.”

Từ Nhạc Sơn cười lạnh:

“Ngươi không phải là vì muốn tìm cách ép khô hết thảy tài nguyên của trường Nam Phong sao? Để người có thể dạy dỗ thêm nhiều học viên tiến vào trường Thánh Huyền Tinh hay sao ? Để cho lý lịch của ngươi thêm mấy phần vẻ vang hay sao? Cuối cùng ngươi thăng chức vào được trường Thánh Huyền Tinh hay sao?”

Thật ra không chỉ có rất nhiều học sinh có mục tiêu theo đuổi là vào được trường Thánh Huyền Tinh, mà ngay tới cả những vị đạo sư như bọn họ, tương tự cũng xem Thánh Huyền Tinh như là một mục tiêu phấn đấu của mình. Bọn họ cũng vô cùng cố gắng, cũng muốn được vào trường Thánh Huyền Tinh này dạy học. Có như thế, trong tương lai, thành tựu và địa vị của bọn họ mới được tăng cao lên.

Mà cái mục tiêu này cũng không phải là gì xấu. Nhưng mà Từ Nhạc Sơn cảm thấy cái tên Lâm Phong này làm việc cũng quá là thực dụng và toan tính quá đi. Hơn nữa hắn cũng chỉ nghĩ tới lợi ích của bản thân mình mà thôi. Ví dụ như cái lần hắn đá Lý Lạc từ viện số 1 xuống viện số 2 kia. Thật ra cũng không cần phải nhất thiết làm như vậy. Dù Lý Lạc có là Vô Tướng đi chăng nữa, thế nhưng hắn cũng không tới nỗi kéo chân mọi người lại a!

Lúc đó cái tên Lâm Phong này làm như vậy, e rằng có lẽ cũng chỉ muốn lấy Lý Lạc ra để lập uy. Để cho những học viên ưu tú của viện số 1 kia không dám khiêu chiến quyền uy của hắn, khi mà hắn vừa mới về trường Nam Phong không được bao lâu.

Lâm Phong nghe thấy vậy, sắc mặt nhất thời trở nên âm trầm hơn, nói:

“Từ Nhạc Sơn, ngươi đừng có mà Hồ Giảo Man Triều (1)”

Những đạo sư khác ở một bên thấy hai người ầm ĩ như vậy liền vội vàng lên tiếng khuyên can.

Lão viện trưởng Vệ Sát cũng có chút nhức đầu.

Lá vàng trên cây Tướng Lực vốn đã khan hiếm rồi. Mà viện nào cũng muốn được phân tới nhiều hơn. Đây cũng không phải là chuyện gì đáng trách. Dù sao thành tựu của học viên cũng có quan hệ tới sự đánh giá và thăng chức của mấy người đạo sư như bọn họ.

Thế nhưng vì chuyện này mà cái tên Lâm Phong kia đã quấn lấy hắn một đoạn thời gian dài rồi. Mà hắn thì vẫn chưa có trả lời lại. Thế nhưng hôm nay xem ra có lẽ phải cho hắn một câu trả lời thỏa đáng rồi.

Ánh mắt Vệ Sát nhìn những học viên đang còn ở dưới cây Tướng Lực, trầm ngâm một lát, nói:

“Lá vàng của viện số 2 cũng không thể vì cái lý do không hợp lý này mà phân đi được. Dù sao đi chăng nữa cũng không thể vì học viên viện số 1 ưu tú hơn học viên viện số 2 mà tước đoạt đi tâm theo đuổi tiến bộ của học viên số 2 được.”

“Nếu như các ngươi đã muốn tranh đoạt lá vàng rồi, vậy thì dựa vào học viên của mình mà giành lấy đi.”

“Thế này đi, viện số 1 và viện số 2 tìm tới cho ta 3 học viên, cấp bậc Tướng Lực yêu cầu không được vượt qua cảnh giới Lục Ấn. Song phương tỷ thí với nhau. Nếu như cuối cùng viện số 1 thắng, vậy thì 5 lá vàng của viện số 2 sẽ phân tới tay viện số 1. Nhưng nếu như viện số 2 thắng, vậy thì viện số 1 phải đưa cho viện số 2 mười lá vàng.”

Lời của lão viện trưởng rơi vào tai mọi người, nhất thời khiến cho Lâm Phong và Từ Nhạc Sơn ngừng cãi vã, khẽ nhíu mày lại.

“Viện trưởng, tại sao viện số 1 thua lại phải đưa cho viện số 2 mười phiến lá vàng?”

Lâm Phong bất mãn hỏi.

Vệ Sát cười nói:

“Lý do là vì cái chủ ý tranh giành lá vàng này là do ngươi nói ra đầu tiên. Hơn nữa viện số 1 vốn mạnh hơn viện số 2. Nếu như không phải giao ra nhiều hơn, viện số 2 cần gì phải cùng với viện số 1 của ngươi tranh giành chứ?”

Lâm Phong cau mày, suy nghĩ một chút, cuối cùng nói:

“Cũng được.”

Loại tỷ thí này, mặc dù bị áp chế ở cảnh giới Lục Ấn, thế nhưng viện số 1 của hắn vẫn như cũ chiếm ưu thế nhiều hơn.

Từ Nhạc Sơn thì có chút do dự.

Mặc dù viện số 1 thua phải trả cho viện số 2 mười phiến lá vàng. Thế nhưng hắn cũng hiểu được dù sao viện số 1 cũng là viện mặt mũi của cả trường Nam Phong.  Học viên ở trong đó chất lượng hơn xa những viện khác trong trường rồi.

“Viện trưởng, viện số 2 chúng ta đạt tới cảnh giới Lục Ấn, hiện tại cũng chỉ có 2 người mà thôi.”

Từ Nhạc Sơn bất đắc dĩ nói.

Lâm Phong cười nói:

“Ngươi yên tâm đi, cái cục diện bế tắc này viện số 1 chúng ta cũng không để cho viện số 2 các ngươi kéo dài lâu đâu.”

Nghe thấy vậy sắc mặt Từ Nhạc Sơn liền trầm xuống, trong ánh mắt có chút tức giận.

Lão viện trưởng thở dài một tiếng, nói:

Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện do Hoangforever dịch và update tại truyenhoangdung.xyz.

“Tiểu Từ, ngươi yên tâm đi, coi như là thua, sang năm ta lại bổ sung lại cho viện số 2 của ngươi. Trước mắt thì sử dụng trong đoạn thời gian này cái đã. Dù sao khoảng cách tới kỳ thi đại học cũng còn có 1 tháng nữa.”

Nghe lão viện trưởng nói như vậy, Từ Nhạc Sơn trầm mặc một thoáng, cuối cùng chỉ có thể mặt như đưa đám gật đầu.

Hiển nhiên, ở trong lòng lão viện trưởng này, viện số 1 đích thực có được cái đặc quyền hưởng thụ một số quyền lợi mà viện số 2 không có. Dù sao viện số 1 cũng là mặt mũi của cả trường Nam Phong mà.

Đối với chuyện này, Từ Nhạc Sơn cũng không thể nào trách lão viện trưởng được. Bởi vì đây dù sao cũng chính là bản tính của con người mà. Ở cái trường này, không thiên vị cho viện số 1 chẳng lẽ lại đi thiên vị cho viện số 2 sao?”

“Ta đi sắp xếp một chút.”

Từ Nhạc Sơn nói xong, tung người nhảy từ trên tòa mộc lâu xuống.

Lâm Phong nở ra nụ cười, cũng xoay người đi sắp xếp.

Cùng lúc đó, ở một vị trí thấp hơn, Bối Côn sau khi có chút thảm hại, cuối cùng không cam lòng mang người rời đi.

Dù sao cái tên Lý Lạc kia hoàn toàn phớt lờ đi sự chọc giận của hắn. Hơn nữa hắn còn sử dụng thủ đoạn không theo quy củ sách vỡ làm cho đám người bên hắn có chút sợ hãi.

Ở cái độ tuổi thiếu niên này, học viên trong lúc tranh đấu với nhau, coi như là vỡ đầu sứt da, thế nhưng vì mặt mũi cũng sẽ gắng gượng, cắn răng chống đỡ. Thế nhưng cái tên này thì sao? Động một chút là gọi người nhà ra đánh người ta?

Quả thực không theo một chút quy củ sách vở nào hết mà.

Trong khi Bối Côn và đám người của hắn thảm hại chạy đi mất thì rất nhiều học viên ở viện số 2 thần sắc có chút cổ quái nhìn về phía Lý Lạc. Hiển nhiên bọn họ cũng không nghĩ tới, Lý Lạc ấy vậy mà lại dùng cách này để hóa giải sự khiêu khích của cái tên Bối Côn kia.

“Ngươi,cái tên này, có thể dùng theo đúng quy củ, đàng hoàng một chút có được không?”

Triệu Khoát gãi gãi đầu, đi tới bên cạnh Lý Lạc, nhỏ giọng nói.

Lý Lạc lười biếng liếc nhìn hắn một cái:

“Cái tên này thấy ta Vô Tướng liền bắt nạt, chẳng phải cũng cậy thế bắt nạt người khác sao?”

“Cũng không phải là như vậy mà...”

Triệu Khoát muốn phản bác, thế nhưng lại không biết phản bác như thế nào, chỉ có thể lắc đầu. Cái tên Thiếu phủ chủ này sách vở cũng có chút điên cuồng quá đi!

Khi bọn hắn đang còn nói chuyện, thân ảnh Từ Nhạc Sơn đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người. Hắn phủi tay, trực tiếp gọi toàn bộ học viên của viện số 2 lại đây. Sau đó sơ lược nói qua một chút về chuyện phải tỷ thí với viện số 1.

Lời vừa nói xong, nhất thời khiến cho học viên viện số 2 phẫn nộ.

“Đám người Viện số 1 này cũng quá đáng quá đi! Bọn họ đã chiếm 40 lá vàng rồi mà vẫn còn chưa thấy thỏa mãn sao? Còn muốn đoạt của chúng ta nữa?”

“Trận tỷ thí này chúng ta hoàn toàn không có cửa thắng a!! Viện số 2 chúng ta hiện tại đạt tới cảnh giới Lục Ấn cũng chỉ có 2 người.”

“Ai, còn không bằng nhận thua cho rồi.”

“........”

Sau khi trải qua thời gian phẫn nộ, đa số học viên viện số 2 đều biến thành bi quan. Dù sao thực lực của hai bên hiện ra rõ rành rành như thế, coi như là hạn chế cảnh giới xuống còn Lục Ấn, thế nhưng viện số 2 vẫn như cũ bị hoàn cảnh xấu bủa vây a!

Nhìn thấy học viên viện số 2 của mình sĩ khí xuống thấp, Từ Nhạc Sơn bất đắc dĩ thở dài, sau đó sắp xếp.

“Tỷ thí sẽ do Triệu Khoát và Viên Thu ra sân.”

“Lão sư yên tâm, ta nhất định sẽ không để viện số 2 chúng ta mất mặt đâu. Ta sẽ cho bọn viện số 2 biết chúng ta cũng không phải là dễ trêu chọc.”

Triệu Khoát nhiệt huyết sôi trào, tràn đầy chiến ý nói.

Viên Thu là một thiếu nữ có dáng người cao gầy, nàng có chút lãnh tĩnh hỏi:

“Vậy người thứ 3 là ai?”

Ánh mắt Từ Nhạc Sơn quét qua toàn bộ học viên của viện số 2. Mà phàm là ai bị ánh mắt của hắn quét qua cũng đều cúi mặt tránh né đi, hiển nhiên bọn họ không có lòng tin ra sân.

Cuối cùng hắn chỉ có thể nhìn về phía Lý Lạc. Mặc dù Lý Lạc là Vô Tướng, thế nhưng hắn lại tinh thông Tướng thuật. Nếu nói về lực chiến đấu, hắn ở trong viện số 2 này cũng chỉ thua kém có mỗi Triệu Khoát. Dĩ nhiên hiện tại còn có thêm Viên Thu nữa.

“Lý Lạc, ngươi ra sân.”

Từ Nhạc Sơn đã quyết định, hắn nói:

“Ngươi cũng đừng quá áp lực. Thua cũng không sao cả. Đợt lát nữa khi ngươi ra sân đầu tiên, nếu như cảm thấy không trụ được nữa có thể nhận thua. Còn nếu như có thể, ngươi hãy cố gắng hết sức làm tiêu hao Tướng Lực của đối phương. Như vậy người ở phía sau sẽ có cơ hội thắng cao hơn.”

Đối với việc mình bị điểm trúng, Lý Lạc cũng không quá ngạc nhiên cho lắm. Dù sao viện số 2 có thể đánh đích thực cũng chỉ có mấy người mà thôi.

Thế nhưng, Từ Nhạc Sơn lại xem hắn như là pháo hôi (2), dùng để tiêu hao Tướng Lực người lên thi đấu đầu tiên của đối phương.

Ánh mắt Lý Lạc liền trở nên thâm thúy, vốn hắn muốn điệu thấp một chút, thế nhưng hiện tại xem ra ông trời không muốn hắn làm như vậy a!

Lão Từ a! Ngươi hoàn toàn không biết ngươi vừa điểm một cái tồn tại dạng như thế nào a...Hôm nay ánh sáng trên mặt ngươi có lẽ còn sáng chói hơn cả mặt trời nữa!

Ba!

Bàn tay Từ Nhạc Sơn vỗ xuống bả vai Lý Lạc, đánh cho hắn lảo đảo một cái, giọng nói có chút bất mãn truyền tới:

“Ánh mắt của ngươi sao mà đờ đẫn vậy, chẳng lẽ bị hù dọa cho sợ rồi sao?”

Cho nên Lý Lạc vừa mới nổi lên khí thế cứ như vậy bị mỗi vỗ này làm tan biến đi mất.

----------

(1) Hồ Giảo Man Triều: Nói những câu vu vơ một cách đầy ngạo mạn, tương tự như từ càn quấy, bậy bạ.

(2) Pháo Hôi: Bia đỡ đạn, vật tế thần. Một cách nói ẩn dụ dành cho những người hi sinh thân mình vì lợi ích của tập thể.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top