Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Vạn Tướng Chi Vương (Dịch)
  4. Chương 16: Trở lại trường học.

Vạn Tướng Chi Vương (Dịch)

  • 522 lượt xem
  • 2506 chữ
  • 2021-08-16 23:13:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Khi Lý Lạc trở lại trường Nam Phong một lần nữa để học, mặc dù chỉ mới có một tuần, thế nhưng hắn lại có cảm giác kỳ lạ giống như cách một đời vậy.

Hắn nhìn dòng người qua lại, nghe âm thanh sôi nổi ồn ào, nhìn thiếu nam thiếu nữ tràn đầy sức sống mà cảm thán.

Thế nhưng, rất nhanh Lý Lạc liền nhận ra có rất nhiều cặp mắt kỳ dị đang nhìn chằm chằm về phía hắn. Và hắn cũng loáng thoáng nghe được một số lời bình phẩm như sau.

“Đây không phải là Lý Lạc sao? Rốt cuộc cũng hắn cũng đi học rồi.”

“Đầu tóc hắn tại sao lại thay đổi vậy? Hắn nhuộm tóc sao?”

“Hắn hình như xin nhà trường nghỉ học 1 tuần thì phải. Đây là tháng cuối cùng trước khi bước vào kỳ thi đại học rồi. Thế mà hắn vẫn dám xin phép nghỉ như vậy, đây chẳng phải là Vò đã mẻ lại sứt (1) sao?”

(1) Vò đã mẻ lại sứt:  có nghĩa là vô trách nhiệm, không cầu tiến, mặc cảm tự ti nghĩ mình là người bất tài vô dụng.

“Ta nghe nói Lý Lạc hình như sắp thôi học rồi. Nói không chừng hắn cũng không có tham gia kỳ thi đại học nữa đâu.”

“Không đến nỗi vậy chứ?”

“.........”

Nghe mọi người cúi đầu bàn luận về mình, Lý Lạc có chút câm nín. Cũng chỉ có xin phép nghỉ học 1 tuần thôi mà, làm gì cần phải làm quá lên vậy chứ??

Thế nhưng hắn cũng không có đi giải thích mà trực tiếp đi xuyên qua dòng người, bước nhanh về phía viện số 2.

Khi tới cổng viện số 2, Lý Lạc đi chậm lại. Vởi vì hắn nhìn thấy đạo sư viện số 2-Từ Sơn Nhạc đang đứng ở đó. Ánh mắt có chút nghiêm nghị nhìn hắn.

Trên khuôn mặt Lý Lạc hiện ra sự lúng túng, vội vàng tiến lên chào hỏi:

“Từ sư.”

Từ Nhạc Sơn nhìn chằm chằm Lý Lạc, ánh mắt có chút thất vọng, nói:

“Lý Lạc, ta biết ngươi Trời Sinh Vô Tướng mang tới cho ngươi rất nhiều áp lực, thế nhưng ngươi cũng không nên vì vậy mà lựa chọn buông bỏ a.”

Lý Lạc vội vàng nói:

“Ta không có buông bỏ a.”

Từ Nhạc Sơn trầm giọng nói:

“Vậy sao ngươi còn dám vào thời điểm quan trọng như thế này lại xin phép nghỉ học một tuần? Người khác thì giành giật từng giây từng phút chăm chỉ tu hành, người thì hay rồi, lại đi xin phép nghỉ ngơi 1 tuần?”

Lý Lạc cảm thấy rất là bất đắc dĩ. Thế nhưng hắn biết Từ Nhạc Sơn nói như vậy cũng chỉ là muốn tốt cho hắn mà thôi. Cho nên hắn cũng không có giải thích gì hết, chỉ im lặng thành thật gật đầu.

Từ Nhạc Sơn khiển trách Lý Lạc một hồi xong, cuối cùng thở dài ra một hơi. Hắn nhìn Lý Lạc thật sâu một cái, sau đó xoay người đi vào sân huấn luyện.

Lý Lạc vội vàng đi theo vào.

Sân huấn luyện rộng rãi. Ở giữa là một cái bục dài và rộng hàng chục mét, xung quanh là những bậc đá xếp thành hình vành khuyên, xếp chồng từ gần tới xa.

Trên bậc thang đá, có xếp đệm hình tròn làm bằng lá hương bồ (bồ đoàn) cho mọi người ngồi.

Trên bậc đá, các thiếu nam thiếu nữ đang ngồi xếp bằng.

Mà lúc Lý Lạc bước vào,không thể nghi ngờ chính là thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người. Ngay sau đó tiếng bàn luận xôn xao vang lên. Lý Lạc biến mất 1 tuần hiển nhiên đã trở thành đề tài nóng hổi trong trường Nam Phong.

Lý Lạc nghênh đón những ánh mắt kia bằng một phong thái bình tĩnh, trực tiếp đi về phía chỗ ngồi của mình.

Mà ở bên cạnh hắn chính là Triệu Khoát có dáng người khôi ngô kia. Sau khi nhìn thấy hắn, Triệu Khoát có chút kinh ngạc hỏi:

“Tóc của ngươi bị làm sao vậy?”

Lý Lạc nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:

“Vừa mới nhuộm, hình như có tên là tóc ông nội thì phải. Ngươi thấy có đẹp không?”

Triệu Khoát: “.........”

Lý Lạc đột nhiên nhìn thấy trên gương mặt Triệu Khoát có vết bầm tím, định hỏi “mặt bị làm sao vậy” thì đột nhiên có giọng nói của thầy Từ Nhạc Sơn vang lên:

“Các em, khoảng cách tới kỳ thi đại học càng lúc càng gần rồi. Ta hi vọng các em vào thời khắc cuối cùng này cố gắng lên thêm một chút nữa. Nếu như các em có thể đỗ vào một trường đại học cao cấp, tương lai các em sẽ nhận được rất nhiều chỗ tốt.”

“Tại đây, ta muốn khen ngợi hai bạn Triệu Khoát và Viên Thu có thành tích học tập rất tốt. Hiện tại Tướng lực của hai bạn đã đạt tới cảnh giới Lục Ấn rồi. Nếu như cố gắng thêm một chút nữa, rất có thể trước khi kỳ thi đại học diễn ra, hai bạn này sẽ đạt tới cảnh giới Thất Ấn.”

Mọi người trong sân huấn luyện nghe thấy vậy liền có chút cảm thán. Lý Lạc tương tự cũng kinh ngạc nhìn Triệu Khoát đang ở bên cạnh mình. Xem ra một tuần qua cũng không phải chỉ có mình hắn là tiến bộ a!

Sau khi Từ Nhạc Sơn khen ngợi Triệu Khoát xong, cũng không có nói gì thêm nữa mà bắt đầu vào giảng bài.

Lý Lạc chăm chú nghe Từ Nhạc Sơn dạy.

Hôm nay thầy dạy chính là ba đạo Tướng Thuật. Hai đạo cấp thấp và một đạo trung cấp. Thầy dạy về ba đạo này rất là kỹ càng, lặp đi lặp lại nhiều lần, vô cùng có kiên nhẫn.

Tướng Thuật cũng có phân cấp. Thật ra thì nó cũng chẳng khác Thuật dẫn đạo là bao, chỉ bất quá thuật Dẫn đạo cấp Nhập môn bị đổi thành 3 loại thấp, trung, cao mà thôi.

Còn ba cấp Tướng thuật sau đó thì cũng tương tự như vậy, gồm có Tướng, Hậu, Vương.

Đương nhiên, loại trình độ Tướng thuật này đối với bọn họ bây giờ vẫn đang còn bị vây ở cảnh giới Thập Ấn mà nói vẫn còn quá xa xôi đi. Coi như là học xong đi, thì dựa vào một ít Tướng lực của bọn họ cũng khó lòng mà thi triển ra được.

Đối với việc tu luyện Tướng lực, ngộ tính của Lý Lạc trên phương diện này có lẽ không cần phải nhắc tới. Nếu như chỉ thuần túy so sánh về Tướng Thuật, hắn tự tin ở cái trường này không có học viên nào có thể qua được hắn.

Cho nên khi Từ Nhạc Sơn đem 3 đạo Tướng Thuật này giảng giải không lâu, hắn liền sơ bộ lĩnh ngộ và nắm giữ.

“Được rồi. Bài học Tướng thuật ngày hôm nay tới đây là tạm dừng. Buổi chiều chính là học về Tướng lực. Các em chăm chỉ tu luyện một chút nha.”

Sau khi giảng giải hai canh giờ, Từ Nhạc Sơn ngừng giảng bài. Sau đó hướng về phía mọi người dặn dò một chút rồi mới tuyên bố tan học.

Lý Lạc ngồi tại chỗ duỗi cái lưng mệt mỏi ra. Triệu Khoát ở một bên nhìn thấy vậy, cười nói:

“Tiểu Lạc ca, ba đạo Tướng thuật thầy vừa mới dạy kia, tí nữa chỉ điểm giúp tớ được không?”

Trên phương diện Tướng Thuật này, ngộ tính của Lý Lạc như thế nào, Triệu Khoát khá là rõ ràng. Trước kia vào lúc nhập môn Tướng Thuật, hắn có gặp chút khó khăn, chỗ nào không hiểu đều tới tìm Lý Lạc thỉnh giáo.

Lý Lạc cười mắng:

“Khi nào cần giúp đỡ thì mới gọi một tiếng Tiểu Lạc ca?”

Triệu Khoát cười khì khì. Thế nhưng do cười quá mạnh, dẫn tới kéo vết máu ứ đọng trên mặt ra, thế là cu cậu đau quá miệng kêu ba ba.

“Sao ngươi bị như vậy?”

Lý Lạc hỏi.

Triệu Khoát nhướn mày, nói:

“Đều là do tên Bối Côn ở viện số 1 kia gây ra cả đấy. Hắn mấy ngày qua không hiểu bị phát bệnh thần kinh hay sao á, tự nhiên suốt ngày tìm người viện số 2 gây sự. Ta cuối cùng không nhịn được đánh nhau với hắn một trận.”

Sau đó, chỉ lên vết bầm tím trên khuôn mặt, có chút đắc ý nói:

“Tên kia ra tay rất nặng, thế nhưng ta đáp trả lại cũng không kém. Thiếu chút nữa còn đánh nát khuôn mặt bé nhỏ, trắng trẻo của hắn.”

Nghe thấy vậy mấy bạn học xung quanh liền xúm lại, lòng đầy căm phẫn nói:

“Cái tên Bối Côn kia quả thực đáng hận. Chúng ta rõ ràng không có trêu chọc gì hắn, ấy vậy mà hắn suốt ngày tới đây gây sự.”

“Cũng may còn có Triệu Khoát, bằng không thật đúng là không ai quản thúc được hắn.”

Triệu Khoát khoát khoát tay áo, đem những người này đuổi đi. Sau đó nhỏ giọng hỏi:

“Có phải gần đây ngươi trêu chọc gì tên Bối Côn kia không? Hắn hình như tới đây là vì ngươi đấy.”

Nghe nói như vậy, Lý Lạc đột nhiên nhớ tới, trước khi hắn nghỉ học, cái tên Bối Côn kia hình như có thông qua Đế Pháp Tình chuyển lời cho hắn thì phải, bảo rằng hắn tới Thanh Phong Lâu mở tiệc chiêu đãi khách.Nhưng tất nhiên hắn chỉ xem đây như là một trò đùa. Tên ngốc này có thực sự đợi hắn một ngày ở Thanh Phong Lâu à??

Mà một tuần qua hắn cũng không có tới trường, cho nên cái tên Bối Côn kia giận cá chém thớt tới, gây khó dễ cho người ở viện số 2?

Lý Lạc cười cười, vỗ vỗ bả vai Triệu Khoát, nói:

“Có thể là thật. Xem ra ngươi chịu khổ thay ta mấy bữa rồi.”

“Chuyện này đối với ta mà nói không thành vấn đề. Nếu không phải cùng hắn đánh mấy trận kia, nói không chừng ta còn không biết làm sao để đột phá lên tới cảnh giới Lục Ấn ấy chứ.”

Triệu Khoát nhún bả vai, chợt nói:

“Nhưng hiện tại ngươi đã tới rồi. Rất có thể buổi chiều học Tướng lực, hắn sẽ tới tìm ngươi đó.”

Hắn suy nghĩ một chút, vỗ vỗ ngực nói:

“Tới lúc đó ta sẽ ra mặt cho người. Ta sẽ đánh thêm mấy trận nữa xem xem có thể  giúp ta đột phá tới cảnh giới Thất Ấn được không?”

Lý Lạc cười cười. Cái tên Triệu Khoát này, tính cách hào sảng đầy nghĩa khí, đích thực là một bằng hữu hiếm có. Thế nhưng bảo hắn núp sau bạn bè, để bạn thay mình gánh trách nhiệm, đây cũng không phải là tính cách của hắn a!!

Cho nên hắn chẳng qua là nói:

“Tới lúc đó rồi tính sau.”
........

Buổi chiều, môn Tướng Lực.

Ở phía Bắc của trường Nam Phong có một cánh rừng bát ngát, xanh tươi um tùm. Khi gió thổi qua từng ngọn cây đung đưa giống như từng cơn sóng vỗ.

Ở giữa khu rừng này có một cây đại thụ sừng sững. Cây đại thụ này có lá màu vàng sẫm, cao hơn 200 mét. Cành lá rậm rạp vươn dài ra giống như một cái lưới khổng lồ.

Cành của cây đại thụ này rất là to lớn. Mà kỳ lạ nhất chính là,  mỗi một phiến lá cây của cái cây này dài tầm 2 mét, dày 30 cm giống như một cái vợt bóng bàn vậy.

Đó là cây Tướng lực.

Cây Tướng lực cũng không phải cây mọc tự nhiên. Mà là do rất nhiều vật liệu đặc biệt chế tạo mà thành, giống như Kim mà không phải Kim, tựa như Mộc mà không phải Mộc.

Bên trong cây Tướng Lực này có một hạt nhân năng lượng. Nó có thể hấp thu và tích trữ một lượng năng lượng thiên địa vô cùng lớn.

Và những chiếc lá cây khổng lồ kia thì giống như từng đài tu luyện vậy. Mỗi một chiếc lá cây có thể cung cấp cho một học viên một chỗ tu luyện.

Loại cây Tướng Lực này ở trường nào cũng có, chỉ khác nhau ở một điểm, cây mạnh cây yếu mà thôi.

Theo một khía cạnh nào đó, những chiếc lá cây này không khác kim phòng trong căn nhà cũ kia của hắn là bao. Đương nhiên nếu xét về hiệu quả đơn lẻ, tất nhiên kim phòng của hắn tốt hơn rồi. Nhưng dù sao không phải ai ở trong trường cũng có điều kiện tu luyện giống như hắn a!

Trên cây Tướng Lực, lá cây Tướng Lực được phân chia ra làm 3 cấp độ, chia thành lá vàng, lá bạc và lá đồng.

Nhìn từ xa bạn sẽ thấy hơn 60% lá cây Tướng Lực là có màu đồng. Trong số 40% còn lại, lá màu bạc chiếm 30%, lá màu vàng chỉ chiếm có 10%.

Những chiếc lá vàng hầu như chỉ tập trung ở trên ngọn cây của cây Tướng Lực. Số lượng vô cùng ít ỏi.

Đương nhiên không cần nghĩ cũng biết, tu luyện ở trên lá vàng, hiệu quả của nó chắc chắn mạnh hơn 2 lá còn lại rồi.

Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện do Hoangforever dịch và update tại website: truyenhoangdung.xyz.

Bất quá lá cây màu vàng phần lớn bị học viên ở viện số 1 chiếm cứ. Đây cũng không phải là chuyện gì đáng trách. Dù sao viện số 1 cũng là viện mặt tiền của trường Nam Phong mà.

Cả viện số 2 có mấy trăm người, thế nhưng lá vàng phân tới tay cũng chỉ có được 10 lá. Còn viện số 3, số 4 ở đằng sau, có lẽ không có tư cách hưởng thụ loại này...Bởi vậy có thể thấy được lá vàng này hiếm như thế nào.

Cây Tướng Lực mỗi ngày chỉ mở ra có nửa ngày. Khi tiếng chuông lớn trên ngọn cây vang lên cũng là lúc cây mở cửa ra và đây cũng là lúc mà các bạn học viên chờ đợi nhất.

Lúc này, khi tiếng chuông vang lên, rất nhiều học sinh mang theo khuôn mặt hưng phấn giống như thủy triều tràn vào khu rừng rậm. Cuối cùng men theo một cái thang quanh co như con mãng xà đi lên cây đại thụ.

Lý Lạc cũng đi theo dòng người tới cây Tướng Lực. Sau đó hắn nhìn lên 10 phiến lá vàng ở phía trên mà có chút xấu hổ. Viện số 2 cộng lại  cũng chỉ được có 10 lá vàng, mà một lá trong đó trước kia thuộc về hắn. Dù sao lá vàng được phân chia dựa theo thực lực từng người ...mà hắn thì ở viện số 2 chỉ cũng chỉ đứng sau Triệu Khoát.

Chỉ là về sau do nguyên nhân Trời Sinh Vô Tướng của mình, hắn chủ động đem phiến lá vàng này nhường lại cho người khác, khiến cho hắn bây giờ gần như không có vị trí tu luyện nữa. Chẳng lẽ giờ lại mặt dày đi đòi lại phiến lá vàng kia sao?

“Thôi kệ, trước tiên cứ dùng tạm cái đã.”

Lý Lạc suy nghĩ một chút, sau đó đi về phía khu vực lá bạc thuộc viện số 2.

Khi Lý lạc đi về phía lá bạc. Ở khu vực này liền có một số ánh mắt mang theo tâm tình phức tạp nhìn hắn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top