Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Vạn Cổ Tối Cường Tông (Dịch)
  4. Chương 140: Ngươi cảm thấy ta ngốc sao?

Vạn Cổ Tối Cường Tông (Dịch)

  • 370 lượt xem
  • 1698 chữ
  • 2021-01-08 19:25:23

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Quân Thường Tiếu không có nhìn nhầm.

Mặt mũi đầy nét tang thương Chu Hồng thật sự là một cao thủ!

Không nói đến cảnh giới tu vi của hắn, chỉ nói đến một màn xuất kiếm rồi thu kiếm trong chớp mắt chém rách toàn bộ lá cây giữa không trung đã là minh chứng tốt nhất.

Hắn rất mạnh, nhất là về phương diện kiếm đạo!

Dạ Tinh Thần cao ngạo nhìn thấy một màn xuất kiếm của Chu Hồng cho ra đánh giá là —— nếu như hắn có đại sư kiếm đạo chỉ dạy cộng với một bộ kiếm kỹ tốt, tương lai thành tựu thấp nhất cũng là Kiếm Vương.

Võ đạo và kiếm đạo bất đồng, phân chia cảnh giới cũng có sự khác biệt.

Võ đạo có các cấp bậc như Võ Đồ, Võ Tông, Võ Đế.

Kiếm đạo thì phân chia Kiếm Đồ, Kiếm Tông, Kiếm Đế.

Mặc dù chỉ khác nhau một chữ, thế nhưng trong cùng một cảnh giới thì kiếm tu chiếm ưu thế hơn hẳn võ tu.

Một tên kiếm tu chân chính cần phải toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ kiếm đạo, con đường này tuyệt đối là cực đoan trong cực đoan.

Võ tu có sự khác biệt, ngoài việc luyện quyền pháp, còn có thể luyện đao kiếm, chính xác mà nói là ăn tạp, cho nên về mặt cảnh giới thua xa tít tắp một tên kiếm tu chân chính.

Không phải bất kỳ ai cũng có thể đi con đường cực đoan, một võ giả muốn trở thành kiếm tu thì cần phải có tư chất kiếm đạo cực cao.

Theo các ngành khảo sát, trong 10 ngàn người mới có thể xuất hiện một tên kiếm tu.

Võ tu dù chỉ là linh căn hạ phẩm thấp nhất, chỉ cần có thể khai thông một mạch cũng được xem là võ giả, ngược lại kiếm tu thì khá là hiếm có vì trong mười ngàn người mới có một tên.

Lấy Dạ Tinh Thần làm ví dụ, mặc dù hắn ở kiếp trước cũng tu luyện kiếm kỹ, bất quá thời điểm bước vào Võ Đế cảnh cũng là lấy võ nghiệm đạo.

Mặt khác chín người kia cũng không ngoại lệ đều là lấy võ nghiệm đạo.

Trên Tinh Vẫn đại lục đã rất lâu rồi không có xuất hiện một tên kiếm tu lấy kiếm nghiệm đạo trở thành Kiếm Đế.

Một con đường khác cũng cực đoan không kém đó là lấy đao nghiệm đạo trở thành Đao Đế.

Bà nội ta ơi.

Ta rốt cuộc chiêu mộ được một tên đệ tử không tệ rồi!

Quân Thường Tiếu vội vàng đeo kính râm chống nắng lên, mở ra toàn bộ công năng nhìn thấu hướng về phía Chu Hồng!

Tu vi:???

Tư chất:???

Lực lượng:???

Đậu phộng!

Thằng này làm sao lại toàn chấm hỏi thế!

Chẳng lẽ, thực lực của tên này đã mạnh đến mức chức năng nhìn thấu cũng phải mất hiệu lực?

Hệ thống giải thích nói:

"Kính râm chống nắng chỉ có thể nhìn thấu võ giả, không có hiệu lực với kiếm tu hoặc đao tu, vì thế các hạng mục số liệu cũng không thể phân tích."

Hóa ra là thế."

Quân Thường Tiếu đã được thông não.

Lý Thanh Dương nói:

"Chưởng môn, Chu sư đệ là một tên kiếm tu, hắn hẳn là đang ngộ kiếm, chúng ta không nên quấy rầy!"

"Đúng vậy."

Quân Thường Tiếu dẫn nhị đệ tử rời đi.

Trên đường trở về, hắn từ trong miệng đệ tử biết được rất nhiều thông tin về kiếm tu, không nhịn được thầm nghĩ:

"Nếu ta có tư chất kiếm đạo, há không phải tu luyện Lăng Thần Kiếm Quyết dễ như trở bàn tay sao?"

Hệ thống nói:

"Dịch cải tạo tư chất kiếm đạo có bán ở trong khu mua sắm."

"Cái đồ chơi này mà cũng có bán luôn á?"

Quân Thường Tiếu giật mình nói.

Hệ thống nói:

"Chỉ cần chủ nhân có nhiều điểm cống hiến, thêm một chút may mắn, thì bất kỳ vật phẩm giúp chủ nhân đề cao thực lực cũng có thể xuất hiện trong khu mua sắm."

" y nha, ngươi càng nói ta càng muốn thật nhanh tích đầy điểm cống hiến môn phái."

Quân Thường Tiếu xấu xa nói.

Chu Hồng là một tên kiếm tu, cho nên phương thức tu luyện cũng khác với võ tu.

Quân Thường Tiếu không có ép buộc hắn phải cùng các đệ tử khác tu luyện, mà chính là cho hắn không gian một người một kiếm bên trong nội viện.

Cứ như vậy.

Chu Hồng ngoại trừ lúc ăn cơm ra thì hai ngày liên tiếp đứng một mình bên trong sân nội viện không buồn không chán lĩnh ngộ kiếm đạo.Quân Thường Tiếu thỉnh thoảng từ xa nhìn lại, lập tức có phần nào đó hiểu rõ vì sao người tạo ra Lăng Thần Kiếm Quyết lại gọi mình là Cô Độc Kiếm Đế.

Một người, một kiếm.

Con đường tu luyện như thế, coi như lấy kiếm nghiệm đạo trở thành một tên Kiếm Đế, khẳng định vô cùng lẻ loi cô độc.

"Đợi đến lúc hắn thực sự coi mình là một thành viên của Thiết Cốt Phái, ta sẽ truyền thụ Lăng Thần Kiếm Quyết cho hắn."

Quân Thường Tiếu nói.

Chu Hồng luyện kiếm có phần khác người, thế nhưng hắn không tự tách biệt bản thân, trong lúc ăn cơm gặp phải chưởng môn sẽ chủ động tâm sự.

Ngoài ra hắn cũng không ngại giao tiếp với đồng môn khác, chỉ là lời nói không nhiều, lại ưa thích một mình ngồi trong góc ăn cơm.

Chu Hồng cực kỳ trân quý mỗi một bữa cơm, mỗi một hạt cơm.

Nguyên nhân rất đơn giản là không ai có thể chống lại sự hấp dẫn của món ăn do Liễu Uyên Thi làm.

Ngay cả đầu não sát thủ như Lê Lạc Thu cũng tự giác đúng giờ đến phòng ăn thưởng thức bữa cơm.

Đường chủ có bàn ăn riêng.

Quân Thường Tiếu bưng một mâm đồ ăn đến ngồi xuống bên cạnh, nhét một miếng hành tây vào miệng nhai, nói:

"Ngươi xử lý đến đâu rồi?"

Lê Lạc Thu che mũi, nói:

"Bọn họ đã trà trộn thành công vào tám tòa thành của quận Thanh Dương, sáng mai sẽ có báo cáo những chuyện phát sinh gần đây."

"Ùm."

Quân Thường Tiếu thở ra một hơi, nói:

"Miệng ta thúi lắm hả?"

"Cực thúi."

Lê Lạc Thu vội vàng xoay mặt qua chỗ khác.

Quân Thường Tiếu đi đến trước mặt Tô Tiểu Mạt thở ra một hơi, nói:

"Ngươi thấy sao?"

Tô Tiểu Mạt trợn tròn hai mắt, co quắp sùi bọt mép trên bàn.

Tôn Bất Không đứng lên, giơ tay lên cao nói:

"Chưởng môn thở một hơi thối đến nổi sư huynh Tô Tiểu Mạt cũng phải ngất xỉu, chứng tỏ thận chưởng môn đã hư!"

Hôm sau.

Các loại tin tức tình báo theo phương thức thư tín từ tám tòa thành truyền về môn phái, nội dung rất nhiều cũng rất chi tiết.

Lê Lạc Thu sẽ không đem toàn bộ đi báo cáo mà lại sàng lọc thêm một lần, sau đó mới tiến vào đại điện báo cáo những chuyện phát sinh gần nhất trong quận Thanh Dương.Quân Thường Tiếu nghe được phần lớn tin tức đều không có tác dụng gì, thế nhưng có thể nắm giữ tin tức trong thành còn hơn là bàng quan không biết gì.

"Chưởng môn."

Lê Lạc Thu nói:

"Ba ngày sau, Ngải gia ở thành Lịch Dương muốn công khai đấu giá Liệu Thương Đan, các quận gia tộc và thế lực môn phái đã tụ họp đông đúc trong thành, nghe nói ngay cả ngũ lưu tông môn cũng rục rà rục rịch."

"Thật à."

Quân Thường Tiếu đan mười ngón tay lại, thầm nghĩ:

"Cái Ngải gia này thật đúng là biết quảng cáo, ngay ra ngũ lưu tông môn cũng phải động tâm, tình hình này thì mười viên Liệu Thương Đan chắc bán được con số trên trời rồi."

Hắn hy vọng đan dược có thể bán giá càng cao càng tốt, đây cũng là tiền lời hắn kiếm được.

Lê Lạc Thu nói:

"Chưởng môn, ta nghe nói Ngải gia điều chế một loại Liệu Đan Thương ăn vào có thể lập tức hồi phục thương thế, vì thế có một suy nghĩ lớn mật không biết có nên đề xuất hay không."

"Nói đi."

"Chúng ta đi trộm đan!"

Quân Thường Tiếu vốn đang chống cùi chỏ trên tay vịn ghế thiếu chút nữa trượt xuống, co giật khóe miệng nói:

"Lê đường đưa ra đề xuất này đúng là rất đủ lớn mật và khôn lanh nha."

"Chưởng môn đồng ý sao?"

Lê Lạc Thu vui vẻ nói.

Đồng ý cái rắm chó ấy!

Đan dược là ta bán đi, lại cho người trộm trở về, còn đâu mặt mũi nhìn thiên hạ.

Huống hồ, hắn còn trông cậy vào Ngải gia hỗ trợ giới thiệu mặt hàng, trộm về thì còn hàng đâu mà bán!

"Lạc Thu à."

Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói:

"Thân phận của ngươi bây giờ là nòng cốt của một môn phái mà không phải một tên sát thủ, làm sao có cái suy nghĩ không lành mạnh như đi ăn cướp giữa ban ngày được cơ chứ."

"Chưởng môn nói cũng đúng."

Lê Lạc Thu nâng cằm lên nói:

"Ta hiện tại có thân phận là đường chủ, đúng là đi ăn cướp có chút mất mặt."

"Thế nhưng"

"Loại đan dược này thật sự rất thần kỳ."

"Nếu như chúng ta có thể lấy được vài viên, vậy còn lo gì chuyện đệ tử bị thương."

"Ba."

Quân Thường Tiếu đặt một bình Liệu Thương Đan lên bàn, nói:

"Trong bình này có mười viên Liệu Thương Đan giống hệt với cái đồ chơi của Ngải gia mà ngươi vừa mới nói, nếu như thích thì cứ cầm lấy đi."

Lê Lạc Thu khẽ giật mình, cười nói:

"Chưởng môn đừng đùa vui thế chứ, lần trước Ngải gia bán đấu giá một viên Liệu Thương Đan cũng hơn 10 vạn lượng, có

thể nói là cung không đủ cầu, làm sao người lại có sẵn một bình được cơ chứ."

Quân Thường Tiếu nói:

"Ta và Ngải gia chủ quan hệ cũng không tệ, hắn cho ta một bình làm quà."

Lê Lạc Thu nháy mắt mấy cái, nói:

"Chưởng môn, người cảm thấy ta ngốc sao?"

"Không ngốc."

Quân Thường Tiếu nói.

Lê Lạc Thu lườm hắn một cái, xoay người bước đi, nói:

"Ta đã không ngốc, vậy làm sao có thể tin tưởng lời nói ba hoa chích chòe của chưởng môn."

Quân Thường Tiếu nhìn thân hình nữ nhân rời đi, lắc lắc đầu nói:

"Lúc nãy không ngốc, hiện tại thì ngốc!"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top