Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Tuyến xe cuối ngày mang số 13 - Phần 2 (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 35: Cơ duyên gặp gỡ

Tuyến xe cuối ngày mang số 13 - Phần 2 (Dịch) (Đã Full)

  • 39 lượt xem
  • 1494 chữ
  • 2025-08-12 19:25:15

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Người phụ nữ kia trông tuổi tác cũng xấp xỉ Đới Mỹ Ngọc, khóc lóc thảm thiết chẳng khác gì, hệt như đứa trẻ bị bắt cóc từ nhỏ, nay mấy chục năm mới được gặp lại ông ngoại ruột.

 Cô ta đứng phía sau, có lẽ đi cùng cô gái lạnh lùng mặt mày cứng nhắc kia, và cả người đàn bà trung niên có hình xăm bên má.

 Sau khi ông cụ họ Trương nói xong, hai "người khóc" ấy bắt đầu tò mò nhìn nhau, ánh mắt ngỡ ngàng qua lại: “Cô là ai?”

 “Tôi là Đới Mỹ Ngọc! Cô là ai?”

 “Tôi mới là Đới Mỹ Ngọc, cô là ai?”

 Hai người chẳng mấy chốc đã cãi nhau như mổ bò. Trần Thần vốn đã mơ hồ với thân phận thật giả của Đới Mỹ Ngọc, người đêm đó chui ra từ gầm giường nhà anh, giờ lại mọc thêm một người nữa, đúng là càng lúc càng rối ren.

 “Ông ơi, hồi nhỏ ông từng gặp Đới Mỹ Ngọc mà? Không nhìn ra ai là thật sao?”

 Trần Thần hỏi vậy, ông cụ Trương hết nhìn người này lại đảo qua người kia, gương mặt nhăn nhó: “Hồi trước thì đúng là tôi hay gặp con bé, nhưng mà bao nhiêu năm rồi, con gái lớn thay đổi nhiều lắm, tôi nhìn hai đứa thấy đứa nào cũng giống hết!”

 Giờ lão Chung đã mất, ông cụ Trương thì lú lẫn, không khí trong phòng náo loạn như chợ vỡ.

 Gã râu quai nón thì mắt trợn tròn, vẫn một lòng đứng về phía "mỹ nhân" của mình, quay sang hỏi người mới đến: “Em gái, em từ đâu đến vậy? Đới Mỹ Ngọc cũng chẳng phải tiểu thư nhà giàu, có gì đáng để giả mạo đâu?”

 Gã vừa dứt lời, người đàn bà có hình xăm kia lập tức nổi nóng: “Nói nhăng cuội! Ngay cả ông cụ còn phân biệt không nổi thật giả, anh lấy gì mà dám khẳng định cháu gái chúng tôi là giả hả?”

 Giọng bà ta chọc tức người nghe, gã râu quai nón nghẹn lời, lắp bắp mãi không nói ra câu nào. Lý Đào Thất lúc này mới xen vào: “Ông ơi, chuyện này cũng không khó phân biệt đâu. Ông thử nhớ xem, lúc nhỏ Đới Mỹ Ngọc có kỷ niệm gì chỉ có riêng hai người? Nghĩ lại rồi hỏi thử một chuyện cụ thể là rõ ngay.”

 Ông cụ Trương nhíu mày, cố nhớ. Nhưng sau một lúc lâu vẫn chỉ lắc đầu: “Ôi chao, tôi chỉ nhớ con bé lúc nhỏ vừa xinh lại vừa ngoan, ngoài ra thì… tôi già rồi, một lúc chẳng nghĩ ra gì cả…”

 Hai bên dẫn đến mỗi người một "Đới Mỹ Ngọc", trong chốc lát không ai phân được thật giả, chỉ biết im lặng quan sát nhau đầy nghi ngại.

 Căn nhà ông cụ từ lâu đã không còn náo nhiệt như vậy. Ông cụ có vẻ bất an, liếc nhìn cả hai bên rồi hỏi: “Các cô, các cậu… đến tìm tôi làm gì vậy?”

 Trần Thần đoán cô gái mặt lạnh chắc chắn cũng từng đi chuyến xe buýt 13 cuối cùng, giờ dẫn người đến tìm ông cụ Trương, hẳn là muốn hỏi về những chuyện bí ẩn của lão Chung.

 Thấy không ai trả lời, Đới Mỹ Ngọc bên phía Trần Thần thẳng thắn nói luôn: “Ông Trương ơi, ông cháu mới mất gần đây. Cháu đến đây là muốn hỏi chút chuyện liên quan đến ông.”

 Nghe tin lão Chung đã mất, ông cụ Trương run lên, nét buồn hiện rõ trên khuôn mặt già nua.

 Một lúc sau, ông đưa ngón tay run run chỉ vào "Đới Mỹ Ngọc" phía bên kia: “Còn cháu… cháu cũng vậy sao?”

 Cô gái bên kia gật đầu.

 Ông cụ thở dài, ánh mắt u ám: “Khụ… lão Chung cuối cùng cũng gặp chuyện rồi. Tôi thực sự biết không ít chuyện về ông ấy… nhưng mà, hai đứa ai là Đới Mỹ Ngọc thật thì tôi không dám khẳng định. Nói linh tinh không hay… Hay là thế này đi, để tôi suy nghĩ lại kỹ càng tối nay, mai hai đứa cùng đến, tôi sẽ nói rõ.”

 Trần Thần hiểu tâm trạng ông cụ lúc này chắc chắn rối bời, cũng không muốn làm phiền thêm. Phía bên kia cũng đồng ý, mọi người lần lượt rời đi.

 Lục huyện nghèo, gần nhà ông Trương chỉ có đúng một cái nhà nghỉ cũ kỹ.

 Hai nhóm người lần lượt làm thủ tục nhận phòng. Khi Trần Thần xoay người đi vào phòng, cô gái mặt lạnh đột nhiên kéo tay áo anh: “Anh đợi chút.”

 Thật ra Trần Thần cũng định nói chuyện với cô. Hai người nhân cơ hội ấy ngồi xuống chiếc bàn nhỏ ở sảnh, đối diện nhau, hơi ngượng ngùng.

 Trần Thần mở lời trước: “Khi tôi còn ở Giang Thành, nghe nhiều người nói có ai đó luôn đi trước chúng tôi để tìm hiểu về chuyến xe buýt 13… là cô à?”

 Cô gái gật đầu, chăm chú nhìn anh hỏi lại: “Sau đó tôi đến trung tâm phế thải, họ cũng nhắc đến anh. Anh từng đi chuyến xe 13 thật sao?”

 Trần Thần thở dài: “Phải, tôi đã đi nhiều lần rồi. Cô cũng từng đi phải không?” Rồi anh chợt hỏi thêm: “Tôi thì mỗi ngày 15 âm lịch đều gặp chuyện xui, cô có vậy không?”

 Nghe vậy, cô gái nhíu mày, vẻ mặt kinh ngạc đã nói thay câu trả lời. “Bảo sao… hôm đó tôi thấy anh đốt vàng mã trong hẻm cũ. Anh cũng từng ăn bánh chẻo ở đó chứ?”

 “Ừ. Sau đó bà Hoa nói tôi phải quay lại trả tiền.” Anh đáp. Rồi cô ta đột ngột hỏi:

 “Trên xe, anh thấy những ai?”

 “Có một gia đình ba người, còn trẻ.”

 “Ba người?” Cô lập tức sững lại. “Anh chắc chứ? Thấy cùng lúc, hay từng người xuất hiện?”

 Trần Thần nhớ lời dặn của Lý Đào Thất: dù có gặp người cũng từng lên xe, vẫn nên giữ lại ba phần cảnh giác, tuyệt đối không được chia sẻ toàn bộ.

 Thấy anh ngập ngừng, cô gái ngồi thẳng dậy, vẻ khó chịu hiện rõ, làn da trắng như ngọc nhưng lại lạnh băng.

 “Thôi được, tôi nói trước vậy. Tôi là người Đường Sơn, vô tình đi xe buýt đêm đó. Từ đó về sau, hễ tôi ra ngoài, hầu như đều gặp phải tuyến 13. Trên xe, tôi từng thấy hai người, một là chú trung niên mặc áo da đen, một là bé gái.”

 Nói đến đây, cô nhìn anh: “Còn anh?”

 Thấy cô thành thật như vậy, Trần Thần cũng không giấu nữa, kể sơ lược lại mấy lần đi xe buýt, nhất là lần gặp người phụ nữ đi giày trắng trong mơ. Khi nhắc đến điều đó, cô gái tỏ ra vô cùng để tâm.

 Sau khi nói hết, cả hai lặng thinh một lúc.

 Trần Thần hỏi tiếp: “Cô dẫn Đới Mỹ Ngọc từ đâu tới?”

 Cô gái thản nhiên: “Nhặt được.”

 “Nhặt?”

 “Tôi đang tìm manh mối về lão Chung thì tình cờ gặp cô ta trên đường. Cô ta nói đi xa tìm ông ngoại. Còn người đi với anh?”

 Chuyện này nghe ra cũng thật khéo. Trần Thần cười gượng, đúng là cả hai cô Đới Mỹ Ngọc đều xuất hiện rất bất ngờ.

 “Cô ấy chủ động đến tìm tôi ở nhà.”

 Cả hai đều hiểu rõ: Đới Mỹ Ngọc chỉ có một, mà giờ lại xuất hiện hai người. Nhất định có một kẻ giả mạo mang mục đích không đơn giản.

 Sau một hồi trao đổi, Trần Thần biết cô gái tên là Tôn Tiểu Nghiên. Ngoài việc chưa từng thấy người mẹ của cô bé, mọi trải nghiệm của cô hầu như giống hệt anh.

 Ví dụ: chuyến xe buýt 13 không phải đêm nào cũng có, thời gian xuất hiện rất mơ hồ. Hành khách cũng không cùng lên xe một lượt, mà lần lượt xuất hiện. Đặc biệt hơn nữa, những chi tiết kỳ dị như: tin nhắn gửi đi trên xe, sau khi xuống thì biến mất, hoặc có lần xuống xe liền thấy mình đang ở nơi xa lạ.

 Chỉ một chiếc xe buýt, lại xuất hiện ở hai thành phố hoàn toàn khác nhau, khiến hai người vốn chẳng liên quan bị cuốn chặt vào nhau.

 Họ đều là người từng trải, dù đã chia sẻ phần lớn thông tin, Trần Thần vẫn cảm thấy cô gái kia giữ lại điều gì đó. Dĩ nhiên, chuyện bé gái gửi chó đen đưa chiếc hộp tám cạnh, anh cũng không nói ra toàn bộ.

 Không thể gọi là tri kỷ, nhưng cũng như hai kẻ đồng bệnh tương lân, cả hai trò chuyện đến tận hai giờ sáng mới ai về phòng nấy.

 Lý Đào Thất và râu quai nón đã ngủ say. Trần Thần nằm trên giường, nhìn trần nhà mà lòng rối như tơ vò, vừa lo kẻ giả mạo trà trộn mang theo mục đích mờ ám, vừa cứ văng vẳng câu nói khi chia tay của cô gái kia. “Gia đình ba người trên xe… chưa chắc đơn giản như cậu nghĩ đâu. Đừng tin ai cả, kể cả bé gái đó.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top