Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Tuế Nguyệt Gian - Năm Tháng Qua (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 32: Anh chuẩn bị rồi

Tuế Nguyệt Gian - Năm Tháng Qua (Dịch) (Đã Full)

  • 502 lượt xem
  • 2006 chữ
  • 2021-06-11 22:18:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi kí hợp đồng thuê nhà xong, Tạ Mạnh dọn hành lý vào, Quý Khâm Dương và Địch Lâm lắp một tấm cách âm trong căn phòng nhỏ, Mạc Tố Viện đã gửi cả giá trống và đàn điện tử đến hết.

Quách Lâm An lật bản nhạc viết tay ra xem: “Chỗ này là cả một kho tàng lớn luôn đó, ngoài viết bài cho bọn Tiền Mạch ra cậu còn muốn bán cho công ti giải trí nữa hả?”

“Hình như gửi cho công ti giải trí khó lắm?” Bạch Tín Thiên mài xong hai tấm ván cốp-pha, đưa cho Địch Lâm, “Bây giờ muốn viết bài cho ca sĩ nổi tiếng là gần như không thể ý chứ?”

Miệng ngậm chiếc đinh, Địch Lâm mơ hồ nói: “Viết cho ca sĩ trên mạng cũng là một cách, thời buổi bây giờ YY[1], Weibo hot lắm mà.”

[1] YY: Là một phần mềm chat voice của Trung Quốc.

“Đâu phải khán giả nào cũng giống nhau, trình độ cũng không đồng đều, chênh lệch lớn quá.” Quý Khâm Dương lắp xong tấm cách âm cuối cùng, anh cởi găng tay, kéo chiếc mũ liền với áo len từ trên đầu xuống, “Hơn nữa tôi không có thời gian, tôi cần tiền.”

Quách Lâm An nhún vai.

Qua tháng tư tiết trời dần dần ấm lại, khi bắt đầu làm việc cả đám mặc rất nhiều quần áo, cuối cùng ai nấy đều toát đầy mồ hôi.

Quý Khâm Dương cởi hết chỉ mặc mỗi áo phông, lắp xong giá trống và đàn điện tử, lấy tai nghe ra đeo lên rồi điều chỉnh dàn thiết bị âm thanh.

Bỗng nhiên Bạch Tín Thiên hỏi: “Tai nghe này cậu dùng bao lâu rồi thế? Không định đổi cái khác à?”

Tuy tai nghe của Quý Khâm Dương luôn được giữ gìn rất cẩn thận, nhưng vẫn có thể thấy đã hơi cũ. Với người làm nhạc mà nói, tốc độ đổi mới thiết bị cũng hệt như phụ nữ mua quần áo vậy, trong nhiều chi tiết khác Quý Khâm Dương có yêu cầu rất khắt khe, duy chỉ có chiếc tai nghe này là từ trước đến nay chưa bao giờ rời người.

Địch Lâm phát biểu như đúng rồi: “Cậu không hiểu đâu, cái tai nghe này với có ý nghĩa đặc biệt với người ta đó.”

Quách Lâm An chẳng biết từ đâu xen vào: “Ý nghĩa gì?”

“Trai thẳng thì sao hiểu được.” Địch Lâm phất tay một cách mất kiên nhẫn.

 

Tạ Mạnh kết thúc buổi học với Hứa Thiệu Hoà sớm hơn mọi hôm. Em trai tiễn cậu về, suốt cả đoạn đường không ngừng tán gẫu: “Anh không ở trường nữa? Ở chung với bạn gái à?”

Tạ Mạnh bất đắc dĩ nói: “Đã bảo là con trai rồi mà.”

Hứa Thiệu Hoà thẳng thừng: “Đồng tính luyến ái à?”

Tạ Mạnh: “…”

Hứa Thiệu Hoà: “Anh đừng tưởng em không biết nhé, lớp em nhiều hủ nữ lắm, toàn nói cái gì mà bạn gay với chả CP.”

“Học hành tử tế vào.” Tạ Mạnh đành phải nói, “Đừng quan tâm mấy chuyện linh tinh.”

Hứa Thiệu Hoà nghe lời dạ một tiếng, lại hỏi thêm: “Em đến nhà anh chơi được không?”

Tạ Mạnh cạn lời trong giây lát: “Em muốn chơi trò gì?”

“Con trai cả mà.” Hứa Thiệu Hoà không để ý lắm, “Đánh bài chẳng hạn, gì cũng được.”

Tạ Mạnh đau đầu nói: “Bây giờ em nên học hành cho hẳn hoi vào đi, không phải muốn thi vào Trung học của trường Thanh Hoa à?”

Hứa Thiệu Hoà bĩu môi: “Chán chết, Mạnh Mạnh anh cứ như ông già ấy.”

Tạ Mạnh: “…”

Hứa Thiệu Hoà: “Chắc chắn bạn gái anh không chịu nổi anh đâu, ít nói lại chẳng thú vị gì hết.”

 

Trương Giang Giang và Hàn Đông mang đồ nấu lẩu đến ăn mừng tân gia. Tạ Mạnh không ở nhà, Quý Khâm Dương cũng chẳng hâm nóng thức ăn nữa, trước hết cả đám đun nước lẩu, rửa rau, ngâm miến.

Khi Tạ Mạnh về thì ba kẻ đã chuẩn bị sẵn sàng trong phòng khách chờ ăn.

“Không xào rau à?” Tạ Mạnh cởi khăn quàng ra cười.

Trương Giang Giang tố cáo ngay: “Đẹp trai hạng nhất không chịu xào!”

Quý Khâm Dương liếc xéo cậu chàng: “Tôi xào cậu rửa bát nhé?”

Vừa nghe thấy phải rửa bát, Trương Giang Giang im lặng ngay. Hàn Đông đưa cho Tạ Mạnh đôi đũa và nước sốt, bốn người vây quanh bếp điện nhúng đồ ăn.

Quý Khâm Dương tạm thời định ra kế hoạch hợp tác nửa năm với Tiền Mạch. Anh làm việc trong hậu trường, phụ trách sáng tác ca khúc, lấy danh nghĩa cá nhân, có điều mỗi concert chỉ được chia hai phần tiền. Trừ đi chi tiêu hàng ngày và giá vốn sáng tác, tiền thuê nhà gom lại vẫn khá khó khăn.

“Gửi bài hát cho công ti giải trí thế nào rồi?” Hàn Đông hỏi.

Quý Khâm Dương: “Mấy công ti lớn vốn dĩ không hồi âm, công ti nhỏ thì lại có vài chỗ, nhưng xem ý thì nghe chừng muốn phải bán đứt luôn.”

Trương Giang Giang nhét đầy súp lơ trong miệng, trông như một chú hamster: “Bán đứt nghĩa là gì…”

Tạ Mạnh cau mày: “Lấy ca khúc của anh cho người khác?”

Hàn Đông: “Không đơn giản thế đâu, kiểu như sáng tác hộ ấy, trực tiếp đổi tên người sáng tác thành tên ca sĩ, nếu bài hát nổi thì ca sĩ cũng nổi theo.”

Quý Khâm Dương không lên tiếng, gắp thịt vào bát Tạ Mạnh.

Trương Giang Giang đưa mắt nhìn anh, nuốt mớ súp lơ trong miệng xuống, thử thăm dò: “Hay là đẹp trai hạng nhất tự mình đi hát đi, tham gia chương trình tuyển chọn tài năng cũng được, nhất định sẽ nổi tiếng mà.”

Quý Khâm Dương cười mắng một câu: “Ăn cơm của cậu đi.”

Ăn lẩu xong lại ăn hoa quả, bát đũa nồi niêu bỏ trên bàn cũng chẳng ai để tâm. Cuối cùng Tạ Mạnh không nhìn nổi nữa, một mình bê vào bếp rửa sạch, Quý Khâm Dương tựa vào cửa bếp nhìn bóng lưng cậu.

Lúc phát hiện ra anh, Tạ Mạnh cũng chẳng ngạc nhiên mấy.

“Muốn đến giúp em không?” Tạ Mạnh lau bát hỏi.

Quý Khâm Dương cười: “Em có cho giúp không?”

Kể từ sau mấy lần xem Quý Khâm Dương luyện đàn, Tạ Mạnh bắt đầu vô tình hữu ý không cho đối phương làm việc nhà nữa. Từ quét nhà, giặt quần áo cho đến nấu cơm rửa bát, Tạ Mạnh đều một mình ôm hết.

“Em sắp xong rồi.” Tạ Mạnh cầm khăn lau sạch nước trên bệ rửa, bỗng nhiên nói, “Ý của Trương Giang Giang anh thấy sao?”

Quý Khâm Dương giả ngu: “Ý gì cơ?”

Tạ Mạnh xoay người, nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ra mắt làm ca sĩ? Em không giới chuyên nghiệp nói thế nào…”

“Làm nghệ sĩ.” Quý Khâm Dương nói thay cậu, anh trở tay khoá cửa bếp, đi đến trước mặt Tạ Mạnh, hai tay chống trên mặt bàn vây cậu vào giữa. Tạ Mạnh bị anh chèn cho thân người hơi ngả ra sau.

“…” Tạ Mạnh thở dài, “Ý em không phải thế.”

Quý Khâm Dương: “Ý anh cũng đâu phải thế.” Anh nói một câu hai nghĩa.

Tạ Mạnh nhìn anh.

Trong bếp, ánh sáng từ ngọn đèn vàng làm nổi bật gương mặt Quý Khâm Dương đẹp không tì vết. Đôi lúc Tạ Mạnh tưởng tượng, gương mặt ấy xuất hiện trong ống kính, trong tivi, trong video, liệu sẽ có bộ dáng thế nào.

Bởi quá mưc ưa nhìn, nên chỉ sợ bị nhiều người chiêm ngưỡng, sẽ hờn sẽ ghen. Nhưng nếu giấu đi, lại lo được lo mất mà cảm thấy đáng tiếc.

Hàn Đông đứng ngoài gõ cửa: “Tụi tôi về đây.”

Trương Giang Giang còn muốn vào trong: “Các cậu đang làm gì đấy?”

Quý Khâm Dương ngoái đầu ra nói một câu: “Không sao đâu, các cậu cứ đi trước đi.”

Hình như Hàn Đông nói điều gì đó với Trương Giang Giang, hai người chào tạm biệt, lát sau thì nghe thấy tiếng đóng cửa.

Quý Khâm Dương buông tiếng thở dài: “Cuối cùng cũng đi rồi…”

Tạ Mạnh đẩy anh: “Ra nào, ra ngoài đi tắm.”

Quý Khâm Dương cúi đầu: “Tắm chung à?”

“…” Tạ Mạnh giơ tay lên trực tiếp đẩy mặt anh ra.

 

Yêu nhau lâu như thế, chưa kể còn là con trai tràn trề tinh lực, từ sau khi sống chung, tối đến hai người chưa từng yên tĩnh chợp mắt. Nhưng chẳng biết vì cớ gì, bấy lâu nay Quý Khâm Dương vẫn chưa bao giờ làm tới bước cuối cùng.

Anh không đề cập thì Tạ Mạnh cũng chẳng nhắc đến. Vỗn dĩ tưởng rằng hôm nay tắm xong cũng sẽ như mọi hôm, dùng miệng dùng tay hoặc tương tự như thế.

…Cho đến khi bị người ta đè dưới thân, Tạ Mạnh vẫn chưa phản ứng kịp.

“Anh chuẩn bị rồi.” Quý Khâm Dương bất chợt ghé vào tai cậu, thấp giọng nói.

“?” Tạ Mạnh thấy anh vươn tay mở ngăn kéo bên giường lục tìm trong giây lát, lấy ra một lọ nhỏ màu xanh da trời.

“Mấy hôm trước hết hàng, nghe nói là tinh dầu nguyên chất.” Quý Khâm Dương bắt đầu hôn lên toàn thân Tạ Mạnh như thường ngày, anh rất đỗi tỉ mỉ, ngay cả đầu ngón chân cũng không bỏ sót.

Tạ Mạnh: “…Chỉ để mua thứ này thôi?”

Quý Khâm Dương nghiêm túc nói: “Trên mạng nói bôi trơn bằng tinh dầu tốt hơn.”

Tạ Mạnh quả thật không biết nên nói gì, toàn thân cậu bị Quý Khâm Dương hôn đến mức nóng lên, không kiềm chế được đưa tay ôm lấy cổ đối phương.

Quý Khâm Dương lấy gối kê dưới thắt lưng Tạ Mạnh, anh sợ dầu bôi trơn không đủ nên đổ rất nhiều ra tay, đầu tiên đưa ngón tay đến gần vùng kín chậm rãi miết quanh, sau đấy khẽ khàng thử len một ngón tay vào. Trong suốt quá trình, anh quan sát nét mặt của Tạ Mạnh cẩn thận, chỉ cần đối phương hiện lên khó chịu dù chỉ một chút thì anh sẽ dừng lại ngay.

“Được rồi…” Tạ Mạnh là người đầu tiên không nhẫn nhịn được, cậu bảo Quý Khâm Dương tiến vào.

“Sẽ đau đấy.” Quý Khâm Dương cười, anh nhẫn nhịn cũng rất khó khăn, thậm chí còn chẳng rõ rốt cuộc tại sao mình phải nhẫn nhịn nữa. Nhưng vì cố chấp muốn Tạ Mạnh thoải mái, nên anh muốn đẩy vào khi đối phương còn cương. Thứ cảm giác này, ngẫm lại thì, còn khiến người ta phấn khích hơn cả chính bản thân mình đạt cao trào.

Lúc Quý Khâm Dương đưa vào, Tạ Mạnh không kìm được rên lên một tiếng. Cậu vội vã che miệng, lại bị đối phương nhấc hông lên, nhìn thẳng vào nơi đang kết hợp của cả hai. Tạ Mạnh muốn quay mặt đi, nhưng Quý Khâm Dương lại không cho.

“Em xem anh làm em này.” Quý Khâm Dương bắt đầu đưa đẩy, mỗi lần anh rút ra đẩy vào, động tác đều vô cùng kiện định và từ tốn, ánh mắt ghim thẳng vào Tạ Mạnh mang theo nhiệt độ nóng bỏng không nói lên lời. Suốt cả quá trình Tạ Mạnh vẫn cương cứng, phía trước không ngừng có tinh dịch rỉ ra.

Cậu cảm thấy xấu hổ quá đỗi, nhưng lại chẳng thể khống chế, ngại đến mức khoé mắt nóng bừng.

Quý Khâm Dương cúi đầu hôn lên trán người yêu, tiếp theo là đôi mắt, chiếc mũi, cuối cùng dừng lại trên môi.

Thời gian trôi lâu, Quý Khâm Dương hôn Tạ Mạnh rất sâu.

Đêm ấy hai người làm rất nhiều lần, trong suốt quá trình Quý Khâm Dương vẫn chưa từng xuất tinh. Đến lần cuối cùng anh ôm Tạ Mạnh trên chân, thúc cậu từ dưới lên trên, tới khi Tạ Mạnh cầu xin không ngừng thì mới buông tha cho đối phương.

Sau đó vì mệt mỏi quá nên Tạ Mạnh nhanh chóng ngủ say. Quý Khâm Dương vứt bao cao su đi nhưng vẫn chưa muốn xuất tinh, cuối cùng giữ trạng thái nửa cương cứng mất tự nhiên, ôm Tạ Mạnh ngủ một đêm.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top