"Ngươi lập tức dẫn cảnh vệ đội ra đường, tuyên bố mệnh lệnh của ta, tập trung đào binh lại, mặc kệ là thuộc bộ đội nào, cứ sung vào đội ngũ mới, các lộ bộ đội mới thành lập sẽ do ngươi làm trưởng quan. Sau khi tổ chức xong, tìm Y Lâm Trữ lấy vũ khí. Trước khi trời tối, ta muốn không còn thấy có người nhong nhong trên đường. Không nghe lệnh cứ theo chính pháp mà xử! Quân pháp đội của ta cũng giao cho ngươi sử dụng!"
Bị giọng điệu kiên quyết của Tư Đặc Lâm nhiếp phục, Lam Tề kính lễ: "Vâng, đại nhân!” Chuyển thân đi ra.
Tư Đặc Lâm quay đầu phân phó Tần Lộ: "Từ trong Cảnh vệ đội phái một trung đội hộ tống Minh Huy đại nhân về Ngõa Luân”.
Tần Lộ minh bạch ý của Tư Đặc Lâm: danh là "Hộ tống" nhưng thực tế là "Áp tống". Gã gọi lớn một tiếng, mấy cảnh vệ to lớn tiến vào, Tư Đặc Lâm dịu giọng nói với Minh Huy: "Minh đại nhân, mời lên đường!"
Mắt Minh Huy trợn tròn, đầy hoảng sợ, nhỏ giọng nói: "Đừng, đừng..." Thân thể tựa sát vào tường, phảng phất như nơi đó là chỗ an toàn nhất của hắn.
Tư Đặc Lâm không nhẫn tâm nhìn tiếp, liếc mắt bảo đám cảnh vệ lập tức khiêng Minh Huy ra ngoài.
Minh Huy gào thê thảm: "Đùng, ta không muốn chết, ta không muốn chết! Đừng đem ta đến Quân pháp xứ! Đừng!
Tư Đặc Lâm mặt không biểu tình dặn bọn chúng không được đối xử vô lễ với Minh đại nhân" Đầu xoay hướng khác không nhẫn tâm nhìn thảm trạng của Minh Huy.
Nhìn Minh Huy vẫy bị cưỡng chế đi, đám quân nhân không khỏi buồn bã, mọi người đều minh bạch, Thống lĩnh nghênh ngang một thời, tương lai chắc không còn gặp lại. Ở cứ điếm Ngõa Luân hình đội của Quân pháp xứ đang đợi hắn.
Tư Đặc Lâm ngồi xuông, hỏi Y Lâm Trữ: "Trong tay ngươi có bao nhiêu bộ đội?"
Tiếng kêu thảm của Minh Huy vẫn còn ám ảnh trong lòng Y Lâm Trữ, gã nghe hỏi giật mình, vội đáp: "Đại nhân, Thú bị đội ở Y Lí Á hành tỉnh có hơn bảy vạn người, hiện chỉ còn không đến ba vạn, số còn lại đã bị mất liên lạc..."
"Vậy cũng đủ rồi!" Tư Đặc Lâm ngắt lời: "Ngươi lập tức phái hai đội trinh sát lên hai hướng bắc, nam. Nhiệm vụ chủ yếu là xem xem bộ đội tiên phong của ma tộc đã đến đâu, chủ lực ở nơi nào. Nếu có thể thì bắt sống một tên ma tộc về đây. Còn nữa, tập kết bộ đội của ngươi lại, phái mấy đại đội đi ổn định trật tự trong thành, xe ngựa trong thành, bất kể là của quân đội hay dân thường, đều trưng dụng cho ta!"
"Vâng!” Y Lâm Trữ nghe rõ, lập tức chuyển thân đi làm.
Vào thời khắc kinh hoàng nguy cấp, bọn họ đều cần có một người kiên cường tự tin để dựa vào. Đám quân quan đều yên tâm quay về công tác, tình trạng hoảng loạn ở Tư lệnh bộ dần ổn định, trên đường đã có đội tuần tra giữ trật tự an dân, các đào binh, bại binh cũng đã tập kết thành đội ngũ mới, từng đội trinh sát cũng đã phái đi thám sát tình hình địch, mọi thứ chuẩn bị đã bắt đầu thực hiện có trật tự.
Đến tối, bên ngoài Tư lệnh bộ có tiếng người hưng phấn kêu lên: "Đội trinh sát bắt sống được tù binh ma tộc rồi!"
Đám sĩ binh hưng phấn chạy qua xem, nghị luận: chậc chậc, cái đầu đầy lông như thế cũng đủ dọa người rồi!"
"Trời ạ! Nhìn cặp mắt hung dữ của hắn kìa tay chân cũng gớm ghiếc quá!"
"Tên này còn bị chúng ta bắt, đám khác nói không chừng còn đáng sợ hơn!"
Tư Đặc Lâm thập phần cao hứng, tán thưởng Y Lâm Trữ mấy câu. Trong quân quan Thủ bị đội cũng có mấy người hiểu ngôn ngữ ma tộc, do bọn họ thẩm vấn và phiên dịch, Tư Đặc Lâm đích thân đến nghe.
Sự thật thì bắt tên ma tộc đó lên tiếng cũng chẳng có gì khó, hắn dã bị lửa đỏ đốt đến hoảng sợ, lập tức đồng ý cung khai.
Hỏi: "Ngươi gọi là gì?"
Ma tộc binh nhỏ giọng đáp mấy chữ, phiên dịch lập tức dịch: "Mục Tả Tây".
"Chức vị trong quân đội ma tộc?"
Ma tộc binh lại đáp: "Tạp lạp mễ". Phiên dịch giải thích: "Đại nhân, chức này tương đương với binh nhì của chúng ta”. Tư Đặc Lâm có chút thất vọng, từ tên này khó mà có được tin tức trọng yếu gì.
"Ngươi tòng quân khi nào? Vì sao tòng quân?"
"Mùa thu năm nay, là vì hưởng ứng mệnh lệnh của Thần hoàng bệ hạ chí cao vô thượng”.
"Ma tộc quân đội vì sao xâm phạm Tử Xuyên gia tộc?"
"Thần hoàng nói, trong nhân loại có một đại ma đầu là Đế Lâm, đồ sát con cháu của thần tộc chúng tôi, khiến chúng tôi máu chảy thành sông. Tử Xuyên còn hại chết công chúa Tạp Đan mỹ lệ của chúng tôi, chúng tôi cần phái báo cừu"
"Ngươi là người ở đâu? Trước khi tòng quân thì làm gì?
"Tôi là nông phu ở Cầu lâm sơn".
Lúc này Tư Đặc Lâm không còn kiên nhẫn, chen vào hỏi: "Lần này Ma tộc có bao nhiêu quân?"
Phiên dịch liền hỏi, tên tù binh hai tay làm theo kiểu chim bay, cô lô cô lỗ nói mấy câu. Phiên dịch quay đầu nói với Tư Đặc Lâm: "Đại nhân, hắn nói hắn không biết tổng cộng bao nhiêu, dù sao cũng nhiều như chim bay trên trời".
"Hỏi hắn có bao nhiêu người tòng quân như hắn?"
"Hắn nói hắn cũng không rõ, từ năm ngoái đến mùa xuân năm nay, trong thôn của hắn, cứ bảy nam lại có một tòng quân, thành thị thì nhiều hơn".
Tư Đặc Lâm hỏi hắn, Ma thần vương có dẫn quân không? Hắn có ở trong quân không?"
Hồi đáp rất nhanh: "Có".
Tư Đặc Lâm hít sâu một hơi, đứng lên: "Cứ tiếp tục hỏi".
Y rời khỏi phòng, trong đầu ong ong: Sự tình đã rất rõ, lần này Ma thần vương quốc phát động chiến tranh là đã chuẩn bị từ lâu. Bọn chúng đứng ngoài quan sát Tử Xuyên tộc và phản quân Viễn Đông đánh nhau tiêu hao binh lực, đợi khi quốc lực, binh lực của Tử Xuyên tộc suy nhược nghiêm trọng mới động binh, do Ma thần vương tự xưng vô địch đương thế thống lãnh, dùng thế lôi đình vạn quân đánh tan quân đoàn chủ lực của Tử Xuyên tộc. Vô luận lựa chọn thời cơ, vận dụng chiến lược, chiến thuật đều hoàn mĩ vô khuyết. Ma tộc trong ấn tượng chỉ là đầu óc đơn giản, chi biết hô "Ngõa cách lạp” xung phong, thua thì ôm đầu bỏ chạy, lần này sao lại trở nên thông minh như thê?
YLâm Trữ đến gần: "Đại nhân, trinh sát ở hai hướng bắc, nam đều đã về, cự li không đến ba trăm dặm, bọn họ trên công lộ phát hiện có số lượng lớn quân đội ma tộc đang tiến về phía tây, không cách gì tiếp tục tiến tới được".
Tư Đặc Lâm lãnh tĩnh hỏi: "Ước chừng có bao nhiêu bộ đội?"
Sắc mặt Y Lâm Trữ trắng bệch, hồi đáp: "Vô pháp suy đoán, quá nhiều, đen nghịt mặt đất".
"Dẫn các đội trưởng trinh sát đến đây, ta muôn trực tiếp hỏi bọn họ”.
Hỏi han chừng nửa tiếng, tình huống đã rất nguy cấp. Vân Tỉnh, Minh Tư Khắc hành tỉnh, Sa Gia,, Đỗ Toa, thậm chí cả Ngõa Cách hành tỉnh ở sâu bên trong cũng đã xuất hiện bộ đội ma tộc. Trên địa đồ tác chiến, hai mũi tên đen đại biểu cho ma tộc đã thọc sâu vào Viễn Đông, khối hồng sắc đại biểu cho Đắc Á hành tỉnh và Y Lí Á hành tỉnh còn trong tay nhân loại đang bị hai mũi tên đó kiềm chặt, tùy thời lúc nào cũng có thể bị xé vụn. Nhưng bọn chúng vì sao không trực tiếp công kích Y Lí Á hành tỉnh rất gần có Trung ương quân đóng? Suy xét một chút, Tư Đặc Lâm tìm ra đáp án: " Ý đồ của ma tộc là muốn hình thành thế bao vây mấy trăm vạn quân dân nhân loại để cùng lúc tiêu diệt!”
Tư Đặc Lâm đột nhiên nói: "Thành thị này không thể thủ rồi! Y Lâm Trữ, ngươi dẫn người của ngươi, cả đêm tổ chức cho cư dân hai hành tỉnh Đắc Á và Y Lí Á triệt thối! Phải làm nhanh trước khi bọn chúng hợp vây!"
Y Lâm Trữ kháng nghị: "Đại nhân, tôi chỉ có ba vạn người, muốn triệt thôi số lượng mấy trăm vạn người cũng phải mất hai đến ba tuần, ma tộc không thể bỏ qua chúng tôi..."
"Hành động của ngươi phải nhanh, có thể cứu được bao nhiêu thì cứu! Trung ương quân sẽ đoạn hậu cho ngươi!”
Y Lâm Trữ nghĩ trong đầu: Vậy cũng không đủ! Trung ương quân chỉ có bấy nhiêu quân, ma tộc quân tấn công trên diện rộng như thế, làm sao ngăn cản? Nhưng nghe trong thanh âm của Tư Đặc Lâm lộ vẻ lo lắng và khẩn bách, gã cũng không hỏi thêm, lập tức đi chuẩn bị.
"Đang đang!" Tiếng chuông không ngừng vang trong thành thị, đám quan viên Y Lí Á hành tỉnh cả đêm bắt đầu tổ chức cho dân chúng triệt thoái.
Tấn Lộ thẩm vấn tù binh ma tộc xong đến gặp Tư Đặc Lâm: "Đại nhân, đã hỏi ra chỗ Ma thần vương đóng quân. Vương giá đang dừng ở Phong diệp đan lâm ở Đỗ Toa".
"Được! Hiện tại ngươi lập tức tập hợp đám sư đoàn trưởng, ta có mệnh lệnh".
Tấn Lộ không hỏi gì lập tức triệu tập bộ hạ, chưa đến hai mươi phút, toàn bộ hai mươi sư đoàn trưởng đã tập hợp. Tư Đặc Lâm đứng giữa đám thuộc hạ, lớn tiếng nói: "Thời gian chúng ta không còn nhiều, các ngươi lập tức suất lãnh bộ đội của mình, hai tiếng nữa chuẩn bị xuất kích!"
Đám sư đoàn trưởng đưa mắt nhìn nhau, bộ đội vừa mới nghỉ ngơi đã lập tức xuất phát? Cuối cùng vẫn là Văn Hà hỏi ra nghi vấn của mọi người: "Đại nhân, hạ quan có thể biết chúng ta là đi đâu không?"
Tư Đặc Lâm nói từng chữ: "Đi giết Đại ma thần vương!"
Ẩm một tiếng, có người té từ trên ghế xuống đất.
-o0o-
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận