Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Tự Lang (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 29: 29

Tự Lang (Dịch) (Đã Full)

  • 382 lượt xem
  • 1009 chữ
  • 2022-01-06 14:20:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi Lữ Phong Bình giống như còn chưa nói chán chấm dứt cuộc điện thoại, Khương Vệ rũ vai nhận lại điện thoại, chỉ nói câu: “Xin lỗi, tôi có việc gấp đi trước, thật ngại quá, hôm khác mời lại cậu sau.”

      Nói xong cũng bất chấp lễ phép, chật vật rời khỏi nhà hàng.

      Lúc lái xe, Khương Vệ thỉnh thoảng lại nhìn di động, mà Hàn Dục lại không gọi qua. Chắc chắn y cũng không biết nên giải thích với mình nguyên nhân cùng Lộ Dao xuất hiện ở Paris đi?

      Đây là một đêm rối loạn, không có việc gì trong lòng bàn tay mình cả, Khương Vệ thầm nghĩ mau mau về nhà, chui vào ổ chăn, về phần chuyện tình sau đó, toàn bộ để mai rồi tính.

      Thế nhưng về đến nhà, ngã vào giường lại thế nào cũng không ngủ được, Hàn Dục kiên quyết không gọi cho mình là việc bình thường, mỗi lần đều là mình chịu không nổi đi gọi trước, đây đã trở thành lệ thường.

      Thế nhưng lần này không quá giống, rõ ràng là Hàn Dục lừa gạt trước, y sao không biết xấu hổ còn tỏ ra mình đúng như thế?

      Khương Vệ chưa từng yêu, lúc này cũng không có cách nào tìm người trao đổi, chỉ có thể một mình ấm ức, nghĩ trước nghĩ sau, vẫn cầm điện thoại lên.

      Thế nhưng khi lại gọi qua, di động Hàn Dục đã trong tình trạng tắt máy.

      Khương Vệ mơ hồ có chút ngộ ra, lòng buồn bã hình như chỉ có mình cậu.

      Tình yêu cũng tựa như thị trường chứng khoán, không phải cứ đầu tư thì sẽ có lãi, đầu tư quá lớn, tám chín phần là nhẵn túi.

      Xem ra mình không thích hợp chơi cổ phiếu rồi, trong tay rõ ràng là cổ phiếu rớt giá thảm hại, lại còn liều mạng mua vào, không thua đến mức nghèo rớt mồng tơi thì không chịu bỏ.

      Lăn qua lăn lại như vậy tới rạng sáng, Khương Vệ mới mơ hồ mệt nhoài khép hai mắt lại.

      Công ty không đến cũng được, dù sao người quyết định cuối cùng cũng chưa bao giờ là mình, làm việc siêng năng cũng không xoá được sự thật mình là một tên bất tài, chẳng bằng dứt khoát để mình nghỉ đi.

      Mặc dù nghĩ như vậy, giấc ngủ lại vô cùng khó khăn, giống như một mình cậu ở giữa đồng hoang bát ngát, cuối cùng tìm được một cái điện thoại cũ nát khôn tả, đó là kiểu điện thoại bỏ tiền ngày xưa, mình móc tiền xu ra nhưng thế nào cũng không nhét vào được ống tiền chật hẹp kia, sau đó cậu không ngừng cứng ngắc, tuyệt vọng lặp đi lặp lại động tác nhặt tiền lên, nhét tiền vào, mãi đến khi cánh tay mỏi nhừ, cuối cùng nhịn không được tủi thân nghẹn ngào khóc.

      Đúng lúc này, bản thân được ôm vào một cái ôm ấm áp, giống như có người nói thầm bên tai mình, xoa xoa…

      Cảm giác đau nhức giảm đi không ít, trong mũi tràn đầy mùi hương vô cùng quen thuộc, Khương vệ lật người cuối cùng nặng nề thiếp đi.

      Ánh mặt trời rực rỡ xuyên qua rèm cửa chiếu tới đầu giường, Khương Vệ lười biếng giật giật thân mình, đột nhiên cảm thấy hình như có cái gì đó ấm áp đang ở bên người mình.

      Gắng gượng xốc mí mắt lên, liếc nhanh một cái, trong đầu không chuẩn bị, giống như con chuột bị thả vào nước sôi, lủi người lại kêu lên.

      Dù là ai ngủ một đêm ngủ ra một người sống, đều kinh hãi cả.

      Chỉ thấy vị đem đầu vùi vào gối kia, vẻ mặt tức giận vì bị làm tỉnh ngẩng đầu lên.

      “Kêu cái quỷ gì! Là tôi!”

      Khương Vệ nhìn chằm chằm, bất ngờ lại là Hàn Dục vốn nên ở cách nghìn dặm. Cậu kinh nghi bất định chỉ vào Hàn Dục: “Anh… anh sao lại về?”

      Hàn Dục lật người lại, khoé mắt đuôi mày đều lộ ra chút mệt mỏi, thậm chí cằm luôn sạch sẽ cũng phủ đầy một tầng râu đen.

      Y vươn tay về phía Khương Vệ: “Qua đây, để tôi ôm một cái.”

      Nghe được mệnh lệnh của Hàn Dục, Khương Vệ theo thói quen nghiêng qua, mãi đến khi Hàn Dục gắt gao ôm lấy cậu, Khương Vệ mới khẳng định mình không nằm mơ.

      “Tôi ngồi máy bay hơn chín tiếng, vừa đến chỗ em khép mắt một cái, em liền tỉnh dậy, em nói em giày vò hay không giày vò người đây.”

      Thảo nào di động tắt máy, hẳn là đang ở trên máy bay đây. Tuy rằng biết tiền riêng của Hàn Dục so với chính cậu – một cậu ấm con nhà giàu còn nhiều hơn, nhưng hành động ngồi máy bay như ngồi taxi cũng có phần hơi quá.

      Hàn Dục nhìn đồng hồ chút, vọt người dậy: “Tôi mua chính là vé khứ hồi, ba giờ sau phải đến sân bay. Chúng ta tranh thủ thời gian, em trước tiên nói với tôi lời em nói trong điện thoại kia là xảy ra chuyện gì?”

      “Chính là tình cờ khi đi ăn gặp Lộ Mã Lực, Lộ Mã Lực gã ta…”

      “Gã chiếm được tiện nghi gì không?” Hàn Dục hỏi thẳng, hai quả đấm gắt gao nắm chặt.

      “Không, không có, vừa vặn anh gọi…”

      “Vậy là tốt rồi” Hàn Dục dường như không muốn nói nhiều chuyện Lộ Mã Lực, trực tiếp đi vào trọng tâm câu chuyện, “Em họ Lữ Phong Bình thì là chuyện gì?”

      Kinh hỉ khi vừa mở mắt bỗng thấy Hàn Dục, đã bị những lời tra hỏi liên tiếp của y làm nhạt đi không ít.

      “Anh dựa vào cái gì hỏi em? Em gái Lộ Mã Lực kia thì là chuyện gì?” Oán khí nghẹn rất lâu, cuối cùng có thể xả ra với đúng người.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top