Cổ Chân Nhân (Dịch) Dịch
Người là vạn vật chi linh, Cổ là thiên địa chân tinh
Tam quan bất chính, ma đầu tái sinh.
Chuyện về một người xuyên qua không ngừng sống lại.
Một thế giới kì lạ của người nuôi Cổ, dùng Cổ, luyện Cổ.
Xuân Thu Thiền, Nguyệt Quang Cổ, Tửu Trùng, Nhất Khí Kim Quang Trùng, Thanh Ti Cổ, Hi Vọng Cổ......
Một tuyệt thế ma đầu thỏa chí tung hoành!
--------
Bản gốc 1 chương 300d, mình 1 chương 150đ nha các bạn
-----
review:
Cổ Chân Nhân là bộ truyện gây ra sóng gió nhiều nhất trên các diễn đàn và các group hâm mộ thể loại tiên hiệp, huyễn huyễn hiện nay. Truyện hấp dẫn bởi nét phá cách của tác giả, không theo khuôn phép cổ điển nào cả. Nhưng cũng bị ca thán rất nhiều bởi sự hắc ám dị thường toả ra trong từng nhân vật, từng đoạn trích âm hiểm sâu cay.
Các đạo hữu nên cân nhắc trước khi đọc, vì thật sự nhân vật chính cực kỳ ma tính. Đến nổi truyện không qua được kiểm duyệt bên Trung Quốc, tác giả buộc phải chỉnh sửa lại theo yêu cầu nên tạm dừng một thời gian.
Không giống như những truyện mà nam chính dẫn thân vào ma đạo như Tiên Nghịch, Cầu Ma nhưng vẫn giữ được bản tâm chính đạo của mình. Nam chính trong Cổ Chân Nhân vui vẻ nhận mình là ma, đối với hắn lương thiện, từ bi với người khác chỉ có thể là một loại sai lầm.
Cổ Nguyệt Phương Nguyên, ma đầu 500 năm trước bị ép đến đường cùng đã sử dụng xuân thu thiền một trong thập đại kỳ cổ để nghịch chuyển, trọng sinh. 500 năm ngỡ như là giấc mộng, nếu đã có cơ hội làm lại, chuyển kiếp hắn vẫn chọn ma đạo để thoả chí hùng cường trong tâm, trở thành kiêu hùng một cõi.
Nam chính: Cổ Nguyệt Phương Nguyên
Hắn không phải là thiên tài, cũng không là bậc cường giả trọng sinh mà chỉ là một kẻ phàm nhân từng bước gian nan tìm đến cánh cửa vĩnh sinh. Tính kế với người, tính kế với trời, truy cầu sự tiêu sái đứng trên vạn vật trong thiên hạ.
Tính cách âm trầm, lạnh lùng cực kỳ gian xảo, thấy lợi mới làm, đặt biệt cực kỳ cẩn thận. Hắn không tin tưởng vào bất cứ ai, sở hữu cá tính cực lớn, làm việc ác mà tâm không hề một chút nào rung động cả. Là một nguỵ quân tử chính hiệu, âm hiểm giả dối, co được dãn được, thích tính kế để đạt được mục đích hơn là sử dụng vũ lực.
Phương Nguyên là một hình tượng nhân vật điên rồ, cô độc nhất mình từng chứng kiến. Nói về hắn chỉ có thể dùng từ “hờ hững”, hắn coi thường nhân mạng, coi thường huyết thống, khinh rẻ chân ngôn các bậc tiên hiền đi trước. Hắn đi ngược lại tất các hình tượng nhân vật cao cao tại thượng, thích thể hiện bản thân trong hầu hết các truyện hiện nay, lúc nào Phương Nguyên cũng duy trì dáng vẻ thư sinh vô tội nhưng thật sự như con rắn ẩn nhẫn, lúc nào cũng có thể giương nọc độc của mình ra.
----