Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Trường Sinh : Khởi Đầu Từ Thợ Săn (Dịch)
  4. Chương 76: Cáo bệnh

Trường Sinh : Khởi Đầu Từ Thợ Săn (Dịch)

  • 109 lượt xem
  • 920 chữ
  • 2024-03-27 20:24:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Ta đi nói với Lý gia, xin nghỉ ngơi vài ngày, điều trị một chút.” Lý Nguyên thở dài, hơi lưu luyến nói: “Ai, công lao lớn hôm nay…… Ôn cô nương, hay là, khụ khụ…… Khụ khụ khụ…… Ngươi chờ ta dưỡng lành thương thế rồi cả hai cùng gác đêm.”

“Ngươi dưỡng thương cho tốt đi.” Ôn Tiểu Kiều khôi phục bình tĩnh, trong đôi mắt nhỏ của nàng lóe tinh quang, trong lòng thầm nghĩ: Như vậy cũng tốt, vốn tưởng rằng ở đây phải lấy Tiểu Lý gia này làm tôn, không nghĩ tới hắn lại không khỏe. Sáu mươi tạp dịch, nhiều người như vậy, hơn nữa còn có Lý gia tọa trấn. À…… Vậy vừa vặn tiện nghi cho ta!

…

Một lát sau, Lý Nguyên ôm ngực đi tới cửa chợ đen.

Trên tiểu đình vô danh, Lý gia đang nằm trên xích đu, mệt mỏi như buồn ngủ.

“Lý gia, vết thương cũ tái phát, cần nghỉ vài ngày…… khụ khụ……” Lý Nguyên nói.

Trên đường đi, hắn đã sớm bịa ra rất nhiều lý do.

Nhưng hắn còn chưa nói, lại nghe thanh âm của Lý gia truyền ra từ trong tiểu đình.

“Đã như vậy, ngươi cứ về nghỉ ngơi nửa tháng đi, nửa tháng sau sẽ đến phiên trực của ngươi, đến lúc đó phải đến.”

“Vâng…… Khụ khụ…… Đa tạ Lý gia…… Khụ khụ……”

Dứt lời, hắn ôm ngực, giả bộ suy yếu xoay người rời đi.

Trong đình, Lý gia vẫn trên ghế nằm lắc lư như trước.

Tiếng ghế mây ọp ẹp vang lên lộ vẻ hơi chói tai trong trời tuyết.

…

Khu nhà lều.

Nhà Lý Nguyên.

Diêm nương tử đang cùng Vương thẩm hầm thịt, nấu cơm, đột nhiên cô nghe thấy tiếng gõ cửa.

Vương thẩm lách người nhìn qua khe cửa, vội vàng mở cửa, thấy thiếu niên huyền y trước cửa, nàng hô: “Lão gia.”

Diêm nương tử cũng chạy tới, ân cần hỏi tướng công: “Sao lại về nhanh như vậy?”

“Vào nhà rồi nói…… Khụ khụ……” Lý Nguyên nói.

Diêm nương tử lo lắng nhìn hắn, nhưng tạm thời không muốn nói nhiều, mà là nói: “Vương thẩm, thêm một bộ bát đũa.”

Vương thẩm cung kính đáp lời, vội vàng đi lấy bát đũa mới.

Một lát chờ cơm nấu xong, thịt hầm xong, nàng không lên bàn mà kéo hai hài tử ở bên ngoài tiếp tục làm việc.

Vương thẩm đang quét dọn nhà cửa, căn nhà này từng có người ở, vội vàng dọn vào tự nhiên không có khả năng chu toàn mọi mặt.

Hai đứa nhỏ cũng ưỡn khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh đến đỏ bừng, cầm khăn lau khắp nơi.

Lý Nguyên ngồi vào bàn, hô ra bên ngoài: “Vương thẩm, cùng ăn đi.”

Ngoài phòng, Vương thẩm nói: “Lão gia, chúng ta không đói, hai người ăn trước đi.”

Lý Nguyên im lặng, Diêm nương tử nói: “Tướng công, chàng cứ mặc nàng đi, đừng làm cho nàng khó xử.

Vương thẩm nói với ta, nếu thẩm ấy đến làm người hầu, vậy thì phải có bộ dáng của người hầu, không thể giống như trước nữa.

Nàng được chúng ta mang đến Ngân Khê, đã là thiên ân ngoại tạ, nếu bảo nàng ngồi một bàn ăn cơm, trong lòng nàng chắc chắn không vượt qua được cửa ải này.”

Lý Nguyên liếc nhìn ngoài phòng, thấy hai đứa nhỏ hồng cả khuôn mặt đang làm việc bên ngoài.

Hắn nói: “Vậy thì xếp một cái bàn khác, để một nhà ba người bọn họ cũng ăn cơm đi.”

“Thiệt hả?”

“Thật đấy.”

Diêm nương tử đứng dậy, kéo Vương thẩm qua một bên nói nửa ngày.

Tới lúc này Vương thẩm mới dẫn hai đứa nhỏ chạy vào nói cám ơn, tiện đà chuyển cái bàn đến phòng bên cạnh, lại mang cơm và thịt lên, cùng hai đứa nhỏ bắt đầu ăn.

Nhà chính, bình tĩnh.

Hai người ngồi đối diện nhau, yên lặng ăn cơm.

Lý Nguyên chợt nói: “Từ hôm nay trở đi, coi như vết thương cũ của ta tái phát, chính là vết thương lúc ở Tiểu Mặc sơn.”

Diêm nương tử ngạc nhiên ngẩng đầu.

Lý Nguyên nói: “Ta ở nhà dưỡng thương vài ngày, sau đó lại nói.”

“Tướng công, là…… là đã xảy ra chuyện gì sao?” Diêm nương tử hơi khẩn trương.

Lý Nguyên nói: “Là chuyện chợ đen, hy vọng là ta suy nghĩ nhiều.”

Đối với nương tử nhà mình, hắn không có gì phải giấu diếm, cho nên đã kể lại vụ án mất tích kia.

Diêm nương tử nghe được cũng hơi sợ hãi, nói: “Vậy thì ở nhà đi, chờ tình huống rõ ràng lại đi nha.”

…

Sau bữa ăn.

Lý Nguyên ngủ trưa một lát, tầm mắt đột nhiên hướng về phía bội đao do Huyết Đao Môn phân phát.

Trước đó, hắn bận đông bận tây, không có thời gian và công cụ cố định để thử nghiệm.

Mà nếu hôm nay đã cáo bệnh ở nhà, trong tay đúng lúc có thanh đao này.

Vậy thì… có lẽ hắn có thể thử vung dao.

Nếu giao tiếp với hổ có thể lĩnh ngộ ra “thuần thú thuật”, như vậy vung đao có thể lĩnh ngộ ra “đao thuật” hay không?

Căn nhà tuy nhỏ, nhưng đầy đủ tiện nghi.

Nhà chính, nhà bên, sân trước sân sau, tất cả đều có.

Tuyết bay rơi xuống từng mảnh, khoảng đất trống ở hậu viện được Vương thẩm quét sạch giờ lại thành một màu trắng tinh.

Lý Nguyên cầm bội đao đi tới bãi đất trống, rút đao, thu đao, vung lung tung một lát, không thu hoạch được gì.

Hắn ngồi ở dưới mái hiên nghỉ ngơi một lát, lại nghĩ tới kinh nghiệm mình làm đồ tể ở kiếp trước, quyết định thử "đao pháp" luyện ra khi giết lợn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top