Phòng nghỉ của hội trưởng Nhất Tiếu Khuynh Thành.
Một lúc lâu sau khi U Lan lẳng lặng rời đi, Tiếu Thương Thiên vẫn còn chưa thể tiếp thu được.
Không hiểu vì sao Hắc Viêm thân làm hội trưởng Linh Dực lại đi đánh lén các thành viên ở dãy núi Cự Long.
Hắc Viêm là ai chứ?
Cao thủ đứng số một được cả vương quốc Tinh Nguyệt công nhận, dạo bước tự nhiên trong chục ngàn người, thậm chí gã còn nghe bảo ngay cả Quỷ Thần luôn được Minh Phủ lấy làm kiêu ngạo cũng có hai người chết trong tay Hắc Viêm, làm Minh Phủ bó tay không làm gì công hội Linh Dực được, cuối cùng đành lựa chọn nhẫn nhịn, là có thể tưởng tượng được Hắc Viêm lợi hại ra sao rồi.
“Không được!” Tiếu Thương Thiên giờ mới phản ứng kịp.
Bên ngoài đồn rằng hội trưởng Hắc Viêm của công hội Linh Dực có thể khiến những người chơi bị hắn đánh chết không thể đăng nhập Thần Vực trong một khoảng thời gian, nhưng gã biết đây là sự thật, bởi vì Ngũ Quỷ và Lục Quỷ của Minh Phủ sau khi bị Hắc Viêm đánh chết, trọn vẹn hai ngày không thể lên Thần Vực đấy.
Nếu như lời U Lan nói là sự thật, vậy thì tất cả thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành chạy tới dãy núi Cự Long báo thù rõ là dê vào miệng cọp, bây giờ đang vào buổi tối, người chơi có thể thăng cấp buổi tối ai ai cũng là thành viên tinh nhuệ của Nhất Tiếu Khuynh Thành hết, nếu bọn họ chết rồi, cộng thêm vụ không tài nào đăng nhập Thần Vực những hai ngày, nó sẽ mang lại ảnh hưởng tồi tệ cỡ nào cho Nhất Tiếu Khuynh Thành ở thành Phong Diệp…
Tiếu Thương Thiên lập tức liên hệ Thương Lang Chiến Thiên, muốn bảo đám cao thủ bọn họ đi giữ chân Hắc Viêm, với thực lực của bọn họ, làm được chuyện ấy hẳn không khó lắm, sau đó để người khác rút khỏi dãy núi Cự Long. Gã nhớ rõ, hồi trước khu vực bãi tha ma Thủ Vọng ở thành Bạch Hà, cũng vì có Hắc Viêm tồn tại, buộc Minh Phủ không thể không rút lui khỏi mảnh đất tài nguyên phong phú là bãi tha ma ấy mà phải đi tới địa phương khác phát triển.
“Logout rồi sao?” Tiếu Thương Thiên mở thanh bạn bè ra, chợt phát hiện nhóm cao thủ Thương Lang Chiến đều không online, “Sao thế nhỉ, mình nghe nói ngày hôm nay Thương Lang Chiến Thiên muốn khai hoang một hang ổ Người Rồng mà, sao lại logout sớm vậy rồi?”
“Lẽ nào!” Tiếu Thương Thiên bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng mà gã vô cùng không muốn nghĩ tới, “Sao lại thế? Là tám cao thủ mạnh đó, chẳng lẽ tám người liên thủ vẫn bị Hắc Viêm giết chết hả?”
Chỉ có điều khi nghĩ đến U Lan đột ngột xuất hiện ở đây, rất có thể là bởi Thương Lang Chiến Thiên bị giết chết rồi liên hệ U Lan tới báo cho gã.
“Không được, phải bảo tất cả mọi người trở về lập tức!” Tiếu Thương Thiên nghĩ đến đám thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành bị tàn sát, trong lòng tràn ngập cảm giác không cam lòng và tức giận. Thế nhưng ai có thể đánh lại loại người một kẻ làm quan cả họ được nhờ như Hắc Viêm chứ?
Kế tiếp, Tiếu Thương Thiên phát lệnh rút lui đến tất cả thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành ở dãy núi Cự Long, mọi người có thể tới nơi khác thăng cấp, không thì trở về thành nghỉ ngơi. Dẫu sao quái vật buổi tối khó đối phó, nghỉ ngơi ở trụ sở công hội còn có thể tích lũy gấp đôi kinh nghiệm EXP.
“Sao thế này? Tại sao muốn chúng ta rời khỏi dãy núi Cự Long chứ? Chỗ tôi mới đánh dang dở, cách bảo rương không còn xa nha.”
“Đúng vậy đó, đoàn đội bọn tôi còn đang tìm bọn đạo chích dám đánh lén Nhất Tiếu Khuynh Thành, cứ thế rút lui thế này, chẳng khác nào là thả người nọ rời đi!”
“Ai biết? Nhưng đây là mệnh lệnh của hội trưởng, chúng ta phải rút lui.”
Trước mệnh lệnh của Tiếu Thương Thiên, trong lòng mọi người ít nhiều đều có chút ý kiến, chẳng qua là mệnh lệnh từ hội trưởng, tự nhiên không thể cãi lời.
Đang khi Nhất Tiếu Khuynh Thành dần dần rút lui khỏi dãy núi Cự Long, trong thành Phong Diệp cũng nhốn nháo tưng bừng.
Các người chơi nghỉ ngơi trong thành phố đều bàn tán rôm rả đầu đường cuối ngõ về sự kiện này, trong đó ở quán rượu nghe thấy nhiều nhất, nói như thế nào thì Nhất Tiếu Khuynh Thành cũng là bá chủ thành Phong Diệp mà, từng giây từng phút đều được người chơi thành Phong Diệp chú ý, nay có cử động khác người như vậy, mọi người sao có thể không quan tâm cơ chứ?
“Có nghe nói chưa, Nhất Tiếu Khuynh Thành đột nhiên rút tất cả mọi người khỏi dãy núi Cự Long.”
“Đương nhiên nghe rồi, thật không biết Nhất Tiếu Khuynh Thành đang nghĩ gì nữa.”
“Khà khà, tôi đây là có tin tức nội bộ, nghe bảo có người săn giết người Nhất Tiếu Khuynh Thành khắp dãy núi Cự Long, Nhất Tiếu Khuynh Thành bó tay buộc phải rút lui khỏi dãy núi Cự Long đấy.”
“Chém, chém gió tiếp đi, Nhất Tiếu Khuynh Thành chính là bá chủ số một của thành Phong Diệp chúng ta, ai dám động tay trên đầu vua hả, chẳng phải là muốn chết à!”
“Là cậu không tưởng tượng được, kẻ đánh lén Nhất Tiếu Khuynh Thành không hề đơn giản đâu.”
Nhất thời các người chơi trên cả quầy bar đều tò mò, khoan hãy bàn tới việc Nhất Tiếu Khuynh Thành là bá chủ thành này, chỉ tính số cao thủ trong công hội đã rất nhiều, không thì sẽ không đánh thông phó bản đoàn đội hai mươi người cấp Địa Ngục liên tiếp tiến được. Cho đến tận giờ, ngoại trừ Nhất Tiếu Khuynh Thành là có thể đánh phó bản đoàn đội cấp Địa Ngục level 20 ra, thì không có một công hội nào khác ở thành Phong Diệp làm được, có thể thấy được thực lực của Nhất Tiếu Khuynh Thành thế nào.
Có đám cao thủ như thế ra tay, ai còn dám lộng hành?
“Tôi không tin, người nào có bản lĩnh lớn như vậy hả?”
“Đúng đấy. Trừ phi có công hội nhất lưu khai chiến toàn diện với Nhất Tiếu Khuynh Thành ở thành Phong Diệp, chứ làm gì có ai có thực lực mạnh như vậy đâu?”
Mọi người trong quán rượu tỏ vẻ nghi ngờ hết mức, rõ ràng không tin, hơn nữa ít nhiều gì bọn họ vẫn luôn có lòng kiêu ngạo về công hội Nhất Tiếu Khuynh Thành, là người chơi thuộc thành này mà, sao đi tâng bốc người chơi những thành phố khác chứ?
Hơn nữa Nhất Tiếu Khuynh Thành thật sự lợi hại, toàn bộ vương quốc Tinh Nguyệt cũng không có mấy công hội có thể đánh thông phó bản đoàn đội cấp Địa Ngục level 20 trở lên, dù công hội nhất lưu nào muốn làm gì Nhất Tiếu Khuynh Thành, e cũng sẽ bị đánh chạy khỏi thành Phong Diệp thôi.
“Ha ha, tôi biết các cậu không tin mà, nhưng chỉ cần tôi nói ra tên người nọ, các cậu sẽ tin ngay thôi.” Gã druid biết tin tức nội bộ cười đùa nói.
“Cố ra vẻ đi.”
“Khoác lác ai chả biết.”
Đám người chơi tự do bên quầy bar đều nhất trí quăng ánh mắt khinh thường.
“Ha ha ha, để tôi nói cho các cậu biết vậy, nười nọ là Hắc Viêm, hội trưởng công hội Linh Dực, cao thủ no.1 của vương quốc Tinh Nguyệt!” Gã druid rất tự tin nói.
Sau khi gã druid dứt lời, cả quán rượu trở nên im phăng phắc.
Tất cả mọi người cũng cho rằng chỉ có Hắc Viêm mới có khả năng này.
Bởi vì chuyện tương tự đã từng xảy ra ở thành Bạch Hà rồi, lúc đó đám cao thủ Nhất Tiếu Khuynh Thành chẳng phải cũng rời khỏi bãi tha ma Thủ Vọng sao.
Chuyện liên quan về Hắc Viêm, có thể nói ở toàn bộ vương quốc Tinh Nguyệt là không ai không biết không ai không hiểu, một mình đốt tẫn các công hội ở thành Bạch Hà, sau một trận đánh được phong thần.
Biết bao nhiêu người học tập từ Hắc Viêm, có thể học được một chút từ trên người Hắc Viêm là đã có thể trở thành cao thủ.
Mà danh hiệu Tu La Nhất Kiếm, càng làm cho vô số người hướng tới.
“Người ta là hội trưởng một hội, đã thế còn là bá chủ của thành Bạch Hà, sao lại tới thành Phong Diệp gây sự với Nhất Tiếu Khuynh Thành nhỉ?” Có người đột nhiên hỏi.
“Tôi làm sao biết được, có lẽ là hội trưởng Hắc Viêm muốn xuống tay với thành Phong Diệp không chừng.” Gã druid kia nói đùa.
Trong lúc nhất thời, cả quán rượu lại rơi vào trong im lặng.
Ngẫm lại thật cũng có khả năng lắm chứ, dẫu gì thì công hội Linh Dực đã là bá chủ của thành Bạch Hà, công hội như vậy làm sao lại có thể thoả mãn với một thành được, khẳng định sẽ mở rộng ra bên ngoài.
Nghĩ tới đây, tất cả mọi người không đè nén được lòng kích động.
Mà ở một góc quầy bar không xa, một người đàn ông trung niên tuổi gần bốn mươi giật mình thổn thức trong lòng, người này chính là Lương Thần mua đất thay Thạch Phong.
“Quả nhiên thời tiết ở thành Phong Diệp phải thay đổi.” Lương Thần thổn thức không thôi trước vụ việc.
Chỉ một cao thủ đã có thể khiến bá chủ một thành nhượng bộ lui binh, e rằng chỉ có mình Hắc Viêm rồi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận