Bên trong đại sảnh tòa thị chính thành Phong Diệp.
Lương Thần được Bạch Khinh Tuyết phái tới đang há hốc mồm.
Bởi vì Thạch Phong dứt khoát mua một mảnh đất trung tâm giá trị hơn 2000 kim, còn một hơi xây dựng cửa hàng xa hoa 1000 kim, tổng cộng tiêu phí hơn 3000 kim tệ.
Lương Thần là thân tín tuyệt đối của Bạch Khinh Tuyết, Bạch Khinh Tuyết đã thuyết minh chuyện liên quan về Thạch Phong.
Gã biết rõ Thạch Phong mới vừa bán cho Bạch Khinh Tuyết 3000 kim, bằng không chuyện Nam tước thành Phong Diệp là gã sẽ không bại lộ.
Tuy thành Phong Diệp không lớn như thành Bạch Hà, nhưng danh vọng đạt tới Nam tước tuyệt đối là hiếm hoi cực kỳ, toàn bộ thành Phong Diệp chắc chỉ có hai hay ba người đạt được danh hiệu Nam tước thôi.
Trước bán 3000 kim, giờ lại tiêu hơn 3000 kim, mức độ giàu có bỏ xa Phệ Thân Chi Xà rồi.
Khả năng kinh tế thế này, đã làm người ta sinh lòng kính sợ, muốn khai chiến toàn diện ư, ai mài chết được công hội Linh Dực chứ?
Đến bây giờ Lương Thần mới hiểu được, vì sao Nhất Tiếu Khuynh Thành một tay che trời tại thành Phong Diệp sẽ không đấu lại Linh Dực ở thành Bạch Hà, mà Linh Dực được công nhận là công hội số một thành Bạch Hà, rõ ràng sau lưng Nhất Tiếu Khuynh Thành có tổ chức lớn là Minh Phủ làm chỗ dựa, nhưng Linh Dực có tài lực hùng hậu như thế, sao Nhất Tiếu Khuynh Thành có thể đánh thắng được?
Kỳ thực ở trong lòng các quản lý cấp cao công hội nhất lưu, Nhất Tiếu Khuynh Thành dù không phải đối thủ của Linh Dực ở thành Bạch Hà trong thời gian ngắn thật, nhất là về số lượng cao thủ, nhưng tất cả mọi người vẫn cho rằng cuối cùng Nhất Tiếu Khuynh Thành sẽ thắng, bởi vì Nhất Tiếu Khuynh Thành đầy đủ tài chính đánh lâu dài, loại công hội không có chỗ dựa và tài chính thiếu hụt như Linh Dực, cùng lắm chỉ mạnh hơn nhất thời thôi.
Lương Thần giờ nhìn lại…
Dù có ba cái Nhất Tiếu Khuynh Thành cũng không kéo đổ nổi Linh Dực mà.
“Xem ra thời tiết thành Phong Diệp sẽ thay đổi.” Lương Thần thầm cảm khái trong lòng.
Các công hội lớn sau khi thu thập thông tin có hiểu biết cơ bản về trò chơi Thần Vực này, kỳ thực đều nắm rõ một quy tắc, đó là muốn xưng vua xưng bá ở Thần Vực, thì phải chuẩn bị ba điều, thứ nhất chính là cao thủ, điều thứ hai chính là tài chính, mà tài chính này chủ yếu là kim tệ, thứ ba mới tới số lượng thành viên.
Mà điều thứ ba trong đó là thứ không đáng suy xét nhất, bởi vì rất dễ tăng số lượng người chơi lên. Chỉ cần có đủ tài chính thì có thể mở rộng số lượng thành viên không giới hạn.
Thần Vực không như các trò chơi cũ khác phải suy xét số lượng thành viên công hội đầu tiên, bởi vì thế giới trong game thực tế ảo cũ đều quá nhỏ, sức nhiều người có tác dụng lớn. Một người đánh không lại, thay lên một đám, một đám đánh không lại, thì trăm người xông lên, luôn có thể kéo đổ đối phương.
Đáng tiếc Thần Vực bất đồng. Một cao thủ đỉnh cấp hoàn toàn có thể đàn áp một phương, hơn nữa cao thủ đỉnh cấp này không dễ có được như game thực tế ảo khác, trước kia chỉ cần trang bị mạnh là đủ, nhưng giờ thì cần thêm kỹ xảo chiến đấu mạnh mới được.
Mà Nhất Tiếu Khuynh Thành về phương diện cao thủ, hay tài chính, bây giờ đều thua xa Linh Dực, kết quả đối đầu không cần nói cũng biết.
Kỳ thực Nhất Tiếu Khuynh Thành cũng không phải là không có cơ hội, đó chính là mau chóng thành lập con đường mua bán, từ đó kiếm được lượng lớn kim tệ. Chỉ là Thạch Phong đã đến rồi, chỉ với những người chơi sinh hoạt kia của Nhất Tiếu Khuynh Thành, làm sao có thể sánh được với Thợ rèn cao cấp nhất của vương quốc Tinh Nguyệt chứ? Đã thế ở trong cửa hàng Chúc Hỏa còn có ba Thợ rèn hàng thật giá thật khác, mạnh hơn Học đồ cao cấp nhiều.
Chớ nói chi còn có sản phẩm cạnh tranh số một là Mảnh Giáp Cường Hóa Sơ Cấp nữa, Nhất Tiếu Khuynh Thành không có được cơ hội nhỏ nhoi nào.
Sau đó Thạch Phong lấy một vài thông tin liên quan về Nhất Tiếu Khuynh Thành ở thành Phong Diệp từ tay Lương Thần, chạy tới đại sảnh truyền tống.
Từ thông tin Lương Thần đưa cho, Thạch Phong đã nhắm chừng một vài chỗ đám thành viên tinh nhuệ của Nhất Tiếu Khuynh Thành hay đến, chuẩn bị mượn bọn họ để huyết tế Trái Tim Icarus.
Đám tinh nhuệ của các công hội lớn không giống người chơi bình thường, người chơi bình thường sẽ trở về thành tĩnh dưỡng hoặc là logout khi trời tối, thế nhưng thành viên tinh anh công hội lại không. Bọn họ sẽ tiếp tục thăng cấp, bởi vì bất kể là trang bị hay kỹ xảo chiến đấu của bọn họ, đều không sợ quái vật buổi tối, chỉ là tốc độ thăng cấp sẽ chậm hơn ban ngày chút thôi. Nhưng khi những người khác không đi thăng cấp, dù cho chậm một chút, thì sự chênh lệch ấy sẽ càng ngày càng lớn, cho nên dẫn tới đẳng cấp của các thành viên tinh anh của công hội đều cao hơn các người chơi bình thường.
Mà Nhất Tiếu Khuynh Thành tập trung chủ yếu ở dãy núi Cự Long.
Dãy núi Cự Long là khu vực thăng cấp level 25 đến level 30, quái vật trong đấy đều là Người Rồng. Người Rồng trời sinh có được lớp vảy rất dày, thừa kế sức mạnh không gì sánh kịp của long tộc, là chiến sĩ trời sinh, đồng thời vì là một nhánh nhỏ từ long tộc, cho nên Người Rồng luôn thích thu thập bảo vật, cho nên xác suất đồ rơi ra từ Người Rồng không thấp. Ngoài ra cũng có không ít nhiệm vụ đánh lại Người Rồng, rất nhiều người chơi đều thích tới đây thăng cấp.
Chẳng qua toàn bộ khu vực dãy núi Cự Long nhiều tài nguyên đều bị Nhất Tiếu Khuynh Thành chiếm cứ, người chơi khác muốn cũng không được, cùng lắm chỉ làm nhiệm vụ đánh chết một vài con Người Rồng ở địa điểm có quái vật thưa thớt thôi.
Khi Thạch Phong truyền tống đến đây không lâu sau, đang tìm kiếm thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành, thì Ưu Úc Vi Tiếu đột nhiên liên hệ.
“Hội trưởng, chuyện anh bảo tôi làm đã hoàn thành, bọn họ quả nhiên không tiếc bất cứ giá nào muốn đào Học đồ cao cấp đã học được Đá Quang Minh, kết quả cả ba người đều bị đào đi.” Ưu Úc Vi Tiếu hưng phấn báo cáo.
Ba người bị đào đi, tương đương với phải bồi thường ba bản thiết kế Đá Quang Minh, một phen buôn bán lời gần 50 triệu điểm tín dụng, quả thật là lời to. Về phần tổn thất số lượng Học đồ rèn cao cấp, Ưu Úc Vi Tiếu không tiếc tí nào, bởi vì sau khi cửa hàng Chúc Hỏa phát triển, đãi ngộ phúc lợi đều rất cao, lại có thể cung cấp tài liệu vô hạn, chỉ cần cố gắng chút là có thể kiếm được nhiều tiền, cho nên rất nhiều Học đồ rèn đều chạy tới muốn ứng tuyển, trong đó có nhiều Học đồ rèn trung cấp, bồi dưỡng một đoạn thời gian, là có được một nhóm Học đồ rèn cao cấp rồi.
Chỉ tính từ khi cửa hàng Chúc Hỏa thành lập đến bây giờ, dù bị Nhất Tiếu Khuynh Thành đào đi không ít người, nhưng số lượng Học đồ rèn cao cấp của cửa hàng Chúc Hỏa không chỉ không giảm bớt, ngược lại còn đang tăng lên…
“Tốt lắm.” Thạch Phong cũng cười, còn gì tuyệt hơn kiếm tiền dễ dàng như vậy đâu, có số tiền lớn này, cộng thêm con số đạt được từ Bạch Khinh Tuyết, kế hoạch huấn luyện cao thủ của hắn cũng có thể thực hành rồi, “Được rồi, bây giờ đã chế tạo ra bao nhiêu viên Đá Quang Minh?”
“Tôi đã âm thầm bảo hơn mười Học đồ rèn cao cấp ở thành phố khác liều mạng đẩy nhanh tốc độ, bọn họ đều đang điên cuồng chế tác ở trong Hiệp hội Rèn Đúc, bây giờ họ còn chưa quen quá trình chế tạo, cho nên tốc độ rèn mới chậm một chút, nhưng đã đạt mấy trăm viên. Chỉ cần thêm một hai ngày nữa, hoàn toàn có thể tích lũy hai mươi ngàn viên.” Ưu Úc Vi Tiếu vô cùng tự tin nói, “Đến lúc đó nhất định có thể đánh ra danh tiếng của cửa hàng Chúc Hỏa, cam đoan cửa hàng Chúc Hỏa trở thành cửa hàng số một tại vương quốc Tinh Nguyệt.”
Không phải do Ưu Úc Vi Tiếu tự kiêu, mà giá trị của Đá Quang Minh là như thế, ngay cả người chơi tinh anh cũng cần, người chơi bình thường cũng mua được, cộng thêm số người chế tạo, hoàn toàn có thể đủ cung ứng cho người chơi của cả mấy thành phố.
Sau khi Ưu Úc Vi Tiếu báo cáo công việc xong, Thạch Phong cũng đã lặng lẽ đi đến khu vực trung tâm dãy núi Cự Long.
Trong rừng cây u ám vắng vẻ lúc bấy giờ thường có thể nhìn thấy ánh lửa bập bùng khắp nơi, còn có tiếng nổ mạnh vang dội, phát ra từ đám thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành tinh nhuệ đang đánh Người Rồng.
Những người chơi tinh anh này của Nhất Tiếu Khuynh Thành rất nề nếp, hai mươi người tạo thành một đội đánh đại quân Người Rồng, thay phiên nhau đánh giết đạt hiệu suất thăng cấp cao, mà người chơi nghỉ ngơi đề phòng xung quanh, phòng ngừa quái vật khác đánh lén.
“Chính là các người.” Thạch Phong mỉm cười nhạt.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận