Trên bàn đá chuyên dùng để rèn đúc, đặt một xấp bản thiết kế, Ưu Úc Vi Tiếu chưa từng gặp qua tấm nào trước đây.
“Đây là…” Ưu Úc Vi Tiếu há to miệng, trong lòng khiếp sợ không diễn tả được bằng lời, “Hội trưởng, không phải tôi đang nằm mơ đấy chứ?”
Bản thân cô chính là thợ rèn, biết rõ giá trị của đống bản thiết kế này.
Bản thiết kế rèn có thể mua được ở Hiệp hội Rèn Đúc không đáng bao nhiêu tiền, nhưng bản thiết kế lấy được từ nơi khác lại rất đáng giá, bởi vì xác suất rơi ra bản thiết kế rèn thường rất thấp, mà muốn bồi dưỡng một thợ rèn, dùng bản thiết kế bình thường thôi là không được, cho nên giá cả của bản thiết kế rèn luôn cao không hạ, nhất là do xác suất rơi ra rất thấp mà lại là vật phẩm vô cùng hữu dụng với đa số người chơi, vì vậy giả cả tăng lên mấy chục lần.
Ngoài ra còn có một loại bản thiết kế đáng tiền hơn, ví dụ như bản thiết kế Mảnh Giáp Cường Hóa Sơ Cấp, hiện nay trừ Liên Minh Thiên Tế có được ba bản ra, thì chỗ khác không có, đã thế mọi người cũng không biết có thể lấy được từ địa phương nào, loại bản thiết kế này có giá hơn trăm lần giá trị thực, đáng tiền hơn cả trang bị cấp Sử Thi nữa.
Ưu Úc Vi Tiếu hầu như đã học tất cả những bản thiết kế rèn hiện hữu rồi, dù không có học, cũng biết đến.
Thế nhưng nguyên xấp bản thiết kế trước mặt, cô chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe qua, chúng có giá trị cao đến mức dù bán cửa hàng Chúc Hỏa đi cũng không mua được.
Ưu Úc Vi Tiếu nhìn sơ qua một bản thiết kế, chợt sáng mắt lên.
Bởi vì thứ được chế tạo ra từ đống bản thiết kế trước mặt, đều là thứ người chơi cần nhất hiện nay.
“Đống bản thiết kế này đa số đều là bản thiết kế Đá Quang Minh, còn có một vài bản thiết kế rèn trang bị cấp Huyền Thiết và cấp Bí Ngân từ level 25 đến level 30, bản thiết kế Đá Quang Minh có thể để cho các Học đồ rèn cao cấp học không yêu cầu.” Thạch Phong mỉm cười, chậm rãi nói, “Nhưng những bản thiết kế rèn trang bị kia chỉ để cho ba người các cô học tập, để lại một ít thành khen thưởng cho những thành viên trở thành Thợ rèn, mà hễ ai muốn học những bản thiết kế này, đều phải ký hợp đồng mới, có thể rời khỏi Liên Minh Thiên Tế khi bồi thường tổn thất bản thiết kế gấp hai mươi lần, chỉ cần Nhất Tiếu Khuynh Thành muốn đào người thì cứ cho họ đào đi.”
Việc Nhất Tiếu Khuynh Thành đào góc tường, hắn đã sớm đoán được.
Ích lợi động lòng người!
Huống chi bản thân những Học đồ rèn này cần tiền nuôi gia đình, Nhất Tiếu Khuynh Thành ra giá cao hơn hẳn, còn bằng lòng gánh chịu tiền bồi thường, tự nhiên sẽ có nhiều người động lòng.
Thạch Phong trước đó ba lần bốn lượt nói với Ưu Úc Vi Tiếu phải cẩn thận chọn người, không phải là vì lo ngại bọn họ rời đi, mà lý do chính là để Ưu Úc Vi Tiếu biết được tầm quan trọng của việc này.
Ngay cả thần tiên còn không thể nhìn thấu lòng người, huống chi người thường?
Chỉ có khi bước qua gian khổ, mới có thể trưởng thành.
Rất nhiều chuyện nói thôi cũng không có tác dụng gì, chỉ có tự đi cảm nhận mới hiểu được. Bây giờ Ưu Úc Vi Tiếu tự trải nghiệm qua, về sau mới có thể có ánh mắt chọn người hơn.
Hiện nay trong tay hắn có rất nhiều bản thiết kế Đá Quang Minh, nếu như Nhất Tiếu Khuynh Thành bằng lòng trả giá lớn đào người đi, Thạch Phong vẫn rất hoan nghênh đấy. Bản thiết kế Đá Quang Minh rất phổ biến, đời trước một bản thiết kế Đá Quang Minh chỉ mới mấy kim tệ, đã thế còn là dưới tình huống đẳng cấp bình quân của người chơi đều đạt level 45, không đáng giá tiền bao nhiêu.
Chẳng qua đẳng cấp hiện nay của người chơi không đủ để lấy được nó, cho nên mới đáng giá tiền thôi, giá cả khoảng chừng hai mươi kim tệ. Nếu Nhất Tiếu Khuynh Thành đào đi…
Thạch Phong mong chờ cực kỳ.
Bởi vì hắn muốn lấy được chúng bất cứ khi nào, còn kiếm được một đống, nên hắn không cần lo Đá Quang Minh bán đi có lời không. Mà với Nhất Tiếu Khuynh Thành muốn đào một người đi phải bồi thường phí gấp hai mươi lần, giúp hắn kiếm được lượng tín dụng khổng lồ, chỉ dựa vào bán Học đồ rèn cao cấp là có thể làm giàu rồi, chuyện tốt này người ta muốn còn không được đâu, sao hắn lại không vui chứ.
“Hội trưởng, lần này tôi sẽ chọn người cẩn thận.” Ưu Úc Vi Tiếu nhìn nguyên xấp bản thiết kế Đá Quang Minh trên bàn, trong lòng kích động không nói nên lời, nhưng vui vẻ nhất vẫn là vì được Thạch Phong tha thứ và cổ vũ.
“Không sao. Chọn đại là được, tốt nhất là người nào sớm muốn đi Nhất Tiếu Khuynh Thành, tôi sẽ để Nhất Tiếu Khuynh Thành đào đi, hơn nữa càng nhiều càng tốt nha. Bằng không tôi kiếm tiền làm sao được?” Thạch Phong lắc đầu, cười bảo.
“Nhưng…” Ưu Úc Vi Tiếu vốn còn định khuyên bảo, nhưng nhìn nhiều bản thiết kế như vậy, liền hiểu ý, “Hội trưởng, vậy tôi đi sắp xếp ngay đây.”
Bản thiết kế Đá Quang Minh là bảo bối với những người khác, nhưng nhìn từ thái độ của Thạch Phong, liền biết nó không phải hiếm hoi gì, chỉ là hiện nay không có ai biết, lúc này không kiếm lời một vố to từ Nhất Tiếu Khuynh Thành, thì đúng là thẹn với ‘lương tâm’ bản thân nha.
Chốc lát sau, Ưu Úc Vi Tiếu đã chọn được ba Học đồ rèn cao cấp, trong đó có hai người đều từng tỏ ý muốn đi Nhất Tiếu Khuynh Thành, chỉ đang treo giá, Ưu Úc Vi Tiếu liền cho bọn họ cơ hội.
Kỳ thực cũng không ít người nghĩ vậy, nhưng muốn người khác cho rằng bản thiết kế Đá Quang Minh hiếm có, thì không thể để nhiều người học tập ngay được, đồ có ít mới là đồ hiếm mà, nếu không bản thiết kế Đá Quang Minh sao đáng giá trong mắt người ta được.
Chỉ cần học xong cách chế tạo Đá Quang Minh, giá trị con người lập tức tăng gấp bội, cộng thêm hai người họ có suy nghĩ mãnh liệt muốn rời đi, Nhất Tiếu Khuynh Thành tự nhiên sẽ tốn nhiều tiền của đào họ, không chỉ đả kích cửa hàng Chúc Hỏa, còn đào được hai ‘nhân tài’ mà thương hội Chúc Hỏa coi trọng.
Đang khi Ưu Úc Vi Tiếu an bài vụ Đá Quang Minh, Thạch Phong đã tới phòng rèn riêng của mình, Thạch Phong dự tính để lại một phòng rèn riêng ở mỗi cửa hàng Chúc Hỏa, phòng rèn này chỉ mình hắn dùng, những người khác đều không được phép vào, chủ yếu là vì phòng ngừa hắn có việc gấp gì cần phòng rèn ngay, không lo phòng rèn đều bị người khác chiếm dụng.
Trong phòng rèn yên tĩnh, Thạch Phong cẩn thận lấy Thần Tinh từ trong túi ra.
Quả cầu thủy tinh trong suốt đặt trên bàn đá bình thường hết sức, nhìn thế nào cũng giống như một quả cầu thủy tinh bình thường, nhưng nó lại là bảo vật được thú vương Tracy huyết tế mấy trăm ngàn cấp dưới mới lấy được, thậm chí bảo vật này còn giết chết một Kỵ Sĩ Thiên Không học được cấm chiêu bậc bốn, giá trị không cần nói cũng biết.
“Đến cùng thì nó có tác dụng gì?” Thạch Phong quan sát nửa ngày, không nhìn ra điều đặc biệt nào.
Thông tin biểu hiện là Thần Tinh (vật phẩm bình thường), ngoài ra không còn tin tức gì khác, cũng không phải là trạng thái chưa giám định.
“Chẳng lẽ còn thông tin ẩn gì đó?” Thạch Phong càng nghĩ càng thấy rất có khả năng là vậy.
Vật phẩm vô cùng lợi hại ở trong Thần Vực nhìn như tầm thường, nhưng thật ra lại kinh thiên động địa.
Đời trước nhiều người nhặt của hời, chỉ mua áo giáp rách mướp trong chợ, kết quả phát hiện nó lại là áo giáp cấp Sử Thi, loại chuyện khiến người ta không nhịn cười được này, thường xuyên xảy ra trong Thần Vực, dù mọi người đã sớm nghe qua cũng vẫn vậy.
Rất nhiều món không đề rõ thông tin, chỉ có phát động điều kiện đặc biệt nào đó mới có thể tìm ra giá trị chân chính của bảo vật.
Thạch Phong lập tức sử dụng Con Mắt Toàn Tri.
Ba mươi giây trôi qua, không có bất kỳ phản ứng, cũng không nhìn ra gì.
“Chẳng lẽ kỹ năng quan sát của mình chưa đủ trình?” Thạch Phong kinh ngạc nói, “Không phải đâu, mình nhớ Charlene từng nói, Dấu Vết Thần Thánh hoàng kim sử dụng Con Mắt Toàn Tri là kỹ năng quan sát lợi hại đứng số hai rồi, lẽ nào cần thứ gì đó khác mới có thể khởi động chức năng thật sự của Thần Tinh ư?”
Thạch Phong bỗng có cảm xúc muốn hộc máu.
Tốn nhiều công sức như vậy, trộm về lại không thể dùng, cần thỏa mãn điều kiện riêng mới được, thế mà không có bất kỳ nhắc nhở nào, thật khiến con người ta phát điên.
“Ủa, hình như nó giống với quả cầu thủy tinh màu xanh lam mình lấy được từ trong đại điện Vĩnh Hằng nhỉ?” Thạch Phong bây giờ chỉ cần nhìn thấy là sẽ không quên được, cho nên hắn nhớ rõ quả cầu màu xanh da trời đậm kia, giờ thấy hai cái đều là quả cầu thủy tinh, đều liên quan tới đồ của thần linh, bảo chúng không liên quan gì nhau, đánh chết hắn cũng không tin.
Vì vậy Thạch Phong lập tức đứng dậy chạy tới kho ngân hàng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận