Nghe Thanh Trúc bằng lòng với sắp xếp như vậy, Thạch Phong liền liên hệ Thủy Sắc Tường Vi chọn một đội tinh anh dẫn Thanh Trúc đánh phó bản.
Phó bản là địa phương tốt giúp nâng cao kỹ thuật.
Tiểu đội người chơi tự do thường đều đánh phó bản nhỏ cấp Phổ Thông, cho dù là tiểu đội của công hội cũng chỉ thỉnh thoảng mới đánh phó bản cấp Khó Khăn, kể cả tiểu đội tinh anh cũng chỉ đi đánh khá nhiều lần thôi, thế nhưng tiểu đội tinh anh của Linh Dực lại khác, độ khó phó bản thường vào nhất chính là cấp Khó Khăn, sẽ thường xuyên khiêu chiến cấp Địa Ngục.
Cấp Khó Khăn chỉ cần trang bị đạt tiêu chuẩn, kỹ thuật không cao lắm vẫn sẽ qua, nhưng mà cấp Địa Ngục thì khác rồi, yêu cầu phải có kỹ xảo rất cao, thậm chí dù có trang bị áp chế cũng không chắc có thể thông qua, phải đạt được trình độ kỹ thuật nhất định mới có thể qua cửa, là nơi huấn luyện kỹ thuật rất tốt.
Công hội Linh Dực có yêu cầu với thành viên tinh anh rằng: Mỗi tuần phải đánh số lần phó bản cấp Địa Ngục nhất định, đây là chỉ tiêu cứng nhắc, đánh thông sẽ được thưởng kha khá điểm tích lũy công hội, dùng để bù lại mức tổn thất kinh nghiệm khi tử vong trong phó bản cấp Địa Ngục, cho nên thành viên tinh anh trong công hội Linh Dực mới có thể lợi hại hơn tinh anh của hội khác.
Chỉ cần Thanh Trúc quyết tâm nỗ lực, rèn luyện một đoạn thời gian trong phó bản cấp Địa Ngục, thông qua tiêu chuẩn thi đầu vào của công hội Linh Dực là không thành vấn đề.
Sau đó Tư Vũ Khinh Hiên và Thanh Trúc mua đủ bộ trang bị nguyên tố sư và mục sư cấp Bí Ngân và cấp Tinh Kim level 25 ở chỗ Thạch Phong, tốn hơn một triệu điểm tín dụng.
Nhưng hai người rất hài lòng, cảm thấy mình lời to.
Các cô biết rõ, trang bị ngon level 25 trên người các cô bây giờ nếu đi mua ở trung tâm giao dịch ảo, giá cả ít nhất hơn hai triệu tín dụng, đã vậy chưa chắc gì mua được, bởi vì đám trang bị này đều là thứ các công hội lớn cần nhất. Đương nhiên sẽ không dễ dàng bán ra.
Thạch Phong giải quyết xong xuôi mọi việc, rồi rời khỏi trụ sở đi tới thương hội Vệt Sao.
“Tư Vũ đúng là lợi hại nha. Có thể quen đại ca Dạ Phong, trước đó bạn học của mình còn khoác lác bạn trai cổ mặc vài món trang bị Tinh Kim level 20 trước mặt mình nữa. Nếu cô ấy biết bây giờ mình có mấy món trang bị Tinh Kim level 25, thể nào cũng hâm mộ chết luôn.” Thanh Trúc yêu thích vuốt ve trang bị cấp Tinh Kim trong tay, vui vẻ cười to nói, “Đại ca Dạ Phong đối tốt với cậu quá đó, ban nãy mình điều tra được tư liệu về thành viên tinh anh của Linh Dực trên diễn đàn, đa số các tiểu đội tinh anh này đều đi đánh phó bản cấp Địa Ngục hết, không dẫn theo người ngoài, thậm chí thành viên bình thường cũng không cho theo.”
“Mình có nằm mơ cũng muốn cảm nhận thử xem cảm giác đánh thông phó bản cấp Địa Ngục là như thế nào, giờ đại ca Dạ Phong cho hai người chúng ta có thể gia nhập vào tiểu đội tinh anh để tăng thực lực lên, không mất bao lâu chúng ta có thể thành cao thủ rồi.”
“Cậu thấy đại ca Dạ Phong vừa trẻ vừa đẹp trai như vậy, không biết đã có bạn gái chưa, nếu còn không có, he he, đây chính là cơ hội tốt của cậu đấy Tư Vũ. Cậu thấy tập đoàn toàn cầu còn mời anh ấy gia nhập chiến đội không, đến lúc nổi tiếng rồi, không biết sẽ bị bao nhiêu người như sói như hổ nhìn theo dõi, chờ đến khi ấy thì cậu không còn mấy cơ hội đâu.”
“Cậu đúng thật là.” Tư Vũ Khinh Hiên đỏ bừng mặt, tức giận nói, “Mình bo xì cậu luôn.”
Thanh Trúc thấy Tư Vũ Khinh Hiên xoay người muốn rời khỏi, vội kéo tay Tư Vũ Khinh Hiên, gấp giọng: “Đừng mà!”
Cửa hàng Vệt Sao, thành Bạch Hà.
“Vi Tiếu, bên cô đã luyện chế được bao nhiêu Mảnh Giáp Bảo Vệ Cường Hóa rồi?” Thạch Phong hỏi.
“Hội trưởng, ba người bọn tôi trong thời gian này đã luyện chế được tổng cộng hơn mười ngàn mảnh, muốn bán ra bây giờ ạ?” Ưu Úc Vi Tiếu hỏi.
“Ừ. Cô cầm toàn bộ Mảnh Giáp Bảo Vệ Cường Hóa tới cho tôi. Phải rồi, cũng mang tới toàn bộ kim tệ kiếm được trong khoảng thời gian này luôn.” Thạch Phong nói.
Mảnh Giáp Bảo Vệ Cường Hóa dù không bằng Mảnh Giáp Bảo Vệ Ma Năng, nhưng hơn ở chỗ có 3 người rèn. Hắn không cần tự rèn, số lượng tự nhiên rất nhiều.
Áp lực ba chục ngàn kim vẫn đang đè trên đỉnh đầu, Thạch Phong cảm thấy nên sớm giải quyết thì tốt hơn, dù sao thời gian không còn bao nhiêu nữa, chỉ áp lực trừng phát nhiệm vụ cấp Sử Thi vẫn luôn đè nặng trong lòng hắn, cộng thêm bây giờ Liên Minh Thiên Tế đã bồi dưỡng được không ít người chơi sinh hoạt, nhất là các thợ rèn, hầu như gom hơn nửa các học đồ rèn cao cấp ở tám thành phố xung quanh thành Bạch Hà, còn có thợ rèn không có ở những thành phố khác nữa.
Một khi hắn góp đủ ba chục ngàn kim, thương hội Vệt Sao sẽ không còn liên quan gì tới hắn nữa, cho nên vẫn đang chuẩn bị, không ngừng tích lũy, để về sau mở cửa hàng riêng của mình.
Hiện tại chính là cơ hội tốt, đã tích lũy đủ, là thời điểm nên bắt đầu phát huy.
“Hội trưởng, tôi đã mang đến toàn bộ, trừ quyển trục Cường Hóa ra, còn có mười ba ngàn kim đã tích lũy được trong tháng này.” Ưu Úc Vi Tiếu lấy ra đặt lên bàn, cô là lần đầu tiên cầm nhiều tiền như vậy, trong lòng hết sức rung động.
Hơn mười ba ngàn kim tệ, đây chính là toàn bộ tích lũy của thương hội Vệt Sao ở chín thành phố xung quanh thành Bạch Hà.
Bất kì công hội nào ở Vương quốc Tinh Nguyệt đều không thể có nhiều tiền hơn Liên Minh Thiên Tế, có được một phần mười số đó đã ngon rồi.
Nếu như đổi hơn mười ba ngàn kim tệ thành điểm tín dụng, chính là hơn 100 triệu.
Không thể không nói, năng lực kiếm tiền của Thần Vực quá khủng bố, chỉ mới chưa đầy một tháng thôi…
Khi có nhiều kim tệ như vậy, tự nhiên không có đứa ngốc nào đi đổi thành tín dụng cả, nhưng mà Ưu Úc Vi Tiếu không biết Thạch Phong muốn làm gì với số tiền này.
Thạch Phong xem sơ qua liền cất hết chúng vào túi.
“Theo tôi đi.” Thạch Phong dứt lời liền ra khỏi phòng rèn.
Ưu Úc Vi Tiếu theo sát ở phía sau.
Ra khỏi cổng lớn của thương hội Vệt Sao, Thạch Phong dẫn Ưu Úc Vi Tiếu đi đến đại sảnh tòa thị chính thành Bạch Hà.
“Thưa ngài Tử Tước tôn kính, xin hỏi tôi có thể phục vụ gì cho ngài không?” Một NPC nữ quản lý mỉm cười hỏi thăm Thạch Phong.
“Tôi muốn mua đất thương mại.” Thạch Phong mở miệng đáp.
“Mời đi theo tôi.” Nhân viên quản lý nọ hướng dẫn Thạch Phong và Ưu Úc Vi Tiếu tiến vào trong một phòng họp.
Bên trong phòng họp này, sau khi Thạch Phong chờ đợi một lúc, một người đàn ông có vóc dáng cao ráo, khí chất không tầm thường bước vào.
“Thưa ngài Tử Tước, toàn bộ các mảnh đất thương mại ngài muốn tôi đã thống kê lại, ngài có thể lựa chọn tùy ý bất kì mảnh đất nào trong này, bởi vì thân phận cao quý của ngài, nên được hưởng giá ưu đãi chỉ còn 90% thôi.”
“Được.”
Thạch Phong cầm lấy danh sách các mảnh đất ở thành Bạch Hà, bắt đầu xem xét.
Nhưng Thạch Phong chỉ lật xem sơ, căn bản không nhìn kỹ, lập tức đã nói: “Hai mảnh đất bên cạnh ngân hàng và hội đấu giá, tôi đều muốn.”
Đất nào ở thành Bạch Hà đáng giá tiền nhất, thì phải kể đến số một là đất chung quanh hội đấu giá, đứng số hai là đất chung quanh ngân hàng, thứ ba lại là các mảnh đất phụ cận của chúng nó, thứ tư mới đến đất bên cạnh trung tâm giao dịch ảo và Hiệp hội nhà mạo hiểm, ở thành phố nào cũng vậy cả.
Đời trước mấy mảnh đất này đều bị xào giá lên trên trời, giá thuê một tháng cũng là con số thiên văn, hơn nữa theo đà phát triển của Thần Vực, kiếm được tiền mỗi ngày như chở mấy xe vàng về nhà.
Đương nhiên giá đất mấy mảnh này đều không rẻ, đủ khiến bất kì công hội nào bây giờ đều chỉ biết ngước mắt nhìn lên, đã thế muốn mua cần thân phận và địa vị đủ yêu cầu, chỉ có tiền thôi cũng vô dụng, Thạch Phong là Tử Tước của thành Bạch Hà mới mua được, nhưng mua cũng có giới hạn, cho nên mới lựa chọn vị trí tấc đất tấc vàng, để bắt đầu kinh doanh cửa hàng của mình.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận