Tư Vũ Khinh Hiên nhìn ánh mắt đầy khẩn cầu của Thanh Trúc, rồi nhìn hoàn cảnh trang nhã xung quanh, công hội khác quả thật không thể sánh được, nếu vào hội được, sẽ là một lựa chọn tốt.
“Ài, tôi và Dạ Phong chỉ là quen biết sơ thôi, không thân như cậu tưởng tượng đâu, tôi chỉ tận lực thử xem, đừng mong đợi quá nhiều.” Tư Vũ Khinh Hiên chat riêng nói.
“Ừm.” Thanh Trúc chớp đôi mắt sáng lung linh, gật đầu như mổ thóc.
So với Thanh Trúc mê điếu đổ Linh Dực, thì nhóm của Chiến Vô Cực chỉ cảm thấy hoàn cảnh nơi đây tốt thì tốt thật, nhưng việc có một đại cao thủ như Thạch Phong đột nhiên ló ra từ một công hội nhỏ không tiếng tăm gì, mới làm bọn họ cảm thấy khiếp sợ.
Thông qua quan sát của Chiến Vô Cực, gã phát hiện thành viên công hội Linh Dực đều có trình độ rất cao, mạnh hơn công hội khác được thấy trước đó nhiều.
Đúng như lời đồn đãi hiện nay ở ngoài kia, Linh Dực mới thật sự là bá chủ thành Bạch Hà.
Sau đó, Thạch Phong dẫn mọi người tiến vào trong một phòng nghỉ, hoàn cảnh trong này vô cùng tốt, mùi thơm thoang thoảng, giúp tinh thần căng thẳng được bình ổn.
Quả nhiên phường rèn Xa Hoa là đáng giá, 1000 kim tiêu đúng chỗ.
“Không biết các người tìm tôi bàn chuyện gì?” Thạch Phong tùy ý hỏi Chiến Vô Cực.
“Tôi vốn định tìm anh Dạ Phong giúp dẫn tiến gặp hội trưởng Hắc Viêm của các anh, nhưng giờ tôi thấy anh Dạ Phong có thực lực thế này, lại còn là quản lý của Linh Dực, chuyện này nói với anh Dạ Phong cũng được.” Chiến Vô Cực từ tốn nói, “Chúng tôi thực ra không phải là người chơi ở vương quốc Tinh Nguyệt, mà đến từ đế quốc Vạn Thú xếp hạng thứ 8 trên cả Thần Vực, như anh đã thấy, mặc dù chúng tôi là người chơi tự do, nhưng trang bị vũ khí trên người không phải có thể lấy được nếu chỉ là người chơi tự do bình thường.”
“Đúng vậy thật, trên người bọn họ đa số đều là trang bị cấp Tinh Kim level 25, mà tấm khiên và vũ khí level 25 trong tay anh là cấp Ám Kim hiếm hoi vô cùng trong Thần Vực hiện nay. Có thể lấy được những trang bị này, cả vương quốc Tinh Nguyệt không có mấy công hội làm được.” Thạch Phong gật đầu, không thể không thừa nhận tài nguyên giữa vương quốc và đế quốc ở Thần Vực có chênh lệch không nhỏ, huống chi còn là đế quốc Vạn Thú vô cùng cường thịnh đứng thứ 8 trong Thần Vực rồi.
“Trang bị trên người bọn họ đều là cấp Tinh Kim và Ám Kim level 25 ư, sao có thể chứ?” Thanh Trúc khó tin nhìn về phía đám Chiến Vô Cực.
Thanh Trúc biết Chiến Vô Cực rất mạnh, nhìn trên phương diện đẳng cấp đã có thể thấy được một hai.
Thế nhưng Thanh Trúc vẫn luôn cho rằng vầng sáng cấp Tinh Kim và Ám Kim trên người Chiến Vô Cực, đều là trang bị level 20, chưa từng nghĩ tới đó là trang bị level 25.
Trang bị cấp Tinh Kim level 25 đã tính là đồ xa xỉ với quản lý công hội lớn rồi, chớ nói chi là cấp Ám Kim.
Tư Vũ Khinh Hiên ngồi một bên cũng lấy làm kinh hãi, lúc này mới hiểu được vì sao những người này không để bụng đưa cho cô một pháp trượng Bí Ngân level 25, hóa ra bọn họ đều mặc trang bị cấp Tinh Kim và Ám Kim level 25.
“Lẽ nào đây chính là sự chênh lệch thực lực giữa người chơi ở vương quốc và đế quốc ư?” Tư Vũ Khinh Hiên cảm thấy rất khó hiểu.
Mấy đồng bạn bên cạnh Chiến Vô Cực thấy Thanh Trúc và Tư Vũ Khinh Hiên khiếp sợ, không nhịn được nở nụ cười đắc ý, tuy bọn họ đã sớm nhìn quen ánh mắt thán phục của các người chơi trong thành Bạch Hà rồi.
“Cô hiểu lầm rồi. Khẳng định có chênh lệch, nhưng không nhiều như cô nghĩ, hơn nữa bọn họ không phải là người chơi tự do bình thường, đám trang bị và vũ khí ấy chắc là đều được người khác tài trợ.” Thạch Phong mở miệng giải thích.
Đế quốc và vương quốc trong Thần Vực, người chơi thăng cấp đều có độ khó như nhau, nhưng người chơi ở đế quốc nhiều hơn, bởi vì rất nhiều thành phố đông dân số ngoài hiện thực ngay từ khi bắt đầu chơi đã được phân phối tới đế quốc trong Thần Vực, cho nên số lượng người chơi khủng bố, nhiều người cạnh tranh càng nhiều, cạnh tranh sản sinh động lực lớn hơn nữa. Từ đó kỹ thuật của người chơi tăng lên càng nhanh, tự nhiên sẽ có trang bị và đẳng cấp cao hơn vương quốc ít nhân khẩu hơn rồi.
Mà đám Chiến Vô Cực lại đặc biệt cực kỳ, không phải là người chơi bình thường. Người chơi thành Bạch Hà làm sao có thể so sánh được?
Thạch Phong nói ra lời trên, ngay lập tức khiến đồng bạn bên Chiến Vô Cực sửng sốt, kinh ngạc nhìn Thạch Phong vui vẻ giải thích, bởi vì Thạch Phong nói không sai tí nào, giống như đã xem thấu lai lịch của bọn họ vậy.
“Anh Dạ Phong quả thật lợi hại, đám trang bị và vũ khí của bọn tôi xác thực được người khác tài trợ, đây cũng là lý do chúng tôi tìm đến hội trưởng Hắc Viêm.” Chiến Vô Cực không có phủ nhận, chậm rãi mà nói, “E rằng các anh không biết. Khi Thần Vực vận hành chưa được mấy ngày, ngay sau khi các tập đoàn lớn trên thế giới tiến vào Thần Vực, vì để tránh cho cạnh tranh đánh nhau quá kịch liệt, mở ra một sàn đấu ngầm.”
“Mà sàn đấu ngầm này chính là sân đấu hắc ám. Các tập đoàn lớn sẽ phái ra các cao thủ so đấu, nhờ vào đó dò la thực lực của đối phương, mà người thắng có thể lấy được lượng lớn kim tệ, tín đụng, đồ hiếm, tất cả những thứ các người không nghĩ tới đều có.”
“Tôi tới đây chính là muốn mời hội trưởng Hắc Viêm gia nhập chiến đội của bọn tôi.”
“Chỉ cần chiến đội chúng ta thắng, là một chuyện tốt cho công hội Linh Dực vốn thiếu tiền, không những lấy được rất nhiều điểm tín dụng, còn có thể lấy được vô số trang bị và lượng lớn kim tệ khó tưởng tượng ra.”
“Nhưng bây giờ tôi muốn mời anh Dạ Phong đây, không biết anh nghĩ thế nào?”
Giọng nói của Chiến Vô Cực tuy nhỏ, nhưng đủ khiến lòng mọi người rung động không thôi.
Đây chính là sàn đấu của 500 tập đoàn đứng đầu toàn thế giới, cuộc chiến lợi hại hơn tranh đấu giữa công hội nhất lưu không biết gấp bao nhiêu lần, cao thủ được mời càng khó tưởng tượng ra là loại người thế nào.
“Tôi biết rồi, tôi có thể đồng ý, nhưng tôi cũng có một yêu cầu.” Thạch Phong khá lạnh nhạt đáp.
Sân đấu hắc ám này, hắn đã sớm nghe qua, đây chính là địa điểm tụ tập nhiều cao thủ, lợi hại hơn đám game thủ giới game thực tế ảo nhiều, hơn nữa tài lực do bọn họ nắm giữ, các công hội nhất lưu so ra quả thật không đủ nhìn.
Nếu có thể liên tiếp thắng lợi trong sân đấu, số tiền thắng được vượt xa tổ chức Minh Phủ cũng không phải là điều không thể.
Giống như Chiến Vô Cực, người này vốn không phải một game thủ thực tế ảo chuyên nghiệp, chỉ bởi vì chuyện này mới bắt đầu chơi Thần Vực, trước đó là làm nghề bảo tiêu cao cấp bậc nhất, bảo vệ những nhân vật tai to mặt lớn trên thế giới, thân thủ lẫn tiềm năng não bộ đều rất cao, trải qua các cuộc huấn luyện cực kỳ chuyên nghiệp, trình độ người thường không với tới nổi.
Chỉ là sân đấu hắc ám ra giá cao vô cùng, đủ để khiến Chiến Vô Cực lung lay, lúc này mới bắt đầu chơi Thần Vực.
Nhưng chính vì như vậy, đánh từ đầu đến cuối, trở thành Chiến thần Vô Cực trong sân đấu hắc ám, trở thành nhân vật đứng đầu Thần Vực.
Đời trước Thạch Phong cũng chỉ may mắn mới từng coi được một vài trận đấu, còn chuyện tham gia, căn bản không có tư cách ấy.
Có thể chiến đấu trong sân đấu hắc ám, chỉ có người được mời mới đến đó, những người khác không có tư cách, bởi vì đây là đọ sức giữa các tập đoàn lớn.
“Yêu cầu?” Chiến Vô Cực khá kinh ngạc đấy, không nghĩ tới Thạch Phong bình tĩnh trước tiền tài như vậy, nhưng vẫn mở miệng hỏi, “Không biết anh Dạ Phong có yêu cầu gì?”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận