Thạch Phong đột nhiên biến hóa, lập tức làm Ngũ Quỷ và Lục Quỷ cảnh giác, rối rít kéo xa khoảng cách.
Làm cao thủ Thần Vực, cảm nhận sự nguy hiểm, luôn vượt xa người thường.
Mọi người vẫn cứ đứng đực đấy coi Thạch Phong chiến đấu, không hiểu được hành động này.
Ngoại hình Thạch Phong hiện tại không hề có biến hóa nào cả, thuộc tính cũng không hề tăng lên một điểm, vì sao Ngũ Quỷ và Lục Quỷ lại dồn dập lùi bước?
“Lẽ nào mình cảm giác sai rồi?”
Ngũ Quỷ có chút không tin vào khả năng cảm nhận của mình, không rõ tại sao Thạch Phong lại có biến hóa lớn đến vậy.
Thạch Phong vốn đang mang đến cho người khác một loại áp lực như đối mặt con hổ, nhưng giờ lại đột ngột biến thành một con rồng cuồng nộ, hơn nữa còn là một con rồng có móng vuốt và hàm răng vô cùng sắc bén.
Chênh lệch giữa trước sau, ngay cả người bình thường cũng biết lùi lại trước, huống chi là bọn họ rồi.
“Các người đã không tiếp tục ra tay, vậy đến lượt tôi.” Thạch Phong nở nụ cười mỉm ý vị thâm trường, lập tức chậm rãi cầm kiếm đi về phía hai người.
Có thể nói lĩnh vực Nhập Vi là ranh giới với cao thủ đứng trên đỉnh chân chính, có thể bước qua, không có ai không phải là cao thủ có chiến lực chống lên một mảnh trời xanh.
Bởi vì khi người chơi đạt đến lĩnh vực Nhập Vi, là có thể sử dụng ít sức nhất, phát huy ra hiệu quả lớn nhất, đặc biệt là trên phương diện công kích và né tránh vô cùng rõ rệt, như bạn thấy tốc độ của đối phương nhanh hơn, nhưng lại có thể dùng cách đơn giản nhất là nghiêng người né tránh dễ dàng, không chỉ có nhẹ nhõm né tránh, còn hiệu suất cao hơn, cũng có thể nhờ đó mà phát hiện nhược điểm của kẻ địch, cho một chiêu trí mạng.
Chính bởi vì thế, lĩnh vực Nhập Vi mới trở thành đường ranh giới.
Mà trên Nhập Vi còn có lĩnh vực cao hơn, đó chính là cảnh giới Lưu Thủy. Thông qua quan sát đối thủ, đặt mình vào trong vị trí đối phương, đi dự phán được từng hành vi cử chỉ của đối thủ. Não bộ không ngừng dự đoán hành động tiếp theo của đối phương, thậm chí là mấy bước sau đó. Nhờ đấy mà có thể có phương thức ứng đối có hiệu quả cao nhất.
Nói cách khác khi đối phương còn chưa ra tay, đã có thể biết đối phương muốn làm gì, từ đó có thể né tránh hoặc đánh trả, sẽ tiết kiệm được nhiều thời gian so với việc chờ đối phương đã bắt đầu hành động rồi mới phản ứng lại, vì vậy làm ra hành động cũng mau lẹ và sắc bén hơn, cho nên Ngũ Quỷ và Lục Quỷ liên thủ công kích, trước mặt Thạch Phong đã xem thấu hai người họ muốn đánh thế nào, muốn né tránh và đánh trả sẽ dễ dàng hơn quá nhiều.
Chỉ thấy khi Thạch Phong bước về phía Ngũ Quỷ và Lục Quỷ, hai người họ không tự chủ được lui về sau.
Một tiến một lùi, mọi người nhìn mà há hốc mồm, nhất là Minh Thần Vệ sắp rớt cằm xuống.
Thất Quỷ Thần chính là sức chiến đấu cao nhất trong Minh Phủ, nhưng hai vị quỷ thần trước mặt lại nhìn có vẻ hơi nhát gan, còn có gì khó tin hơn thế này không chứ?
Mà Thạch Phong thấy cũng thật bất đắc dĩ, lập tức lấy Ác Quỷ Quấn Thân trong túi ra, uống hết sạch, rồi dùng Truy Phong Kiếm hóa thành một bóng mờ lóe qua xông thẳng Ngũ Quỷ, trong nháy mắt xuất hiện trước người Ngũ Quỷ, chợt vung ra một kiếm.
Một kiếm nọ nhanh như chớp.
Mọi người chỉ thấy một vệt đen thoáng lóe qua, rõ ràng không nhìn thấy rõ ràng hình thù của thanh kiếm.
“Thật nhanh!” Ngũ Quỷ kinh hãi, không có khả năng né tránh rồi, nhưng Ngũ Quỷ dựa vào phản ứng thần tốc của mình, vẫn nhanh hơn Thạch Phong một chút, có thể dùng Chém Ba Tầng để ngăn cản một kiếm đáng sợ kia.
Keng!
Tia lửa văng tứ tung, ở thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, lợi kiếm trong tay Ngũ Quỷ chặn được kiếm đánh từ Thạch Phong, nhưng cả người Ngũ Quỷ bị đánh lùi về sau mấy bước mới đứng vững được, nguyên cánh tay đều tê rần.
“Sao thế được? Đây là Chém Ba Tầng?”
Ngũ Quỷ và Lục Quỷ khiếp sợ nhìn về phía Thạch Phong, vô cùng quen mắt với một kiếm vừa nãy của Thạch Phong.
Chém Ba Tầng là kỹ xảo cao siêu bọn họ phải cố gắng mới luyện được, lúc này lại bị Thạch Phong ung dung sử dụng, sao không khiến họ kinh ngạc được.
“Hóa ra còn có hiệu quả này.” Thạch Phong nhìn nhìn Thâm Uyên Giả đen nhánh trong tay, cũng cảm thấy rất chi là ngạc nhiên.
Hắn mới vừa mượn nhờ áp lực từ Ngũ Quỷ và Lục Quỷ để bước vào cảnh giới Lưu Thủy, không ngờ tới sau khi đạt cảnh giới Lưu Thủy, sẽ có trợ giúp lớn khi công kích đến thế.
Từng đợt tấn công của hắn vốn chỉ có thông qua xóa bỏ các động tác dư thừa, rồi để tốc độ công kích nhanh hơn, nhưng lúc này đây khi công kích, cũng có lẽ bởi vì đề cao mức độ khống chế thân thể, nên trong nháy mắt ra chiêu, điều động được toàn bộ sức mạnh chém xuống, không chỉ không có động tác dư thừa, lại có thể tăng mạnh tốc độ công kích, từ đó làm thời điểm chém ra kiếm đạt được tốc độ nhanh nhất trong thời gian cực ngắn.
Giống như Ngũ Quỷ và Lục Quỷ, bắt đầu từ vung kiếm, nếu như coi tốc độ ban đầu của Ngũ Quỷ là 100, tốc độ cực hạn là 20, vậy thì cần 0.2 giây sau khi vung kiếm mới đạt được tốc độ cực hạn, còn Thạch Phong lúc này ban đầu có tốc độ 200, tốc độ cực hạn có thể đạt tới tương tự là 20, vậy chỉ cần 0.1 giây, cho nên có thể chém tới mục tiêu nhanh hơn.*
(*Akiko: đoạn này tui không hiểu, bản gốc tiếng Trung cũng như vậy luôn @@)
Mà đây là đang xét hai bên có cùng tốc độ cực hạn, còn hiện thực Thạch Phong có thuộc tính cao hơn, cho nên tốc độ cực hạn còn nhanh hơn Ngũ Quỷ và Lục Quỷ, vì vậy tốc độ xuất kiếm cũng được rút ngắn thêm nữa.
Nghĩ đến đây, Thạch Phong hưng phấn lên, muốn tìm lại cảm giác vừa nãy, lập tức bước ra một bước tấn công mạnh về phía Ngũ Quỷ.
Từng vệt đen thoắt hiện, rồi lập tức biến mất, khiến Ngũ Quỷ cố sức ngăn cản, nhưng mặc kệ chống đỡ thế nào, đều không xuể, làm gã liên tiếp lùi về sau.
Lục Quỷ vừa thấy vậy liền vội nhào lên hỗ trợ.
Một chiêu Chém Ba Tầng đánh úp sau lưng Thạch Phong, với tốc độ cũ của Thạch Phong không thể phản ứng kịp, nhưng giờ đây Lục Quỷ nhìn thấy phía sau Thạch Phong chợt lóe một vệt đen, vệt đen ấy nháy mắt đã đánh bay Lục Quỷ.
“Sao lại thế này?” Lục Quỷ không thể tin tưởng nhìn Thạch Phong thong dong bình tĩnh, phảng phất như đang gặp quỷ.
Một đao của gã, vốn có thể buộc Thạch Phong liều mạng chặn lại, nhưng hiện tại không cần quay đầu, cũng có thể dễ dàng chặn lại.
Ngay khi Lục Quỷ đang sững sờ, một vệt đen đã lướt qua phòng ngự của Ngũ Quỷ, đâm thủng ngực gã, nháy mắt đó trên đầu gã liền bốc lên hơn ba ngàn điểm sát thương bạo kích, theo sau là một lực trùng kích mạnh mẽ, đẩy bay Ngũ Quỷ ra ngoài, cũng vì lực trùng kích này mà phòng ngự trên người gã sụp đổ, trong nháy mắt, từng vệt từng vệt đen rơi xuống trên người Ngũ Quỷ.
Thoáng chốc, thanh máu của Ngũ Quỷ liền về không, tuôn ra trang bị và vật phẩm trong túi đầy đất.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều choáng váng.
Thạch Phong đâu phải cầm kiếm nữa, rõ như cầm súng liên thanh, đoàng đoàng đoàng, Ngũ Quỷ phản kháng không được mấy chiêu, liền bị giết chết rồi.
Lục Quỷ lúc này mới phản ứng lại, muốn trợ giúp đã chậm, chỉ thấy Thạch Phong dùng Bước Chân Hư Vô, biến mất tăm.
“Muốn giết tao, không dễ dàng như vậy đâu.” Lục Quỷ quát một tiếng, sử dụng Toàn Phong Trảm, quét sạch xung quanh.
Nhưng một vệt đen chợt lóe, ầm một tiếng, đao trong tay Lục Quỷ đột ngột dừng lại, sau đó lại có một vệt đen đâm thủng thân thể Lục Quỷ, một chiêu xử luôn Lục Quỷ, lại có trang bị và vật phẩm tuôn ra cùng một vị trí.
Nhìn thi thể của Ngũ Quỷ và Lục Quỷ trên mặt đất, đám Minh Thần Vệ đều sợ hãi khôn cùng, mặt trắng bệch, xoay người bỏ chạy.
Ngũ Quỷ và Lục Quỷ mạnh cỡ nào, đám Minh Thần Vệ bọn họ hiểu rất rõ.
Hai người liên thủ tiêu diệt bốn hay năm tiểu đội Minh Thần Vệ rất dễ dàng, mà Thạch Phong trước mặt lại có thể giết chết hai người một mình, tự nhiên có thể ung dung giết sạch hai tiểu đội, nếu còn không trốn, chỉ có một con đường chết.
“Muốn đi à, đã chậm!”
Thạch Phong trực tiếp đổi Khâu Không thành Khâu Phong, tốc độ di chuyển tăng mạnh, vài giây đã đuổi kịp, hầu như mỗi kiếm đều mang đi một mạng, như gió cuốn mây tan.
Mười tên Minh Thần Vệ còn lại nháy mắt biến thành một đống thi thể, rơi rụng trang bị và vật phẩm trong túi lả tả khắp nơi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận