Sói Dữ Bóng Đỏ sau khi hoàn toàn cuồng bạo gầm lên giận dữ, không gian xung quanh cũng rung lắc lư theo, gây áp lực đè nén dày nặng hơn lúc trước.
Móng vuốt của Sói Dữ Bóng Đỏ chỉ nhẹ nhàng đập lên trên mặt đất, mặt đất rắn chắc rạn vỡ giống như mạng nhện, lập tức để in dấu bàn tay cào thật sâu kéo dài ra hơn một mét.
Sức mạnh đi kèm độ sắc bén làm cho người nào thấy cũng đều run sợ.
Không ai hoài nghi, bị móng vuốt nọ công kích là có thể phá hỏng vũ khí cấp Bí Ngân, mà ngay cả vũ khí cấp Tinh Kim chưa chắc căng được vài lần va chạm, chỉ có vũ khí cấp Ám Kim mới có thể chống đỡ một thời gian ngắn thôi.
Chỉ thấy Sói Dữ Bóng Đỏ đột nhiên nhảy lên, vồ móng vuốt sắc nhọn kia, roẹt một tiếng xé rách không khí, che khuất bầu trời muốn chụp đầu Thạch Phong.
“Hội trưởng!”
Mọi người thấy Sói Dữ Bóng Đỏ mạnh mẽ như vậy, không khỏi lo lắng.
Sức mạnh tăng lên tuyệt đối vượt qua 100%, MT bậc một ngang cấp nếu như không mở ra kỹ năng bảo vệ tánh mạng, chỉ sợ sẽ chết ngắc sau một chiêu, tuy Thạch Phong lúc này đã mở ra Lực Lượng Thiên Long khiến thanh máu cao tới 25000 điểm, lực phòng ngự tăng nhiều, chỉ e cũng ăn không tiêu vài lần.
Hình thể Sói Dữ Bóng Đỏ to lớn, móng vuốt vồ tới công kích Thạch Phong, giống như là đập một con kiến nhỏ.
Một tiếng ầm vang!
Mặt đất vỡ vụn văng tung tóe, mảnh đá lớn chừng quả đấm văng khắp nơi.
Nguyên bản mọi người cho rằng thế là xong đời, nhưng móng vuốt của Sói Dữ Bóng Đỏ dừng ở khoảng cách sọ não Thạch Phong chỉ có vài cm, không biết rõ vì sao mà, làm như thế nào cũng không đập xuống được, ngược lại mặt đất dưới chân Thạch Phong đã vỡ vụn thành từng mảnh.
“Gào…”
Trong đôi mắt đỏ lừ của Sói Dữ Bóng Đỏ hiện sự nghi vấn, có thừa sức mạnh, nhưng vẫn không có tác dụng là thế nào.
Xa xa nhóm Thủy Sắc Tường Vi đều há hốc mồm, trong lòng dấy lên sóng biển ngập trời.
Không biết từ khi nào, trên người Thạch Phong lưu chuyển luồng khí màu đỏ như máu, mà tay giơ Thâm Uyên Giả màu trắng bạc lên cao chặn móng vuốt uy lực kinh người kia, hơn nữa không hề chịu tổn thất một giọt máu.
“Grừ grừ!”
Sói Dữ Bóng Đỏ nổi giận lập tức lại vung mạnh móng vuốt liên tục.
Một lần… ba lần… sáu lần…
Lần lượt vỗ xuống, mặt đất dưới chân Thạch Phong theo đó lần lượt vỡ vụn, bụi bặm bay khắp nơi.
Sói Dữ Bóng Đỏ thấy một màn như vậy, tròng mắt sắp trợn lồi ra.
Theo quán tính muốn đập móng vuốt tiếp, Thạch Phong rốt cục lắc tay cánh tay, chém ra một kiếm với móng vuốt đang hạ xuống kia.
Ầm!
Thân thể khổng lồ của Sói Dữ Bóng Đỏ nháy mắt bị khắc ở trên cột đá, giống như là một bức họa treo trên tường được hình thành tự nhiên vậy, ngoài ra còn nhận lấy hơn 1000 điểm tổn thương.
“Á đù!” Hắc Tử khiếp sợ mắng ra tiếng.
Một con Sói Dữ Bóng Đỏ cao gần ngôi nhà hai tầng lại bị một kiếm đánh ghim vào trong cột đá, một màn này thật sự quá chấn động lòng người, làm người ta trợn mắt hốc mồm.
Thật giống như một người bình thường nâng một chiếc xe buýt lên, nhẹ nhàng ném nó ra xa hơn 10 mét vậy.
Nhưng Thạch Phong còn chưa chấm dứt đợt tấn công của mình, sải bước ra, gần như là nháy mắt đã xuất hiện ở trước người Sói Dữ Bóng Đỏ.
Sói Dữ Bóng Đỏ nghĩ muốn phản kích, nhưng Thạch Phong chém liên tiếp mấy kiếm, đánh trúng vào bốn chi của Sói Dữ Bóng Đỏ, trực tiếp đánh gãy bốn chi của Sói Dữ Bóng Đỏ luôn rồi.
Có điều Thạch Phong thấy còn chưa đủ, liều mạng vung chém song kiếm, bóng kiếm như gió lốc mưa rào, trên thân Sói Dữ Bóng Đỏ khắp nơi đều là vết kiếm.
Thạch Phong mỗi một kiếm đều sẽ tạo thành hơn 2800 điểm sát thương, ra bạo kích gấp đôi thì là hơn 5700, một lần ra bạo kích gấp ba chính là hơn 8500, làm cho Sói Dữ Bóng Đỏ trượt từng đoạn từng đoạn máu xuống…
Sức mạnh của Thạch Phong mang tính áp đảo đánh Sói Dữ Bóng Đỏ không còn lực đánh trả. Sói Dữ Bóng Đỏ căn bản là luôn bị ghim ở trên cột đá không rơi xuống nổi.
Nhưng đây mới là bắt đầu, Thạch Phong lập tức dùng kỹ năng.
Trảm Kích!
Ba ánh kiếm hóa thành một, đánh vào trên người Sói Dữ Bóng Đỏ.
–4310, –6440, –6460.
Lúc này đây sát thương gây ra cho Sói Dữ Bóng Đỏ mặc dù ít hơn trước, vì công kích vừa rồi cũng không có bạo kích.
Một chiêu Trảm Kích qua đi, lại là Huyễn Ảnh Sát.
Phân thân có được 70% thuộc tính của bản thể, dù chỉ như thế cũng mạnh hơn xa người khác, mỗi một kiếm đều có thể tạo thành gần 2000 điểm sát thương.
Ngay sau đó Thạch Phong lại dùng Cửu Đầu Long Trảm, mười hai thanh Thâm Uyên Giả không ngừng công kích, mỗi một ảo ảnh Thâm Uyên Giả đều có thể tạo thành hơn 1000 điểm. Mười hai thanh chính là hơn 12000 điểm sát thương.
Nhưng đó chưa hết, bản thể và phân thân đồng thời sử dụng các kỹ năng sát thương cao như Phong Lôi Thiểm, Liệt Địa Trảm, Truy Phong Kiếm, Diễm Lôi Bạo…
Nhóm Thủy Sắc Tường Vi đứng nhìn ở đằng xa nhìn ngây cả người, quên béng cả việc trợ giúp Thạch Phong công kích.
Thạch Phong nhìn đâu ra là đang đánh Lãnh Chúa hiếm gặp level 28 chứ, rõ ràng đang ngược quái nhỏ.
Tội nghiệp Sói Dữ Bóng Đỏ chỉ biết tru thảm thiết ra, thì chẳng làm gì khác được, thậm chí dời chút bốn chân cũng không làm nổi, vì Thạch Phong sẽ lập tức bổ thêm một kiếm…
Sói Dữ Bóng Đỏ còn lại 300 ngàn điểm HP, không tài nào chịu nổi Thạch Phong chặt chém, từ lúc Thạch Phong bắt đầu công kích, chưa tới 10 giây trôi qua, nó chỉ còn không đầy 30 ngàn điểm HP.
Sau đó Thạch Phong bất ngờ dừng việc tấn công điên cuồng.
Sói Dữ Bóng Đỏ rốt cuộc không kêu thảm thiết nữa, trong đôi mắt đỏ như máu nhìn về Thạch Phong bây giờ, chất đầy sự hoảng sợ và kiêng dè.
Mắt thấy Sói Dữ Bóng Đỏ chậm rãi rơi xuống từ trên trụ đá đã gãy lìa.
Thạch Phong cười nhạt, mở Ân Sủng Trời Ban, điểm may mắn bay vọt lên 20 điểm.
“Chết đi!”
Thạch Phong theo sau sử dụng kỹ năng tuyệt sát Hỏa Diễm Bạo Liệt, trên thân kiếm Thâm Uyên Giả và Hình Bóng Luyện Ngục đột nhiên toát lên ánh lửa chói mắt, hóa thành từng luồng sáng rơi vào trên người Sói Dữ Bóng Đỏ.
– 21,415, –43,024, –21,389, –21,425…
Ba mươi ngàn điểm máu nháy mắt về không, mà trụ đá sau lưng Sói Dữ Bóng Đỏ cũng bị khắc lên vài vết kiếm bị đốt cháy.
So sánh với đồ Lãnh Chúa rơi ra, đồ từ Lãnh Chúa hiếm gặp sẽ ngang phẩm chất với đồ từ cao đẳng Lãnh Chúa, thậm chí có khi còn tốt hơn chút đỉnh, cho nên người chơi Thần Vực đều rất thích đánh chết Lãnh Chúa hiếm gặp. Có điều Lãnh Chúa hiếm gặp giống như tên của nó vậy, vô cùng ít ỏi, rất khó gặp phải.
Thấy Sói Dữ Bóng Đỏ rơi đồ, Thạch Phong cũng thu Thâm Uyên Giả và Hình Bóng Luyện Ngục lại, thở ra một hơi dài.
Thạch Phong vốn không muốn sử dụng kỹ năng Kiếm Nhận Giải Phóng đâu.
Thứ nhất là vì, tác dụng phụ của kỹ năng này quá lớn, thời gian CD quá dài.
Lý do thứ hai, thời gian hiệu quả của kỹ năng này quá ngắn, chỉ có 20 giây, nếu như không thể giết chết kẻ địch trong vòng 20 giây, bản thân sẽ tiêu đời.
Thứ ba là, sau khi đánh chết Sói Dữ Bóng Đỏ, ai biết được còn có gặp phải kẻ địch nào không, có thể dùng để đối phó kẻ địch kế tiếp.
Lúc nhìn thấy dáng vẻ kia của Sói Dữ Bóng Đỏ, Thạch Phong liền biết, chỉ dựa vào Lực Lượng Thiên Long thì không đánh lại được, nếu như ngay cả Sói Dữ Bóng Đỏ còn không đối phó được, nói chi đến quái vật đến sau nó.
Giờ nhìn thi thể Sói Dữ Bóng Đỏ dưới đất, trong lòng Thạch Phong cảm khái rất nhiều.
Uy lực của bộc phát hai tầng thật sự quá mạnh mẽ!
Nếu kéo dài thêm lâu hơn, hoàn toàn có thể một mình đánh chết một con Lãnh Chúa, thậm chí có thể khiêu chiến cao đẳng Lãnh Chúa một lần.
“Hội trưởng, anh dùng kỹ năng bộc phát gì thế, quá trâu bò rồi, một mình có thể giết chết một con Lãnh Chúa cuồng bạo hoàn toàn. Anh bảo đám người tụi tôi phải chơi thế nào nữa.” Hắc Tử đi tới bên cạnh Thạch Phong, nói đùa.
“Nếu như đăng video vừa nãy ra ngoài, chắc không ai tin đâu.”
“Tất nhiên rồi, dùng một kiếm khắc Lãnh Chúa hoàn toàn cuồng bạo lên tường, ai tin nổi chứ?”
Những người khác gật đầu đồng ý, ai nấy đều trông rất hưng phấn.
Xem cuộc chiến đấu vừa rồi, rõ ràng nhìn thấy được Thạch Phong dùng kỹ năng bộc phát, nhưng mà kỹ năng bộc phát ấy quá kinh khủng, thế mà có thể dễ dàng treo đánh Lãnh Chúa hoàn toàn cuồng bạo luôn.
Mọi người còn không quan tâm mấy tới kỹ năng bộc phát.
Nhưng thật không ngờ tới thời điểm mấu chốt có thể tạo ra tác dụng lớn đến vậy.
Trong lòng mọi người không khỏi mong chờ nóng bỏng với kỹ năng bùng nổ, cả đám đều ghi tạc ý tưởng về sau nhất định phải lấy được một kỹ năng bùng nổ.
“Được rồi, chúng ta mau mau thu thập đồ rơi xuống đi, còn chưa biết đằng sau có nguy hiểm gì nữa không.” Thạch Phong cười cười.
Đang khi mọi người nhặt đồ rơi xuống, Kiếm Nhận Giải Phóng cũng hết thời gian.
Thạch Phong lập tức giống như khinh khí cầu đã rút hết hơi, mà ngay cả thân hình cũng co lại nhỏ hơn một cỡ, thuộc tính trực tiếp giảm đi 80%.
“Sao thế này?” Thạch Phong nhìn thời gian trạng thái Kiệt Sức xong lập tức sững sờ.
Thời gian Kiệt Sức vốn có của Kiếm Nhận Giải Phóng là 3 phút, nhưng nay lại thấy thời gian Kiệt Sức những ba giờ…
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận