Nghe Duy Ngã Độc Cuồng dò hỏi, U Lan vốn muốn mở miệng giải thích, nhưng trong lúc đó hệ thống lại phát ra tiếng thông báo tin nhắn mới gửi đến.
U Lan lần nữa mở ra xem, lập tức nhíu chặt mày.
“Đông Phương Nhất Kiếm thằng ngu này, tôi bảo hắn điều tra bí mật vì sao công hội Linh Dực tìm được nhiều trang bị cấp cao level 25, lại đi trắng trợn giết chết thành viên Linh Dực, còn chọc tới Hắc Viêm!” U Lan xem hết tin báo cáo, cảm thấy hết sức tức giận.
U Lan từng điều tra Hắc Viêm, càng điều tra, càng cảm thấy sởn tóc gáy.
Hắc Viêm xuất hiện quá đột nhiên, tựa như sao chổi lao xuống, mỗi lần bày ra thủ đoạn đều làm cho người ta chấn động.
Lúc trước giết nhiều người chơi ở trong thành Bạch Hà như vậy, còn không bị trừng phạt, chỉ riêng phần thực lực này cũng đủ để người khác kiêng kị, dù sao thực lực mạnh như vậy đi đánh lén ở khu vực thăng cấp, nếu kẻ bị đánh lén không có thực lực tự bảo vệ mình, vậy khác nào bi kịch.
Nếu như là cao thủ bình thường còn đỡ, sau khi ra khỏi thành thì cùng lắm tổ chức thành đoàn thể đi ra ngoài, như vậy những cao thủ ấy cũng không dám ra tay dễ dàng, nhưng Hắc Viêm không nằm trong trường hợp này. Thực lực của Hắc Viêm quá mạnh mẽ, dù tổ chức thành đoàn thể ra ngoài, cũng sẽ bị giết không chừa mảnh giáp, mà bọn họ không hề có cách gì.
Nếu buộc phải có cách, thì cần lập đoàn đội vài trăm người, nhưng cũng không thể mỗi ngày ra khỏi thành đều kéo đoàn đội vài trăm người mà.
Vì làm như vậy rất bất lợi cho công hội phát triển, cũng sẽ trở thành trò cười trong Thần Vực.
Chỉ vì một người đánh lén khắp nơi, phải chạy ngược chạy xuôi, bản thân phát triển sẽ bị chững lại, mà đánh lén một hai ngày sẽ không có hiệu quả, mà cần thời gian rất lâu không ngừng đánh lén, mới có thể tạo thành tổn thất không nhỏ cho Nhất Tiếu Khuynh Thành. Thời gian dài không thăng cấp, trang bị không đề cập tới, cũng đã không phải chuyện tốt gì với bản thân Hắc Viêm.
Thần Vực có vô số cao thủ, nếu như vẫn luôn không nâng cao thực lực bản thân, chẳng mấy chốc sẽ bị những người khác vượt qua.
Linh Dực có được thế lực như ngày nay, hơn phân nửa công lao đều thuộc về Hắc Viêm có thực lực mạnh mẽ, nếu như Hắc Viêm không còn mạnh nữa, đả kích rất lớn đến Linh Dực đấy.
Cho nên U Lan mới muốn Nhất Tiếu Khuynh Thành đừng làm ra hành động vượt điểm mấu chốt gì, vẫn giữ sự cân bằng, bởi vì lo lắng Hắc Viêm dưới cơn giận dữ, liều lĩnh sử dụng cách đập nồi dìm thuyền thế kia.
Giờ thì hay rồi.
Đông Phương Nhất Kiếm phá vỡ sự cân bằng từ trước tới nay!
Nếu như có thể, U Lan muốn tự tay giết chết Đông Phương Nhất Kiếm ngay bây giờ.
Khi U Lan nhận được tin tức, Thạch Phong cũng giết về phía phe Nhất Tiếu Khuynh Thành. Mà đám Thủy Sắc Tường Vi cũng ở bên hỗ trợ.
Phe Nhất Tiếu Khuynh Thành sớm đã bị Bước Chân Hư Vô của Thạch Phong dọa mất mật, sau đó bởi vì báo cáo về hệ thống Chủ Thần, nói Thạch Phong lợi dụng lỗ hổng hệ thống giết người chơi, đều kỳ vọng hệ thống Chủ Thần có thể đứng về phe họ.
Làm cho Thạch Phong chịu trừng phạt tương ứng!
Kết quả lấy được câu trả lời lại là không có bất cứ vấn đề gì, hết thảy hành động của Thạch Phong đều được hệ thống cho phép…
Khiến cả đám Nhất Tiếu Khuynh Thành giật mình không tin nổi.
Giết Đông Phương Nhất Kiếm ngay như u linh, lại không phải bug…
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người phe Nhất Tiếu Khuynh Thành thấy tuyệt vọng, tự tin trước đó, gặp Thạch Phong vô tình giết chóc, rõ là trò cười, việc duy nhất có thể làm chính là chạy trốn.
Đánh với Thạch Phong ư, đừng đùa nữa.
Ngay cả kẻ địch đều nhìn không thấy, vừa xuất hiện là giết chết ngay, còn bảo người ta đánh thế nào?
“Muốn chạy? Có bản lĩnh thì bỏ chạy xem.” Thạch Phong không nói hai lời dùng ra Thiên Luân Tuần Hoàn Kiếm.
Trước đó vì giết Đông Phương Nhất Kiếm chết bằng một kiếm, Thạch Phong cố ý sử dụng Khâu Hỏa, lại mở Lực Lượng Luyện Ngục. Toàn bộ triển khai sức mạnh, giờ sử dụng Thiên Luân Tuần Hoàn Kiếm, trên không ở khu vực cửa hang quặng mỏ xuất hiện vô số ánh kiếm sắc bén, từ trên trời giáng xuống, không chỉ tạo thành sát thương 2400 điểm cho kẻ địch ở trong phạm vi 20x20m, còn phong tỏa kẻ địch ở trong khu vực 4 giây, không thể rời khỏi đó.
Thoáng chốc làm nhóm Nhất Tiếu Khuynh Thành bị nhốt ở trong cửa hang.
Phe Nhất Tiếu Khuynh Thành thấy không có hi vọng trốn, muốn phản kháng.
Nhưng Thạch Phong rõ không có ý cho cơ hội.
Lần nữa dùng kỹ năng Viêm Linh Phong Bạo của Khâu Hỏa, lập tức trong của hang xoáy lên biển lửa ngập trời. Bất kể là thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành, hay là quái vật chạy từ trong hang ra, trên đầu đều toát ra gần 10 nghìn điểm tổn thương, giằng co chừng 5 giây, người hay quái vật còn nửa máu cũng vậy cả, tất cả đều bị đốt thành tro tàn.
Từ lúc Thạch Phong ra tay, cả quá trình chỉ mất hai ba giây, hơn một trăm tên tinh anh Nhất Tiếu Khuynh Thành cứ bị diệt sạch như vậy, hơn nữa người chơi nếu bị Thạch Phong đánh chết, đều bị Thạch Phong cướp lấy Linh Hồn Bất Hủ, trong thời gian ngắn đừng nghĩ đăng nhập Thần Vực…
Nếu khi Thạch Phong chưa trở thành Kiếm Nhận Thánh Giả đã gọi là dã thú làm công hội lớn nhức đầu, như vậy hiện giờ không khác gì ác quỷ la sát ai ai cũng muốn tránh.
Quay lại trong phế tích Thần Điện.
“Hắc Viêm đến đây thì sao? Chúng ta nhiều người thế này còn phải sợ à, tôi sẽ đi xử gã ngay bây giờ.” Duy Ngã Độc Cuồng vừa nghe đến tên Hắc Viêm, mắt lập lòe ánh lửa tức giận, luôn miệng nói: “Chi bằng để tôi dẫn người đi trợ giúp Đông Phương Nhất Kiếm xử lý Hắc Viêm.”
Duy Ngã Độc Cuồng từ khi liên tiếp chết trong tay Thạch Phong, liền kiên quyết gần như mỗi ngày đêm đều khổ luyện kỹ thuật, vì để báo thù rửa hận, gã xưa đã đâu bằng nay.
Nếu không có U Lan vẫn luôn đè đầu không cho, gã đã sớm đi báo thù.
Hiện tại Đông Phương Nhất Kiếm đã gây chuyện, gã đi hỗ trợ là chuyện tự nhiên, U Lan kiểu gì cũng không thể đứng nhìn hơn một trăm tên thành viên tinh anh chết mất, mà không phái cầu viện binh đi.
Dù sao thành viên tinh anh là lực lượng kiên cố của công hội, để mặc người khác giết tận vài trăm người, nếu công hội không có phản ứng gì hết, sẽ ảnh hưởng xấu tới danh tiếng và nhân tâm của công hội.
“Không cần, Đông Phương Nhất Kiếm đã bị Hắc Viêm giết chết chỉ bằng một kiếm, những người khác phỏng chừng cũng đều chết hết rồi.” U Lan lắc đầu cười khổ nói.
Đối với thực lực của Hắc Viêm, U Lan rất rõ ràng, cao thủ có biệt hiệu trên bảng Phong Vân không phải là đồ giả, chớ nói chi là bên cạnh hắn còn có mấy cao thủ khác nữa, hơn một trăm người kia không có cơ hội còn sống sót, hoặc có thể nói người còn sống được khẳng định đều là cao thủ.
Duy Ngã Độc Cuồng kinh ngạc hỏi: “Tôi biết thực lực của Đông Phương Nhất Kiếm, bên cạnh cậu ta có nhiều người như vậy, làm sao lại bị Hắc Viêm giết với một kiếm chứ?”
“Cụ thể chết như thế nào, tôi cũng không biết, báo cáo lên ghi là: Đông Phương Nhất Kiếm không phản ứng lại đã bị một kiếm xử lý.” U Lan mở miệng nói: “Xem ra đoạn thời gian ngắn không thấy Hắc Viêm, thực lực của hắn lại trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, chúng ta phải tăng nhanh tốc độ, sớm cướp Đại Lãnh Chúa.”
“Chẳng lẽ cứ mặc kệ?” Duy Ngã Độc Cuồng còn không từ bỏ suy nghĩ giết chết Hắc Viêm trong đầu, chất vấn U Lan: “Nếu để người khác biết Hắc Viêm giết nhiều thành viên tinh anh của Nhất Tiếu Khuynh Thành như vậy, chúng ta còn thờ ơ, người khác chắc chắn sẽ chê cười Nhất Tiếu Khuynh Thành chúng ta đấy, đến lúc đó cấp trên hỏi tội thì làm sao giờ?”
U Lan nghe thế, hơi nhíu mày, đúng như Duy Ngã Độc Cuồng vừa nói, nếu như không có hành động, nhất định sẽ làm toàn dân chê cười.
“U Lan, em sao thế? Mặt ủ mày chau, cần anh đây giúp đỡ không?” Ngay lúc U Lan sầu não, một gã đàn ông gầy gò cười đi tới đây.
Gã đàn ông này là một thích khách, đẳng cấp cao tới level 26, bỏ xa đẳng cấp của tất cả người thuộc Nhất Tiếu Khuynh Thành, mà trên người gã cũng không có huy hiệu công hội nào, có điều tất cả mọi người ở Nhất Tiếu Khuynh Thành đều tất cung tất kính với gã cả, mà ngay cả Duy Ngã Độc Cuồng cũng không ngoại lệ, rất sợ đắc tội ông lớn này.
Lý do dẫn tới việc trên, không riêng gì bởi vì thanh niên này có đẳng cấp rất cao, nguyên nhân quan trọng hơn ở chỗ, hành động săn giết Đại Lãnh Chúa lần này của họ, là vì thanh niên trước mắt này.
Trước đó Phong thiếu dặn đi dặn lại, phải cung kính hết mực với người thanh niên này, nếu chọc gã thanh niên không vui.
Tự gánh lấy hậu quả!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận