Đều là cấp Lãnh Chúa level 30, lại chênh lệch to lớn như thế.
Thạch Phong biết chắc chống Lưỡi Đao Ác Ma không được, trực tiếp mở Phong Hành Bộ, xoay người chạy, muốn nhanh thoát khỏi phạm vi chiến đấu.
Chạy hơn trăm mét rồi, Lưỡi Đao Ác Ma vẫn đuổi sát không bỏ.
Tuy tốc độ di chuyển của Thạch Phong nhanh hơn Lưỡi Đao Ác Ma, nhưng bị vô số thanh kiếm trên không rơi xuống kiềm chế, làm tốc độ của Thạch Phong không mau hơn Lưỡi Đao Ác Ma bao nhiêu, vì vậy khoảng cách hai bên từ đầu tới cuối duy trì trong vòng 30 m.
Mà Lưỡi Đao Ác Ma như thể muốn đuổi hắn tới chân trời góc biển, đến chết cũng không đổi, cứ chằm chằm muốn đuổi kịp Thạch Phong, đến lúc đó Thạch Phong sẽ đối mặt hai tầng công kích từ vô số thanh kiếm trên bầu trời rơi xuống và Lưỡi Đao Ác Ma, kết cục không cần nói cũng biết.
“Phải nghĩ cách đối phó nó, nếu như bị đuổi theo nữa thì không hay ho.”
Thạch Phong nhìn địa hình chung quanh, đồng bằng mênh mông tiêu chuẩn, không hề có chỗ có thể lợi dụng địa hình, hoàn toàn không để người chơi chờ nước đục thả câu.
Thế mà khi Thạch Phong cách đỉnh núi càng xa, thanh kiếm lơ lửng trên bầu trời càng rơi nhiều, thật giống như đang nhắc nhở Thạch Phong rời khỏi ngọn núi là sai lầm.
Có điều Thạch Phong lúc này không lo được nhiều, dừng lại chỉ có chết, sai cũng phải kiên trì đi xuống, chạy thêm một đoạn nữa, Lưỡi Đao Ác Ma sau lưng đột nhiên đụng vào những thanh kiếm chằng chịt rơi trên mặt đất, trên đầu xuất hiện liên tiếp một đám -100 điểm tổn thương, tốc độ bị ngăn trở nên hơi giảm xuống.
Thạch Phong vốn nhức đầu không biết cách xoay sở lập tức nở nụ cười, mắt thấy Phong Hành Bộ sắp kết thúc, Thạch Phong lấy một quyển trục Gia Tốc trong ba lô ra, tiếp theo chạy ngược về phía núi. Nhưng giờ đây Thạch Phong cố ý chạy theo hình chữ S. Lưỡi Đao Ác Ma muốn tiếp cận khẳng định sẽ đụng vào kiếm cắm trên mặt đất.
Như vậy không chỉ làm tốc độ của Lưỡi Đao Ác Ma giảm xuống, mà còn tạo sát thương không ngừng.
Nhưng nhờ đó mà muốn đối phó Lưỡi Đao Ác Ma cũng khó, 300 nghìn điểm máu, khôi phục trong chiến đấu hồi phục 1% HP mỗi năm giây, có nghĩa 5 giây hồi phục 3000 điểm máu. Chỉ dựa vào kiếm trên mặt đất tạo sát thương căn bản không đủ nhìn, cho nên Thạch Phong còn phải ngẫu nhiên dùng Sí Hỏa Phi Tinh công kích, có điều năng lực phòng ngự của Lưỡi Đao Ác Ma quá mạnh mẽ, Sí Hỏa Phi Tinh bị văng ra, chín mươi phần trăm sát thương đều bị triệt tiêu.
Song Thạch Phong ngẫu nhiên dùng Phong Lôi Thiểm và Liệt Địa Trảm, có thể tạo thành hơn một ngàn thương tổn cho Lưỡi Đao Ác Ma. Vậy mới miễn cưỡng làm sát thương vượt qua lượng hồi máu của Lưỡi Đao Ác Ma, muốn xử lý Lưỡi Đao Ác Ma cần thời gian tương đối dài.
“Xem ra chỉ có thể dông dài thế này thôi.” Thạch Phong rất bất đắc dĩ với tình cảnh này, nghĩ đến chỉ tốn thời gian là có thể làm thịt Lưỡi Đao Ác Ma xem như là kết quả rất tốt rồi.
Thời gian từng giây từng phút trôi đi
Ngay lúc Thạch Phong tiến hành trò chơi bạn đuổi tôi chạy vui sướng, thành Bạch Hà cũng náo nhiệt hẳn lên, bởi vì công hội Linh Dực rốt cuộc bắt đầu tuyển người rồi.
Những người chơi tự do chờ đợi để gia nhập công hội Linh Dực đều kích động vô cùng.
Sau khi mọi người thấy Linh Dực tuyên bố địa điểm tuyển người, không biết dùng vẻ mặt gì để diễn tả tâm trạng của bọn họ lúc này.
Khu vực tốt nhất, chiếm diện tích lớn nhất thành Bạch Hà – biệt thự cổ Tử Dương thế mà là trụ sở công hội Linh Dực, ai còn có thể so?
“Tôi không nhìn lầm chứ, đây không phải biệt thự cổ Tử Dương sao? Công hội Linh Dực còn để mấy công hội khác chơi nữa không?”
“Móa, trụ sở công hội Linh Dực quá cao to rồi, chứa mấy ngàn người đều dư dả đi.”
“Đó còn chưa coi vào đâu, tôi có một người anh em là thành viên Linh Dực, nghe nói trong trụ sở ghê gớm hơn. Lầu một trụ sở ngoại trừ đại sảnh lớn còn có quán bar cao cấp, trong đó xuất hiện không ít NPC ban bố nhiệm vụ công hội, những nhiệm vụ công hội ấy ngon hơn nhiệm vụ nhận ở nhà mạo hiểm nhiều. Không chỉ có nhiều kinh nghiệm, đồ thưởng cũng phi thường phong phú, thậm chí có vật phẩm cấp Bí Ngân, ngoài ra nếu ở trong trụ sở nghỉ ngơi, còn có thể chứa đựng gấp đôi lượng EXP, đã thế có nhiều gian phòng riêng cho thuê.”
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều điên cuồng báo danh. Nhìn dòng người xếp hàng trước trụ sở công hội Linh Dực, nhìn sơ cũng đã hơn ba chục ngàn người rồi.
Các phúc lợi như nhiệm vụ cao cấp, kinh nghiệm EXP gấp đôi, gian phòng riêng, vân vân… hoàn toàn làm cho đám người chơi tự do điên cuồng.
Mà trụ sở Linh Dực vừa bày ra, tất cả công hội lớn trên vương quốc Tinh Nguyệt đều rối ren.
Trước kia tất cả công hội lớn đều cảm thấy Linh Dực có được trụ sở công hội thì ăn nhằm gì.
Bọn họ chưa từng nghĩ tới trụ sở công hội có tác dụng lớn như thế. Bọn họ vẫn cho là trụ sở công hội chỉ là một tiêu chí thành lập công hội thôi, có thể để thành viên có một nơi tụ hội tám chuyện trời đất, bây giờ thấy tác dụng của trụ sở công hội rồi, lòng tất cả quản lý cấp cao của công hội khác đều rét run.
Trụ sở công hội thật sự thật quá ghê gớm, không những làm tốc độ lên cấp của thành viên công hội tăng nhiều, còn giúp công hội nguồn thu kim tệ, không cần đi cày tiền hay dùng tín dụng mua kim tệ nữa, lại còn có thể mau chóng nâng cấp công hội, trừ mấy cái kể trên còn có rất nhiều chỗ tốt khác, đám công hội bọn họ sao so bì đây.
Có những thứ ấy, tốc độ một công hội phát triển căn bản không thể nào khác tưởng tượng.
Một số công hội nhất lưu không thèm để công hội Linh Dực vào mắt bấy giờ đều sửa thái độ coi trọng hết.
“Phong thiếu, Linh Dực công bố trụ sở công hội, tiêu điểm sự chú ý của cả vương quốc Tinh Nguyệt lại chuyển hướng về phía công hội Linh Dực, Nhất Tiếu Khuynh Thành đánh thông phó bản căn bản không ảnh hưởng gì đến đợt tuyển người của Linh Dực cả, chúng ta có cần chuyên tâm củng cố chi hội ở thành Bạch Hà trước không?” Nam Lang cẩn thận nhìn Phong Hiên Dương nổi giận đùng đùng, thấp giọng nói.
“Công hội Linh Dực chơi chiêu này hay đấy, là tôi xem thường Hắc Viêm, nhưng chú nghĩ rằng tôi liền bó tay ư?” Phong Hiên Dương cười lạnh nói: “Dám đối nghịch với tôi đây, kết cục cho tới bây giờ chỉ có một. Lập tức nói cho Nhất Tiếu Khuynh Thành biết, đừng sợ dùng hết tiền, có thể đoạt bao nhiêu người chơi với công hội Linh Dực thì đoạt bấy nhiêu, để tôi xem xem, một công hội không có lượng lớn người chơi thì làm sao phát triển.”
Sau khi Phong Hiên Dương hạ lệnh không lâu, Nhất Tiếu Khuynh Thành cũng hành động.
Mà hành động của Nhất Tiếu Khuynh Thành, khiến tất cả công hội ở thành Bạch Hà ngây người.
“Nhất Tiếu Khuynh Thành điên rồi sao!” Tuyết Nhạn nhìn tình báo về Nhất Tiếu Khuynh Thành mới nhất, khó tin gào lên.
Nhất Tiếu Khuynh Thành vì cướp được người chơi tự do, lại tăng phúc lợi công hội, hoàn toàn mặc kệ lỗ lã. Phúc lợi công hội đến tận giờ đã là gấp bốn lần công hội Ám Tinh, chỉ là đãi ngộ của thành viên bình thường đã cao hơn thành viên công hội khác, lại càng không cần phải nói tới thành viên tinh anh.
Thậm chí công khai đào người, hễ là thành viên bình thường thuộc Linh Dực, sau khi tiến vào Nhất Tiếu Khuynh Thành, đều hưởng phúc lợi gấp ba thành viên khác.
Đãi ngộ vốn tăng lên của Nhất Tiếu Khuynh Thành đã đủ rồi kinh người rồi, mà thành viên Linh Dực còn thêm gấp ba, thế thì sao không khiến thành viên công hội Linh Dực lung lay, một vài thành viên Linh Dực hơi có ý rời khỏi công hội Linh Dực mà gia nhập Nhất Tiếu Khuynh Thành.
“Nhất Tiếu Khuynh Thành đang muốn dùng tiền đập chết chúng ta sao?” Thủy Sắc Sắc Vi khẽ nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc cười khổ than một câu.
Chiêu này của Nhất Tiếu Khuynh Thành, thật sự ác độc.
Linh Dực chỉ là công hội vừa phát triển, vốn tài chính đã không dư dả, căn bản không có cách nào so sánh với Nhất Tiếu Khuynh Thành có nhiều tài chính tài trợ.
Nhất Tiếu Khuynh Thành đào người giá cao như thế, trong công hội có mấy ai không lung lay?
Khi cuộc đại chiến đào người từ Nhất Tiếu Khuynh Thành mở màn, Thạch Phong cuối cùng đã đánh Lưỡi Đao Ác Ma chỉ còn chút máu.
“Chết đi!”
Thạch Phong vội xoay người lại xông thẳng về Lưỡi Đao Ác Ma máu tàn.
Thâm Uyên Thúc Phược!
Hỏa Diễm Bạo Liệt!
Chiêu đầu trói chặt Lưỡi Đao Ác Ma lại, kế đến Thâm Uyên Giả mang theo ngọn lửa nóng bỏng chém lên trên người Lưỡi Đao Ác Ma, liên tiếp mười hai kiếm, mỗi một kiếm đều tạo hơn hai nghìn điểm sát thương, tẩy sạch hơn hai chục ngàn điểm HP còn lại của Lưỡi Đao Ác Ma.
Thạch Phong nhìn thấy bên cạnh thi thể Lưỡi Đao Ác Ma có rơi ra một tờ giấy nhỏ, vốn còn tưởng nó là Chương Truyền Thừa, nhặt lên xem lại ngớ người cả buổi, thậm chí Thạch Phong cũng nghi ngờ mình hoa mắt nhìn sai rồi.
Bản thiết kế Đoạn Cương (mảnh vỡ), trang phục chuyên biệt cấp Sử Thi, bao gồm sáu món, (số lượng mảnh vỡ hiện có 1/18).
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận