Đi bộ dọc trên con đường trung tâm thành phố Bạch Hà, Thạch Phong sử dụng Mặt Nạ Ác Ma để thay đổi về hình dạng của Dạ Phong, tên và ID cũng chuyển thành màu trắng.
Thạch Phong đã sử dụng ID giả Hắc Viêm mà không sử dụng ID thật trong một thời gian dài. Đối với một trò chơi như Thần Vực, nơi có số lượng lớn người chơi mới mỗi ngày cùng với sự phát triển nhanh chóng của các cao thủ, đủ để mọi người ở thành Bạch Hà quên đi cái tên Dạ Phong.
Thạch Phong đi bộ đến tận rìa của thành Bạch Hà. Không có lấy nửa người nhận ra Thạch Phong. Chỉ có một số người chơi ghé mắt qua, nhưng không phải là vì danh tính của Thạch Phong, mà là do trang bị của hắn.
Hai bên hông một là ma khí Thâm Uyên Giả, một là thanh Hình Bóng Luyện Ngục cấp Ám Kim, dù là Thạch Phong đã ẩn đi hiệu ứng vầng sáng, nhưng những đường vân sắc sảo trên thân kiếm và ánh sáng lấp lóe của lưỡi kiếm đủ để biết đây không phải vũ khí thông thường.
“Những thay đổi ở thành Bạch Hà bây giờ thực sự khá lớn, đẳng cấp người chơi bình thường so với vương thành Tinh Nguyệt cũng không sai biệt lắm.”
Thạch Phong chỉ tùy tiện giám định mấy người, trên đường cái đều là người chơi level 15-16, trên người đều có vài món trang bị cấp Thanh Đồng, thậm chí còn có thể thấy người chơi level 17-18, một thân Thanh Đồng và Huyền Thiết lẫn lộn, việc này trước kia khó có thể mà thấy được.
Thấy vậy, Thạch Phong đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng.
Biến thành phố Bạch Hà thành trung tâm mới của vương quốc Tinh Nguyệt.
Ban đầu, ý tưởng của Thạch Phong là chờ đợi công hội Linh Dực đủ mạnh để phát triển phân bộ ở vương thành Tinh Nguyệt, tranh đoạt tài nguyên nhân lực. Suy cho cùng, vương thành Tinh Nguyệt cũng là trung tâm của vương quốc Tinh Nguyệt. Nơi tập trung rất nhiều công hội nhất lưu tranh bá, cũng là địa phương hội tụ của các tinh anh, người chơi ở đây cũng rất đông, các thành phố khác không so bằng được. Khống chế vương quốc Tinh Nguyệt là dựa vào số lượng lớn người chơi tinh anh, trong thời kì giữa game này, việc mở rộng sức mạnh chắc chắn nhanh hơn nhiều so với các thành phố khác.
Tuy nhiên, sau khi Thạch Phong thấy được thành phố Bạch Hà hiện tại, hắn đột nhiên cảm thấy Linh Dực không nhất thiết phải khổ sở đi cạnh tranh, đầu rơi máu chảy với các công hội nhất lưu kia làm gì.
Hầu hết người chơi đến vương thành Tinh Nguyệt. Chẳng phải là do vương thành Tinh Nguyệt có nhiều cơ hội phát triển hơn, nhiều cơ duyên kỳ ngộ hơn và có được nhiều ưu thế mà các thành thị khác không có ư?
Nhưng hiện tại thì sao?
Bởi vì công hội Linh Dực ở thành Bạch Hà và không tuyển người chơi ở các thành phố khác, mà những người chơi này tự nguyện chạy đến. Và mục tiêu của họ là gì?
Còn không phải là do công hội Linh Dực có những lợi thế mà các công hội khác không có chứ gì nữa.
Chừng nào Linh Dực còn bộc lộ được các ưu đãi mà các công hội khác không có, thì lượng người chơi đến thành Bạch Hà và cấp độ chung của người chơi hẳn còn tăng lên, thu nhập cũng sẽ tăng lên. Phí truyền tống giữa các thành phố sẽ không còn là vấn đề lớn đến lúc đó Bạch Hà phát triển vượt qua vương thành Tinh Nguyệt cũng không phải là bất khả thi.
“Chà, đây không phải là thông tin nội bộ Minh Phủ sao?” Thạch Phong đột nhiên nghe thấy âm báo tin nhắn. Một thông báo tin nhắn lóe lên trước mặt Thạch Phong và người gửi là Tuyệt Thiên.
Tuyệt Thiên gửi tới tin tức đối với Thạch Phong bây giờ mà nói, như là than hồng sưởi ấm trong ngày tuyết rơi vậy, đúng là thứ Thạch Phong cần nhất.
Minh Phủ đã nắm trong tay quyền kiểm soát một số thành phố quanh thành Bạch Hà, đến mức gần như thống trị các thành phố đó. Thạch Phong không có thông tin gì về điều này và hoàn toàn không thể đối phó với nó. Bỏ ra quá nhiều thời gian để tìm kiếm và chống lại sự mạnh mẽ của Minh Phủ đó không phải là kết quả mà Thạch Phong hướng đến.
Nếu hắn có thể nắm giữ chi tiết thông tin Minh Phủ, việc bắt đầu sẽ dễ dàng hơn nhiều.
“Quả thực có rất nhiều thông tin, không phải cậu ta bắt cóc Phong Hiên Dương chứ, sao cậu ta lại có thể có nhiều thông tin chi tiết như vậy.” Thạch Phong ngạc nhiên khi mở nó ra và thấy hàng loạt thông tin hiện ra trước mắt, độ chừng tá trang. Mức độ chi tiết vượt xa tưởng tượng, đây chắc chắn không phải thứ thông tin mà một thành viên vòng ngoài có thể có được. Phỏng chừng chỉ có cấp độ như Phong Hiên Dương trở lên mới có thể nắm bắt.
Với thông tin cặn kẽ về Minh Phủ, Thạch Phong lập tức tìm một nơi hẻo lánh trong ngân hàng rồi ngồi xuống, bắt đầu nghiên cứu cẩn thận.
Sau hơn hai tiếng, Thạch Phong cuối cùng cũng ngẫm xong trang cuối cùng và không thể không hít sâu một hơi dài.
“Mặc dù mình đã đánh giá cao Minh Phủ, nhưng không hề mong Minh Phủ sẽ khủng khiếp như vậy. Có tới 316 công hội nằm dưới sự kiểm soát của phân khu phía Đông vương quốc Tinh Nguyệt. Không có gì ngạc nhiên khi ngay cả Bạch Khinh Tuyết cũng kiêng nể Minh Phủ.” Ước tính sơ bộ số lượng người chơi dưới quyền điều khiển của phân khu phía đông vương quốc Tinh Nguyệt lên tới một triệu, trong khi số lượng người chơi do phân khu phía đông Minh Phủ là thấp nhất, chủ yếu tập trung ở gần thành phố trung tâm.
Tổng số thành viên Linh Dực hiện chỉ có năm ngàn người, tức là đối với hơn một triệu người ở Minh Phủ không khác gì con kiến.
Chưa kể đến Minh Phủ âm thầm bồi dưỡng tinh nhuệ Minh Thần Vệ, dù số lượng Minh Thần Vệ của Minh Phủ rất ít, chỉ có hớn bốn trăm người, nhưng mỗi người đều là cao thủ, nếu tạo thành đoàn đội một trăm người, tại dã ngoại đánh quái thăng cấp hoàn toàn dễ dàng, mà cao thủ như vậy có số lượng bốn trăm người quả thật khủng bố.
Ngoài ra năm thành phố lớn cận thành Bạch Hà, thành Thanh Sương, thành Phong Diệp, thành Liệt Phong, thành Song Sư, thành Hàn Tinh, năm thành lớn này cũng đã bị Minh Phủ khống chế các công hội chủ đạo, các công hội này có sức mạnh không kém gì Ám Tinh, nhiều kẻ thù mạnh tồn tại và phát triển nhanh chóng. Trong số đó, công hội thống trị thành Phong Diệp là Nhất Tiếu Khuynh Thành còn mạnh hơn cả Ám Tinh ở thời kì đỉnh cao nhiều.
Nếu không tính cách ngăn chặn, chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi những công hội hùng mạnh do Minh Phủ không chế này trở thành bá chủ một thành.
“Minh Phủ thật sự khiến người ta đau đầu mà, tình hình này còn bết bát hơn cả dự kiến.” Thạch Phong cau mày, gãi đầu, không thể không nghĩ.
Với cấp độ hiện tại của công hội Linh Dực, để vượt thành toàn lực đối phó với một thành cũng rất phí sức. Không thể đấu hết với năm thành được, chưa kể vượt thành chiến đấu tại sân nhà của người khác sẽ rất bất lợi. Việc thua thiếu sức mạnh chiến đấu cũng sẽ không ảnh hưởng lớn đến các công hội này. Vì lý do chí phí truyền tống phải trải là rất lớn, quá nhiều nhân lực và tài nguyên sẽ bị lãng phí và Linh Dực đơn giản không thể chi trả nổi.
Và với sức mạnh của mình, Linh Dực có ảnh hưởng rất ít tới tới một công hội.
“Phải đẩy nhanh tiến độ chuyển chức.” Thạch Phong nhìn vào thanh kiếm trong đá trong ba lô, mong muốn chuyển chức của hắn thậm chí còn mãnh liệt hơn.
Thạch Phong nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng không nghĩ ra được biện pháp gì, điều duy nhất hắn có thể làm là tăng thực lực bản thân.
Người chơi chức nghiệp bậc một với người chơi bình thường sức mạnh đã cách biệt không nhỏ, nói chi là chức nghiệp ẩn, nếu như hắn có thể thành công chuyển chức trở thành một người chơi cao thủ bậc một, điều đó sẽ gây ra vài rắc rồi cho các công hội này và giành được nhiều thời gian hơn cho Linh Dực phát triển, chống lại cũng không phải là bất khả thi.
Ngay lập tức, Thạch Phong đi đến quầy tiếp tân của ngân hàng, lấy ra Đá Hiền Giả từ kho cá nhân và toàn bộ Ma Thủy Tinh mình có.
Những Ma Thủy Tinh này đều là do thành viên công hội vào phó bản kích sát tiểu quái và boss rơi xuống tích lũy. Chúng là nguyên liệu dùng trong chế tạo trang bị, nhưng hiện tại chưa được dùng đến, nên chúng chất đống và được lưu trữ trong kho công hội. Bất quá bây giờ bị Thạch Phong lấy sạch rồi.
Sau đó, Thạch Phong trở lại phòng rèn của cửa hàng Vệt Sao lấy ra Đá Hiền Giả và tất cả Ma Thủy Tinh.
Khối nguồn ma thạch vốn được tạo ra từ Ma Thủy Tinh. Nếu Ma Thủy Tinh được tinh chế, thì có một xác xuất nhất định để có thể được khối nguồn ma thạch, vì thế Thạch Phong muốn thông qua Đá Hiền Giả tinh luyện Ma Thủy Tinh để có được khối nguồn ma thạch.
Tuy nhiên, khối nguồn ma thạch rất quý và hiếm. Nếu muốn tinh chế khối nguồn ma thạch từ Ma Thủy Tinh, xác suất thành công chắc chắn là cực kỳ thấp, dù là Thạch Phong cũng không chắc chắn.
“Hy vọng sẽ thành công.”
Thạch Phong lập tức một tay nhặt viên Ma Thủy Tinh trong suốt tay kia cầm viên Đá Hiền Giả, âm thầm cầu nguyện trong lòng và chọn tinh luyện Ma Thủy Tinh.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận