Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)
  4. Chương 368: Kẻ điên VS kẻ điên

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)

  • 396 lượt xem
  • 1722 chữ
  • 2021-08-07 09:37:07

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thành Phong Diệp, một trong các thành tọa lạc ở phía đông vương quốc Tinh Nguyệt, dù dân số không bằng thành Bạch Hà, nhưng cũng kém không xa.

Thành phố ấy đã đang bị Minh Phủ thầm nắm giữ hơn phân nửa, hoàn toàn khống chế tòa thành thị này chỉ là vấn đề thời gian.

“Phong thiếu, phải liên lạc với tên Hắc Viêm kia sao?” Nam Lang đeo mạn che mặt đen đứng một bên nhìn Phong Hiên Dương ngồi trên ghế sa lon hưởng thụ thức ăn ngon, cực kinh ngạc hỏi.

Mặc dù Hắc Viêm đã trở thành cao thủ trên bảng cao thủ Phong Vân, còn chiếm được biệt hiệu Tu La do Thiên Cơ Các trao, được tính là cao thủ đáng giá lôi kéo, nhưng Hắc Viêm trước kia từ chối lời mời tốt bụng của bọn họ, thậm chí còn đùa bỡn Phong Hiên Dương, sau đó phá hủy kế hoạch của Minh Phủ. Với tính cách của Phong Hiên Dương, nhất định sẽ nghĩ cách xử lý Hắc Viêm, giống như trước giờ vẫn vậy.

Nhưng bây giờ lại thay đổi, đi chủ động liên lạc.

“Có một số việc chú không rõ, theo cấp dưới điều tra, Người Máy Giết Chóc là con quái vật vô cùng đặc thù.” Phong Hiên Dương xem số liệu được thu thập trên tay, gương mặt anh tuấn nở nụ cười nghiền ngẫm.

“Quái vật đặc thù ư?” Nam Lang nghe xong càng không hiểu rồi.

“Không sai, theo trong tình báo trên tay tôi, hễ người chơi nào bị Người Máy Giết Chóc đánh chết, đều cần một ngày hiện thực mới có thể sống lại, cho dù có trị liệu dùng Thuật

Phục Sinh cũng không ăn thua, hơn nữa sau khi chết chịu trừng phạt gấp bội, cho dù sống lại cũng sẽ gán trạng thái Kiệt Sức, tất cả thuộc tính giảm xuống 30%, thu hoạch kinh nghiệm EXP giảm 50%, kéo dài hai ngày hiện thực.” Phong Hiên Dương khẽ gật đầu, cười đắc ý nói, “Chú biết điều này đại biểu cho cái gì không?”

Nam Lang lắc đầu, mờ mịt.

“Chú gặp quái vật gì có sức mạnh như vậy chưa?”

“Trong thiết lập cơ bản ở Thần Vực, quái vật càng mạnh rơi đồ càng ngon, có thể tưởng tượng trang bị Người Máy Giết Chóc rơi xuống tốt cỡ nào. E là vật phẩm cấp Sử Thi đều có xác suất cao xuất hiện.”

“Hơn nữa Linh Dực là người được lợi lớn nhất, lấy được vật phẩm rơi xuống nhiều nhất, nếu như chúng ta có thể lấy được những món đồ rơi xuống ấy, có trợ giúp rất lớn cho phát triển thế lực chúng ta. Nhưng mà chúng ta muốn lấy được nguyên một đám đồ rơi ra quá khó. Đã thế chúng ta cũng không biết con số cụ thể tổng cộng đám vật phẩm rơi xuống, muốn giết người cướp đồ cũng không dễ dàng.”

“Cho nên tôi quyết định nhập cổ phần Linh Dực, tuy tốn tiền nhiều chút, nhưng chờ tôi thành cổ đông của Linh Dực, có thể dễ dàng nắm giữ những tình báo trong hội, rồi đi bố trí mai phục đoạt những vật phẩm kia tới tay. Từng bước từng bước hủy diệt công hội Linh Dực.”

“Không phải chút tiền thôi sao, thiếu gia ta đây có rất nhiều.”

Phong Hiên Dương thấy tiến vào Linh Dực là chuyện chắc chắn. Một tỷ tín dụng không có mấy ai đi từ chối cả, chỉ cần gã thành cổ đông của Linh Dực, là có thể quang minh chính đại lấy các thông tin từ Linh Dực. Trước đó Thạch Phong phách lối thế kia, còn khiến kế hoạch gã giúp Ám Tinh thất bại trong gang tấc, sao gã có thể bỏ qua cho Thạch Phong được.

Nam Lang nghe xong, cảm thấy cả người lạnh toát.

Bất chợt, Nam Lang cảm giác mình vẫn quá ngây thơ rồi, sự hiểu biết của gã với Phong Hiên Dương vẫn quá nông cạn.

Kế hoạch của Phong Hiên Dương quá điên cuồng quá đáng sợ.

Ở trong mắt Nam Lang, Phong Hiên Dương rõ ràng chẳng phải vì vật phẩm rơi ra từ Người Máy Giết Chóc, chỉ vì trả thù thôi. Đồ rơi xuống chỉ là một cái cớ.

Bằng lòng tốn một tỷ tín dụng, chỉ để hủy diệt mỗi Linh Dực, quả thực là kẻ điên!

“Phong thiếu, không phải tôi lắm miệng. Nhưng trước đó chúng ta không thiếu lần đi lùng bắt Hắc Viêm, còn đi ra lệnh vây bắt đoàn chủ lực công hội Linh Dực, giờ muốn nhập cổ phần công hội Linh Dực, tôi thấy hắn ta kiểu gì cũng không bằng lòng đâu.” Nam Lang nhỏ giọng khuyên.

“Tôi đương nhiên đã suy xét qua điều ấy, vây bắt Linh Dực là thật, nhưng đó là việc làm của Ám Tinh. Tôi không có tự mình ra mặt, dù hắn ta biết thì ngoài mặt vẫn sẽ giữ mặt mũi cho nhau, đó là còn có đường hòa hoãn. Vả lại tôi liên lạc trong lúc Hắc Viêm nổi như cồn, là muốn khiến hắn ta cho rằng tôi nhìn trúng tiềm lực tương lai của hắn, cho nên không tiếc giá cả. Thế thì tôi sẽ thuận lợi nhập cổ phần công hội Linh Dực, mà không làm Hắc Viêm nghi ngờ.” Phong Hiên Dương nhìn ly rượu trên tay, nhấp một ngụm, cười lạnh nói, “Vả lại đâu có ai sẽ qua được cửa tiền bạc chứ, tôi đã điều ra công hội Linh Dực, công hội này không có nguồn tài chính gì, muốn phát triển lên, cần số lượng tín dụng lớn là không tránh khỏi, 1 tỷ tín dụng với Linh Dực đâu khác gì bánh rơi từ trên trời xuống.”

“Nếu như Hắc Viêm là một kẻ thông minh, về tình về lý, đều không có lý do gì để từ chối cả.”

Trong lòng Nam Lang như có tiếng đồ vật nào đó rơi xuống lộp bộp, thật không ngờ gã đoán trúng. Mục tiêu của Phong Hiên Dương chính là hủy diệt Linh Dực, căn bản chẳng phải vì đạt được vật phẩm rơi xuống, hoặc có thể nói là muốn hủy diệt Linh Dực, nhân tiện lấy được vật phẩm.

Nam Lang đang thầm nghĩ ngợi trong lòng, Phong Hiên Dương cũng đã gọi cho Thạch Phong.

“Hóa ra là hội trưởng Phong, không biết anh tìm tôi có chuyện gì không?” Thạch Phong tiếp máy, biết còn cố hỏi.

“Hội trưởng Hắc Viêm, về chuyện lần trước, tôi đã suy nghĩ kĩ, với công hội tiền đồ vô lượng như Linh Dực thì Minh Phủ chúng tôi bằng lòng tốn 1 tỷ tín dụng nhập cổ, đến lúc có được trợ giúp từ Minh Phủ chúng tôi, công hội Linh Dực nhất định sẽ trở thành bá chủ một phương phía đông của vương quốc Tinh Nguyệt, không biết hội trưởng Hắc Viêm chừng nào có thời gian ký hợp đồng với chúng tôi đây?” Phong Hiên Dương cười nói.

“Xem ra hội trưởng Phong đã suy tính rõ ràng, rốt cuộc biết được giá trị của công hội Linh Dực, dù hành vi trước kia của hội trưởng Phong hơi quá đáng, nhưng tôi đây tha thứ cho anh vậy, chúng ta nói về vấn đề nhập cổ trước đã, nếu như ok thì hãy bàn tới thời điểm ký hợp đồng, dù sao chuyện nhập cổ rất quan trọng với Linh Dực.” Thạch Phong giả vờ thấy rất hứng thú.

Có điều Phong Hiên Dương vừa nghe thế suýt chút há miệng mắng to rồi, tay thoáng run làm rơi cả ly rượu, bành một tiếng rớt bể trên mặt đất.

Cách nói của Thạch Phong giống như nói gã là thằng nhóc chuyên gây sự, xin Thạch Phong tha thứ vậy, sao không khiến Phong Hiên Dương tâm cao khí ngạo nổi giận cho được.

“Hắc Viêm… chuyện ngày hôm nay… tao nhịn… đến khi tao trở thành cổ đông của Linh Dực thì chính là lúc mày chết chắc rồi!” Phong Hiên Dương thầm nghĩ trong lòng, đè nén lửa giận xuống, cố gắng bình tĩnh hết sức nói chuyện, “Đó là tất nhiên, Minh Phủ chúng tôi bằng lòng tốn 1 tỷ tín dụng đổi lấy 10% cổ phần công hội Linh Dực, mỗi tuần sẽ cung cấp 100 kim tệ, ngoài ra còn có rất nhiều cao thủ và nhân tài khắp mọi mặt tới giúp Linh Dực, phụ trợ Linh Dực mau chóng trở thành bá chủ của thành Bạch Hà.”

“Một tỷ lấy 10% cổ phần?” Thạch Phong lắc đầu, cười lạnh nói, “Tôi nghĩ hội trưởng Phong có hiểu lầm gì đấy, hội trưởng Phong chắc phải biết cái gì là thời thế thay đổi đi?”

“Lẽ nào hội trưởng Hắc Viêm vì hiểu lầm quá khứ cho nên quyết tâm từ chối tôi tốt bụng đầu tư ư?” Phong Hiên Dương gấp giọng, “Trước đây quả thực đã hiểu lầm, chuyện đối phó công hội Linh Dực, tôi không biết gì cả, tất cả đều là hành động một mình của Duy Ngã Độc Cuồng. Dù tôi đã mệnh lệnh không cho phép rồi, nhưng Duy Ngã Độc Cuồng vẫn làm theo ý mình, thật không phải ý của Minh Phủ chúng tôi.”

“Hội trưởng Phong nghĩ đâu đâu thế, tôi không phải không đồng ý Minh Phủ nhập cổ, chỉ là 1 tỷ thôi đã muốn lấy đi 10% cổ phần Linh Dực, hội trưởng Phong đây không thấy mình quá tham lam ư?” Thạch Phong lắc đầu, nói rất nghiêm túc, “Hội trưởng Phong, ở đời làm người không nên tham lam như thế, nhưng xem thấy hội trưởng Phong có thành ý đến vậy, tôi có thể làm chủ, anh thanh toán 1 tỷ tín dụng có thể đạt được 0.1% cổ phần Linh Dực, anh thấy sao nào?”

Giọng Thạch Phong thể hiện như Phong Hiên Dương kiếm được lời lớn lắm vậy, khiến người ta không tìm ra điểm không hài hòa, giống như đây là sự thật.

“Hắc… Viêm!” Phong Hiên Dương nghe Thạch Phong nói xong mấy câu ấy, nhất thời tóc gáy dựng lên, sắc mặt đỏ gay, mạch máu trên trán cũng hằn lên, không thể áp chế lửa giận trong lòng được nữa, cáu tiết hét lên, nhấn rõ từng chữ một: “Mày muốn tiền điên rồi à, sao mày không đi cướp luôn đi?”

Ngay cả Nam Lang đứng bên cũng bị lời Thạch Phong dọa hoảng.

Dù Linh Dực nay hơn xưa, thế nhưng tăng giá lên gấp 100 lần, Hắc Viêm quá biết chặt đẹp người khác rồi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top