Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)
  4. Chương 355: Người được lợi duy nhất

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)

  • 444 lượt xem
  • 1871 chữ
  • 2021-07-03 22:15:31

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Gã Hắc Viêm này quả thực xảo quyệt như hồ ly vậy, chúng ta rút lui đi, hắn ta căn bản không muốn trốn, mà là nghĩ dẫn chúng ta tới, mọi người cẩn thận.”

“Sợ cái gì, bọn họ cộng hết lại không tới trăm người, chỗ chúng ta có trên chục ngàn người, bọn họ có thể lật trời chắc.”

Dù mọi người đã phát hiện không đúng, nhưng vào lúc này không muốn nghĩ nhiều nữa.

Tên đã giương, không bắn không được.

Số lượng đồ Thạch Phong lấy được thật sự nhiều lắm, con dê béo như thế về sau e chẳnh tìm được nữa đâu, có khi tổng hết mấy nhà công bọn họ lại cũng không bằng lượng Thạch Phong bắt được, cho dù khai chiến với trăm thành viên Linh Dực kia, bọn họ cũng không hối hận.

“Ha ha ha, thật tốt quá, nãy cứ đánh cho có ở trấn Khê Lưu, giờ cuối cùng đã có thể ra tay rồi.” Hắc Tử nhìn xem đám xông tới, vui vẻ nói.

“Hắc Tử, cậu cũng đừng giết nhiều quá đó, chừa cho những người khác một ít, loại đại chiến này cũng không nhiều.” Hỏa Vũ rút chủy thủ bên hông ra, cười nhạt đáp lời rồi ẩn thân.

Mấy người khác trong đoàn sau khi nghe đều cảm thấy cạn lời cực.

Ai không biết trong Linh Dực có hai đại sát thần, một là Hắc Tử, người còn lại chính là Hỏa Vũ. Lần trước nếu trong khi giao chiến Hắc Tử không có pháp thuật loại hình lớn là Tinh Thần Sáng, số lượng Hỏa Vũ giết e đã vượt qua Hắc Tử rồi.

“Tất cả mọi người cẩn thận chút, mấy người này có thể sống đến hiện tại, chiến lực cũng không thấp.”

Thủy Sắc Tường Vi đã không thèm để ý hai người Hắc Tử và Hỏa Vũ luôn rồi, hai người này có lực công kích quá mạnh, người khác không học nổi.

“Chị Thủy Sắc cứ yên tâm đi, trang bị của chúng ta đã nâng cấp nhiều thế này, phải thử thử một phen.”

Những người khác nở nụ cười.

Sau khi Người Máy Giết Chóc chết, pháp trận bảo vệ trấn Khê Lưu liền biến mất, bảo tàng của Hội Huyết Thủ làm mọi người mở rộng tầm mắt, chỉ tính số món cấp Huyền Thiết thôi cũng thu hoạch hơn mấy trăm món lận. Cũng có không ít trang bị vũ khí cấp Bí Ngân và cấp Tinh Kim, thoáng chốc nâng trình độ trang bị của bọn họ lên rất nhiều.

Hiện tại đối mặt hơn chục ngàn người chơi, dù quân địch có nhân số đông đảo, nhưng mà bọn hắn hoàn toàn nghiền ép về đẳng cấp và trang bị, thêm chiếm cứ vị trí có lợi. Cửa đại sảnh truyền tống lớn nhưng cũng chỉ nhiêu đó, không có khả năng để đồng thời quá nhiều người tuôn qua giáp mặt, bọn họ không phải không có tí khả năng đánh thắng một trận.

Lúc này Thạch Phong đứng ở cửa ra vào đại sảnh truyền tống, không chạy trốn nữa, xoay ngược lại đối mặt đám công hội đuổi giết mình.

Rõ ràng một phe là trên chục ngàn người, một phe khác chỉ có hơn trăm người. Nhân số kém trăm lần, Nhưng là tất cả công hội vọt tới nơi cách cửa 50 m liền không nói lời nào thống nhất ngừng lại.

“Hắc Viêm, đừng tưởng rằng anh có chút viện trợ thế kia thì chúng tôi không xử được anh, hôm nay nếu anh dâng ra tất cả đồ rơi xuống, chúng tôi có khi còn tha cho anh một mạng. Nếu như không dâng ra, vậy hôm nay chính là thời điểm thần thoại về anh tan biến.”

“Dâng đồ ra, chúng tôi tạm tha anh một mạng, bằng không cả anh và đoàn đội của mình đều toi đời.”

Tất cả hội trưởng các công hội đều đỏ mắt, nhìn chòng chọc Thạch Phong, hận không thể nuốt sống hắn, trước đó bởi vì Thạch Phong kéo Người Máy Giết Chóc thi triển kỹ năng tàn sát tứ phương, làm bọn chúng tổn thất nặng nề. Về sau còn bị Thạch Phong lừa, khiến bọn họ không ngừng chém giết lẫn nhau, thành viên càng giảm mạnh. Hiện tại đột nhiên xuất hiện nhiều viện trợ thế kia, ai biết được Thạch Phong còn có chuẩn bị ở sau nữa hay không.

Giờ đây Thạch Phong đột nhiên chuyển hướng 180 độ, còn treo nụ cười vui vẻ, sao không làm họ lo âu cho được, nên đều dừng chân lại, không vọt thẳng lên tiếp.

Lỡ may bọn họ tùy tiện xông lên rồi đám đó rút lui thì làm sao bây giờ?

Cho nên ai cũng không dám là đầu têu riến lên.

“Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Các người đã đuổi giết lâu vậy rồi. Giờ cũng đến phiên tôi đi.” Thạch Phong rút Thâm Uyên Giả ra, mặt mỉm cười lẳng lặng ngắm nhìn đại quân 10 nghìn người.

Dáng vẻ Thạch Phong bình tĩnh, làm cho tất cả công hội ở đây đều thấy lòng mình hoảng hốt.

Bất luận kẻ nào đối mặt hơn chục ngàn kẻ địch thì có là cao thủ nhất lưu cũng sẽ hơi hơi hồi hộp. Nhưng là bọn họ quan sát kĩ một lúc lâu vẫn không có thấy tí căng thẳng nào ở trên mặt Thạch Phong cả.

Chẳng lẽ hắn ta thực có hậu chiêu gì, có thể dùng trăm người ngăn cản bọn họ được hả?

“Anh Xích Vũ, chuyện này có chắc chắn có vấn đề, nguyên do gì khiến Hắc Viêm đã đến đại sảnh truyền tống có thể chạy trốn bất cứ lúc nào mình muốn, mà hắn lại không có trốn, còn có ý đánh một trận?” Liễu Thiên Thiên nhíu chặt mày.

Xích Vũ gật đầu nhẹ đồng ý, cảm giác có gì đó chẳng lành.

Ban nãy rõ ràng có thể chạy đến khu vực an toàn của thành Bạch Hà để vệ binh bảo vệ, đến lúc đó muốn giết người cướp của đã khó nói.

Hết lần này tới lần khác lại chậm rãi thay đổi phương hướng dẫn mọi người dẫn tới đại sảnh truyền tống, đây là vì sao chứ?

“Không xong rồi, chúng ta rút lui mau, Hắc Viêm muốn kéo dài thời gian!” Xích Vũ lập tức nóng nảy, vội vàng mở ra danh sách đoàn viên, nghĩ xem thử đội viên ở khu vực an toàn thuộc thành Bạch Hà còn bình an hay không.

“Anh Xích Vũ, sao vậy?” Liễu Thiên Thiên hơi mờ mịt.

“Hắc Viêm chơi chiêu điệu hổ ly sơn, công hội Linh Dực có chừng hơn năm ngàn người, nhưng nhân số tới đây không tới trăm người, nếu hắn ta đã có thể phái ra hơn trăm người tới, vì cái gì không phái ra thêm nhiều người hơn?” Xích Vũ giải thích: “Sở dĩ hắn ta không phái nhiều người hơn tới đây là vì đã phái người đi chặn giết người giữ vật phẩm rơi xuống bên chúng ta, hơn nữa bọn họ chặn ở đại sảnh truyền tống, có thể tiến công cũng có thể rút lui, chỉ cần thành viên Linh Dực khác cướp được đồ rồi, bọn họ cũng có thể rời đi.”

Lời Xích Vũ cũng không dùng kênh đoàn đội nói, đã thế giọng cũng không nhỏ, tất cả công hội khác đều nghe lọt vào tai, lập tức mặt đám hội trưởng các công hội biến sắc, âm trầm vặn vẹo, kém chút chảy ra nước rồi.

Vì vậy họ đều bắt đầu liên lạc người đem vật phẩm rơi xuống cất bước.

Cuối cùng lại đều lấy được kết quả là không tài nào liên lạc được, cho dù đang trong cùng đoàn đội, sử dụng kênh chat đoàn đội cũng không ăn thua gì, tình huống như vậy vẫn là lần đầu tiên họ gặp phải.

“Hiện tại mới phát hiện, đáng tiếc đã chậm.” Thạch Phong thấy được cử động của tất cả công hội, cười lắc đầu.

Đúng như lời Xích Vũ suy đoán, khi hắn phóng về Ám Tinh, đã sớm chia các thành viên Linh Dực thành từng đội đi theo dõi đội ngũ hộ tống của mấy công hội khác. Ngay lúc Thạch Phong giao chiến với thành viên Ám Tinh, thì đại quân Linh Dực đều bắt đầu hành động.

Mọi công hội đều nhìn chằm chằm vào Thạch Phong, cho nên thành viên đội hộ tống cũng không nhiều, chỉ có vài chục người, có đội còn ít hơn chỉ gồm hơn mười người, mà Linh Dực chia ra mỗi đội tối thiểu là trăm người, cao nhất đạt tới 300 – 400 người, căn bản không lo không xử hết được.

Hơn nữa vì cam đoan những thành viên đội hộ tống bị đánh lén mà không liên lạc được với công hội của mình, Thạch Phong hạ lệnh mua lượng lớn quyển trục Phong Tỏa Tin Tức ở cửa hàng ma pháp, loại quyển trục này có giá 50 ngân tệ một cái,

mắc cực, lại không thể phòng ngự hay công kích, càng không thể vổ sung hiệu quả gì cho người chơi, đã thế mục tiêu sử dụng chỉ với người chơi, tác dụng là trong thời gian nhất định thì người chơi bị chỉ định không thể sử dụng hệ thống truyền tin, không cách nào tiếp nhận hoặc gửi đi bất kỳ tin nhắn gì, có thể làm chính là nói chuyện bằng miệng bình thường. Cho nên thứ này vẫn luôn không có ai để ý, nhưng dùng trong trường hợp hiện giờ, là đúng dịp.

Những đội hộ tống kia dù chưa rời khỏi chiến trường xa lắm, nhưng nếu bị đánh lén thì không liên lạc được với công hội mình, không cách nào yêu cầu công hội mình phái người đi cứu viện kịp thời, đối mặt binh lực gấp mấy lần, vật phẩm rơi xuống khẳng định không giữ được.

Bởi vì vệ binh đến cần thời gian, trong khoảng thời gian này sử dụng chiến lực gấp mấy lần chuyên đi giết vài người chơi, trừ phi mấy người này đều là cao thủ đứng đầu, bằng không chắc chắn phải chết, dù là vệ binh sau đó tới tính sổ, vật phẩm rơi xuống cũng đều bị thành viên công hội Linh Dực không tham chiến cầm đi mất.

Lúc này mặt Xích Vũ tái nhợt, tuy không biết Thạch Phong dùng thủ đoạn gì, vậy mà có thể che chắn mấy người nọ liên lạc, chỉ có thể nhìn thanh máu của họ đang giảm xuống, là đã có thể đoán được họ gặp phải chuyện gì, dù sao chỉ khi chiến đấu mới mất máu.

Hiện tại bọn họ khẳng định đang trong một trận kịch chiến.

Xích Vũ lần đầu tiên ý thức được, gã đã quá coi thường Thạch Phong rồi, gã hoàn toàn bị biểu hiện cao thủ đứng đầu của Thạch Phong làm mờ mắt, so sánh với kỹ thuật chiến đấu của Thạch Phong, thông minh mưu lược tất cả mới đáng sợ.

Rõ ràng có nhiều người, nhiều công hội như vậy, trả giá đắt đỏ, kết quả cũng chỉ có Linh Dực thành người được lợi lớn nhất hoặc có thể nói là người thu lợi duy nhất.

Mưu hoa đầy gian xảo như vậy căn bản không thể từ tay con hồ ly mới ra đời, mà là của một con hồ ly già không biết sống đã bao nhiêu năm.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top