Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)
  4. Chương 273: Vùng đất đã từng biến mất

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)

  • 447 lượt xem
  • 1610 chữ
  • 2021-07-03 21:50:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi tiến vào trong tầng hầm nhà cổ Tử Dương.

Thạch Phong nhìn khắp xung quanh đều không phát hiện được chỗ đặc biệt gì.

Cả phòng không có lấy một vật, có thể nhìn hết các ngóc ngách, cũng không gió lạnh thổi ngang qua, càng không có cảm giác áp bách linh hồn kinh khủng kia.

“Sao lại không có gì cả thế nhỉ? Chẳng lẽ cảm giác của mình sai rồi?” Hoả Vũ phát hiện không có quái vật, vì vậy cất chuỷ thủ lại vào trong vỏ đeo bên hông.

“Không rõ, nhưng nơi này xác thực không có nguy hiểm.” Thạch Phong lắc đầu.

Chiến đấu nhiều trong Thần Vực rồi, năng lực cảm nhận nguy hiểm của người chơi nâng lên từng bước.

Cao thủ Thần Vực càng ngày càng nhạy cảm.

Vả lại năng lực cảm nhận nguy hiểm này, thường sẽ không xảy ra sai lầm.

“Chúng ta vẫn nên tra xét kĩ đi.” Thạch Phong cuối cùng quyết định.

Nếu không giải quyết bí ẩn thần diệu, lỡ may xảy ra chuyện gì, làm đám NPC sợ đến đây tuyên bộ nhiệm vụ, thế thì đủ bi kịch.

Ảnh hưởng đến người chơi lại không lớn, cùng lắm ai không may chết không tử tế một lần, rơi một level và độ thuần thục kĩ năng. Thế nhưng NPC thì khác, đã chết thì chết thật, hệ thống chủ thần sẽ không phục sinh bọn họ.

Cho nên phải giải quyết vấn đề này, bằng không nơi vùng đất vàng này cũng tính là đồ bỏ.

Ba người tìm tòi khắp nơi hơn mười phút đồng hồ, cũng không phát hiện bất cứ vấn đề gì kì lạ, không nói tới quái vật, mà cả một con chuột cũng không thấy nữa là.

Nhưng cảm giác áp bách cực lớn trước kia, Thạch Phong không thấy đó là ảo giác, hơn nữa hắn đã từng cảm nhận nó trong quá khứ, chỉ là giờ không nhớ ra.

Lục soát cả buổi, không có một chút manh mối, đám người Thạch Phong không thể làm gì khác hơn là lên lầu lại.

“Đây là chuyện gì xảy ra?” Thủy Sắc Tường Vi sau khi lên lầu liền giật nảy mình với cảnh tượng trước mắt.

Không riêng gì Thủy Sắc Tường Vi khiếp sợ, ngay cả Thạch Phong cũng kinh hãi không thôi.

Chẳng qua chỉ là trở lại phòng khách tầng trệt, thế nhưng cảnh tượng đã thay đổi hoàn toàn, không còn là phòng khách trống rỗng cũ nạt, mà là một hành lang mê cung gấp khúc vô cùng phức tạp, giống như đã tới một địa phương khác rồi. Căn bản không phải nhà cổ Tử Dương nữa.

Lúc này hệ thống cũng phát tiếng nhắc nhở.

Hệ thống: Phát hiện vùng đất đã từng biến mất, tất cả liên hệ của người chơi với thế giới bên ngoài tạm thời bị ngắt.

“Hoá ra là có chuyện thế này.” Thạch Phong giờ mởi tỉnh ngộ ra, hiểu được vì sao các chủ nhân ngôi nhà trước đó đều bị biến mất, hoá ra là bị truyền đến nơi đây.

“Hội trưởng, quyển trục Hồi Thành cũng không thể dùng.” Hỏa Vũ khẽ cau mày nói, “Giống hệt như Thí luyện của Thần vậy.”

“Xem ra chỗ này thật không hề đơn giản.” Thạch Phong bắt đầu dò xét xung quanh.

Chuyện như vầy, Thạch Phong gặp không ít lần ở đời trước, giống như vùng đất thất lạc khi mới vào Thần Vực không lâu sau đó, ở đó lầy được ma khí Thâm Uyên Giả.

Vùng đất đã từng biến mất lần này tuy không giống vùng đất thất lạc, nhưng cũng không khác biệt là bao, cũng đều là hoàn thành xong một nhiệm vụ nào đó thì được phép ra ngoài, bất quả ở trong vùng đất thất lạc là có nhắc nhở có nhiệm vụ, còn ở đây không có bất kì nhắc nhở gì.

Lập tức ba người Thạch Phong tiến vào trong mê cung nọ, bắt đầu thăm dò bản đồ.

Không thể không nói bản đồ này rất lớn, Thạch Phong đi dạo sáu bảy tiếng đồng hồ cũng không thăm dò ra hết cái bản đồ này, cuối cùng bắt buộc ba người tách ra đi thăm dò. Trái lại không gặp nguy hiểm nào cả, hành động như thế có hiệu suất nhanh hơn.

Trong lúc không để ý thì một ngày cứ trôi qua rồi.

Đến ngày thứ hai thì Thủy Sắc Tường Vi thăm dò khu vực mới đã có phát hiện.

Đó là một pháp trận cỡ lớn, căn cứ Thạch Phong và Nguyên Tố Sư như Thủy Sắc Tường Vi suy đoán, đây là một pháp trận bậc năm trở lên, có điều pháp trận này dùng để làm gì thì Thạch Phong có kinh nghiệm phong phú cũng không đoán ra được, trừ phi hiện giờ có một Thánh Ma Đạo Sư bậc năm hoặc Pháp Thần bậc sáu xuất hiện.

Một ngày thăm dò tiếp theo, Hoả Vũ ở một chỗ phát hiện pháp trận thứ hai, giống y như đúc cái thứ nhất, ngoài ra không có gì cả, một con quái cũng không, càng không có bất kì nhắc nhở có nhiệm vụ.
Thủy Sắc Tường Vi còn muốn trực tiếp mặc kệ, thà tự sát về thành còn hơn.

Ở một địa phương chim không thèm đẻ trứng như vầy, không thể thăng cấp, cũng không có nhiệm vụ, hoàn toàn là lãng phí thời gian. Dù sao cô cũng là người quản lý công hội, làm sao lại lãng phí nhiều thời gian ở nơi này được, đã thế công hội sắp có trụ sở, cô còn có rất nhiều chuyện phải làm.

Bất quá hành vi tự sát của Thủy Sắc Tường Vi bị Thạch Phong khuyên ngăn rồi.

Bởi vì nếu Thủy Sắc Tường Vi tự sát vẫn không thể trở về thành, lở may không thể quay về còn rớt một level, thì chỉ biết khóc tiếng máng mà thôi.

Thủy Sắc Tường Vi cũng chỉ đành bỏ qua suy nghĩ ấy, tiếp tục thăm dò vùng đất đã từng biến mất.
Vào ngày thứ ba Thạch Phong ở trong vùng đất đã từng biến mất, cuối cùng đã thăm dò hơn nữa nơi đây, phát hiện thêm ba pháp trận, tính ra đã phát hiện tổng cộng năm pháp trận bậc năm rồi.

Sau đó ba người tập hợp, cùng hưởng tin tức bản đồ mình có.

Hệ thống: Mở ra nhiệm vụ duy nhất “Bỏ niêm phong di tích Thần Linh”, giải trừ phong ấn của vùng đất đã từng biến mất, phần thưởng không rõ.

“Giải trừ phong ấn ư? Ngay cả làm sao giải trừ cũng không nói, làm sao chúng ta làm được?” Hỏa Vũ trừng to con mắt, tức điên rồi.

Nhẫn nhịn ở nơi đây ba ngày liền, kết quả lại bảo mọi người phải làm nhiệm vụ, mà không có chút nhắc nhở, quá đáng ghét mà.

“Hẳn là ngay đây.” Thạch Phong chỉ vào trung tâm năm pháp trận trên bản đồ, “Pháp trận vận hành cần ma lực, mà thứ cung cấp ma lực thường là Thuỷ Tinh Pháp Thuật, song trong năm cái pháp trận này không có Thuỷ Tinh Pháp Thuật, và lại năm pháp trận hoàn chỉnh vận hành giống nhau, chắc chắn lấy được ma lực từ một chỗ, xung quanh vùng đất đã từng biến mất đã được chúng ta thăm dò rồi, cũng chỉ có khu vực trung tâm này là chưa. Khả năng lớn nhất chính là trung tâm vùng đất đã từng biến mất, chỉ cần phá hỏng Thuỷ Tinh Pháp Thuật ở giữa, chắc là sẽ hoàn thành được nhiệm vụ.”

“Hội trưởng, không ngờ tới anh lý giải pháp trận như thế này. Tôi sắp nghi ngờ hội trưởng căn bản không phải Kiếm Sĩ, mà là một Nguyên Tố Sư hoặc Chú Thuật Sư luôn.” Thủy Sắc Tường Vi trêu đùa.

“Chỉ là ngẫu nhiên có nghiên cứu sơ thôi, ở thư viện thành Bạch Hà có không ít sách về pháp trận, nếu như cô đọc hết sách trong thư viện thành Bạch Hà rồi, khẳng định sẽ còn lợi hại hơn tôi nữa.”

“Thư viện tôi cũng muốn vào, nhưng phải cần giấy thông hành, nếu hội trưởng đã nói như thế thì anh phải phụ trách giấy thông hành đó.” Thủy Sắc Tường Vi cũng biết tầm quan trọng của thư viện, Nguyên Tố Sư muốn học kỹ năng mạnh mẽ hơn, biện pháp tốt nhất chính là đến thư viện, chỉ khổ nỗi không có giấy thông hành, nên chỉ có thể chậm rãi tăng danh vọng thành Bạch Hà lên.

“Được, sau khi rời khỏi nơi này tôi liền lấy một tờ giấy thông hành đưa cho cô.” Thạch Phong lắc đầu bật cười.

Hắn làm Liệp Ma Nhân nên lúc nào cũng có thể đi vào thư viện lấy giấy thông hành đấy, mà bây giờ hắn trở thành Tử tước thành Bạch Hà, làm đại quý tộc của thành Bạch Hà, muốn lấy dăm ba cái huy chương hội viên thư viện là không có vấn đề gì.

Sau đó ba người Thạch Phong liền chạy về khu trung tâm vùng đất đã từng biến mất.

Bốn tiếng trôi qua, ba người Thạch Phong đã đi tới bên ngoài khu vực trung tâm, nhưng nếu muốn vào trong, cần đi qua một hành lang dài thẳng tắp bằng thuỷ tinh. So ở cửa vào lối đi thuỷ tinh ấy lại có một con sói khổng lồ ba đầu tạo thành từ thuỷ tinh xanh da trời chặn đường.

“Hoá ra ở đây cũng có quái vật.” Hỏa Vũ nhìn thấy con sói khổng lồ ba đầu nọ, nhướn mày tỏ vẻ có chút hứng thú, vài ngày qua không chiến đấu gì, sớm đã ngứa tay muốn đánh một trận.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top