Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)
  4. Chương 253: Ngũ Ma Tướng

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch)

  • 410 lượt xem
  • 1650 chữ
  • 2021-07-03 21:34:00

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Giỏi, giỏi, giỏi lắm!” Hứa Văn Thanh tuy đang cười, thế nhưng lời nói ra cứ hệt như gió rét tháng mười hai, khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo tới từng đốt xương.

Lúc này dù là kẻ ngốc cũng nhìn ra được, Hứa Văn Thanh tức giận vô cùng.

Vì nói chuyện qua điện thoại, những người khác không nghe thấy vệ sĩ nói cái gì, nhưng căn cứ lời Hứa Văn Thanh, cũng biết có người làm chuyện rất tệ trước mặt Hứa Văn Thanh.

Đuổi khách mời ra ngoài, dù là Trần Võ hay Triệu Kiến Hoa cũng không có lá gan như thế, người sống cả đời đều muốn giữ thể diện, làm chuyện như thế khác nào tát mặt ông Hứa, nếu đã làm ông Hứa mất mặt, còn trông mong ông Hứa nở nụ cười tươi đón chào sao.

Đám người Triệu Kiến Hoa và Trần Võ lúc này rất đồng tình kẻ làm ông Hứa nổi giận.

Đây chính là đang động thủ trên đầu thái tuế, không biết sống chết.

Bất quá bọn hắn cũng thật tò mò với kẻ dám đánh đuổi khách mời, muốn biết gã là hạng người gì.

“Hà Hữu Tài ngươi qua đây.” Hứa Văn Thanh nhìn về phía Hà Hữu Tài đứng ở một bên không biết chuyện gì cả.

Hà Hữu Tài mù mờ không rõ, còn tưởng Hứa Văn Thanh có phân phó gì, không hề phát hiện Hứa Văn Thanh phóng sát khí về hướng mình.

“Ngươi xuống lầu, tiếp người lên đây, nếu như cậu ta không muốn đi lên, thì người cùng đừng hòng lên nữa.” Hứa Văn Thanh lạnh giọng nói.

“Hiệu trưởng, đây là…” Hà Hữu Tài hoàn toàn không rõ đây là ý gì.

“Sau khi xuống lầu ngươi sẽ rõ.” Hứa Văn Thanh liếc nhìn vệ sĩ bên cạnh, người vệ sĩ ấy ngầm hiểu, ngay lập tức lôi Hà Hữu Tài đi về hướng thang máy.

“Hiệu trưởng Hứa, nhất định là ngài hiểu lầm chỗ nào rồi, thực sự, tôi không làm gì hết.” Thân thể mập mạp to lớn của Hà Hữu Tài run lên, luôn miệng hô, giống như là oán phụ bị oan uổng vậy, hắn thật không biết mình làm chuyện sai lầm gì.

Đuổi khách mời đi, dù cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám, hắn chỉ là một sinh viên thôi, trong số khách mời không có người nào mà hắn có thể đắc tội được, làm sao hắn dám làm như thế.

Nếu nói đến người đuổi đi thật… chỉ có Thạch Phong.

Thế nhưng Thạch Phong chẳng qua là một sinh viên không đáng giá nhắc tới, căn bản không phải khách mời gì, nghĩ thế nào cũng không thấy chuyện này liên quan gì tới Thạch Phong cả.

“Lá gan thằng nhóc này thật lớn đấy.” Giọng của Triệu Kiến Hoa không hề cố ý giảm nhỏ, nhưng những lời này đều được rất nhiều người đồng ý.

Những người khác đứng xem đã nhìn ra, Hà Hữu Tài chính là người làm ra chuyện trên.

Điều này làm bọn họ cảm thấy rất khiếp sợ, chỉ là một hội trưởng sinh viên không đáng giá nhắc tới, cho gã một chút xíu quyền lực thôi mà tìm đường chết như thế này, nếu như không giải quyết sự việc tốt đẹp, lựa chọn tốt nhất của gã chỉ sợ là phải rời khỏi thành phố Kim Hải, bằng không kết cục rất bi thảm đấy.

Mà ở chỗ Linh Dực tuyển người, đã thành cảnh có tiếng ở thành phố lớn này, trong lúc không để ý thời gian, Thạch Phong đã tuyển được không ít người, trong đó có đủ studio nổi danh tại thành phố Kim Hải, thực lực của những thành viên studio này không tệ, thế nhưng thiếu sự dẫn dắt của cao thủ đỉnh cấp, muốn thu hoạch trang bị trong Thần Vực cực kỳ không dễ.

Bởi vì trang bị ngon thường được thu hoạch từ phó bản, chỉ có số ít thu được khi đánh quái, đánh quái đối với studio không có công hội mà nói là chuyện hy vọng xa vời.

Điều này làm cho các studio kiếm tiền trong Thần Vực trở nên gian nan hơn hẳn, cho nên những studio ấy cũng nghĩ vào công hội. Nhất là công hội mạnh, có cao thủ đỉnh cấp dẫn dắt, hạ phó bản sẽ dễ dàng hơn. Vả lại có thể học được rất nhiều kỹ xảo từ cao thủ trong trò chơi, so với việc tự bản thân lục lọi tốt hơn nhiều.

Công hội Linh Dực không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất trong thành phố Kim Hải.

Bởi vì ở trong cả thành phố Kim Hải cũng không có một công hội nào chính thức nhập lưu, có thể nói là điều đau lòng của thành phố Kim Hải.

Nếu không phải U Ảnh tốn nhiều tiền thâu tóm rất nhiều studio, chiêu mộ được một vài người mới có tiềm lực, nhờ đó mới có thể trở thành công hội tam lưu, U Ảnh cũng sẽ ngã đổ trong cuộc chiến thành Bạch Hà, đây chính là tính tàn khốc của Thần Vực.

“Ngũ Ma Tướng đến giờ vẫn chưa xuất hiện, lẽ nào bọn họ không có hứng thú gia nhập Linh Dực?” Thạch Phong đã phỏng vấn mấy trăm người, nhưng trong mấy trăm người này lại không có ai là một trong Ngũ Ma Tướng của U Ảnh đời trước hết.

Ngũ Ma Tướng của U Ảnh có thể nói là năm gã cao thủ giỏi nhất trong công hội U Ảnh, nếu không phải bị U Ảnh hạn chế việc phát triển, bọn họ sẽ có khả năng tấn chức trở thành cường giả chức nghiệp bậc bốn trở lên.

Công hội U Ảnh cuối cùng có thể sở hữu mười thành phố ảo lớn, công lao của năm người họ không thể nào bỏ qua.

Có thể nói Thạch Phong muốn đến Hội Liên Nghị này, mục đích chủ yếu nhất chính là lôi kéo năm người này.

“Chẵng lẽ bọn họ không dám tới?” Thạch Phong cảm thấy rất có khả năng. Dù sao năm người này vẫn còn yên lặng vô danh, chỉ là một nhân vật không có tiếng tăm gì, đương nhiên sẽ không cho rằng mình có thể có thể gia nhập công hội Linh Dực, cho nên trực tiếp không đi thử, khỏi phải sợ mất mặt.

Điều đó làm cho Thạch Phong cảm thấy khó giải quyết.

Năm người nọ rất có thể đang ở trong Hội Liên Nghị, thế nhưng hắn lại không thể vào, làm sao lôi kéo năm người họ bây giờ?

Lúc Thạch Phong đang phiền não, mấy người Hà Hữu Tài đã đi đến đây.

“Sao lại là cậu?” Hà Hữu Tài nhìn thấy khách mời được nói tới là Thạch Phong, liền giật nảy mình, vẻ mặt ngớ ra.

Ở trong mắt Hà Hữu Tài thì Thạch Phong chẳng qua chỉ là một sinh viên bình thường không thể bình thường hơn, cư nhiên có thể khiến tự ông Hứa mời lên, thân phận của hai người này chênh lệch như trời với đất, hoàn toàn là người của hai thế giới, thế nhưng giờ lại trở thành một trước mắt gã…

Thạch Phong dời ánh mắt tới trên người Hà Hữu Tài đang còn khiếp sợ, nhất thời cười nói: “Hội trưởng Hà sao lại rảnh rỗi tới chỗ tôi, lẽ nào hội trưởng Hà muốn đuổi tôi ra khỏi con đường này hay sao?”

“Hiểu lầm, thật là hiểm lầm mà. Bạn học Thạch Phong, sao tôi dám đuổi cậu đi, đây hết thảy đều là hiểu lầm, trước đó là do hệ thống sai sót, dẫn tới việc cậu không đăng kí được, giờ đã không có vấn đề gì, bạn học Thạch Phog có thể đi lên tham gia Hội Liên Nghị rồi.” Hà Hữu Tài bày ra gương mặt tươi cười nói.

“Hội trưởng Hà, lá gán của con người tôi rất bé, trước đó hội trưởng Hà đã có nói, chỉ cần tôi dám tới gần cửa nửa bước, sẽ đuổi tôi ra, tôi không dám làm mủi lòng anh đâu, tôi cảm thấy bây giờ ở đây cũng rất tốt, nếu như anh không có việc gì thì mời trở về đi, tôi còn bận lắm.” Thạch Phong cười cười, không thèm để ý tới Hà Hữu Tài.

Nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, sắc mặt Hà Hữu Tài trong nháy mắt tái nhợt, dù là kẻ đần cũng hiểu được lời ngầm của Thạch Phong.

Trước đó không nói hai lời liền đuổi thẳng cổ, hiện tại lại muốn mời trở về, có khả năng được sao?

Hà Hữu Tài thật muốn nói có thể.

Ông Hứa đã lên tiếng, chỉ bằng một hội trưởng sinh viên như gã, nếu như không giải quyết chuyện này ổn thoả, chỉ sợ sau này cuộc sống của gã chấm dứt rồi, với thủ đoạn khủng bố của ông Hứa, gã không dám nghĩ tới tương lai của mình sẽ ra sao nữa.

Nhìn vệ sĩ giương mắt lạnh lẽo nhìn mình, toàn thân Hà Hữu Tài run lên, ngay lập tức làm ra hành động làm cho Thạch Phong khiếp sợ.

Hà Hữu Tài trực tiếp quỳ xuống trước mặt Thạch Phong, vồ lấy ôm bắp đùi Thạch Phong, như một đứa con gái mít ướt mà khóc lóc kể lể: “Bạn học Thạch Phong à, không, anh Phong, em thực sự sai rồi, em có mắt không nhìn thấy thái sơn, em đáng chết, là em mắt bị mù, lại nghe lời của tên súc sinh Lâm Phi Long kia, em xin lỗi, em không phải người, nếu như có thể giúp anh nguôi giận, thì cứ đánh em đi, chỉ cần anh Phong bằng lòng đi vào.”
Không riêng gì Thạch Phong ngây ngẩn cả người, ngay cả người đứng xem một bên cũng choáng váng.

Người không biết xấu hổ là vô địch thật nha!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top