Giọng nói của Thạch Phong tuy nhỏ, nhưng uy lực vô cùng, khiến thiếu chút nữa làm cho mục sư run tay không trị liệu trúng.
Hai gã MT sững sờ tại chỗ, bị cây búa lớn cứng như thép trong tay Bán Thú Nhân nện trúng, trên đầu hai người nháy mắt xuất hiện thương tổn hơn bốn trăm điểm, phải lùi về phía sau năm sáu bước mới có thể giữ vững thân thể.
Những đồng đội đang cố gắng công kích cũng đều dừng tay lại, ngây ngốc nhìn về phía Thạch Phong, cho rằng mình nghe nhầm rồi.
Đổi MT?
Quả thực là nói giỡn đi! Hai người này chính là MT xếp hạng trước ba của cả công hội, giờ mở miệng muốn đổi cả hai người đi, đây không phải gây sự à?
Nếu như không kéo được quái hoặc bị OT thì thôi, nhưng hai gã MT kia căn bản không xảy ra lỗi ấy, có lý do gì đổi người khác chứ.
“Bọn họ làm sai gì sao?” Trầm Mặc Tàn Kiếm hỏi.
MT xem như là nòng cốt của một đoàn đội, một MT mạnh mẽ có thể làm cho việc công lược phó bản dễ dàng hơn rất nhiều, cho nên không thể đơn giản đổi MT khác.
“Không có.” Thạch Phong lắc đầu, hai gã MT ấy đúng là không hành động sai lầm nào, nhưng không có làm sai, không chứng minh đó là một MT tốt.
Kéo cừu hận ổn định, gánh được quái, điều đó không thành vấn đề khi ở game thực tế ảo bình thường.
Nhưng mà Thần Vực lại khác, chỉ làm được thế vẫn chưa đủ.
“Đã không có vấn đề, vậy tại sao phải đổi MT?” Trầm Mặc Tàn Kiếm khẽ nhíu mày.
Hai gã MT lúc này cũng vô cùng tức giận, tỏ vẻ không phục, chẳng qua chỉ là một người mời từ ngoài tới vậy mà quá cao ngạo tự đại, ngay cả MT mạnh mẽ như thế đều soi mói.
“Năng lực né đòn của bọn họ quá kém, nói trắng ra thì bọn họ ăn thương tổn nhiều lắm, lúc chiến đấu dù là bốn trị liệu cũng không thêm nổi. Hơn nữa sát thương của bọn họ quá thấp, 0,1% lượng máu trong chiến đấu cũng có thể quyết định kết quả trận chiến rồi.”
“Tôi đoán rằng các người lúc đối phó boss đầu tiên, ngoại trừ việc không đủ sát thương, thì trị liệu cũng không đủ ma lực đi, cuối cùng cả đoàn mới bị diệt hết.” Thạch Phong cười nói.
Nghe Thạch Phong nói như vậy, hai gã MT cũng không thể cãi…
Trầm Mặc Tàn Kiếm giật nảy cả mình, rõ ràng hắn chưa nói lý do cả đoàn bị diệt, Thạch Phong lại đoán ra được.
Thạch Phong đã nói đạo lý rõ ràng ra đó, Trầm Mặc Tàn Kiếm cảm thấy xác thực cần điều chỉnh một chút.
“Không biết cậu Dạ Phong cảm thấy nên cải tiến như thế nào, cần loại MT nào mới được?” Trầm Mặc Tàn Kiếm rất chân thành xin ý kiến.
Thành viên khác của Liên Minh Thích Khách cũng không phải kẻ ngu, tự nhiên cũng đã nhìn ra, trong lòng thiếu vài phần oán hận, thay vào đó thêm vài phần kính trọng, ai ai cũng dỏng tai nghe xem Thạch Phong có ý kiến gì hay.
“Rất đơn giản thôi, tìm hai Thủ Hộ Kỵ Sĩ, thuộc tính tự do thêm 2 điểm sức mạnh – 1 nhanh nhẹn – 2 sức chịu đựng, tốt nhất đều học qua kỹ năng Vầng Sáng Thủ Hộ và Vầng Sáng Lực Lượng.” Thạch Phong nói chậm rãi.
Trong lúc vô tình, Thạch Phong đã trở thành trung tâm của đoàn đội này.
Chỉ chốc lát sau, Trầm Mặc Tàn Kiếm tìm hai Thủ Hộ Kỵ Sĩ phù hợp yêu cầu từ trong công hội tới đây, bất quá hai Thủ Hộ Kỵ Sĩ này kỹ thuật cũng được, nhưng trang bị lại không tốt lắm. Một người tên là Bạch Vũ có lượng máu chỉ hơn 1700, một người khác tên Thuỷ Bạc có hơn 1800 HP, hơn nữa lực phòng ngự của hai người này kém hơn hai trăm điểm so với MT trước đó, hoàn toàn không phải là một trình độ.
Nhưng sau khi Thạch Phong xem trang bị của hai người, cảm thấy vấn đề không lớn, vấn đề chủ yếu chính là kỹ thuật. Sau đó hắn liền dạng giải sơ qua cách chiến đấu và né tránh những quái vật tinh anh kia, về việc có thể hiểu được bao nhiêu thì phải xem xem bản thân bọn họ rồi.
Sau đó để cho hai Thủ Hộ Kỵ Sĩ, một người mở Vầng Sáng Thủ Hộ tăng sức phòng ngự cho cả đoàn lên 20 điểm, một người còn lại mở Vầng Sáng Lực Lượng giúp cả đoàn có thêm 5 điểm sức mạnh, Thạch Phong cũng mở ra danh xưng Nhất Kỵ Đương Thiên, giúp cho thuộc tính cả đoàn tăng thêm một đoạn nữa, khiến hai Thủ Hộ Kỵ Sĩ có lượng máu lên tới gần 2.000 điểm HP.
Hiệu quả của Nhất Kỵ Đương Thiên khiến mọi người há hốc mồm.
Toàn bộ thuộc tính tăng lên 10%, quả thực chính là tuyệt chiêu dành cho phó bản, tương đương với việc là nâng cấp trang bị của tất cả thành viên trong đoàn lên một bậc.
Như thế này có thể nắm chắc việc đối phó boss hơn rồi.
Vì thế là mọi người hương phấn bắt đầu thanh lý đám quái tinh anh nhỏ.
Mới ban đầu, mọi người còn có lòng hoài nghi, cho rằng như thế này vẫn không đáng tin cậy. Nhưng sau khi hai Thủ Hộ Kỵ Sĩ bắt đầu kháng quái vật tinh anh, họ mới phát hiện thực sự có thay đổi rất rõ rệt. Tuy rằng Chiến Sĩ Bán Thú Nhân mỗi lần đều có thể gây ra 450 điểm tổn thương với MT, nhưng bây giờ Chiến Sĩ Bán Thú Nhân công kích ba lượt mới có một lần trúng mục tiêu, so với lúc trước cứ ba lượt thì MT có hai lần trúng tổn thương – tính tổng ra thì ít hơn gần 150 điểm tổn thương. Thoáng chốc đã để đám trị liệu ung dung hơn hẳn. Cộng thêm càng ngày quen thuộc chiến đấu, số lần hai MT này bị công kích trúng cũng đã giảm bớt, làm trị liệu ngày càng ít tốn ma lực, chờ đến khi đến trước người boss Ruhr bắt đầu tiên, hai Thủ Hộ Kỵ Sĩ đã để trị liệu không có bất kỳ áp lực gì, có thể quan tâm đến đội viên khác rồi.
Ruhr là một bán thú nhân cao lớn cường tráng, hình thể khoảng gấp hai thú nhân bình thường, cơ bắp toàn thân cứng rắn màu rám đỏ, sau lưng vách một thanh chiến đao ma năng, đẳng cấp đạt tới level 12, là một con boss Đại Đầu Lĩnh, lượng máu chừng 450 nghìn.
“Cậu Dạ Phong, không biết cậu có ý kiến gì với việc công lược boss không?” Khi Trầm Mặc Tàn Kiếm lần nữa đối mặt Ruhr, tâm trạng vẫn còn có chút trầm trọng, bởi vì bọn họ đã bị diệt đoàn nhiều lần trước mặt nó.
“MT giữ cừu hận, mọi người đều tránh né kỹ năng, chỉ như thế thôi.” Thạch Phong suy nghĩ một lúc rồi nói.
“…” Tất cả mọi người trong đoàn đều ném qua ánh mắt khinh bỉ.
Có khác gì không nói ư!
“Được rồi, hai MT lên đi, hai người luân phiên kháng boss, lượng máu của người nào xuống thấp quá thì lập tức đổi người lên, những người khác hỗ trợ công kích, giảm áp lực cho MT.” Thạch Phong bắt đầu chỉ huy.
Hai Thủ Hộ Kỵ Sĩ liền xông tới.
Theo Thạch Phong biết, Ruhr cấp Khó Khăn có hai chiêu mạnh. Một là Kếm Nhận Phong Bạo, khiến mình biến thành vòi rồng, thời gian duy trì 20 giây, mỗi giây tạo thành 600 điểm tổn thương, phạm vi tác dụng là 12 m. Một chiêu nữa chính là Phân Thân Trảm, lập tức biến mất trong tầm mắt của tất cả mọi người, sẽ xuất hiện ngẫu nhiên ở sau lưng ba đến năm người chơi mà công kích, tạo thành 500 điểm tổn thương với người chơi đó, đồng thời bổ sung một hiệu quả làm cho vết thương sâu thêm, khiến cho mỗi lần tạo thành thương tổn tăng lên 10%, thời gian duy trì 2 phút, có thể tính đè lên vô hạn lần.
Có hai kỹ năng này, muốn công lược con boss này nhất định không thể dùng thời gian quá dài, bằng không vết thương sâu sắc đè lên tới mức độ nhất định thì Phân Thân Trảm có thể giết ba đến năm người trong một chiêu, sẽ không có cách nào đánh lại. Cho nên yêu cầu chỉ có một, chính là phải tốc chiến tốc thắng, kéo dài càng lâu càng phiền toái.
Thủ Hộ Kỵ Sĩ Thuỷ Bạc gần 2000 điểm HP Xung Phong lên, vung tay, một cái Trừng Phạt đánh vào trên đầu Ruhr, tạo thành 126 điểm tổn thương, so sánh với các con tinh anh khác, phòng ngự của Ruhr đã tăng lên một đoạn, thương tổn ấy đối với kẻ có 450 000 HP, thật không có tí ý nghĩa.
Ngược lại Thuỷ Bạc lại không né tránh kịp, bị Ruhr đánh trúng một đao, cả người đều bị đánh bay ra ngoài, trên đầu toát ra 1134 điểm tổn thương, nháy mắt đã giết sạch hơn một nửa lượng máu. Sau đó Bạch Vũ lập tức xông lên, mở ra Cơn Giận Chính Nghĩa, dùng Tấm khiên Phục Thù kéo cừu hận đi.
Bốn gã trị liệu cũng không dám khinh thường, lập tức nâng trượng hồi phục cho Thuỷ Bạc.
+234, +215, +221, +225, sau đó mục sư lại thả kỹ năng khôi phục nhanh mỗi ba giây tự hồi 70 điểm HP, duy trì liên tục 15 giây, Druid cũng sử dụng Sinh Mệnh Nở Rộ, tương tự mỗi hai giây khôi phục 43 điểm HP, thời gian duy trì 12 giây. Thoáng chốc đã cho khiến cho lượng máu khôi phục lại chín mươi phần trăm, tiếp tục phối hợp Bạch Vũ kháng boss.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận