*Giải nghĩa: Riêng mình ta điên cuồng.
Nhìn thấy có người đến đây, Thứ Tâm còn tưởng rằng là Thạch Phong, vì vậy quay đầu nhìn qua lối vào.
Bất quá người đi tới căn bản không phải là Thạch Phong, mà là một đoàn đội hai mươi người. Trên những người này đều có trang bị rất tốt, cơ hồ đều là Thanh Đồng và Huyền Thiết, còn có mấy người cá biệt mặc bộ trang phục dành riêng cho chức nghiệp level 10 mà chỉ có phó bản đoàn đội mới có thể rơi xuống. Tuy nhiên chỉ là vài món nhỏ nhưng đối với giai đoạn hiện tại, tuyệt đối là trang bị cực phẩm.
Người dẫn đội là một gã Thủ Hộ Kỵ Sĩ, tuổi chừng hai lăm hai mươi sáu, mặc một bộ giáp nặng màu đỏ trắng, vách theo tấm khiên hình thập tự cao bằng một người cùng một thanh kiếm dài màu đỏ, nhìn thoáng qua có vẻ oai phong lẫm liệt, không biết có thể mê chết bao nhiêu thiếu nữ.
“Không thể nào! Thủ hộ Kỵ Sĩ này mặc đủ một bộ trang phục Huyết Quang cấp Huyền Thiết level 10!”
“Tấm khiên và thanh kiếm dài kia tỏa ra quầng sáng là cấp Bí Ngân. Tại sao tôi chưa từng thấy trang bị đó bao giờ?”
Thành viên Liên Minh Thích Khách nhìn thấy Thủ Hộ Kỵ Sĩ dẫn đầu, đều nháo nhào bàn luận khe khẽ.
Bộ trang phục Huyết Quang cấp Huyền Thiết là phó bản đoàn đội mười người cấp Khó Khăn mới rơi ra, hiện tại có thể góp đủ một bộ có thể thấy được thực lực của đoàn đội này mạnh cỡ nào.
“Bọn họ hình như là người của công hội Ám Tinh.” Thứ Tâm sau khi cẩn thận quan sát, đột nhiên phát hiện ký hiệu công hội mà những người này đeo là Ám Tinh, lập tức lại quan sát Thủ Hộ Kỵ Sĩ kia, chợt hết hồn,” Hắn ta là Duy Ngã Độc Cuồng của Ám Tinh.”
Sắc mặt Trầm Mặc Tàn Kiếm lúc này nặng nề.
Ám Tinh bởi vì Duy Ngã Độc Cuồng đứng đầu bảng đẳng cấp, cộng thêm lấy được lần đầu đánh thông hai cái phó bản cấp Khó Khăn, đã thành mặt trời ban trưa tại thành Bạch Hà. Không nghĩ tới bọn họ hành động nhanh như vậy, hiện tại đã bắt đầu công lược phó bản đoàn đội hai mươi người rồi. Nếu thật sự để bọn họ lấy được, e rằng địa vị của Liên Minh Thích Khách ở thành Bạch Hà sẽ lúng túng hơn nữa.
Bởi vì lúc Liên Minh Thích Khách mới vừa vào thành Bạch Hà có catalogue giới thiệu phiên bản xa hoa để chuẩn bị trước, giúp cho Liên Minh Thích Khách cực thịnh một thời, làm không ít người chơi cho rằng Liên Minh Thích Khách sẽ có được khả năng vượt qua công hội nhất lưu.
Hiện tại Ám Tinh quật khởi, các người chơi tự nhiên lấy Liên Minh Thích Khách so sánh với Ám Tinh, mới khiến cho địa vị của Liên Minh Thích Khách tại thành Bạch Hà rất xấu hổ.
“Ơ, đây không phải hội trưởng của Liên Minh Thích Khách ư, thật là trùng hợp nha.” Duy Ngã Độc Cuồng cười mỉm nhìn Trầm Mặc Tàn Kiếm, “Đáng tiếc rằng dù các người có tới cũng không có ý nghĩa gì, chỉ đi chuyến tay không thôi, bởi vì đánh thông Xưởng Vũ Khí Thú Nhân cấp Khó Khăn này đã về tay công hội Ám Tinh chúng tôi rồi.”
Các thành viên khác của Ám Tinh nhìn Liên Minh Thích Khách, trên mặt đều treo nụ cười khinh thường.
Hiện tại cả khu vực thành Bạch Hà, danh tiếng của Ám Tinh rõ ràng cao hơn Liên Minh Thích Khách, hơn nữa thời gian Ám Tinh phát triển ngắn hơn Liên Minh Thích Khách rất nhiều, ưu thế của Liên Minh Thích Khách chỉ qua là lịch sử lâu đời một chút, phúc lợi tốt hơn một chút. Thế nhưng tương lai Ám Tinh nhất định sẽ vượt qua Liên Minh Thích Khách mà.
“Tôi mỏi mắt mong chờ.” Đương nhiên Trầm Mặc Tàn Kiếm sẽ không nóng giận vì bị khiêu khích, chỉ lạnh lùng trả lời một câu.
Phó bản hai mươi người cấp Khó Khăn, chỉ có thể tự trải nghiệm qua mới biết được, đi tranh luận với gã đó vấn đề ai có thể lấy được đánh thông phó bản cấp Khó Khăn, không có bất kỳ ý nghĩa.
Chứng kiến Trầm Mặc Tàn Kiếm không bị khiêu khích, Duy Ngã Độc Cuồng cũng không hết hứng thú nói chuyện, chuẩn bị xoay người rời đi.
Lúc này một giọng nói trầm thấp quanh quẩn bên tai tất cả mọi người.
“Thật xin lỗi, tôi đã tới chậm.” Người nói chuyện đúng là Thạch Phong.
Bởi vì phải chỉnh sửa trang bị, gửi vật phẩm, đồng thời vừa muốn đem Tảng Đá Kiên Cố đi đấu giá, cho nên tốn không ít thời gian.
“Anh Dạ Phong, anh có thể đến là được.” Thứ Tâm vốn đang cảm thấy tức giận vì bị khiêu khích, nhìn thấy Thạch Phong đến đây, tâm trạng liền tốt hơn nhiều, vội vàng nghênh đón.
Trầm Mặc Tàn Kiếm đứng một bên vẫn là lần đầu tiên tận mắt thấy Thạch Phong, phát hiện Thạch Phong còn mặc một bộ trang phục Thanh Đồng, đẳng cấp cùng trang bị khác đều không thấy rõ, hơn nữa nhìn tuổi tác và tướng mạo của Thạch Phong, rõ ràng rất non nớt, còn không có khí chất lợi hại mà cao thủ đỉnh cấp thường có. Chỉ có điều nếu đã có thể đánh thông phó bản Nghĩa địa Ám Nguyệt cấp Địa Ngục level 10 cùng Bạch Khinh Tuyết, cộng thêm video chiến đấu trên diễn đàn truyền lưu, và còn là người đầu tiên tiến vào thành Bạch Hà, hẳn thực sự có tài.
Nhưng mà đánh phó bản không phải là PK cùng người khác, tuy sức chiến đấu của Thạch Phong mạnh mẽ, nhưng phó bản đoàn đội vốn không phải chỉ cần sức chiến đấu mạnh là có thể thông qua, cho nên Trầm Mặc Tàn Kiếm mới luôn không coi trọng Thạch Phong.
“Ha ha ha ha, thật sự khiến tôi cười chết mất, hóa ra đây chính là Liên Minh Thích Khách nổi danh như cồn, đi đánh phó bản đoàn đội còn phải mời người ngoài, đã thế còn mời một người chơi tự do. Xem ra Liên Minh Thích Khách cũng chẳng hơn gì thế này. Trước giờ tôi vẫn coi Liên Minh Thích Khách các người trở thành đối thủ, xem ra mắt tôi mù rồi.” Duy Ngã Độc Cuồng nhìn thoáng qua Thạch Phong, lại nhìn sang Trầm Mặc Tàn Kiếm, không khỏi bật cười ha hả.
“Mày!” Thứ Tâm muốn gầm lên chửi lại, bất quá hắn không có cách nào nói ra khỏi miệng.
Bởi vì đây là sự thật.
Các thành viên Liên Minh Thích Khách khác đều cúi đầu, vẻ mặt xấu hổ, lúc này bọn họ đều xuất hiện sự phàn nàn đối với Thứ Tâm. Mặc dù sự phàn nàn ấy đã sớm tồn tại, chỉ là bây giờ thực sự quá mất mặt, làm cho bọn hắn thậm chí nghĩ trực tiếp đuổi Thạch Phong đi, nhưng mà không nói nên lời.
Duy Ngã Độc Cuồng cười nhạo xong Liên Minh Thích Khách, ánh mắt liền chuyển qua trên người Thạch Phong, giả vờ kinh ngạc mà cười lạnh: “Tôi còn tưởng rằng Liên Minh Thích Khách mời tới vị nào, đây không phải là người thứ nhất tiến vào thành Bạch Hà ư, trước kia đứng đầu bảng xếp hạng – Dạ Phong sao?”
“Thật ngại quá, thất kính thất kính, không nghĩ tới tôi đoạt vị trí đứng đầu của anh, tôi thực sự không ngờ anh dễ dàng bị vượt qua như thế. Ài, không đúng, như thế nào mà trong trăm người đứng đầu đều không có tên của anh thế? Xem ra may mắn của mọi người là có hạn, không có thực lực quả nhiên sẽ bị vượt qua nhanh chóng. Anh thấy có đúng không, tiểu đệ Dạ Phong?”
Mặc dù Duy Ngã Độc Cuồng không nhìn thấy đẳng cấp của Thạch Phong, nhưng hắn cũng không cho rằng Thạch Phong trâu bò cỡ nào, bằng không vì cái gì không để hiện đẳng cấp, khả năng duy nhất chỉ có một, là đẳng cấp quá mất mặt rồi, rõ ràng là người thứ nhất tiến vào thành Bạch Hà, đẳng cấp lại bị đa số người chơi vượt qua, sợ mất mặt nên tự nhiên để ẩn đẳng cấp đi, có thể nói là nó giải thích hợp lý nhất mà hắn cho ra được.
“Dạ Phong, chúng ta đừng để ý đến gã, chúng ta vào phó bản thôi.” Thứ Tâm rất sợ Thạch Phong tức giận, nếu thật tức giận rời đi thì xong rồi, vì vậy vội vàng kéo Thạch Phong rời khỏi đám người Ám Tinh.
“Người chơi cả thành Bạch Hà vẫn luôn lấy Liên Minh Thích Khách so sánh với Ám Tinh bọn tôi, trước kia tôi còn cảm thấy rất vinh quang, hiện tại tôi cảm thấy thật mất mặt. Từ nay về sau xin đừng lấy Ám Tinh chúng tôi so với các người, thật sự không thể chịu được.” Duy Ngã Độc Cuồng căn bản không để ý một cao thủ quá thời, ánh mắt lần nữa chuyển qua trên người Trầm Mặc Tàn Kiếm, cười châm chọc khiêu khích.
“Cũng đúng đấy, công hội nghị lưu đứng đầu gì chứ, oẹ, rõ ràng không bằng tam lưu.”
“Liên Minh Thích Khách thật quá tệ, nếu tôi là bọn họ, đã sớm đập đầu chết đi cho rồi. Lại có thể để một đứa gà mờ đạp trúng phân gia nhập đội, còn cho rằng như thế có thể đánh thông phó bản Xưởng Vũ Khí Thú Nhân cấp Khó Khăn nữa chứ, đừng chọc cười người khác như vậy.”
“Làm sao cậu có thể nói như thế, đây được gọi là vật theo loài, đồ công hội bỏ đi, đương nhiên cũng chỉ có thể tìm vài chó mèo mà thôi. Còn công hội chúng ta đã sớm đã đá đám chó mèo ấy đi lâu rồi, nếu để bọn rác rưởi này tiến vào đoàn đội, tuyệt đối sẽ kéo thấp chỉ số thông minh và thực lực của bọn mình.”
“Cậu cũng nói sai rồi, Lên Minh Thích Khách mạnh như thế, căn bản không sợ đồng đội như heo, bọn họ vẫn có thể thông qua Xưởng Vũ Khí Thú Nhân cấp Khó Khăn, là do Ám Tinh bọn mình còn thua.”
Ám Tinh và Liên Minh Thích Khách sớm đã như nước với lửa, hiện tại có cơ hội tốt như thế, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua, cho nên liên tục buông lời châm chọc Liên Minh Thích Khách.
Nhất thời bầu không khí trong Liên Minh Thích Khách hết sức đè nén, cố gắng nén giận, nhưng đều nhìn chằm chằm về phía Thứ Tâm.
Ánh mắt oán hận cũng không có khiến Thứ Tâm đau lòng, ngược lại Thứ Tâm cảm thấy rất có lỗi với Thạch Phong. Đây rõ là lời trào phúng mà Ám Tinh nhằm vào Liên Minh Thích Khách, hiện tại ngay cả Thạch Phong cũng bị mỉa mai cùng một chỗ.
Bây giờ Thạch Phong cũng không thể để yên được, nếu tiếp tục như thế phó bản cũng khỏi đánh luôn, nhưng mà hắn muốn lấy được trang phục Phong Diệt và cách điều chế thuốc Kháng Hỏa, tuyệt đối không có khả năng để Ám Tinh quấy rối nữa.
Vì vậy Thạch Phong đứng ra, nhìn về phía Duy Ngã Độc Cuồng, cười nhạt mà nói: “Tôi rất tò mò, nếu để đám chó mèo mà các người xem thường đột nhiên lấy được đánh thông phó bản Xưởng Vũ Khí Thú Nhân cấp Khó Khăn trước một bước, vậy thì các người là cái gì? Có phải ngay cả súc vật cũng không bằng hả?”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận