Dịch: Hoangforever
“Huynh đệ, ngươi yên tâm đi, nếu như ta thành công chiếm được Tuyết Gia, ta nhất định sẽ lột da chôn sống con chuột lớn màu đen kia, mang nó về tế ngươi!”
Nói xong, Điểu Gia đứng dậy, cõng gùi thuốc đặt ở bên cạnh lên.
Trời đã tối, hắn cần phải quay về.
Diệp Khuyết thấy vậy, ánh mắt sáng lên, thầm nghĩ trong lòng:
“Tên này một ngày không gặp đã đột phá tới cảnh giới Nhị trọng rồi??? Hơn phân nửa trong chuyện này chắc chắn hắn đã nhận được thứ gì đó tốt tốt.”
Thế là hắn nhìn chằm chằm vào gùi thuốc Điểu Gia đang cõng trên lưng kia.
“Huynh đệ, ngươi đã chết, gia tài để lại cũng vô dụng. Vậy thì ta sẽ cầm thứ này đi, sẽ dùng nó để hoàn thành kế hoạch giết người bằng thuốc độc kia!”
Điểu Gia khẽ thở dài, xoay người rời đi.
Diệp Khuyết nghe vậy liền thầm cười nhạo.
Nói một hồi, tóm lại vẫn chỉ là muốn kiếm được một khoản gia tài từ người đã chết.
Chỉ là hắn cảm thấy băn khoăn một việc trong lòng, tên này sao lúc này mới tới đây hóa vàng tiếc thương??
“Cái tên súc sinh đội lốt người này, còn muốn chiếm vợ người khác nữa!! Con mẹ nó chứ! Lão tử hố ngươi!”
Diệp Khuyết phát lực xông về phía Điểu Gia.
Soạt ——
Dễ dàng nhảy vào bên trong gùi thuốc.
“Kí chủ rời khỏi Rừng rậm Yêu thú, có muốn quét bản đồ vùng đất mới hay không?”
“Quét!”
“Đinh! Quét bản đồ vùng đất mới bắt đầu!”
“Đinh! Thông tin quét được tải ở mức 10%...20%...30%..."
“Đinh! Thông tin đã được tải thành công!”
Thế là trong đầu Diệp Khuyết có thêm một ít thông tin mới.
Bên ngoài Rừng rậm Yêu th, là Thanh Phong trấn, nơi con người sinh sống.
Trong trấn này có hai đại gia tộc, theo thứ tự là Long gia và Tuyết gia.
“Chỉ là cảnh giới Nhị trọng, thế mà đã muốn chiếm lấy một đại gia tộc, si tâm vọng tưởng!”
Diệp Khuyết hừ nhẹ một tiếng, ở bên trong gùi thuốc bắt đầu lục lọi.
Phần lớn đều là dược liệu bình thường.
Chui xuống dưới nữa xem!
“Là Linh Chi!! Hắc hắc, hàng tốt!”
Diệp Khuyết há miệng cắn.
“Đinh! Kí chủ phục dụng 1 gốc Cỏ Linh Chi 200 năm! Nhận được 0.5 điểm kinh nghiệm.”
Vậy mà là 200 năm. Thế nhưng chỉ được có một chút điểm kinh nghiệm như vậy??? Chắc chắn trong chuyện này có liên quan tới việc hắn đạt tới cảnh giới Tam trọng.
“Thế nhưng so với việc giết Yêu thú, việc này an toàn dễ làm hơn nhiều!!!!”
Thế là hắn quyết định cứ đi theo Điểu Gia xem xem mọi chuyện thế nào.
Nếu như hắn có thể nhận được trân bảo có phẩm chất cao hơn nữa, vậy thì kiếm lời lớn rồi.
Thế là hắn yên ổn ở trong gùi thuốc tiếp tục tìm kiếm.
Chỉ đáng tiếc là ngoài trừ Cỏ Linh Chi ra cũng không tìm thấy được thứ gì tốt nữa.
“Vậy thì trước tiên đem điểm kỹ năng dùng hết trước đã.”
Lúc trước hắn giết chết một con Yêu thú Nhị trọng nhận được 0.5 điểm kinh nghiệm.
Vừa nãy hắn phục dụng Cỏ Linh chi 200 năm, lại nhận được thêm 0.5 điểm kinh nghiệm nữa.
Cộng hai khoản lại, hiện tại hắn có 1 điểm kinh nghiệm không dùng tới.
Xem bảng điều khiển.
---
Tốc độ: 3/10
Phòng ngự: 3.2/10
Công kích: 3/10
Điểm kinh nghiệm: 1
“Phòng ngự cộng 0.8, tốc độ cộng 0.2”
Trước tiên cứ đem Phòng ngự cộng cho nhiều điểm lên cái đã, thời khắc mấu chốt còn bảo vệ được tính mạng.
Sau khi cộng xong, dữ liệu trên bảng điều khiển liền có sự thay đổi.
Tốc độ: 3.2/10
Phòng ngự: 4/10
Công kích: 3/10
Điểm kinh nghiệm:0
Hiện tại, hắn đã đạt được năng lực phòng ngự của Yêu thú Tứ trọng.
“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 500m, xuất hiện hai con Dã trách Nhất trọng!”
“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 500m, xuất hiện một con Dã trách Nhị trọng!”
“Quét bản đồ nhắc nhở:……….”
Hiện tại hắn đã tiến vào Thanh Phong trấn.
Diệp Khuyết có thể tắt chức năng quét bản đồ đi, nhưng ở một nơi xa lạ đầy nguy hiểm như thế này, tốt hơn hết là bật nó lên.
Một lúc sau.
Bốn phía xung quanh liền an tĩnh lại.
“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 500m, xuất hiện một con Dã trách Ngũ trọng!”
Diệp Khuyết nghe thấy vậy, trong lòng liền cảnh giác.
“Đồ mang tới chưa?”
Một giọng nói trầm thấp vang lên.
“Năm lượng vàng, cộng thêm một cây Linh Chi 200 năm tuổi, tất cả đều đã được mang tới. Hỗn hợp Thủy độc tôi yêu cầu đâu?”
Giọng Điểu Gia cố tình hạ thấp xuống.
“Ở chỗ này! Tiền trao cháo múc!”
Diệp Khuyết nghe thấy vậy liền nhanh chóng chui vào một túi thuốc.
Điểu Gia đặt gùi thuốc xuống. Người kia lục lọi trong đó, sau đó vẻ mặt liền thay đổi.
“Dám lừa ta, giao dịch hủy bỏ, sau này còn dám tìm ta nữa, ta giết người.”
Chủ nhân của giọng nói trầm thấp kia một cước đá bay Điểu Gia.
Điểu Gia sợ hãi nhặt gùi thuốc lên, chạy vấp lên vấp xuống rời khỏi.
“Gia hỏa yếu đuối vậy mà cả ngày chỉ nghĩ tới việc chiếm người ta?? Một chút bản lãnh cũng không có, liền muốn chiếm được Tuyết Gia??”
Diệp Khuyết thật sự không hiểu, cái tên gia hỏa này làm sao sống được tới tận bây giờ???
Điểu Gia chạy tới nơi đông người xong, lúc này mới thở phào ra một hơi.
“Cái quỷ gì vậy? Linh Chi của mình đâu?? Sao lại biến mất rồi??”
Thế là hắn lục tung gùi thuốc lên.
“Sẽ không lại bị con chuột lớn màu đen kia ăn rồi chứ??”
Hắn nghĩ tới cây nhân sâm trăm năm kia, sắc mặt liền trở nên tái mét.
“Lí Hắc Điểu, ta bảo ngươi đi thu thập dược liệu, ngươi ở trên đường làm cái gì vậy?”
Một giọng nói lạnh lùng trong trẻo vang lên.
“Quản sự, ta vừa mới hái dược liệu về.”
“Vậy ngươi nhanh đưa dược liệu vào trong thương khố đi!”
“Vâng vâng vâng…”
Lí Hắc Điểu chạy thẳng tới Tuyết Gia.
Diệp Khuyết cười: “Lí Hắc Điểu, cái danh tự này thật là phóng túng.”
Nhưng sau khi cười xong, hắn giống như thể bắt được một tin tức vô cùng quan trọng.
Thương khố!
“Ở trong đó hơn phân nửa là có thứ tốt a!”
Diệp Khuyết cảm thấy Lí Hắc Điểu chính là đại phúc tinh của mình.
* Đại phúc tinh: có nghĩa là "Sao Phúc Lộc Đại" hoặc "Vận May Thành Công". Từ này thường được dùng trong văn hóa Trung Quốc để tượng trưng cho may mắn, tài lộc và thành công.
Lí Hắc Điểu chạy về Tuyết Gia, sau khi tiến vào Thương Khố liền bị một người kéo vào trong góc.
“Hỗn hợp Thủy độc đâu?”
Người kia nhỏ giọng hỏi.
“Tuyết tổng quản, Cỏ Linh Chi mất, giao dịch bị hủy bỏ.”
Lí Hắc Điểu áy náy nói nhỏ.
“Hừ! Ta cho ngươi một cơ hội chiếm lấy Tuyết Gia, ngươi lại không biết nắm lấy!”
Giọng nói của người kia liền trở nên lạnh lùng.
“Tôi sẽ tìm cách khác.”
“Chuyện này dừng ở đây thôi! Quản cái miệng của ngươi cho kỹ vào, dám nói ra ngoài, ta liền giết ngươi!”
“Ta tuyệt đối sẽ không có nói lung tung!”
Lí Hắc Điểu sợ hãi nói.
“Ta đã nói rồi mà, cái tên Lí Hắc Điểu ngu ngốc này làm sao có lá gan và năng lực đi độc chiếm Tuyết Gia được cơ chứ!”
Diệp Khuyết liền hiểu ra vấn đề.
Bất quá nghĩ lại, Tuyết gia này cũng đủ xui xẻo.
Bị người trong nội bộ theo dõi, giám sát chặt chẽ.
“Cút!”
Người kia lớn tiếng quát khẽ.
Lí Hắc Điểu đeo gùi thuốc hoảng sợ rời đi.
Diệp Khuyết nhân lúc không có ai chú ý tới, từ trong gùi thuốc nhảy ra, chui vào đống hàng trong Thương Khố.
“Trân bảo, ta tới đây!”
Hắn chui vào sâu bên trong.
“Đinh! Kí chủ phục dụng một gốc nhân sâm 100 năm!”
Không có điểm kinh nghiệm.
“Sau khi cảnh giới đạt tới Tam trọng, phục dụng trân bảo 100 năm căn bản không có tác dụng.”
Hắn ở cảnh giới Nhất trọng, phục dụng nhân sâm 100 năm liền có thể nhận được 1 điểm kinh nghiệm.
Dựa theo kinh nghiệm lúc trước suy tính ra, đột phá tới cảnh giới Nhị Trọng phục dụng nhân sâm 100 năm, cũng chỉ nhận được 0.5 điểm kinh nghiệm.
Tới Tam trọng, phục dụng nhân sâm 100 năm, không có cách nào nhận được điểm kinh nghiệm.
“Không sao, trân bảo nơi này còn nhiều.”
“Đinh! Kí chủ phục dụng 1 gốc Hàn Tủy 200 năm! Nhận được 0.5 điểm kinh nghiệm.”
“Đinh! Kí chủ phục dụng 1 quả Huyết Thanh 300 năm! Nhận được 1 điểm kinh nghiệm.”
“Đinh! Kí chủ phục dụng……..”
Đang vui vẻ ăn uống, đột nhiên có biến.
"Quét bản đồ nhắc nhở: phía trước 500 mét, xuất hiện 10 con Dã trách Lục trọng! 8 con Dã trách Thất trọng!”
"Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 500 mét, xuất hiện 4 con Dã trách Bát trọng! Hai con Dã trách Cửu trọng!”
"Quét bản đồ nhắc nhở: Cách bản đồ 500 mét, xuất hiện một con Dã trách Thập trọng!”
"Hệ thống nhắc nhở: Một lượng lớn Dã trách không thể chống cự lại đang nhanh chóng tới gần, xin chú ý tránh né!”
“Con mẹ nó chứ! Tất cả đều đang tới gần!”
Diệp Khuyết bị âm thanh này làm cho thiếu chút nữa hồn bay phách lạc, cái gì cũng không muốn ăn nữa, nhanh chóng chạy ra bên ngoài.
Hiện tại, đang là ban đêm.
Hắn lớn cỡ bàn tay, nhanh chóng chạy trốn cũng không có ai chú ý tới.
“Điểm kinh nghiệm! Nhanh dùng điểm kinh nghiệm đột phá!”
Nếu như không kịp đột phá, sẽ dẫn tới việc điểm kinh nghiệm bị giảm xuống.
Đây là một chuyện vô cùng quan trọng đối với Rùa hắn!
Đem thực lực tăng lên mới có thể nhiều thêm một phần đảm bảo mạng sống!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận