Dịch: Hoangforever
Diệp Khuyết cũng không có kinh hoảng, há mồm nhai thức ăn.
Lúc đột phá, năng lượng tiêu hao rất lớn. Cơn đói bụng mãnh liệt sẽ nhanh chóng ập tới.
Vì vậy hắn cần ăn một chút thịt trước, bổ sung thêm ít thể lực.
Khi đã no bụng rồi, lúc này hắn mới yên tâm kiểm tra bảng điều khiển.
-----
Kí chủ: Diệp Khuyết
Cảnh giới: 2/10 (Yêu thú Nhị trọng, sau khi đạt tới cấp 10, nhận được một lần tư cách phản tổ)
Tiến hóa: Rùa Hoang (Yêu thú Nhị trọng có tai nghe nhạy bén)
Thiên phú: Phản kích (bị tấn công đáp trả lại đòn tấn công bằng 50% đòn công kích ban đầu)
Tốc độ: 2/10
Phòng ngự: 2.2/10
Công kích: 2/10
Võ học: Đang chờ mở ra.
Hạng mục võ học trên bảng điều khiển đang nhấp nháy.
Hắn sử dụng ý niệm bấm vào đó.
---
Tiến hóa: Rùa Hoang (Yêu thú Nhị trọng có tai nghe nhạy bén)
Công pháp: Tạm thời không có
Kỹ năng: Ám Sát 0/100 (độ thành thạo tăng lên tới 100, có thể thăng cấp lên thành Ám Ảnh Tập Sát)
Bí thuật: Sẽ mở ra khi đạt tới Tam trọng.
*Ám Ảnh Tập Sát: đột kích trong bóng tối.
“Một kỹ năng có thể giết người trong tích tắc??? Quên đi, kỹ năng mà hệ thống đưa cho chắc hẳn rất là trâu bò, mình chỉ cần thăng cấp nó lên là được!”
Yêu thú cấp thấp, sở hữu kĩ năng của con người là một điều vô cùng hiếm thấy.
Mà hơn nữa còn là loài rùa, yêu thú có sức tấn công thấp nhất trong các loại yêu thú.
Loài rùa vốn yếu về tấn công, thế nhưng hắn lại nhận được một kỹ năng tấn công chủ động, hơn nữa kỹ năng này còn có thể thăng cấp.
Quá mãn nguyện!
“Đi, phải đi thử cái kỹ năng mới này mới được!”
Diệp Khuyết vô cùng hào hứng đối với chuyện này.
Hắn di chuyển, phải đi tìm những con yêu thú khác mới được!!!
“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 400 m, xuất hiện một con yêu thú Nhất trọng!”
“Cảnh giới càng cao, Phạm vi Quét bản đồ càng lớn, sảng khoái!”
Không lâu sau, hắn đã tìm đến con Yêu thú Nhất trọng kia.
Là một con Nhện màu màu đen, dài tầm 1 m.
Diệp Khuyết cũng không có sợ hãi, xông tới.
Tiếng Rống ——
Con Nhện màu đen tức giận rống lên.
Một con rùa màu đen lớn cỡ tầm bàn tay mà cũng dám tới trêu chọc nó?? Chán sống rồi!!
Chân trước đâm thẳng xuống mặt đất, mạnh mẽ lao lên.
“Phát động kỹ năng, Ám sát!”
Diệp Khuyết lóe lên ánh mắt quỷ dị.
Soàn soạt ——
Móng vuốt của hắn đâm thủng bụng con Nhện màu đen kia. Con nhện màu đen tung bay lên không trung, ngã nhào xuống mặt đất ở phía đằng sau.
Kiiiiiiiiiiiiiiii………
Con nhện màu đen kêu thảm một tiếng, ngã xuống đất bỏ mình.
“Đinh! Kí chủ giết chết Yêu thú Nhất Trọng Nhện Đen! Nhận được 0.5 điểm kinh nghiệm.”
“Đinh! Độ thuần thục của kỹ năng Ám sát tăng lên 10.”
“Mặc dù ỷ vào ưu thế cảnh giới mới có thể hoàn mỹ phát huy ra hết kỹ năng Ám sát, nhưng mà ta thích vậy đó! Khà khà….”
Cái hăn cần là tinh thần ổn định, kiên trì và dài lâu, sau đó vào thời điểm quan trọng một phát giết chết đối phương.
Trừ lần kia ra, hắn tuyệt đối sẽ không tham gia vào bất cứ chuyện gì nguy hiểm nữa.
“Kinh nghiệm tạm thời cứ giữ lại trước đã. Giờ đi tìm thêm mấy con Yêu thú Nhất trọng tu luyện thêm !”
Thế là một con Rùa Hoang lớn cỡ lòng bàn tay bắt đầu ở trong Rừng Rậm Yêu Thú săn yêu thú.
“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 400m, xuất hiện hai con Yêu thú Nhất trọng!”
“Ám sát!”
“Đinh! Kí chủ giết chết Yêu thú Nhất trọng Ong Đen! Nhận được 0.5 điểm kinh nghiệm.”
“Đinh! Độ thuần thục của kỹ năng Ám Sát tăng lên 10.”
“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 400m, xuất hiện một con Yêu thú Nhị trọng!”
“Có nên giết chết con Yêu thú Nhị trọng này không nhỉ? Kệ đi! Dù sao mai rùa của mình cứng mà!”
“Đinh! Kí chủ đánh chết Yêu thú Nhị trọng Thổ giác Thú, nhận được 1 điểm kinh nghiệm.”
*Thổ Giác Thú: Yêu thú một sừng hệ đất.
………
Buổi chiều.
Diệp Khuyết từ trong Rừng rậm Yêu thú đi ra bên ngoài, sau đó tiến vào một cái khe hở của một cái vách đá.
“Giết chết một con Yêu thú Nhị trọng, bất phân thắng bại với một con Yêu Thú Nhị trọng khác, con thứ 3 thì đánh không lại!”
Hắn cũng không có thất vọng.
Ở trong cùng cảnh giới, Yêu thú loại hình Rùa ở phương diện tấn công vốn yếu mà.
Có kỹ năng Ám sát hắn có thể giết chết một con Yêu thú, đánh ngang tay với một con khác, và yên ổn chạy thoát từ miệng một con khác nữa. Đây đã là một thành tích không tồi rồi.
Hơn nữa, ở bên trong chiến đấu, hắn nhiều lần sử dụng kỹ năng Ám sát, độ thuần thục của kỹ năng đã được nâng lên trình độ vô cùng cao rồi.
“Thu hoạch không tệ, không tệ. Giết chết bốn con Yêu thú Nhất trọng, nhận được 2 điểm kinh nghiệm.”
Hơn nữa hắn còn giết chết một con Yêu thú Nhị trọng có cùng cảnh giới với hắn, nhận được 1 điểm kinh nghiệm.
Hiện tại hắn đã có 3 điểm kinh nghiệm.
Thế là hắn mở bảng điều khiển ra.
Tốc độ: 2/10
Phòng ngự: 2.2/10
Công kích: 2/10
Điểm kinh nghiệm: 3
Võ học: Đã kích hoạt.
“Tốc độ cộng vào 1 điểm, Phòng ngự 1 điểm, công kích 1 điểm.”
Dữ liệu trên bảng điều khiển lúc này liền có sự thay đổi.
Tốc độ: 3/10
Phòng ngự: 3.2/10
Công kích: 3/10
Điểm kinh nghiệm: 0
Võ học: Đã kích hoạt.
“Đinh! Kí chủ có tốc độ, phòng ngự, tấn công đều từ 3 điểm trở lên, có thể đột phá cảnh giới Tam Trọng, có muốn đột phá hay không?”
“Đột phá!”
Toàn thân hắn liền có sự biến hóa.
Diệp Khuyết rất là hưởng thụ cảm giác biến hóa này.
“Đinh! Đột phá cảnh giới thành công!”
Sau khi đột phá xong, cảm giác đói bụng liền ập tới.
Hắn đã sớm có chuẩn bị rồi.
Thế là hắn nhảy tới một cái khe hở trên vách đá, cũng không có đi đâu xa, mà tìm trong một bụi cỏ có chứa thịt hắn đã cất sẵn kia.
Cắn ăn vô cùng sảng khoái.
Sau khi no bụng rồi, Diệp Khuyết dùng ý niệm tiến vào bảng điều khiển.
------
Kí chủ: Diệp Khuyết
Cảnh giới: 3/10 (Yêu thú Tam trọng, sau khi đạt tới cấp 10, nhận được một lần tư cách phản tổ)
Tiến hóa: Rùa Hoang (Yêu thú Tam trọng có tai nghe nhạy bén)
Thiên phú: Phản kích (bị tấn công đáp trả lại đòn tấn công bằng 50% đòn công kích ban đầu)
Tốc độ: 3/10
Phòng ngự: 3.2/10
Công kích: 3/10
Điểm kinh nghiệm: 0
Võ học: Đã kích hoạt.
Trên mặt bảng điểu khiển, chỗ võ học lại nhấp nháy tiếp/
Thế là hắn sử dụng ý niệm tiến vào chỗ đó.
---
Tiến hóa: Rùa hoang (Yêu thú Tam trọng có tai nghe nhạy bén)
Công pháp: Tạm thời chưa có.
Kỹ năng 1: Ám Sát 0/100 (độ thành thạo tăng lên tới 100, có thể thăng cấp lên thành Ám Ảnh Tập Sát)
Kỹ năng 2: Đạt tới cảnh giới Tứ trọng liền mở ra.
Bí thuật: Tàn bạo (Ở trong vòng 1 phút thời gian, tất cả năng lực được tăng lên 50%, thời gian Cold-down: 3 ngày)
“Đợi tí nữa ra ngoài, mình sẽ đem kỹ năng Ám Sát thăng lên làm Ám Ảnh Tập Sát mới được”
“Còn cái kỹ năng Tàn Bạo có thể tăng lên tất cả năng lực lên 50% kia, đây là một kỹ năng bảo vệ tánh mạng, nhưng thời gian Cold-down lại 3 ngày, mình cần phải sử dụng nó một cách cẩn thận mới được!”
“Phải nhanh chóng tăng cảnh giới lên thành Yêu thú Tứ trọng mới được. Lúc đó mình liền có thể mở ra kỹ năng thứ 2 rồi!”
Diệp Khuyết vọt vào trong Rừng rậm.
“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía trước 500m, xuất hiện một con Yêu thú Nhất trọng!”
“500m! Kể cả có là Yêu thú Tứ trọng, Yêu thú Ngũ trọng xuất hiện, mình cũng có thể thoát đi một cách an toàn!”
Rất nhanh hắn liền tìm thấy con Yêu thú Nhất trọng kia và dễ dàng đánh chết nó.
“Đinh! Kí chủ giết chết Yêu thú Nhất trọng Huyết Thỏ!”
“Đinh! Độ thuần thục của kỹ năng Ám Sát tăng lên 5.”
“Ủa? Kinh nghiệm của mình đâu rồi??”
Sau một khoảng thời gian, Diệp Khuyết mới ý thức ra được rằng, cảnh giới của hắn đạt tới Tam trọng xong, giết chết Yêu thú Nhất trọng liền không có cách nào nhận được điểm kinh nghiệm.
Chỉ có thể nhận được một ít điểm độ thuần thục.
“Vậy giết Yêu thú Nhị trọng thì sao?”
Thế là hắn liền lập tức đi tìm Yêu thú Nhị trọng kia
“Đinh! Kí chủ giết chết Yêu thú Nhị trọng Gấu Đen! Nhận được 0.5 điểm kinh nghiệm.”
“Đinh! Độ thuần thục của kỹ năng Ám Sát tăng lên 10.”
“Đinh! Độ thuần thục của kỹ năng Ám sát đã tăng lên tới 100, thăng cấp lên làm Ám Ảnh Tập Sát!”
“0.5 điểm, không tồi, dựa vào thực lực hiện giờ của mình, giết chết Yêu thú Nhị Trọng là khả năng nắm trong tầm tay! Mặc dù có chút tốn sức!”
Diệp Khuyết vui vẻ trở lại.
Đột nhiên, hắn nghĩ ra điều gì đó.
“Đúng rồi, nếu như mình phục dụng cây nhân sâm 500 năm tuổi, Trân bảo cấp 1, không biết có còn thu được điểm kinh nghiệm nữa không nhỉ?”
“Quét bản đồ nhắc nhở: Phía sau 500m, xuất hiện một con dã trách Nhị trọng.”
“A, đây không phải là vị Điểu Gia kia sao? Thực lực còn trở nên mạnh mẽ hơn nữa?”
Diệp Khuyết chạy tới, vừa nhìn thấy tên kia liền cảm thấy kinh ngạc.
“Ngày hôm qua, nếu không phải do con chuột lớn màu đen kia, hai người chúng ta đã không có bị Gấu Đen đuổi giết, hôm nay cũng không phải chỉ còn có mình ta sống sót rồi. Ài~”
Điểu Gia quỳ gối trước hố lửa, đem tiền âm phủ ném vào trong đó.
Nhìn khuôn mặt tràn đầy bi thương thế nhưng một hồi lâu cũng không có tuôn ra giọt nước mắt nào, Diệp Khuyết không nhịn được nữa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận